Em Thuộc Về Tôi

Chương 22: Cãi nhau




Thôi đừng nghịch ngợm nữa đi thôi _ Hắn kéo 3 đứa nó ra rồi đóng cửa lại

Tụi nó leo lên con Lamborghini của Kiều Anh đi vòng quanh trung tâm thành phố tụi nó quyết định ghé vào 1 nhà hàng nổi tiếng với cái tên " Nhà hàng Mỹ ", vừa mở cửa đã có 1 đội ngũ nhân viên chào đón, bọn nó tìm 1 cái bàn ở gần cửa sổ và khuất bóng để ko bị soi mói ( Mấy a c thích cửa sổ quá nhỉ lúc nào đi ăn cũng phải có cửa sổ), đưa mắt 1 lượt thì tụi nó cũng tìm được cái bàn ưng ý đang mải mê suy nghĩ nhỏ Kiều loay hoay đụng chúng người khác

Xin lỗi, xin lỗi _ Kiều cứ tha hồ xin lỗi mà mặt thì cắm xuống đất chẳng thèm để ý người đó là ai

Phong sao ông ở đây _ Băng Nhi nói, lúc này nhỏ Kiều mới ngước mặt lên nhìn con người trước mặt mà ko khỏi bàng hoàng

Phong cũng ở đây sao vậy vào ăn chung đi _ Nó nhìn Phong cười cợt rồi kéo cả bọn về bàn

Tiểu thư, thiếu gia dùng gì ạ _ Tiếng cô nhân viên vang lên, tụi nó theo phản ứng cầm quyển menu lên xem

Um, 1 mì ý và 1 coca _ Cả 3 đứa nó đồng thanh xong rồi lại ngồi bật cười

3 người sinh cùng 1 bụng mẹ sao _ Phong trêu chọc

Tôi 1 mì ý 1 campuchino _ 3 bọn hắn đồng thanh xong quay lại lườm nhau

Ko biết ai sinh ra cùng bụng mẹ đâu nhỉ _ Băng Nhi nói móc

Cuộc nói chuyện diễn ra được 1 lúc thì đồ ăn bê đến, đột nhiên tiếng chuông điện thoại của hắn vang lên

* Reng Reng *_ Hắn móc trong túi ra chiếc iphone 7 ốp hình 1 tiên nữ đẹp lộng lẫy, hắn gạt gạt trên màn hình rồi đưa máy lên tai nghe

Alo _ Chất giọng lạnh lùng vang lên

Đầu dây bên kia nói gì đó 1 hồi rồi hắn cúp máy, chưa để ai nói gì thì hắn đã đứng dậy

Anh đi đâu vậy _ Nó đang ăn mì nhưng vẫn cố bỏ dĩa xuống quay lại hỏi

Anh ra đây có chút chuyện mọi người cứ nói tiếp đi _ Hắn nói xong liền lập tức đi ra ngoài

Đảo mắt nhìn cái dòng người tấp nập đi lại trên đường mà hắn vẫn chẳng thể nhìn được cái người mình đang cần gặp, hắn rút điện thoại ra định gọi lại thì bị 1 vòng tay nào đó ôm qua eo, hắn quay lại nhìn người con gái đằng sau lưng rồi gạt tay cô ra

Em gọi anh làm gì _ Hắn nhìn cô ta rồi hỏi

Người ta nhớ anh mà _ Uyển uyển vuốt ve lên khuôn mặt hắn

Thôi đi _ Hắn gạt tay cô ra

Sao anh lại lạnh lùng với em vậy _ Uyển uyển tức giận nhìn hắn nói

Còn hỏi tại sao, em cho người đi bắt Vy hỏi tại sao anh ko giận à _ Hắn nhíu đôi mày lại nhìn cô ả

Sao anh biết, anh cho người theo dõi em sao _ Uyển uyển nhõng nhẹo nói

Nếu anh ko cho người theo dõi thì làm sao mà biết được chuyện em làm _ Hắn day day sống mũi

Tại cô ta ko biết sống chết là gì _ Uyển uyển cười khinh rồi nói tiếp _ " Cô ta tiếp cận anh thì phải nhận kết cục đó " _ Uyển uyển nói rồi lại cầm tay hắn lên vuốt ve

Thôi đi, em ko thấy ghê tởm sao _ Hắn khó chịu gạt tay cô ra

Ko 1 chút cũng ko, đây là bàn tay người mà em yêu em ko thấy ghê tởm 1 chút nào ngược lại còn rất thích _ Uyển uyển nắm chặt bàn tay anh hơn

Thực ra là em muốn gì đây _ Hắn nhìn Uyển uyển bằng con mắt lạnh lùng

Em muốn anh _ Nụ cười nửa miệng bất giác nở trên môi cô ả

Em nói gì _ Hắn trợn tròn mắt lên, những câu nói của cô ả chắc chỉ là giả thôi hoặc anh nghe nhầm, anh ko tin cô lại nói ra lời như thế

Em ko những muốn mà còn muốn sở hữu và độc chiếm lấy anh _ Uyển uyển gằn từng chữ _ " Chắc hẳn anh thấy ghê tởm nhưng mà em ko từ bỏ đâu, anh mãi mãi phải là của em " _ Ánh mắt cùng lời nói kiên định từ phía cô khiến hắn chết lặng

Em..... Anh ko muốn tranh cãi nữa em về đi _ Hắn lạnh lùng nói _ " Tốt nhất là đừng làm gì Vy nữa chuyện này ko liên quan cô ấy " _ Hắn nói

Vậy tối nay anh tới chỗ em chứ _ Uyển uyển đưa tay lên vuốt ve cằm hắn

Tới chỗ em làm gì _ Hắn nhíu mày nhìn cô ả

Em nhớ anh thôi _ Uyển uyển đưa ánh nhìn van xin về phía hắn, hắn chần chừ 1 lúc rồi mới lên tiếng

Được rồi tối nay anh tới em về đi _ Hắn lạnh lùng đáp trả cô

Em biết là anh vẫn còn yêu em mà _ Uyển uyển vui sướng ôm trầm lấy hắn, hắn đẩy cô ra nhưng ngược lại bị cô ả ôm chặt hơn, đúng lúc nó mở cửa bước ra ngoài tìm hắn đập vào mắt nó là cảnh tượng khó lòng tin được

2....2 người...... 2 người đang làm gì vậy _ Nó dùng 2 tay che miệng mình lại

Trà Vy _ Hắn hốt hoảng quay lại nhìn người con gái trước mắt _ " Ko.....ko phải như em nghĩ đâu " _ Hắn gạt 2 tay Uyển uyển ra chạy tới chỗ nó định đưa 2 tay lên đặt vào vai nó thì nó lùi lại phía sau, 4 ánh mắt nhìn nhau

* Chát * _ Cái tát vang lên inh ỏi khiến 4 đứa bạn phải chạy ra ngoài để xem

Gia Bảo, anh là đồ tồi _ Nói xong nó bỏ chạy luôn hắn thì cũng đuổi theo

Uyển uyển cô làm gì ở đây _ Kiều nhìn về phía người con gái sang chảnh kia

Cô ả hất tóc quay lại phía Phong nở nụ cười gian tà vì là góc khuất lên ko ai nhìn được

" Ko ngờ cô ra tay mạnh vậy " _ Phong suy nghĩ rồi nâng gọng kính lên nhìn cô ả 1 lượt nụ cười ma mãnh cũng hiện lên được vài phút rồi tắt luôn

------------- Về phía nó ------------

Nó cứ chạy mãi chạy mãi cho tới khi chân mỏi nhừ ra rồi mới chịu tìm 1 cái ghế ngồi mọi hình ảnh về hắn lại hiện lên trong tâm trí nó, trong đầu nó bây giờ hàng tá câu hỏi _ " Tại sao hắn lại đối xử với nó như vậy, tại sao làm cho nó yêu hắn rồi lại tay trong tay cùng cô gái khác, tại sao đã hứa chỉ có 1 mình nó trong tim mà giờ lại công khai ôm người yêu cũ trước cửa nhà hàng, chẳng lẽ những lời hắn nói chỉ là lừa dối những việc hắn làm chỉ là lừa dối, tình yêu của nó với hắn dường như chỉ vỏn vẹn 2 chữ lừa dối hay sao " _ Gạt bỏ những thắc mắc trong đầu nó liền đưa mình vào 1 khoảng ko im lặng


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.