Chưa có đánh giá nào, bạn hãy là người đầu tiên đánh giá truyện này!
Trong tay chỉ còn mười mấy tệ, làm gì bây giờ nhỉ?
Cô cảm thấy cổ họng hơi khô, nên nghĩ ngay tới một chai trà hoa cúc lạnh.
Đúng vậy, tới máy bán hàng tự động mua trà thôi, cũng gần, ngay đầu hẻm bên kia thôi.
Vì thế, cô tung tăng đi đến đó, vừa mua xong, lại nghe có âm thanh khác lạ, hình như là tiếng đánh nhau.
Cô lo sợ nghĩ, liệu có phải bọn xã hội đen hay không? Con hẻm này nghe đâu đánh nhau, ẩu đả rất nhiều, thậm chí còn xả súng. nữa
Con hẻm nhỏ này nhìn qua tưởng nhỏ hẹp chứ càng vào sâu càng rộng. Cô phân vân không biết mình có nên cứu giúp một chút không, nhưng lại sợ lỡ bọn chúng có súng thì sao?
Bình luận truyện