Em Là Của Riêng Tôi

Chương 28: Cầu xin anh tha cho tôi(H)




Từ lúc Hàn Nhật Thiên đưa cô ra khỏi quán bar hắn lái xe một mạch về nhà. Thẩm Minh Nguyệt ngồi sau bồn chồn lo lắng không biết phải giải thích làm sao cả

Đến nhà anh kéo cô lên trên phòng đưa vào trong nhà tắm sối nước lạnh lên người cô, bất giác nhớ lại lúc trước cô bị tên đối tác của hắn giở trò đồi bại hắn cũng làm i như vậy.

- Anh làm gì....Áaaa..vậy.

Chưa kịp nói xong thì hắn đã xé bỏ quần áo trên người cô xuống. Thẩm Minh Nguyệt theo bản năng lấy tay che người lại, ngước lên nhìn hắn và giải thích

- Anh nghe tôi nói được không

Hàn Nhật Thiên dừng lại coi như cho cô 1 cơ hội để giải thích

- Tôi có mặt ở quán bar là do Bích Ngọc rủ rôi đi// còn về cái tên Lục Diễn đấy thật sự hắn ta chưa làm gì tôi cả. Anh tin tôi được không?

- Ha! chẳng lẽ tin cô ăn mặc hở hang như vậy đến quán bar để quyến rủ đàn ông à?

- Tại sao tôi giải thích như vậy rồi mà anh vẫn không chịu tin tôi, ngoài uống rượu tôi không làm chuyện gì khác cả

Minh Nguyệt cương quyết phản đối khi hắn nghĩ cô là loại đàn bà lẳng lơ

Hàn Nhật Thiên không nói gì cúi xuống cắn mút đôi môi của cô mặc cho cô ra sức dãy dụa

- Ư..ưmm tôi..chẳng lẽ anh nghĩ tôi là loại đàn bà đó sao?

- Hừ cô cũng chỉ xứng với cái danh đó thôi

Minh Nguyệt không chịu được giơ tay tát hắn một cái

* bốp*

- Tôi không phải là loại người như vậy? tôi là con người như thế nào chỉ mình tôi biết là đủ

- Cô dám chống đối tôi, cô có biết thế nào là trời cao đất dày không tôi sẽ cho cô nếm mùi đau khổ khi dám chống đối tôi

Hắn lôi Minh Nguyệt ném lên giường, cúi xuống hôn môi cô nhưng cô không chịu mở miệng để cho hắn luồn vào chống cự nhưng không thể thoát khỏi sự khống chế của hắn

- Thả tôi ra

Bây giờ trong mắt Hàn Nhật Thiên chứa đầy dục vọng và sự tức giận chính cô đã làm cho hắn nổi điên lên nếu cô biết cách cầu xin hắn có lẽ hắn cũng không đến mức hành hạ cô như thế này

Sự tức giận đạt tới đỉnh điểm hắn bóp mạnh 1 bên ngực cô làm cho cô đau mà phải kêu lên

- Anh....

Hắn đã thành công luồn lưỡi vào trong nhưng Minh Nguyệt nhất quyết không chịu phối hợp

- Chết tiệt tôi phải cho cô khóc lóc cầu xin dưới thân tôi

Hành động đi đôi với lời nói hắn kéo chiếc quần còn sót lại trên người cô xuống hung hăng cho tiểu đệ của mình vào

Vì không màn dạo đầu nên lúc đưa vật lớn của hắn vào trong cô rất chặt nó như muốn bóp chết cái đó của hân vậy.

Hàn Nhật Thiên di chuyển rất khó khăn lại cộng thêm Thẩm Minh Nguyệt cứng đầu không chịu thả lỏng và làm theo ý hắn.

Bên dưới khó di chuyển nên hắn tìm đến bộ ngực căng tròn của cô mà ra sức mút mát tay kia nhào nặn bên còn lại.Vì bị kích thích 2 chỗ một lần nên bên dưới cô chảy ra một chút dịch lỏng giúp hắn dễ dàng đi vào nhưng vẫn rất khó chịu

Cứ như vậy bên dưới thì ra vào bên trên thì bị hắn liên tục cắn mút nhũ hoa của cô. Trong quá trình hắn ra vào Thẩm Minh Nguyệt cố gắng không phát ra những âm thanh xấu hổ kia

Cô càng không muốn thốt ra những âm thanh kia thì hắn phải làm cho cô khuất phục, hắn chuyển từ tư thế này sang tư thế khác bây giờ trên người cô chi chít những dấu hôn do hắn để lại

Hàn Nhật Thiên thúc mạnh vào bên dưới của cô làm cho cô không muốn rên cũng phải rên do quá bị kích thích cô lấy tay che miệng mình lại để âm thanh mức nhỏ nhất

- Ư..ưmm hức hức hức

- Ư..ứ..ưm..ưm

Hai người cứ thế mà quấn lấy nhau Thẩm Minh Nguyệt ngất lên ngất xuống mà hắn không tha vẫn tiếp tục ra vào bên dưới, càng làm càng mạnh không có dấu hiệu tha cho cô.

Thẩm Minh Nguyệt không chịu được nữa liền lên tiếng cầu xin:

- Tôi xin anh..ư...tha cho tôi đi... tôi sẽ không chống lại anh..ưm..nữa!

- Hừ! bây giờ cô mới biết hối lỗi à đã quá muộn rồi.

Vừa dứt lời Hàn Nhật Thiên tiếp tục thúc mạnh vào bên trong

Thẩm Minh Nguyệt không chịu được mà kêu lên

- Đau..đau quá tôi hết chịu nổi rồi anh tha cho tôi đi huhuhu

Cô ra sức cầu xin hắn cũng chẳng thèm quan tâm chỉ biết thoả mãn dục vọng của mình. Đến cuối cùng hắn bắn những ********* của mình vào bên trong cơ thể cô, hắn nằm xuống bên cạnh cô còn cô thì bị hắn làm cho mệt lữ mà ngủ thiếp đi Hàn Nhật Thiên đắp chăn cho cô ôm cô ngủ còn hôn lên trán cô một cái

- Nếu em biết hối lỗi sớm hơn thì cũng đã không thê thảm như vậy


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.