Em Vì Ai Mà Thay Đổi?

Chương 31




"Không đúng đắn?" tôi tò mò, hơi nghiên đầu. Người Chen nói chắc hẳn là loại phụ nữ thấp kém, bán rẻ thứ gì đó để có được thứ như ngày hôm nay hoặc có lẽ là một cô gái có cách hành xử không đàng hoàng.

Cùng lúc đó, Soo Min chạy từ ngoài cửa vào hơi thở loạn nhịp, lấy tay ôm ngang vùng bụng dưới ra sức thở, "Tzy, mình... lại đến trễ rồi" chữ ra chữ không, câu này chắc phải nghĩ rất nhiều lần trước khi đến đây, vì thời gian thở còn không có lấy đâu thời gian để nghĩ.

"Tạm biệt hai đứa, anh phải đi giải quyết vài việc rồi" Chen đưa tay chào, những ngón tay to lớn được trang trí bằng những trang sức cực chất.

Hai người chúng tôi đồng loạt gập người xuống, tuy vậy ánh mắt luôn nhìn về phía Chen cho đến khi khuất bóng, "Đi thôi, chúng ta trễ bốn phút rồi đấy" tôi choàng tay qua vai Soo Min, kéo cô ấy cùng đi.

"Tzy, anh ấy vừa nói với cậu cái gì vậy? Mình thấy mặt anh ấy rất gian xảo" Soo Min liếc mắt nhìn sang cô, ngày thường Chen rất ít khi tiếp cận với người khác đặc biệt là chủ động cười nói như lúc nãy thì hoàn toàn không khả năng. Nếu anh làm như vậy thì hẳn trong đầu không có gì tốt lành rồi.

"Không có gì đâu, chỉ là anh ấy đùa một chút thôi" tôi cười lấy một cái cho có rồi hướng thẳng đi tới.

Quản lý lúc đi công tác có từng nói qua, dancer dạy chúng tôi có tính tình lạ lùng, cực kỳ quan trọng thì giờ, mỗi phút của ông ta được tính trên trăm ngàn won. Có lần ông ta đã đuổi một idol nổi tiếng nhất nhì trong nước ra khỏi phòng tập chỉ vì đi trễ và không tôn trọng.

Cũng đúng, từng phút từng giờ của ông ta kiếm được nhiều tiền như thế, ai có thể bỏ qua thứ tốt như vậy.

Soo Min cũng nghe được từ anh hai mình- Towl về dancer nên mở hé cửa nhìn vào trong, tròng mắt đen xuất hiện một hình dáng nhỏ. À thì ra là SS, cô ấy đang tập những bài thể dục giãn cơ để có thể dễ dàng hơn trong việc tập luyện nhưng mà... dancer đâu?.

"Khục khục, bây giờ mới vào? Đợi chờ vài người các em là nghĩa vụ của tôi sao?" dancer đứng cạnh cửa, ho khan vài tiếng.

Soo Min mở hé cửa nên bị một tay dancer kéo cho ngã nhào vào phòng tập, "Ui da" cô té đè vào tay nên rất đau, quan trong hơn những ngón tay của cô lại để ngang bụng, không chừng lại bầm rồi.

Dancer thấy Soo Min té nhào xuống đất nên lập tức chạy đến đỡ cô dậy, "Soo Min, em có sao không?".

Soo Min ngã dưới đất, chưa kịp tỉnh ra đã bị ông thầy dạy nhảy này cho một cú hoảng hốt. Cô nghĩ: Gì vậy? Sao biết cả tên của tôi luôn vậy?!. Cô vừa nói vừa trừng mắt về phía Tzy, một người cũng đang hết sức bất ngờ.

"Vâng! Em không sao" cô bật dậy khỏi vòng tay của dancer, phía bụng bị đè có vẻ hơi đau rồi, trong lúc đứng thẳng người nên vô tình căng các cơ bụng ra, liền "A" một tiếng.

"Soo Min không sao chứ?" tôi kéo tay Soo Min lại gần, vốn là tiểu thư ở nhà đâu phải làm việc vì đã có giúp việc lo hết rồi, nên tay chân vụng về lại mỏng manh. Mới té một chút, đầu ngón tay bị đè đã ửng đỏ cả lên.

"Mình không sao" Soo Min e dè rút tay lại, lần đầu đi tập lại vướng vài rắc rối thế này nên không thể để cái ông này có ác cảm được.

"Không sao chứ? Nếu em có gì tôi làm sao ăn nói với Towl"

Dancer là thầy từng dạy qua Towl và cũng là một fan cuồng kỳ cựu nhất. Đã được anh nhờ giúp đỡ đứa em gái này, nếu làm không cẩn thận sao có thể xứng đáng với idol a.

Soo Min lắc mạnh đầu...

"Vậy coi như thầy bỏ qua cho các em một lần nhưng lần sau tuyệt đối không được đi trễ, hiểu không?" dancer thở dài, coi như bản thân đền bù vì đã làm ngã em gái bảo bối của Towl đi. "Tôi là Jiang Jiang, thầy dạy nhảy của các em sau này".

Jiang Jiang nổi tiếng là dancer dạy nhảy bật nhất. Trình độ nhảy lão luyện, thân hình dẻo dai, còn thể trạng rất đặc biệt.

"Các em chắc hẳn đã xem qua các điệu nhảy rồi phải không? Và đương nhiên cũng đã biết nhảy rồi đúng không?" Jiang nhướng mày, nhìn tất cả một lượt. Anh ta nghĩ việc dạy các học viên đã biết trước được kết cấu thế này thì quá tiện.

Thật ra thì tôi cũng không chỉ trong một tuần mà nhảy được, ở Anh đã phải kiên cường ngày đêm một tháng trời để quen với nhịp. Trong lúc suy nghĩ tôi vô tình thở dài, thuận miệng nói nhỏ một tiếng "Mệt quá".

"Hai em đi thay đồ vì tập tiết mồ hôi rất nhiều, mặc đầm váy thế này không thoải mái đâu" dancer chỉ tay về phía phòng thay đồ, xoay người cúi đầu mời chúng tôi vào. Do ở nước ngoài quá lâu nên anh ta có vẻ đã có lối sống rất thoải mái và lịch thiệp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.