Em Thích Họ Của Anh

Chương 13: Em có từng thích anh dù chỉ là một chút chưa?




Taxi vừa dừng chân tại khách sạn, Trịnh Khải đã lập tức xuống xe mà không thèm mở cửa xe cho vợ của mình như bình thường anh vẫn hay làm. Nhã Phương đi theo Trịnh Khải đến một căn phòng khác mà anh mới đổi, đó là phòng của chủ tịch một đêm mất mười lăm triệu, còn phòng cũ anh để lại cho Nhã Phương ở thì đó chỉ là một phòng đơn bình thường thôi. Trịnh Tổng vừa vào phòng đã đóng cửa cái rầm mặc cho Nhã Phương ở ngoài cứ gọi muốn giải thích mãi. Nếu hỏi cô lúc này có tuổi thân không, đương nhiên là có rồi, ban đầu cứ nghĩ qua đây nhân cơ hội hai vợ chồng cùng nhau đi du lịch chứ ai có ngờ đâu mọi chuyện thành ra như vậy.

Nhã Phương đang bất lực thì đúng lúc Gia Thiên đi ngang qua. Anh ngạc nhiên khi thấy Nhã Phương ở đây, cô thấy anh thì cũng ngạc nhiên không kém. Gia Thiên thấy một cô gái nhỏ bé yếu đuối như vậy, lại là tình cũ nữa nên đã mềm lòng đưa cô ấy về phòng của mình. Phòng của Gia Thiên vừa to vừa rộng, đầy đủ tiện nghi và rất là sang trọng. Nhã Phương vừa nhìn thấy đã choáng ngợp trước sự lộng lẫy của nó. Trong khách sạn mà cũng có một căn phòng to lớn như vậy sao? Chẳng khác nào giống như nhà của mình, nhà của mình ở đây chính là biệt thự của Trịnh Khải. Gia Thiên bắt đầu thăm dò Nhã Phương.

"Em và Trịnh Tổng có mối quan hệ gì? Sao lúc nào anh cũng thấy em đi với anh ta vậy?" Anh ta vừa hỏi vừa rót rượu cho cô.

Nhã Phương suy nghĩ một hồi rồi giả bộ sướt mướt, "Mẹ của em là bạn của phu nhân Trịnh, bọn họ đính ước cho tụi em từ nhỏ, lớn lên em cũng không biết tại sao mình lại phải chuyển nhà của một người đàn ông xa lạ như Trịnh Tổng nữa."

"Em không yêu anh ta sao?" Anh bất ngờ.

"Sao em lại phải yêu anh ta chứ, anh nhìn Trịnh Tổng ở ngoài chững chạc với thôi chứ thật chất anh ta là một kẻ có tính sở hữu cao lắm, em không thích ngược lại em còn ghét anh ta nữa kìa." Nhã Phương bày tỏ quan điểm.

"Nếu em không thích thì cứ nói với Hứa Tổng, ba của em nhất định sẽ làm chủ cho em." Gia Thiên đi lại chỗ của Nhã Phương đưa ly rượu cho cô rồi sau đó quay lại chỗ ngồi của mình.

"Anh biết những người làm kinh doanh như bọn họ thường sẽ lấy hạnh phúc của con cái ra làm mục đích hợp tác mà." Nhã Phương cảm thấy bất lực, cô xoay xoay ly rượu đang cầm trên tay và uống một hớp.

Sau đó Gia Thiên thắc mắc, vậy sao năm đó Nhã Phương lại đột ngột về nước để làm gì, nếu cô chịu ở lại cùng phát triển sự nghiệp với anh chẳng phải bây giờ cả hai đã có một kết cục khác rồi sao. Nhã Phương liền chớp lấy cơ hội, cô tha thiết thể hiện cảm xúc của mình, bây giờ cũng chưa phải là quá muộn mà có đúng không Gia Tổng. Quả thật tài năng diễn xuất quá đỉnh không thể nào bàn cãi được, bởi vậy mới nói Trịnh Khải lo cho cô là dư thừa rồi, ưu điểm lớn nhất của Nhã Phương chính là mỹ nhân kế. Nhã Phương thể hiện bản lĩnh của một người phụ nữ thành đạt, ăn đứt ngay cái tình cảm giả dối kia của Gia Thiên.

Nhìn thấy Gia Thiên chần chừ, Nhã Phương tiếp lời, "Anh Thiên có còn tình cảm với em không? Hay là anh đã có Gia phu nhân nào đó rồi."

"Anh không có." Dường như trong tim của Gia Thiên đã bị chậm lại một nhịp khi nghe câu hỏi này của Nhã Phương.

Gia Thiên đang e dè Nhã Phương, dù gì thì cô cũng là vợ chính thức của đối thủ. Nhưng mà dường như tình cảm anh dành cho cô vẫn còn đâu đó khiến anh không khỏi chạnh lòng mỗi khi nghĩ về. Năm đó, Nhã Phương từ chối tình cảm của anh, bây giờ lại muốn quay lại với anh, liệu có phải là tình cảm chân thật hay là một âm mưu nào khác. Nếu thật sự là do tình cảm chân thành, với tính cách của Gia Thiên, có thể anh sẽ làm mọi cách để Nhã Phương, người con gái anh thầm yêu bấy lâu quay về bên anh, cho dù phải đối đầu với cả Hàn Thị. Bởi vì ngay từ đầu Nhã Phương cũng có nói, cô và Trịnh Tổng kết hôn chỉ là vì mối quan hệ hợp tác của hai bên gia đình mà thôi.

Gia Thiên đưa Hứa Nhã Phương về phòng nghỉ ngơi, anh đã đổi cho cô một căn phòng khác, tiện nghi và thoải mái hơn. Em chỉ cần yêu anh, còn lại tiền cứ để anh lo. Nhưng mà tiếc quá, Gia Thiên cũng là một người giàu có đấy nhưng tài sản của anh còn chưa mua nổi được cái khuôn viên trong biệt phủ của Trịnh Gia nữa, nói chi đến việc muốn cướp đi trái tim của con dâu Trịnh Gia. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, tình cảm anh dành cho cô cũng là cả tấm chân tình, cũng là một tình yêu trong sáng và thuần khiết, Gia Thiên cũng sẽ sẵn sàng hiến dâng tính mạng của mình cho người anh yêu giống như Trịnh Khải đã làm vậy. Nói về độ đẹp trai, tất nhiên Gia Thiên sẽ không bằng nam chính trong lòng Hứa Nhã Phương được.

Chuyện kể về mười lăm năm trước, lúc Hứa Nhã Phương còn là du học sinh bên Pháp.

Như từ đầu chúng ta đã biết, sở dĩ Hứa Nhã Phương sang Pháp du học bởi vì cô đi theo ông Hứa sang đây để ký hợp đồng, cũng chính vì sự tổn thương năm đó cho nên cô không muốn tiếp tục học ở ngôi trường mang hình bóng của Hàn Khải Nguyên nữa mà chuyển tất cả hồ sơ sang đây học luôn.

Chính nhờ tính cách thân thiện cùng với vẻ ngoài xinh đẹp, Hứa Nhã Phương kết thân rất nhanh với những người bạn ở đây, đặc biệt là con trai Pháp, phải nói họ chính là kiệt tác hoàn hảo được thượng đế kỳ công đúc thành xuống thế gian này. Nhưng tiếc là cô gái gốc Châu Á này lại không thích trai Tây. Vì thế ngọn gió định mệnh đã đưa cô đến gặp Gia Thiên, một anh chàng tài giỏi người Châu Á, được giáo sư người Pháp hết lời khen ngợi. Nhã Phương đã để ý tới Gia Thiên ngay từ đầu, anh ấy là người cùng nước, lại là người học giỏi, chắc chắn Gia Thiên có thể giúp được cô hoàn thành khóa học một cách xuất sắc để lấy bằng nhanh chóng mở một cửa hàng thiết kế thời trang đúng như dự định ban đầu của cô.

Nhã Phương ngại ngùng đi lại bắt chuyện. Đang giờ ra chơi cho nên mọi người đã tranh thủ ra ngoài ăn trưa hết, Nhã Phương hiếu kỳ khi thấy Gia Thiên vẫn ngồi im tại chỗ. Gia Thiên cũng vui vẻ chào hỏi lại và cảm thấy rất vui khi trong lớp cũng có một người biết nói tiếng cùng nước giống anh như Nhã Phương.

"Cậu cũng là du học sinh hả?" Nhã Phương hiếu kỳ.

Nhưng không, Gia Thiên rất thẳng thắn bởi vì nhà của anh sang đây định cư cho nên anh mới phải chuyển qua đây, cũng được ba năm rồi. Và thế là từ đó, họ bắt đầu trở nên thân thiết, Gia Thiên và Nhã Phương trao đổi với nhau tất tần tật mọi chuyện, từ gia đình cho đến việc học hành, dự định trong tương lai rồi việc phát triển công ty của gia đình. Gia Thiên cũng giúp đỡ cho Nhã Phương rất nhiều, có lần cô bị bệnh, anh còn ở lại nhà của cô qua đêm để chăm sóc cho cô. Gia Thiên ân cần và chu đáo biết bao, dần dần anh cũng đã nảy sinh tình cảm với Hứa Nhã Phương.

Rồi bỗng một ngày, Gia Thiên đem một bó hoa đến buổi lễ tốt nghiệp của Nhã Phương.

"Anh nói anh có việc bận về nước nên quay lại không kịp mà?" Nhã Phương rất vui khi nhìn thấy sự xuất hiện của Gia Thiên.

"Thấy anh em có vui không?" Anh nở một nụ cười rất rạng rỡ còn giấu bó hoa phía sau lưng.

Thấy được sự vui vẻ thật sự trong ánh mắt của Nhã Phương, anh đã không chừng chừ mà tặng liền cho cô bó hoa mà anh mang đến, một bó hoa màu hồng rất to. Nhã Phương đã đón nhận bó hoa tươi đẹp từ tay của Gia Thiên, cô ôm vừa cả một vòng tay cứ giống như đang ôm Gia Thiên trong lòng vậy. Nụ cười rạng rỡ đã xuất hiện trên gương mặt của cô nàng kể từ khi Gia Thiên đến.

Kèm theo đó là một lời tỏ tình của anh chàng đầy ngọt ngào, "Anh đợi ngày này lâu lắm rồi, từ trước đến giờ anh luôn muốn nói với em điều này, anh thích em Nhã Phương à, hôm nay em xinh đẹp lắm, anh chỉ muốn cô gái ngày hôm nay của anh không những xinh đẹp nhất mà còn hạnh phúc nhất ở đây nữa, em có đồng ý làm bạn gái của anh không?"

Mọi người vỗ tay, hò hét vui mừng, bọn họ ghen tỵ với Nhã Phương, đúng như những gì Gia Thiên nói, cô chính là cô gái hạnh phúc nhất ở đây. Những cô gái thích Gia Thiên đều đứng xung quanh ủng hộ cho Nhã Phương bởi vì bọn họ quả thật là cặp đôi được yêu thích nhất ở trường.

Tuy nhiên, Nhã Phương đang chần chừ trước câu nói đó của Gia Thiên. Mặc cho bên ngoài đang hò hét cổ vũ nhưng trong tâm trí của Nhã Phương vẫn không thốt lên được chữ đồng ý. Sau đó Nhã Phương đã nắm tay kéo Gia Thiên ra chỗ khác không có người để dễ nói chuyện.

"Anh Thiên à xin anh đó, anh đừng làm khó em có được không? Em vẫn chưa có ý định yêu ai hết, em cũng đã bàn bạc với anh từ trước là sau khi tốt nghiệp em sẽ về nước mở cửa hàng rồi mà." Nhã Phương cảm thấy vô cùng khó xử.

"Anh biết em còn có gia đình ở đó nhưng mà anh không có để tâm đến vấn đề này đâu, nếu em muốn trở về nước lập nghiệp, anh vẫn đồng ý, anh cũng có thể đi đi lại lại không sao hết." Không thể phủ nhận Gia Thiên là một chàng trai vừa ấm áp vừa tài giỏi, cũng có rất nhiều người muốn được làm bạn gái của anh. Chẳng khác nào giống thời còn đi học của Trịnh Khải hết, Nhã Phương rất may mắn trên con đường tình duyên như thế này.

Biết là Gia Thiên tốt như thế, giúp đỡ Nhã Phương rất nhiều nhưng cô vẫn từ chối bởi vì hiện tại cô vẫn chưa sẵn sàng cho mối quan hệ mới này. Là chưa sẵn sàng mở lòng ra có đúng không? Nhã Phương vẫn còn nhớ đến cái tên đã làm tổn thương mình sâu sắc trước đó, chính là Hàn Khải Nguyên. Nhưng điều này Gia Thiên không hề biết, nhưng liệu nếu anh biết anh yêu một cô gái không thể nào quên được thanh mai trúc mã của mình thì anh sẽ lựa chọn quyết tâm theo đuổi hay là chấp nhận buông tay đây? Tại thời điểm đó, Gia Thiên được cho là một chàng trai vừa tài giỏi vừa tốt bụng, vẻ ngoài hoàn hảo, gia thế tài phiệt, tốt như vậy thì còn gì bằng.

Sau khi tốt nghiệp, Nhã Phương đã trở về nước ngay. Mùa thu năm ấy, lá vàng rơi trải đầy khắp sân trường biến cả một mặt đường màu cam rực cháy. Màu rực cháy như chính tình yêu mãnh liệt năm đó của Gia Thiên vậy. Sau buổi chiều cùng nhau dùng bữa, Gia Thiên đã lái xe đưa Nhã Phương về nhà. Anh sẽ không từ bỏ đâu, hẹn ngày gặp lại. Đó là câu nói cuối cùng mà Nhã Phương nhận được từ Gia Thiên. Ngày mà Nhã Phương ra sân bay để trở về nước, Gia Thiên cũng không ra tiễn cô, cô nghĩ anh ta buồn nên không xuất hiện nhưng thật chất Gia Thiên đang từng bước trở thành lãnh đạo cấp cao của Gia Thị. Em có từng thích anh dù chỉ là một chút thôi không Hứa Nhã Phương? Câu nói ấy vẫn xuất hiện trong đầu mỗi khi Gia Thiên nhớ về Nhã Phương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.