(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Khi đôi uyên ương nhỏ nắm tay nhau đi đến cửa sau của căn nhà ma, Bùi Thông và Thẩm Lộ mới đi ra ngoài.
Có lẽ Thẩm Lộ đã bị dọa sợ suốt cả quá trình, trong mắt cô ấy thấp thoáng nước mắt, mà điều khiến Bùi Y Y kinh ngạc là, Thẩm Lộ và Bùi Thông cũng đang nắm tay nhau.
Cuối cùng cũng đi ra bên ngoài, lại có nhiều người, Thẩm Lộ mới thở phào một hơi thật dài. Khi nhìn thấy ánh mắt của Bùi Y Y, cô ấy mới nhận ra mình đang nắm tay Bùi Thông. Mặt cô ấy dần đỏ lên với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, vội vàng định rút tay lại, nhưng lần này Bùi Thông lại giữ chặt không buông.
“Khát rồi, chúng mình đi uống gì đi.” Bùi Thông nắm tay Thẩm Lộ đi trước.
Hai người có mối quan hệ mập mờ vừa đi khỏi, Bùi Y Y liền cười khúc khích, “Anh trai em man quá đi à ~”
Thẩm Ý hừ khẽ, tỏ vẻ rất coi thường, “Lâu như thế rồi mà mới nắm tay, có gì mà man chứ.” Vào ngày anh chuyển khỏi lớp chọn, nhìn thấy Bùi Thông ân cần chuyển sách vở cho Thẩm Lộ, còn Thẩm Lộ hơi đỏ mặt, hai người cũng không dám nhìn vào mắt nhau, vừa nhìn là biết không bình thường.
Bên dưới tầng có quầy nước, mọi người gọi nước uống và bánh ngọt, Bùi Thông nói với Thẩm Lộ: “Hôm thứ sáu cậu nói có đề Toán không hiểu, bây giờ tớ giảng cho cậu nhé.”
Thẩm Lộ đúng là tài thật, rặng mây đỏ trên mặt đến bây giờ vẫn còn chưa tan. Ban nãy cô ấy định ngồi bên cạnh Bùi Y Y, nhưng Thẩm Ý quá ngang ngược, cũng đòi ngồi bên cạnh Bùi Y Y, Thẩm Lộ không dám tranh với anh, đành ngồi cùng Bùi Thông.
Lúc ở trong căn nhà ma, cô ấy một mực không buông đôi tay đang ôm lấy Bùi Thông ra. Thực ra sau đó cô ấy đã phản ứng lại rồi, nhưng sợ là sợ thật. Hơn nữa ở trong một nơi tối tăm như vậy, mình có đỏ mặt hoặc xấu hổ thì cũng chẳng có ai nhìn thấy, hình như lá gan cũng lớn hơn một chút...
Lúc nãy Bùi Thông nắm tay cô trước mặt mọi người...
Thẩm Lộ nghĩ đến đây lại đỏ mặt hơn, cô lặng lẽ nhìn Bùi Y Y và Thẩm Ý ở phía đối diện, thấy Thẩm Ý đang xúc bánh ngọt đút cho Bùi Y Y, mà Bùi Y Y lại tỏ ra đau khổ, kéo áo anh làm nũng: “Không phải hôm nay ra ngoài mua tài liệu sao, khoan hãy làm bài tập mà, được không?”
Thân mật một cách công khai, hai người họ thật can đảm...
Thẩm Lộ vội vàng thu mắt lại, không thể nói rõ mình ngưỡng mộ hay là thấy kỳ quặc nữa, chỉ gật đầu bừa một cái, lấy túi bút từ trong cặp ra.
“Cho xin hai tờ giấy nháp.”
Thẩm Ý duỗi tay ra, Thẩm Lộ giật mình, vội vàng lấy giấy nháp trong cặp ra đưa cho anh. Lúc cô ấy ngẩng đầu lên, nhìn thấy Thẩm Ý không chút khách sáo lấy bút ở trong túi bút của cô ấy, thầm nghĩ vẫn là kiểu con trai lịch sự ôn hòa như Bùi Thông tốt hơn...
Bùi Y Y trải qua hai ngày vui vẻ, cô về làm bài tập cả buổi chiều, đến tối Bùi Thông lại cho cô viết lại từ vựng và văn ngôn, sau đó cô tắm táp từ sớm rồi quay về phòng.
Sau mấy ngày học hành, tối nay cũng coi như cho mình nghỉ ngơi thư giãn chút đỉnh đi.
Địa chỉ trang web mà Trâu Diễn chia sẻ với cô nằm ngay trên đầu khung chat, cô nhấn vào đường link đó, mấy giây sau có một hàng chữ màu hồng hiện ra.
Po18... mặt đỏ tim đập...
Ừm, trang web này rất đặc biệt...
Thẩm Ý không cho cô thuê truyện, cô đành hỏi Trâu Diễn mấy trang web đọc truyện online.
Lê Nhu... xã hội đen... ừm, truyện hắc băng.
Trâu Diễn cũng đọc tiểu thuyết nhưng cô ấy không chỉ giới hạn trong thể loại thanh xuân vườn trường như cô, các thể loại tổng tài, xuyên nhanh hay quỷ phu cô ấy đều đọc hết.
Đăng nhập vào trang web này rất chậm, sau khi mở ra, trên giao diện lập tức hiện lên một bộ tiểu thuyết, là bộ hắc bang mà Trâu Diễn tìm sẵn cho cô.
Điềm Dữu Tử... “Nỗi tương tư”... Mong là sẽ hay.
Hai ngày nay vui thì vui nhưng Bùi Y Y vẫn không quên những lời của Lê Nhu. Ngày mai là thứ hai rồi, chuyện mà cô ta uy hiếp Thẩm Ý, nếu không phải ảnh khỏa thân, dựa vào sự phát triển trong truyện hắc bang, có lẽ cô ta sẽ tìm người đánh Thẩm Ý đây mà, vì dẫu sao người lăn lộn trong giới xã hội đen đều rất thô bạo và thẳng thắn.
Phiền não quá, cô không muốn Thẩm Ý bị đánh.
Bùi Y Y mất nửa buổi tối để đọc hết bộ tiểu thuyết, sáng hôm sau thức dậy, trong đầu vẫn còn những tình tiết kia. Nữ phụ trong bộ này cũng là nhân vật đại tiểu thư tùy hứng, nhưng mà mang hơi hướng xã hội quá, không giống tình tiết hôm thứ bảy lắm.
Bùi Y Y nghĩ ngợi giây lát, đợi lát nữa hỏi Trâu Diễn xem có bộ tiểu thuyết hắc bang vườn trường nào không.
Hai cô bạn thân gặp nhau ở cửa, Bùi Y Y còn chưa mở lời thì Trâu Diễn đã tỏ vẻ hoảng hốt kéo tay cô, nói: “Bùi Y Y, dì cả của tớ tới trễ một tuần rồi.”
Mới đầu Bùi Y Y vẫn chưa kịp phản ứng lại, đợi cô ngẫm nghĩ kỹ càng giây lát, lập tức trợn to mắt nói: “Cậu... có rồi?”
Mặt Trâu Diễn lập tức tái mét, “Cậu đừng có dọa tớ!”
Dĩ nhiên Bùi Y Y không dọa cô ấy, cô vội vàng vỗ vào miệng, kéo Trâu Diễn đi vào thang máy, đang định nói chuyện thì Bùi Thông nhanh chân đi lên đằng trước, cũng vào thang máy.
Không nói được nữa.
Nhìn hai người đều có vẻ cực kỳ lo lắng, Bùi Thông không hề chú ý đến. Cậu rất ít khi đi học cùng hai người, lần này là gấp gáp muốn nhìn thấy Thẩm Lộ, sau khi đi đến tầng một thì sải bước lớn đi khỏi đó.
“Trâu Diễn, cậu đừng sợ, chúng mình đi mua que thử thai kiểm tra xem.”
Vành mắt của Trâu Diễn cũng đỏ hết cả lên, gật đầu, lại hỏi: “Nếu có thật thì phải làm sao đây?”
Câu hỏi này đã làm Bùi Y Y cứng họng, cô không trả lời được, trong lòng rất lo âu.
Hai người đi đến tiệm thuốc mua que thử thai mà như đi ăn trộm vậy, có lẽ nhân viên quầy thuốc đã nhìn thấy nhiều cô gái trẻ đến mua, cho nên ánh mắt không có vẻ khinh miệt giống như họ đã tưởng tượng.
Lúc này đã không đủ thời gian nữa, chịu đựng một mạch cho đến hết giờ tự học buổi sáng, Bùi Y Y mới kéo Trâu Diễn đến phòng vệ sinh.
Trâu Diễn vào buồng vệ sinh riêng, Bùi Y Y đứng canh ở bên ngoài, mong mỏi Trâu Diễn tuyệt đối đừng có thai.
Thời gian chờ đợi lúc nào cũng khó chịu đựng. Cũng không biết đã qua bao lâu, Trâu Diễn còn chưa ra, đột nhiên có ba nữ sinh nối đuôi nhau đi vào, họ rối rít nhìn về phía Bùi Y Y rồi đưa mắt nhìn nhau một cái, lập tức tỏ ra hổ báo đuổi những nữ sinh khác ra ngoài, “Đi đi đi, đến nhà vệ sinh tầng khác đi.”
Lúc ba cô ả đang đuổi người, lại có một nữ sinh tóc dài, ngạo mạn bước vào như một con công.
Bùi Y Y hơi sửng sốt.
Đó không phải Lê Nhu thì là còn là ai được nữa.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");