End Of Sky&Amp;Amp;Amp;Amp;Amp;#39;S Line - Phía Cuối Chân Trời

Chương 16: Mạnh cũng bị bóp thôi




“Ara, A ra, anh bạn cũ đây chuẩn bị lễ chào đón trở lại thật thân thiện, lúc trước còn cưỡng ép lấy đi sức mạnh ta, thật là…”

Sắc mặt hắn bỗng chợt tái đi rồi trở lại hồng hào với một khuôn mặt vui vẻ, có chút tiếu dung nhưng lại có một nguồn áp lực vô hình nào đó phát ra không gian, đem vạn vật xung quanh có chút chựng lại, nhưng từ từ nụ cười ấy không còn chút ý cười nào.

Thay vào đó, là một loại tà ác, có chút trêu đùa, ví như mọi vật xung quanh chỉ như đồ chơi, chán rồi sẽ tiễn, mà chắc chắn loại tiễn này, sẽ không nhẹ nhàng đâu.

“Bất lịch sự đấy anh bạn trẻ.”

Hắn gằn từng chữ nhìn lấy con hổ răng kiếm trước mặt rồi lại nhìn về đám hổ to hơn lực lưỡng hơn phía sau nó. Không nghi ngờ gì nữa, con thú trước mặt hắn chỉ là tay sai, còn về phần cử chỉ khôn ngoan thì hẳn là có liên thông với thú vương trong tộc mới có được sự linh trí này.

Nó không đủ sức động thủ, kêu gọi trợ lực chắc chắn là lựa chọn tốt nhất.

Đối với một con thú mà nói, có thể có được vẻ mặt vô hồn nhìn như xác chết kia quả thực rất đặc sắc, cũng thuộc cái dạng chết rồi mà còn bị kéo hồn lại vào xác khác cho sống tiếp, chợt hắn lại nở nụ cười tà tiếu: “Thú Vương, ta, có chút nóng lòng gặp gỡ”

Sau đó, sắc mặt thoáng nghiêm trọng, đoàn thú đã tới, không còn hùng hục như trâu điên lao tới nữa mà từng bước chậm, lại đều, y hệt như hành quân có quy chuẩn huấn luyện nghiêm ngặt vậy, thật sự mang đến một loại áp lực vô hình nhưng không thể dứt bỏ. Hắn lại trừng to đôi mắt đỏ máu của mình ngửa lên trời cười lớn.

“Hệ Thống a, Ngươi đối đãi bạn ta cũng tốt lắm, có kích thích, có kích thích nha, máu huyết ta đang trào đây, đối thủ tốt lắm, hẳn là săn thú.”

[Hệ Thống nhận thấy vị diện đã bị can thiệp dẫn đến bố cục thay đổi, người huấn luyện có quyền tiếp nhận Nhiệm Vụ nâng cao: “Loại Trừ tác nhân xâm nhập”]

[Nhiệm Vụ: Loại trừ tác nhân xâm nhập.

Độ khó tính toán: S-SSS

Tiến độ:??

Phần thưởng: Tiếp nhận thể chất huyết mạch hiện tại. Tùy tiến độ sẽ có thêm khác nhau thưởng.]

“Hô hô vậy mới đúng chứ, anh bạn ta hiền lành hẳn sẽ than thở về cái độ khó đây, nhưng không kích thích sao lại gọi huấn luyện chứ, đúng không Hệ Thống?”

[Biểu hiện tốt trong giai đoạn sẽ chia làm đặc thù khen thưởng, không cần hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ nâng cao.]

“Thật đặc sắc, thật là xui xẻo cho những anh chàng đói khát đây rồi, khẹc khẹc…”

Nụ cười hắn lại vang lớn, cầm chắc giáo trong tay vọt lao tới phía con hổ răng kiếm kia, huyết mạch như gào thét, như điên cuồng. Kéo vài đường cơ bản, con hổ kia chưa kịp cựa đã để lại đầu trên đất cắm trên mi tâm là mũi giáo đá đã phủ lên lớp kim sắc cứng cáp lại càng thêm sắc bén.

“Loại thể chất này thật đã ghiền, nhiệm vụ lần này không thể không hoàn thành.”

Toàn thân hắn tỏa ra những đoàn sắc kim quang, tỏa sáng cả một vùng rừng, rồi dần nội liễm lại để lại lớp da vàng óng như tượng vàng. Hắn cầm trong thương cũng dần sắc bén hơn, mũi giáo đá gọt đẽo thô sơ với hoa văn kì dị lại được ánh sáng kim sắc bao phủ lại đem tới một loại uy áp kì lạ.

Từ đằng xa tiến chân dậm rầm rầm dần tới gần, cây cối đổ rạp, một luồng gió lạnh từ nơi đám cây đổ nát ấy tràn vào muốn lạnh cả sống lưng, từng con từng con một thân hình lực lưỡng, gấp 2 3 lần con hổ vừa nãy, quả là không mất cái danh quân tinh nhuệ.

Từng bước tới không nhanh không chậm, đủ trang bức, đủ hù dọa, nếu không phải là hắn đã từng trảm qua không kém vài triệu loài có yếu có mạnh, lại lâm vào không ít lần thời khắc sinh tử, đối với hắn chút uy áp kia chưa đủ để làm hắn bận tâm.

Hắn trừng một cái, nháy mắt như tỏa ra một luồng khí áp nặng nề, ép lên trên từng con hổ một, chúng khựng lại, không tiên tiếp, đôi mắt hiện lên chút chần chừ.

Hắn vào súc thế, tụ lấy lực lượng trên thân, tụ lên cây giáo trong tay, hắn lấy đà ném thẳng vào đám thú.

Từng con một xuyên não mà vong, máu chưa kịp dính lên thân giáo, giáo đã đâm tới một con khác, tốc độ so lưu quang cũng không khác biệt lắm.

Giáo theo đà đâm thẳng vào vách núi, một lỗ hổng phải nói là hoàn mỹ hiện ra, vừa đúng bằng mũi giáo, không chút nứt nẻ.

Nếu như một tên có mắt nhìn thì chắc chắn sẽ kinh hô: “Thật khủng khiếp khống lực.”

Không một phân lọt ra ngoài, tụ lực hoàn toàn dung nhập vào thân giáo đem đến cái loại sức mạnh xuyên thấu kinh khủng, như rằng đụng phải cây giáo đấy thì phải để lại cái mạng, cái này đúng thật là đem mạng ra cược, cược sao cho hắn không phi trúng mình.

Thấy mất đi thanh vũ khí uy hiếp lớn, đám thú còn lại bù đắp lại một đường thẳng vừa bị cây “Thần Giáo” quét đi mất, ánh mắt lại có chút khinh thường tựa như muốn nói:

“Sao, mất vũ khí rồi thì làm gì được bọn tao?”

Bọn nó lại từng bước tiến tới, nhìn chằm chằm về phía hắn tựa như cái sinh vật vô hại trước sau gì cũng ghé thăm cái bụng của chúng nó, lại có con lao tới phía hắn nhằm cào xé, thì đột nhiên, cả mảng sườn núi phía sau rung chuyển dữ dội, đất đá đổ sụp xuống, hắn đang kêu gọi, kêu gọi lấy cái thần khí của hắn.

Thân thể hắn mạch máu có chút không theo quy luật, chầm chậm rung lên, hắn từ từ đưa tay sang ngang, ngửa lòng bàn tay như hứng mưa, thực thì không phải thế, đầu giáo đá kia từ trong thân núi lao ra, oanh sập cả quả núi.

Càng lúc tốc độ càng nhanh điên cuồng phóng về phía hắn lại tiện tay đem xuống gần chục ngàn cái xác từ cái hàng vừa được bổ sung. Tốc độ kinh hoàng, lực lượng đáng sợ, công kích như không gì cản nổi, thế trận như một màn hủy diệt. Giáo đá vụt bay tới nơi tay hắn.

Hắn cầm lại thân giáo kia quay một vòng mới tán hết dư lực còn sót, hắn cươi một tiếng. Hắn cầm chắc giáo đá nhìn lại đám hổ đang run lên, thân thể có chút vô lực hư thoát, đem hắn như cái thần chết, mắt không dám nhìn thẳng.

Tựa từ xa, có một luồng quang mang đỏ rực lao thẳng hướng hắn, hắn đem thân giáo dựng dọc đón đỡ, lại tình huống quen thuộc, vách lại bị hai đường kẻ hủy diệt cắt qua, muốn đem khối kia rơi xuống.

Bước ra là một đầu Hổ Răng kiếm 3 mắt. Hắn có chút tò mò, nhưng nhanh chóng ổn định lại, xác định luôn đầu này là phần tử nhiệm vụ nâng cao, có chút hưng phấn, nhẹ vung phát giáo gọi ra cả trùm mà không cần phải qua mini boss, dạng này có chút thỏa mái.

Đầu Hổ kia quay đầu lại vả nát đầu hai con hổ hai bên, rồi cắn rách ra một mảng lớn cổ con ở trước mặt. Máu văng tung tóe, nhìn tuy ít nạn nhân nhưng tuyệt đối ác hơn cả hắn loại kia nhất kích. Rồi nó ngửa đầu lên rống to trừng nhìn về phía đám còn lại như muốn nói: “Muốn kết cục giống chúng nó?”

Sau đó nó quay đầu lại nhìn về phía hắn, như nở ra một nụ cười tiếu dung, gào thét một tiếng rồi ngẩn đầu lên để đám tạp nham nhúc nhúc đằng sau lao tới.

Đám kia không mất trật tự nhanh chóng bao vây lấy hắn, rồi từng con từng con một lao đến, có thể là mài sức hắn, có thể là khinh thường hắn, nhưng chung quy lại thì quả thật trí tuệ của con đầu đàn kia quả thật thuộc hàng cao cấp.

Tuy vậy đối với hắn thì kẻ thù thực sự không phải đám tạp nham có chút trí tuệ này mà là cái thứ sinh vật đem đến trí tuệ cho chúng cơ, cũng không rõ thực hư ra sao nhưng một điều chắc chắn: Hôm nay hắn muốn cầm đầu của con Hổ Răng Kiếm Vương kia.

“Đám tạp nham, mau cút ra, để ta với tên kia đánh một trận thống khoái.”

Dứt câu tay lóe phong mang kim sắc, quạt một vòng kéo đầu của đám tiểu hổ kia như máy gặt, máu tươi tung tóe, lưỡi giáo như uống éo linh hoạt, chỉ nhằm vào cổ mà trảm, cả thân để lại, đây là hắn cố ý cảnh cáo, tuy nhìn ngoài con hổ vương kia không quanh tâm mấy đến đồng loại nhưng tế đầu ra làm đầu vào cho máy gặt thì cũng không phải là hướng đi tốt.

Khóe miệng con Hổ vương kia nhếch lên, cặp răng nanh dài của nó lộ vẻ hung dữ, vọt lao thẳng hướng hắn, thân hắn khẽ động, chậm nhích ra khỏi tầm công kích 1 2 phân, miệng hé lên nụ cười, nhưng nhanh chóng ngưng tụ.

Từ nơi công kích, xuất hiện một đường tơ máu, đôi mắt thứ ba con hổ mở to, đầu hơi nhếch lên lại tỏ vẻ khinh thường như muốn chế diễu hắn: “Đòn của bổn tọa từ khi nào dễ né đến thế?”

Hắn mặt ngưng trọng, giờ cũng muốn nghiêm túc, hẳn là con mắt thứ ba kia tác dụng, nhìn rõ là né nhưng lại trúng, chẳng lẽ, con mắt thứ 3 giúp nó kiểm soát khí kình quanh thân?

Tầm đánh gia tăng nhưng lại không có dị thường chuyển động, chỉ có thể lí giải như vậy. Hắn thở dài chợt nhớ tới lần trước tên kia mượn sức mạnh mình mà cũng phải bán sống bán chết mới thắng.

“Thật sự, hệ thống có nói qua là bị lỗi, nhưng bậc này thì xuất hiện cũng quá sớm điểm đi, ta còn chưa có sức mạnh lấy gì điên cùng đám các ngươi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.