Em Là Vợ Của Anh... Mãi Mãi Là Vợ Của Anh

Quyển 1 - Chương 8: Em biết bí mật của cô đấy!




Nó và nhỏ lên xe rồi đi thẳng đến trường. Vào lớp xong thì lại bị mắng vì đi học quá trễ.

"Tại Sao các em lại đến lớp trể, các em có biết là hôm nay các em phải tới trường sớm không" cô giáo nghiêm túc nói

"Đi trể thì phải đi vào giờ này thôi, chứ đi vào giờ nào ạ" nhỏ trả lời (Y. gì vậy Linh sao nói không đúng chủ đề hết vậy. ML. Tại trong đầu ám ảnh với cái câu đó nên lở nói ra luôn....... Thôi kệ đi)

( Hạ Băng và Mỹ Linh không hề sợ cô giáo, cộng Minh Hoàng và Anh Tuấn nữa)

"Các em tới trể mà lại nói như vậy à"

Mỹ Linh không còn gì để nói lại với cô giáo, liền nhìn qua Hạ Băng, Hạ Băng nhìn lại thì biết nhỏ đang muốn nói gì.

Giúp tao, tao ghét bả lắm (nhỏ nghĩ thầm)

Haizz biết rồi... (Nó nghĩ thầm)

"Ừ thì sao, có để bọn tôi vào hay không" nó trở lại với gương mặt củ của nó ( lạnh lùng)

"Cô sẽ không cho các em vào lớp, các em sẽ được điểm 0 cho môn toán của các em"

Điểm 0, mình đang mơ đúng không, tại sao phải là số 0 chứ số 1 củng được mà (Mỹ Linh)

"Được thôi, tuỳ cô" nó nhỏ nhẹ nói

Cô giáo nói xong thì đi vào lớp với cái mặt tức giận vì Hạ Băng và Mỹ Linh quá hổn láo với cô.

"Môn thi toán bắt đầu"

"Thưa cô bạn Hạ Băng và Mỹ Linh không thi hả cô" Anh Tuấn nói vì không thấy hai người họ đâu

"À hai em học sinh đó thi xong rồi, và hai em học sinh đó đều được điểm 0 " cô nói xong thì ngồi xuống bàn

"Điểm 0, tại sao" Anh Tuấn tiếp tục nói

"Vì đi học muộn, và không vào lớp đúng giờ"

"Vậy thôi sao, chỉ có chuyện nhỏ như vậy mà cô lại cho hai người họ được 0 điểm à" Anh Tuấn đứng lên với cái ánh mắt tức giận (vì vợ sắp cưới của anh được 0 điểm, Anh Tuấn hiểu cho vợ, vì Mỹ Linh không bao giờ thích số 0 chỉ thích số 100 mà thôi)

"Thì sao, đến giờ thi rồi, em mau ngồi xuống đi" cô giáo hét lên vì quá bực bội

Hai người kia đã làm tôi tức rồi nha, đừng có cho dầu vào lửa nữa (cô giáo)

"Rầm" Minh Hoàng lấy tay đập xuống cái bàn làm cho cái bàn nức ra làm đôi, làm cho cô giáo giật mình đứng lên, làm cho cả lớp nhìn vào một phía.

"Cô có biết cô đang nói chuyện với ai không" hắn liếc mắt nhìn vào cô giáo.

Haizz cái bàn nó bị nức làm đôi rồi, cái này là chết chắc, thế nào là bị Hạ Băng chửi cho coi ( Anh Tuấn)

"Tôi không biết các em là ai, nhưng đây là trường học chứ không phải ở nhà, mà các em có thể làm gì thì làm"

Nghe xong thì Minh Hoàng đứng lên, cầm cập và đi ra ngoài còn Anh Tuấn thì củng đi theo.

"Nếu các em bước ra thì các em cũng sẽ được 0 điểm đấy" cô la lên làm cho cả lớp giật mình còn hai người kia thì không.

"Cô làm gì thì làm đi" Minh Hoàng nói xong thì biến luôn còn Anh Tuấn thì dừng lại nói thêm vài câu.

"Cô này, em biết bí mật của cô đấy, cho nên đừng làm vợ của em buồn nhá hì" Anh Tuấn cười tươi rồi chạy theo Minh hoàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.