" giờ em ở nhà anh ra ngoài gặp bạn. " anh cô xoa đầu cô
" anh đi gặp ai mà vội vàng vậy, vừa về nhà thôi mà! ba mẹ còn chưa gặp nữa là. " cô khoanh tay đứng trước cửa phòng nói.
" là Tử Thiên Vũ người bạn chí cốt của anh! em cho anh đi được chưa?"
" được với một điều kiện! "
" rồi rồi em nói đi!" anh cô lấy tay ray ray chán thở dài nói.
" anh cho em đi cùng!" cô nghiêm định
" em đi làm gì!" anh cô thắc mắc
" bí mật! " cô cười cười rồi đi ra khỏi phòng không quyên ngoảnh lại nói: " đợi em một chút rồi đi "
anh cô không nói gì chỉ nhìn theo bóng dáng em gái mình thở dài rồi đi xuống nhà.
một lát sau Giai Giai đi xuống chạy nhanh đến chỗ anh cô mở cửa ngồi ngay vị trí lái phụ thúc dục " nhanh nhanh đi anh!"
" anh biết rồi! "
chỉ trong vài phút hai anh em đã đến nơi
người mở cổng dường như quen vội mở. bước xuống xe Giai Giai sáng mắt trước sự tráng lệ của căn biệt thự trước mắt. nó to và đẹp như một toà lâu đài chỉ có hoàng tộc ở. thật sự rất đẹp, đẹp đến nỗi không thể diễn tả bằng lời.
anh cô thấy cô đứng ngây người như vậy lớn tiếng:" em còn ngây ra đó làm gì mà gì mà không đi? "
Giai Giai lúc này mới hoàng hồn lại và chạy nhanh đi theo anh sau cô.
Khải Triệt vừa về anh đang định ra xem cô thế nào thì Thanh Hàn lại đến. anh không vui nhìn cậu, sắc mặt đen lại nhìn cậu.
Thanh Hàn nhìn sắc mặt của anh mà cười ngượng
" Đến có việc gì? " anh lạnh giọng
mặc kệ sắc mặt khó coi của anh, mặc kệ khuôn mặt ngượng của anh trai. Giai Giai ngó trước ngó sau không thấy cô đâu lớn tiếng hỏi: " Nguyệt Nguyệt đâu! sao tôi không thấy cậu ấy đâu vậy! "
anh cô ngạc nhiên khi thấy em gái mình như vậy, không biết nói gì chỉ im lặng xem sắc mặt của anh.
" cô ấy ở sau vườn! " anh không có gì ngạc nhiên khi thấy Giai Giai vì anh biết đây là người bạn thân nhất của cô từ trước đến nay.
Giai Giai nghe anh nói vậy mà không trần trừ đi thẳng ra ngoài.
" cậu biến em gái tôi sao!" lúc này Thanh Hàn mới lên tiếng.
" bạn vợ tôi! " anh lạnh giọng
" vợ cậu! " Thanh Hàn ngạc nhiên nhưng cũng không khỏi tò mò xem ai là người khiến cậu ta động lòng, một người không gần nữ sắc như anh, không có lấy một người bạn gái cũng như tình nhân mà mới có một tháng đã có vợ. cậu thật muốn biết người đó là ai khiến cho tảng băng ngàn năm tan chảy. " là ai, ai tôi thực sự muốn biết!"
" không phải việc của cậu " anh lạnh giọng
" tôi chỉ tò mò thôi mà!" cậu thực sự rất muốn biết người đó là ai nhưng không thể đoán được mẫu người anh chọn sẽ là người như thế nào.
anh lạnh lùng ngồi xuống ghế: " mọi việc thế nào!" giọng nói lạnh đến xương phát ra từ anh khiến Thanh Hàn cũng quay về vẻ mặt thực sự của mình. cậu cũng lạnh lùng không kém anh là bao " tất cả đều ổn! "
" tốt! cậu vất vả rồi! "
" không có gì, việc nên làm thì phải làm thôi "
lúc hai người nói chuyện nhìn rất bình thường nhưng không hiểu sao lại ảm đạm lạnh lẽo đến lạ.
Giai Giai đi từ nãy tới giờ mà vẫn chưa tìm thấy cô. cô than vãn " nhà gì mà rộng vậy trời đi từ nãy tới giờ mà chẳng biết đi đâu,có khi nào mình đi lạc không nhỉ. " Giai Giai đứng trước một con đường hai bên đều là cây to và nhiều loại hoa sặc sỡ màu sắc.
Giai Giai vẫn đi tìm xem rốt cuộc thì chỗ cô là ở đâu cô vẫn lững thững đi về phía trước. sân nhà anh thật rộng mà. nếu cô không được dẫn đi tham quan hai ba lần thì cố khi cũng bị đi lạc như Giai Giai không chừng.
cô lúc này đang ở sau vườn hoa cùng dì Diệp. cô rất chăm chú nhìn những bông hoa anh đặc biệt cho người mang từ bên nước ngoài về trồng, chúng rất nhiều màu sắc và nhiều loại có hoa cúc, hồng, lan,cúc vạn thọ, tulip, oải hương, oanh túc, mẫu đơn, cẩm tú
cầu,....... nơi đây rất dường như là thiên đường của các loại hoa vậy có màu xanh của những chiế lá, màu vàng của hoa cúc, hồng nhạt của mẫu đơn, đo đỏ của tulip, đỏ, trắng, vàng, cam, cùng nhiều màu của dàn hoa lan. còn cả những bông hồng rực rỡ đủ màu cũng không kém phần. còn rất rất nhiều những màu các loài hoa không kể hết.
một mảnh đất rộng với muôn loài hoa đúng thật là thiên đường mà. cô mải mê say sưa với các loài hoa đi hết chỗ này đến chỗ nọ. trước đây cô không hề biết rằng trong biệt thự của anh lại có một vườn hoa đẹp và rộng thế này. vừa nãy khi đi tìm dì Diệp nữ hầu mới chỉ cô.
cô dường như không thấy chán vẫn ở đây nghe dì Diệp kể về các loại hoa. còn Giai Giai thì đi lạc vẫn chưa tìm được đường đến chỗ cô.