Chương 333
*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 333: Cậu chủ bị vứt bỏ của nhà họ Trần
Theo tiếng, Trần Minh Triết chậm rãi đi tới, phía
sau anh là một người phụ nữ cao gầy, mặc áo da bó
sát người, toàn thân lộ ra sự hoang dại nhưng đôi mắt
kia lại có sự thản nhiên hờ hững dễ thấy, trông càng
cao ngạo tự đại hơn cả Long Nhã Tuyên.
Đúng vậy, trong mắt A Đóa, những người trước
mắt chẳng là gì, đối với cô ấy, dù là Long Nhã Tuyên -
cô cả nhà họ Long cũng chỉ là một cô chủ bình
thường của một gia tộc thôi.
Dù sao, ð trên đảo Ma Quỷ ngần ấy năm, A Đóa
đã biến từ một cô bé bình thường thành một “Quỷ
Diện Phu Nhân”, dù là tầng lớp quản lý cấp cao của
vài đoàn lính đánh thuê khổng lồ, khi gặp “Quỳ Diện
Phu Nhân” thì họ đều phải kính cần, dù sao trại huấn
luyện trên đảo Ma Quỷ cũng chính là trại huấn luyện
sát thủ mạnh nhất được cả thế giới công nhận, hễ là
sát thủ bước ra từ đây, chưa ai không thể hoàn thành
nhiệm vụ.
Mà càng có nhiều lính đánh thuê bước ra từ đây
thì càng có nhiều người bị đào thải khỏi đó.
Đương nhiên, trong mấy năm nay, A Đóa biết, vài
thế lực ngầm nổi tiếng nhất thế giới đều bị Trần Thiết
Ngưu âm thầm kiểm soát, nhưng A Đóa biết trên thế
giới vẫn có những tổ chức rất khủng khiếp, mà dường
như mấy tổ chức này còn xem thường họ. Cũng chính
vì vậy, mấy năm nay, họ luôn yên phận trên đào Ma
Quỳ, gần như là ngăn cách đảo nhỏ trên biển với thế
giới bên ngoài, trừ việc đi làm nhiệm vụ, họ hoản toàn
không tiến vào lãnh thồ của bất cứ quốc gia nào.
Lần này về Hoa Hạ, A Đóa biết mọi việc không
đơn giản như vậy, có thể nhà họ Long đã là sự tồn tại
đáng sợ trong mắt người thường, dù sao họ cũng có
nguồn tài nguyên khổng lồ và thù đoạn cao siêu
nhưng thế thì sao, trong mắt cô ấy, họ chẳng đáng
một cắc.
“Minh Triết...”
Khi thấy Trần Minh Triết, Bạch Diệp Chỉ lộ ra vẻ
mặt mừng rỡ nhưng đồng thời, cô rất lo lắng, dù sao
cô cũng đã biết Long Nhã Tuyên khó đổi phó, hớn
nữa rõ ràng cô ta đang nhằm vào Trần Minh Triết.
“Diệp Chỉ, em không sao chứ?”
Trần Minh Triết tới trước mặt Bạch Diệp Chi, sau
đó đỡ cô lên, khi thấy gương mặt sưng đỏ của vợ, sắc
mặt anh trầm xuống, lạnh hơn cả băng giá.
“Em, không sao..."
Lúc này, Bạch Diệp Chi có thề cảm nhận được sự
dịu dàng và quan tâm từ Trần Minh Triết, các sợi dây
thần kinh của cô vốn đang căng thẳng, giờ đã hoàn
toàn đứt đoạn, khi mới nói được mấy chữ, nước mắt
đã không kiềm nổi, chảy dài xuống má.
Dù sao cô cũng chỉ là một người phụ nữ bình
thường ở Tân Thành nhỏ bé, đám ăn nói kiên cường
như thế ở trước mặt cô cả nhà họ Long thì đã xuất
sắc lắm rồi.
“Đừng sợ, anh tới rồi thì không ai còn tồn thương
em được nữa. Và lại, ai đánh em, dù chỉ là một cái tát,
anh cũng sẽ đánh gãy tay kẻ đó, ai đe dọa em, anh
giết nó!"
Giọng Trần Minh Triết rất nhẹ nhưng mọi người ð
đây nghe thấy xong thì ai cũng giật mình.
Đương nhiên, trong lúc nói, Trần Minh Triết ngẩng
đầu lên nhìn Long Nhã Tuyên.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5
Xem ảnh 6
Xem ảnh 7