Em Là Ước Muốn Cả Đời Anh

Chương 3: Bí mật bại lộ (3)




Sau khi biết chuyện hai bên Sở Gia và Ngụy Gia đã gặp mặt nói chuyện. Dưới sự kiên quyết của Ngụy phu nhân cùng với ý nghĩ muốn trở thành vợ của Ngụy Thế Quân mà Sở Sinh Trang đã nói rằng đêm đó hai người thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn và dựa vào đó để ngầm ép buộc Ngụy Thế Quân kết hôn với cô.

Một tuần trôi qua, hai bên gia tộc cũng đều biết chuyện Sở Sinh Trang không mang thai. Và đương nhiên vì nguyên do đó mà Ngụy Thế Quân không đồng ý có bất kỳ cái đám cưới nào được tổ chức. Nhưng về phía Sở gia thì khác, vốn là gia tộc rất coi trọng truyền thống lễ nghĩa, việc một cô gái chưa chồng mà qua đêm ở ngoài với một người đàn ông là chuyện rất khó chấp nhận, họ cho rằng anh phải chịu trách nhiệm hoàn toàn về việc đã qua đêm với Sở Sinh Trang.

Trong lúc hai bên đang căng thẳng vì không tìm được tiếng nói chung, Ngụy phu nhân đã đưa ra quyết định bằng một lễ đính hôn mặc cho Ngụy Thế Quân có quyết liệt phản đối.

Kết quả là một tháng sau lễ cưới đã diễn ra cùng với một bản hợp đồng hôn nhân có thời hạn là ba năm.

Có quá nhiều nguyên nhân để dẫn tới sự việc như ngày hôm nay nhưng một nguyên nhân chủ chốt, một yếu tố then chốt của tất cả mọi chuyện đó chính là việc Sở Sinh Trang và Ngụy Thế Quân đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn với nhau. Nếu không có nguyên do đó thì đã không thể có kết cục như bây giờ. Mọi chuyện của ngày hôm nay chính là do một mình Sở Sinh Trang cô gây ra.

Một bí mật lớn đến như thế cuối cùng vẫn là không thể che giấu đi được. Người ta thường nói “cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra” và giờ chính là lúc sự thật bị che giấu sẽ được phơi bày ra trước ánh sáng, nỗi lo lắng sợ hãi nhất trong cuộc đời Sở Sinh Trang cô cuối cùng cũng xảy ra.

Choang...

Tiếng ly thủy tinh rơi vỡ trên sàn nhà cắt ngang mạch suy nghĩ trong đầu Sở Sinh Trang đưa cô trở về với thực tại. Bên cạnh là những mảnh thủy tinh vỡ vụn, sắc bén như những lưỡi dao có thể khiến người ta không ngừng chảy máu. Chúng như một điềm báo cho cuộc hôn nhân giữa cô và anh, mọi thứ dù sớm hay muộn thì cuối cùng cũng sẽ tan vỡ tựa như những mảnh thủy tinh trong suốt mà Ngụy Thế Quân anh vừa ném xuống. Nếu cô là người đã một mực muốn xây dựng cuộc hôn nhân này thì chính anh sẽ là người tự tay phá hủy nó.

Sở Sinh Trang cố nuốt nước mắt vào trong, hai tay siết chặt, cô ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt Ngụy Thế Quân:

“Đúng, đêm hôm qua là lần đầu tiên của hai chúng ta. Vậy cho nên, hai tháng trước là em đã nói dối.”

“Cô...”

Ngụy Thế Quân sững sờ, từng câu từng chữ Sở Sinh Trang thốt ra đều như những cú tát giáng thẳng vào mặt anh. Suốt hai tháng qua anh đã hoàn toàn bị lừa mà không hề hay biết. Thì ra lý do mà anh không có lấy một chút ký ức gì về đêm hôm đó là bởi giữa hai người căn bản chưa từng xảy ra những chuyện ngoài ý muốn, vậy mà bấy lâu nay anh cứ tưởng rằng vì say rượu nên tạm thời không nhớ ra.

Ngụy Thế Quân cau mày nhìn Sở Sinh Trang. Đôi mắt mà ngày thường vẫn đem lại cho người ta cái cảm giác lạnh đến thấu xương ấy thì giờ đây lại như rực lên ngọn lửa của hận thù, một ngọn lửa cháy hừng hực có thể thiêu đốt toàn bộ những gì mà chúng trông thấy, những gì mà chúng đi qua.

Sở Sinh Trang như thấy được chính bản thân mình thông qua đôi mắt ngập trong thù hận ấy. Hình bóng cô trong đó sao trông thật nhỏ bé, nhỏ bé đến mức Ngụy Thế Quân anh chẳng cần tốn một chút sức lực nào cũng có thể khiến cô thịt nát xương tan.

Xoảng....

Đồ đạc trên bàn bị Ngụy Thế Quân hất thẳng xuống đất một cách không thương tiếc. Bức ảnh cưới của hai người đặt ở góc bàn vô tình lọt vào mắt anh càng khiến lửa giận trong lòng Ngụy Thế Quân bùng cháy dữ dội hơn gấp trăm ngàn lần, anh điên cuồng cầm bức ảnh lên nhắm thẳng về phía Sở Sinh Trang mà ném. Khung ảnh lập tức lao đến chỗ người phụ nữ đang sợ hãi đến tột độ kia, một cạnh của khung ảnh nhọn hoắt đâm vào chân Sở Sinh Trang đau điếng. Theo phản xạ cô liền khụy gối xuống nhưng lập tức bị Ngụy Thế Quân túm tóc lôi dậy, anh kéo mạnh tóc Sở Sinh Trang về phía sau khiến cô bắt buộc phải ngẩng đầu lên nhìn anh.

“Tại sao?”

Sở Sinh Trang bị dáng vẻ như một con sói đang khát thịt tươi của Ngụy Thế Quân làm cho run lẩy bẩy, cô hiện tại chính là con cừu non thân đầy những vết thương đang rỉ máu chỉ chờ con sói ấy xé ra thành từng mảnh rồi đưa vào miệng.

“Tôi hỏi là tại sao?”_Ngụy Thế Quân quát lên, tay anh siết chặt lấy từng lọn tóc còn ẩm ướt khiến da đầu Sở Sinh Trang bị kéo căng ra đau đớn

“T...t...ại...vì em yêu anh! Anh không nhận ra sao? Em trước giờ vẫn luôn yêu anh mà!”

Sở Sinh Trang thật lòng nói ra hết tất cả, những việc cô làm đúng là đã sai nhưng cũng chỉ vì một mục đích duy nhất đó là được ở bên cạnh người đàn ông mà cô yêu. Lừa dối anh là không đúng nhưng để đạt được ước nguyện cả đời của mình cô sẽ bất chấp tất cả, từ giây phút này cô đã hạ quyết tâm sẽ khiến anh nguyện ý ở bên mình. Cô không tin sự chân thành của mình sẽ không thể khiến tảng băng ngàn năm trong anh tan chảy.

Nhưng đối với sự chân thành của cô, anh hoàn toàn không để vào mắt:

“Con người cô không thể nói thật lòng mình được sao? Cô trước đó rõ ràng còn đang yêu đương với tên họ Mặc vậy mà chia tay hắn ta chưa được mấy tháng liền quay ra tỏ tình với tôi, cô xem tôi là lốp xe dự phòng từ bao giờ vậy hả?”

“Em không có, thật sự là anh Khâm nhờ em đóng giả làm bạn gái để qua mặt bố mẹ...”

“Cô nói mấy lời này không biết chán sao? Chứ không phải vì bị anh ta bỏ cô mới kiếm một người có điều kiện tương đương để không phải mất mặt? Trước kia khi tôi chưa có được địa vị như bây giờ, cô đến nhìn cũng không thèm. Loại tiểu thư lá ngọc cành vàng như cô, tôi thật không dám nhận thứ tình yêu này!”

“Em đã bảo là không phải rồi mà, tại sao anh lại không thể tin em cơ chứ?”

“Loại người như cô vốn dĩ không hề đáng tin. Tôi phải kết hôn với cô cũng đều là do một tay cô làm cả. Nếu cô là tôi thì cô có ngu mà tin thêm một lần nữa hay không?”

“Chuyện kết hôn đúng là lỗi của em nhưng chuyện em và Khâm ca quen nhau thật sự là giả.”

“Tôi không quan tâm chuyện của cô và cậu ta. Rồi sẽ có ngày tôi khiến vị Sở đại tiểu thư là cô đây phải trả giá cho những gì cô đã gây ra với em gái tôi và tôi.”

Ngụy Thế Quân nói với giọng đầy cay nghiệt rồi toan bỏ đi, Sở Sinh Trang liền giữ tay anh lại:

“Em không có đẩy Linh Linh xuống biển, lúc em đến đã thấy anh cứu em ấy lên rồi. Em thật sự không có làm điều đó.”

Nghe thấy lời bao biện đã quá đỗi quen thuộc khiến Ngụy Thế Quân không khỏi tức giận. Hàng lông mày nhíu chặt, vầng trán hiện rõ những đường gân xanh, anh như dồn toàn bộ sức lực lên cánh tay để hất cô ra. Do lực tay quá mạnh khiến cô ngã ra sau, mảnh vỡ của tấm ảnh cưới đâm vào tay khiến máu đỏ theo đường chỉ tay chảy xuống nền đá cẩm thạch trắng xóa. Chính tấm ảnh cưới mà cô nâng niu trân trọng nhất lại là thứ khiến tay cô không ngừng chảy máu...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.