Em Về Cùng Ngày Nắng

Chương 53




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

2e3c28ca2bab48525c3ce6b1cd82d3f5.jpg

3a59129405431cfb7b1f788ccd672bed.jpg

d2f5e74c08a34824abc78672416e1a57.jpg

a1e1b18f03ba0a4bcfae026f41411e22.jpg

c09a4129f4e948875dc532d356e03c84.jpg

25407405e79382b8484ab4a03f8e72c3.jpg

1004d0f08c989626429ce02f4d8bae1e.jpg

62c3afda27f7544d29bc0af7f8d7cba1.jpg

e8da64c7c2c0d1f5df55bd770f0d2e28.jpg

4cd1378cf926373a7d66010eef8cc6c0.jpg

17e0f963c809685b0f3f86e2ce25eff5.jpg

d67314ef88639374dc609309ac377938.jpg

8ee0dfc43ebc7f9201d66fd8071a2fc8.jpg

5f15d81b17887270dfe115fdbcb25ac9.jpg

1b17cfa175ed071fda0e8e2c78757c80.jpg

Khẽ thở dài

Khẽ thở dài.

Dẫu nói gì đi nữa, chung quy cô vẫn còn quá non nớt, dễ dàng bị người ta tác động khiến cho buồn bực khó chịu.

Cô không muốn làm một Ninh Trăn thế này, cô còn phải điều tra ra chân tướng.

Nhiều nhất cũng chỉ còn mấy tháng nữa là cô có thể bắt đầu cuộc sống đại học, đến lúc đó nhất định có thể nghĩ thông suốt mọi thứ.

Cuộc họp này kéo dài đến tận 7h tối mới kết thúc.

Suốt cả buổi chiều Lục Chấp không hề đi ra.

Sau khi họp xong, tất cả cổ đông đều sử dụng lối đi khác, không đi ngang qua nơi này.

Lục Chấp và Lục Khải Hoa đi ra cùng nhau.

Lần đầu tiên Ninh Trăn nhìn thấy ông cụ Lục, một cụ ông quắc thước khỏe mạnh, ánh mắt rất điềm tĩnh.

Cô thấy ông cụ vỗ vỗ vai Lục Chấp:" Lục Thị giao cho con, gánh vác một chút."

Không nói thêm gì khác, lúc đi ngang qua Ninh Trăn, không mặt không nhạt gật đầu với cô.

Ninh Trăn cúi gập người chào ông cụ.

Người lớn trong nhà cô... cho đến giờ cô cũng chưa từng nghiêm túc trịnh trọng như vậy.

Rốt cuộc tâm trạng cũng sa sút. Ninh Trăn cầm lấy bó hoa trên bàn, lần này trả lại cho anh, mím môi không nói gì.

Lục Chấp ngẩn người:" Em sao thế?"

Cô cúi đầu:" Em phải đi, tám giờ rưỡi máy bay cất cánh. Lục Chấp, tạm biệt."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.