Em Muốn Tự Giác Hay Để Tôi Cưỡng Chế

Chương 42: Anh muốn cả thiên hạ đều biết




“Chuyện này từ khi nào.” Thẩm Chí Tường lấy hết sức bình tĩnh, cùng Thầm Hàn Phong vào phòng sách để nói cho rõ chuyện này.

“Từ khi ba ép Thẩm Thư về.”

Thẩm Chí Tường hít một hơi sâu: “Con có biết hệ luỵ của chuyện này là như thế nào không?”

Thẩm Hàn Phong mặt không cảm xúc, chuyện hắn làm, tất nhiên hắn đã lường trước được mọi hậu quả: “Con và Thẩm Thư không cùng huyết thống, con sớm đã nảy sinh tình cảm với cô ấy rồi, chỉ là con cần có một sự ràng buộc nhất định, sau đó mới nói với ba, hy vọng ba mẹ sẽ tác thành.”

Thẩm Chí Tường bất lực thở dài. Sao ông có thể không tác thành cơ chứ, chuyện đến nước này rồi, chẳng lẽ để cô không danh không phận mà sinh con cho Thẩm Hàn Phong sao?

“Được rồi, con về phòng đi, chúng ta cần thời gian để thích nghi với vấn đề này.”

***

“Đại thiếu gia và đại tiểu thư nhà họ Thẩm lộ tin hẹn hò yêu đương.”

“Quan hệ anh em nhưng nghi vấn đang hẹn hò.”

Báo mạng đồng loạt đưa tin, toàn bộ bản tin giật gân được đẩy hết lên trang đầu tiên của các đầu báo. Cư dân mạng nhanh chóng thổi tung tin đồn.

“Thế này là thế nào, chẳng phải hai người này là anh em sao?”

“Đại tiểu thư nhà họ Thẩm, tôi chưa gặp bao giờ, có khi nào là tin đồn thất thiệt, muốn huỷ hoại thanh danh của Thẩm gia không?”

Chân mày của Thẩm Chứ Tường càng cau chặt lại, bàn tay siết điện thoại nổi rõ từng đường gân. Thẩm Hàn Phong và Thẩm Thư mới về nước hôm qua vậy mà hôm nay đã có kẻ tung tin đồn, thậm chí tin đồn còn lan nhanh một cách không kiểm soát. Là kẻ nào đã tung ra tin đồn này?

Thẩm Thư hoảng sợ trước báo mạng đăng tin dồn dập, toàn bộ các trang nhất đều kín ảnh của cô và Thẩm Hàn Phong, thậm chí còn có bức ảnh cô và hắn đi khám ở bệnh viện. Là Lệ Tuyết, chỉ có thể là cô ta, sao cô ta có thể ngang ngược theo dõi cô và hắn, cô ta căm tức tới mức phải tung tin này lên báo sao?

“Cạch.” Cửa phòng ngủ bất ngờ mở ra, Thẩm Hàn Phong nghĩ cô sẽ lo sợ trước bản tin này, nên hắn mới vội vàng rời tập đoàn, trở về nhà sớm hơn.

“Không sao đâu.” Hắn tiến lại, ôm lấy bả vai có phần hơi run rẩy của cô: “Anh sẽ lo ổn thoả chuyện này.”

“Nhưng…cả thiên hạ đều biết.”

Mặt hắn bỗng nhăn lại, thanh âm có chút kích động: “Anh chính là muốn cả thiên hạ biết, báo mạng thì sao chứ, càng thuận lợi cho việc chúng ta mở họp báo để đính chính về vấn đề này, còn việc kẻ đưa tin dám nói ra những lời lăng mạ, anh tuyệt đối sẽ không tha cho kẻ đó.”

“Lão gia, Lý lão gia đột nhiên dẫn người đến, vây kín cả cổng dinh thự.”

Lão quản gia vừa chạy vào bẩm báo, hàng loạt cửa xe ô tô đều mở bật ra, Lý Nhuận Viên hiên ngang bước xuống, mặt mày hằm hằm dẫn theo vệ sĩ bước vào trong như muốn công phá toà dinh thự.

Thẩm Hàn Phong nhíu mày nhìn qua cửa sổ, hắn nhìn cô với vẻ ôn nhu: “Anh xuống đó xử lý, ở đây chờ anh.”

“Nhuận Viên, sao anh lại dẫn nhiều người đến đây thế này?”

Lưu Ký Hoa chỉ nghĩ đơn giản là vì ông ta muốn nói chuyện về bản hợp đồng, nhưng không, ông ta trừng mắt nhìn Thẩm Hàn Phong đã bước xuống, hùng hổ lao thẳng đến nhằm túm cổ áo đánh hắn.

Thẩm Hàn Phong nghiêng người né tránh, ông ta túm hụt liền giận dữ gào lên: “Thẩm Hàn Phong, hôm nay tao nhất định phải lấy lại công bằng cho con gái tao.”

“Nhuận Viên.” Lưu Ký Hoa hoảng hốt lao tới ngăn ông ta lại: “Có chuyện gì từ từ nói, tại lại động tay động chân như vậy.”

Mặt ông ta hằm hằm nghênh lên: “Từ từ sao? Nó cả gan bắn con gái tôi đến liệt cả cánh tay, đang cấp cứu trong bệnh viện mà các người nói từ từ sao?”

“Gì cơ?” Thẩm Chí Tường bất giác thốt lên. Lý Nhuận Viên càng tức giận mắng chửi: “Khốn kiếp, hôm nay tao phải lấy mạng mày để bù đắp cho con gái tao.”

“Giữ ông ta lại!” Thanh âm Thẩm Chí Tường trở nên đanh thép, ánh mắt dần di dời sang Thẩm Hàn Phong: “Có chuyện này?”

Hai bàn tay hắn siết chặt, hiên ngang chiếu ánh mắt tức giận nhìn Lý Nhuận Viên: “Tôi không giết chết cô ta là may rồi, động vào Thẩm Thư thì đừng hòng có kết cục tốt đẹp.”

“Mày dám….”

“Tôi đủ khả năng khiến Lý gia nhà ông thanh bại danh liệt, ông nghĩ mấy bài báo vớ vẩn này huỷ hoại được Thẩm gia sao.”

“Mày…”

“Hàn Phong, con câm miệng lại!” Thẩm Chí Tường tức giận gào lên.

Thẩm Thư giật mình nép bên trong cửa nghe ngóng tình hình, cô không khỏi sợ hãi, đây đúng là chuyện tày trời, sao cô và Thẩm Hàn Phong lại đi đến bước đường này cơ chứ, còn liên luỵ cả thanh danh cao quý từ trước tới nay mà Thẩm Chí Tường không ngừng xây đắp.

“Nhuận Viên, con gái anh làm sai, anh không nên đến tận đây làm loạn như vậy.”

Lý Nhuận Viên bất mãn gầm lên: “Thẩm Chí Tường, tôi không ngờ anh cũng vô lý như thế.”

Thẩm Chí Tường khẽ nhếch mép: “Ai động đến con tôi, đều không có kết cục đẹp, quản gia, tiễn khách!”

Mặt mày Thẩm Chí Tường nhăn nhó một cách khó coi, lồng ngực phập phồng những hơi thở tức giận: “Hàn Phon, ngày mai lập tức mở họp báo, ba sẽ đích thân đính chính chuyện này, ba tuyệt đối không để Thẩm Thư phải chịu thiệt thòi.”

Đến nước này rồi Thẩm Chí Tường không thể im lặng được nữa, ông nhất định phải lấy lại thanh danh cho cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.