Em Là Của Riêng Tôi

Chương 27: Cuối cùng tình yêu đã được đền đáp




Lục Diễn bật cười túm lấy tóc của cô

- Đừng có mà không biết điều tôi sẽ làm cho cô rên rỉ dưới thân của tôi thôi.

Đúng lúc này Hàn Nhật Thiên cùng với Cao Kì cũng đang ở quán bar 2 người ngồi trong phòng VIP nghe ồn ào liền cho người ra bên ngoài xem

- Cậu ra bên ngoài xem có chuyện gì mà ồn ào vậy?

Trợ lý của Hàn Nhật Thiên đi ra kiểm tra thấy thiếu phu nhân và Đường tiểu thư bị tên thiếu gia Lục Diễn bắt nạt liền chạy vào báo với hắn

- Thưa thiếu gia thiếu phu nhân và Đường tiểu thư bị tên thiếu gia nhà họ Lục khi dễ ạ.

Hàn Nhật Thiên và Cao Kì bất ngờ đồng thanh liên tiếng

- Cái gì?

Hàn Nhật Thiên tức giận ra khỏi phòng VIP

- Cô được lắm dám trốn tôi tới bar kiếm trai sao?

Cao Kì cũng đi theo

Hàn Nhật Thiên bước đến chỗ của Thẩm Minh Nguyệt mọi người đều bị ánh mắt sắc lẹm của hắn làm cho sợ hãi mà tản ra

Thẩm Minh Nguyệt thấy Hàn Nhật Thiên thì trong lòng cũng đỡ sợ đi phần nào.

Hắn nhìn cô rồi quay qua nhìn Lục Diễn. Gã ta thấy Hàn Nhật Thiên tiến lại gần thì giọng nói ngon ngọt trong giới kinh doanh không ai là không biết đến hắn, động vào hắn coi như bỏ mạng

- Không biết Hàn thiếu gia cũng có mặt ở đây, tôi là đang dạy dỗ vợ của mình

Hàn Nhật Thiên nghe hắn nói từ " vợ" được thốt ra từ miệng gã ta mà tức giận giọng nói đầy lạnh lùng cất lên

- Mày nói người phụ nữ chung chăn chung gối với tao là vợ của mày?

Lục Diễn giật mình không tin vào tai mình khi gã đã đụng tới thiếu phu nhân nhà họ Hàn

Gã buông cô ra vội vàng xin lỗi cô

- Tôi xin lỗi Hàn phu nhân tôi không biết cô là vợ của Hàn thiếu nên mới hảnh xử như vậy mong cô bỏ qua. Tôi biết tôi sai rồi

Hàn Nhật Thiên nhìn Minh Nguyệt gọi cô đến chỗ mình

- Qua đây

Minh Nguyệt ngoan ngoãn chạy đến chỗ hắn. Hàn Nhật Thiên ôm cô vào sát mình sợ như cô sẽ chạy mất vậy. Còn cởi áo vest của mình khoác cho cô hành động của hắn cô cảm thấy rất hạnh phúc

Hắn ghé sát cô nói:

- Vừa nãy hắn ta chạm vào chỗ nào của em

- không có hắn ta chưa làm gì tôi cả

Hắn tức giận vì có người động đến cô chỉ có hắn chỉ có một mình hắn mới có quyền ức hiếp cô còn những người khác dám động vào người của hắn thì nhất định không tha

Hắn nhìn qua trợ lý của mình

- Cậu biết giải quyết thế nào rồi chứ

Trợ lý Vương gật đầu

- Còn nữa ngày mai tôi không muốn Lục gia còn tồn tại. Bất cứ ai động vào người phụ nữ của Hàn Nhật Thiên thì phải trả một cái giá thật đắt

Lục Diễn như bị sét đánh ngang tai không tin được liền quỳ xuống cầu xin

- Tôi biết lỗi rồi mà Hàn thiếu tha cho tôi lần này đi tôi nhất định không có lần sau

- Ha! mày còn có lần sau sao?// Vương Thần xử lý cậu ta đi.

- Vâng ạ!

Nói xong hắn vác cô ra khỏi quán bar

Còn Bích Ngọc vẫn đứng im ở đó sợ hãi không ngờ mình lại gây ra rắc rối cho Minh Nguyệt

Cao Kì đi đến chấp vấn Bích Ngọc

- Cô còn muốn quậy quá gì nữa? nếu chúng tôi không có ở đây thì cô có biết xảy ra chuyện gì không?

Bích Ngọc nghe anh trách móc mặt cúi gầm mà khóc lóc cô cũng đâu ngờ sẽ xảy ra chuyện này đâu

- Hức....huhuhuhu tôi có biết xảy ra chuyện này đâu nếu biết thì tôi cũng chẳng thèm đến nơi này.

- Được rồi nín đi

Cao Kì thấy cô khóc to hơn tiến tới dỗ dành cô

- Tôi đi về

Cô định đi thì Cao Kì nắm tay cô lại bỏ vào trong xe của anh

- Tôi đưa cô về

- nhưng tôi có đi xe

- Tôi cho người đưa xe cô về

Nói xong anh vươn người qua thắt dây an tòn cho cô, làm cho mặt cô đỏ bừng lên. Ngồi trên xe không khí rất căng thẳng anh thì tập trung lái xe

Bích Ngọc không biết nói gì cho bớt căng thẳng

- Chuyện ở bar lúc nãy..Áaaaaaaaa

Chưa kịp nói xong Cao Kì đã lái xe vào một góc

- Anh làm gì vậy..ưm...nguy...hiểm...lắm đấy

Chưa kịp nói hết thì anh đã tháo dây an toàn ra lao tới hôn cô. Nhẹ nhàng tách miệng của cô ra môi lưỡi dây dưa với nhau, đến khi cô không thở được anh mới rời môi cô, vừa dứt anh liền nói:

- Từ nay tôi không cho phép em đến những nơi như vậy nữa càng không muốn em hẹn hò với người đàn ông khác ngoài tôi em nghe rõ chưa?

Bích Ngọc không thể tin được là tình yêu của cô cuối cùng cũng được đền đáp cô khóc oà lên

- Huhuhu...huhuhu

Cao Kì luống cuống khi thấy cô khóc không lẽ cô hết thích anh rồi

- em đừng khóc nữa nếu em không thích tôi..tôi

Bích Ngọc liền chặn miệng anh lại môi lưỡi lại tiếp tục quấn lấy nhau

- Xin lỗi vì lúc trước đã lạnh lùng với em

- Không sao

- cảm ơn em đã cho anh một cơ hội

Cao Kì lái xe đưa cô về nhà,đứng trước cửa nhà cô Bích Ngọc hôn anh một cái chào tạm biệt

- Chúc ngủ ngon

Cô vẫy tay tạm biệt

- Em vào nhà đi chúc em ngủ ngon!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.