cô vào trong phòng tắm xả nước ngâm mình trong chiếc bồn, hai tay cô ôm mặt mà suy nghĩ gì đó. cô nghĩ về chuyện lúc nãy mà mặt đỏ lên. cô bấy giờ mới thấy trong căn phòng tắm này thật là xa hoa, phải nói nó rộng ngang với phòng trọ trước cô thuê. nó có đủ tiện nghi đúng là nhà giàu có khác.
sau khi ngâm mình cô thấy dễ chịu hơn nhiều. đi ra khỏi bồn cô định lấy quần áo ngủ mặc nhưng cô nhớ ra vừa nãy vì vội vàng cô không có mang theo quần áo. nhìn khắp phòng chỉ có một chiếc khăn tắm không đủ để che thân. cô không biết phải làm thế nào chỉ còn cách lấy chiếc khăn che tạm đi ra cạnh cửa. cô đứng trong khẽ gọi anh:
" Thiên Vũ! anh có đó không?"
dường như căn phòng cách âm rất tốt bên ngoài anh khó mà nghe được. cô lấy hết can đảm hé cửa phòng ra, thò đầu ra khỏi phòng cô nhìn một lượt không thấy anh rồi lên tiếng gọi:
" Thiên Vũ!"
" Thiên Vũ! " không có ai trả lời, hình như anh không có ở đây.
thấy anh không có đó cô nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng tắm, đến tủ cô vừa mở cánh cửa tủ ra thì nghe thấy tiếng bước chân đi rồi dừng lại trước cửa phòng cô đang ở. bất giác cô lúng túng không biết phải làm gì nhìn trước nhìn sau, ngó trái ngó phải rồi lên giường cuốn chăn nằm chỉ hở mỗi đầu.
tiếng mở cửa đi vào, là anh. nhìn có vẻ là anh vừa đi gặp ai đó. anh vào nhìn thấy cô đắp chăn mằm trên giường thi đi đến bên ngồi cạnh anh định kéo chăn ra nhưng bị cô giữ lại. thấy cô kéo chăn mặt cô lại hơi hơi đỏ anh có chút lo lắng.
" em sao thế Nguyệt Nguyệt? không khoẻ chỗ nào sao?"
" em... em không sao!"
cô ngượng đến nỗi mặt đỏ hơn trái cà chua, cô không biết phải nói với anh như thế nào nữa. chỉ tại quá vội vàng nên cô quên mang quần áo để thay thôi mà.
bây giờ anh mới để ý đến tủ đồ, một cánh đóng một cánh mở. anh nhìn đi lên phía trước đóng cánh cửa còn lại của tủ rồi đi đến bên cô. lúc này anh định lên giường ngủ nhưng bị cô ngăn cản.
" khoan... anh... anh...!"
cô không biết nên nói cái gì với anh nữa
" em sao vậy?" anh có chút thắc mắc với những hành động kỳ lạ của cô.
lúc này cô ở trong chăn có chút khó chịu người cô cứ uấn ẹo.
anh nhìn cô như vậy dục vọng của anh lại không kiềm chế được. anh đến bên giường mặt đối mặt với cô.
" em đã vợ của anh rồi có gì cứ nói với anh!"
chăn bị anh đè lên khiến nó bị tụt khỏi người cô. phía trên bờ ngụcư của cô bị lộ cô thấy vậy xấu hổ lấy tay che. anh nhìn cô như vậy thì không kìm được nữa rồi. anh nghé sát cô nói
" em đốt lửa thì phải có trách nhiệm dập lửa."
cô dường như hiểu dường như không cô khẽ cựa:" em quyên mang đồ đi tắm."
nhìn cô thế này anh thực sự không kìm được nữa. anh cúi xuống ghé sát tai cô:"cho anh?"
cô biết là anh đang cố kiềm chế nhưng vẫn phải cô cho phép. giờ cô cũng hoàn toàn tin tưởng anh. chỉ đơn giản một điều bởi cô đã yêu anh rồi.
cô khẽ cựa người " ừm!"
nghe thấy cô đồng ý anh từ đặt môi mình xuống bờ môi đỏ mọng của cô mà hôn ngấu ghiến khiến cho đôi môi của cô xưng đỏ lên.
anh khẽ cạy hàm răng của cô ra mà đưa lưỡi mình vào bên cô khuấy đảo.
cô dường như không thở được nữa thì anh mới buông rồi từ từ đi xuống phần xương quai xanh cắn nhẹ lưu lại dấu vết đỏ đỏ xanh. cô khẽ cựa người khiến dục vọng của anh càng thêm phần. chiếc áo ngủ trên người anh cũng bị anh rũ bỏ, thân hình to lớn vạn vỡ của anh nằm trên dáng người thon nhỏ của cô. khung cảnh thật ái muội.
anh đi đến đâu để lại dấu vết đến đó, tay anh không chiu yên mà sờ nắm bộ ngực của cô thành hình dạng. anh đi xuống cắn nhẹ lên phần nhô ra.
tiếng thở hổn hển rối loạn của hai người hoà vào nhau trong căn phòng mập mờ ánh sáng khiến cho hai thân hình quấn lấy nhau thật là nóng bỏng.
tay anh từ từ đi xuống nơi tư mật của cô, nơi đây của cô đã ẩm ướt từ lâu. anh đưa tay mở đường khiến cho cô có cảm giác không thể diễn tả tả chỉ phát ra những tiếng " ưm...a "
khiến anh càng thêm dục vọng.
nơi đó của cô vẫn khít mặc dù đây không phải lần đầu của cô. ngón tay anh càng đi sâu vào trong khiến cô có cảm giác đau đau. sau khi mở đường anh khẽ dạng đôi chân cô ra mà đưa tiểu đệ mình vào. cảm giác đau buốt phía dưới cô khẽ lên tiếng
" a...đau....đau!" nước mắt cô dường như sắp rơi anh vẫn không ra mà vào sâu hơn.
" a....a!"
tiếng kêu của coi càng làm anh thoả mãn, anh hôn nhẹ lên trán cô
" ngoan! em thả lỏng ra sẽ không đau nữa!"
mặc kệ lời anh nói cô lắc đầu " đau... hic!"
nước mắt cô rơi nhưng anh vẫn chưa chịu bương mà cứ luôn động không ngừng. anh hôn lên môi cô để che đi những âm thanh ái muội cô phát ra. cô đã kiệt sức nhưng anh vẫn còn nhiều sức lực. cô mỏi mệt ngủ lúc nào không hay còn anh thì cứ hành hạ cô đến gần sáng mới chịu tha.
anh lau những giọt mồ hôi trên trán cô còn sót lại rồi ôm cô vào lòng mình nhắm mắt mà ngủ yên.