Em Là Ai? Người Con Gái Đã Lấy Mất Trái Tim Anh

Chương 9




cô ghét,thật ghét cái bà giáo trẻ mới vô này,nghĩ sao tất cả các môn đều một người dạy,cô đã bị còng chung với cái con người kia,chân cô đã rất tê

-ôi,tôi nói em nghe,chỉ cần sửa lại cách ăn nói,sửa lại là được- cô nghe mà thật muốn bắn bà cô này một viên đạn cho bớt nói

-tôi muốn đi WC

-ồ,vậy đi đi-quá thảnh thơi,cô thật muốn tát chết kẻ này

-mở khóa

-no no,khi nào em sửa chữa được cách ăn nói tôi sẽ thả

-nếu cả đời -cô châm chọc nói,gì chứ nếu muốn thì còng cả đời đi

-ok,không thành vấn đề

-gìơ chúng ta cùng đi-cô gíao trẻ đứng lên

-không cần

-nhưng giờ tôi muốn đi à- bà gíao trẻ vừa nói xong liền kéo theo cô đang ngơ ngác tới nhà WC,có ai nói với cô bà cô trẻ này ở đâu ra không,sao lại có một kẻ bíên thái không bíêt ngượng thế này

-nè,em không vào sao cô vào đi được

-đồ điên,vậy sao không mở còng,như thế cô có thể đi thoải mái-cô nghíên răng nói

-không được à,cô là gíao viên,có trách nhiệm dạy học sinh bíêt ăn nói,bíêt kíên thức,đầu tiên là phải học lễ sau đó mới tới văn

-dừng,đừng nói nữa,đầu tôi sắp nứt rồi-cô rít lên,dạo này cô gặp sao chổi chíu thì phải,sao mà cứ gặp mấy kẻ nói nhiều,bà cô này lại nói nhiều như vậy

-tôi vào

cả hai bứơc vào,cô bất đắc dĩ đứng ngoài cửa phòng,cô rất muốn ngửa mặt lên trời mà thét lên "cô là đồ thần kinh"

5 phút..10'

-nè,cô xong chưa,chết hay ngủ quên rồi

-em từ từ,sắp xong rồi

-ô,em học sinh sao lại ở đây-vâng,một bà giáo nào lù lù xuất hiện nhìn chằm chằm cô

-....

-sao em không trả lời?,vô phép-bà giáo liếc mắt nhìn cô,ứa gan,cô thật sự muốn bộc phát rồi

-im

-em...em-bà giáo chỉ tay vào cô nói không nên lời

-nè,em không được vô lễ-bà giáo trẻ của cô rốt cuộc cũng mở cửa

-tôi mệt lắm rồi,bây gìơ mở còng,nếu không tôi giết cô-thật sự cô đã đến gíơi hạn,cô muốn giết người,rất muốn giết cái kẻ này

-chậc,chắc cô phải dạy em lâu dài rồi-bà giáo trẻ lắc đầu thở dài,còn bà giáo kia bị hù đến hoảng sợ

-xin lỗi cô giáo Lâm,là tôi dạy học sinh không tốt

-không không,tôi làm sao dám nhận,ngài cứ làm theo ý ngài,tôi câo từ-bà giáo Lâm nói xong liền chạy như bay đi

-đi thôi

-cô thật sự muốn chết?

-hô,sợ chứ,nhưng mà em có muốn cá không?

-cá?

-ừm,nếu em có thể ra tay,cô dùng mạng cá,còn nếu không thể thì em phải theo cô

-mạng?,ha,được,tôi cược với cô

-ok,thời hạn là từ giờ đến ra về,nếu không làm được em phải theo cô

-tùy

một trận cá cược,một ngừơi đặt mạng,còn cô chỉ là đi theo về nhà nếu

thua,ha,cô không thua,và bà này sẽ mất mạng

Từ đây đến đó còn hai tiết nữa,hai tiết này cô không ra tay nhưng ra về thì không biết được

......

ra về

tay cô vẫn bị còng chung,đi ra ai nấy cũng đều nhìn,xì xào bàn tán

-không ngờ cô giáo mới là cao thủ

-ừ,tao nghe nói là rất lợi hại

-ừm,cao thủ vậy mà lại thua trong tay bà giáo trẻ này

-mà cô giáo này xinh đẹp quá,lại cười hiền hòa,tao thấy đi với cục băng đó không biết có mất mạng không

-không ngờ em nổi tiếng như vậy-bà cô giáo trẻ mỉm cười nhìn cô

cô nhìn nụ cười đó cảm thấy rất dễ chịu,rất ấm,no no,sao lại như thế,bà gíáo đáng ghét này mình chả ưa

-cô thấy người khác rất sợ em,làm người đừng như vậy,nếu không sẽ không ai dám làm bạn

-tôi không cần

-sao lại không?,có bạn rất vui,tâm sự cùng nhau,cười đùa với nhau lại còn giúp đỡ với nhau

-không cần,bạn bè chỉ thêm vướng víu-cô châm chọc nói,bạn,cô từng có nhưng chỉ độc một người đó được làm bạn với cô,cô không múôn thêm kẻ nào vào cuộc đời cô

-haiz,được rồi,thời gian của em sắp hết rồi đó nha

-tôi nhớ-cô thật sự muốn gíêt người này không?,hay khi ra tay rồi lại hối hận,cô rất rối,cô chưa từng gặp cảnh này

-tiểu thư

-súng

-vâng

-vì sao cô muốn cược như vậy?-cô hoài nghi nói

-à,cô chỉ muốn em lễ phép chút thôi

cái gì,thần kinh,cô gặp kẻ thần kinh rồi

-chỉ vây?

-ờ

-đại tỷ

hai người đang nói chuyện lại nghe một tíêng nói êm tai vang lên,quay lại thì thấy một cô bé chạy đến

-Tình nhi đến rồi à

-vâng,em.muốn đến đón đại tỷ

-chờ tỷ chút- trời,có ai nói với cô đây là sao không,đâu ra một người nữa vậy,lại còn là trẻ em

-tỷ....súng

và một người đang tươi cười hớn hở gìơ lại tái xanh nhìn thứ trong tay cô cầm,vâng,một khẩu súng lục trắng

-tỷ,hu hu

-không được hại tỷ tỷ,nếu..nếu muốn thì bứơc qua xác tôi-vâng,mới rồi còn khóc lóc gìơ lấy đâu ra một đống dũng khí thế không biết

-tỷ,sao tỷ lại còng chung với người này

-không có gì,được rồi,thơì gian của em sắp hết rôì đó

-cạch

-đừng,hu hu,đừng,tỷ,sao chị không tháo còng đi

-mất chìa khóa rồi

cô thật sự không muốn nổ súng chút nào,cô cũng không biết mình sao lại không dám nổ súng,gìơ này trường cũng không còn ai,có thể làm,vậy tại sao không ra tay được,ha ha,ván này chắc cô thua rồi

đoàng

viên đạn bắn vào chiếc còng số 8,vị giáo viên kia thì không sao nhưng phía cô thì tay cô đã chảy máu vì bị cứa

-em thua

-phải,và cô thắng,tôi không biết vì sao lại vậy,nhưng có lẽ cô chưa tới lúc chết-cô lãnh đạm nói

-vậy là em phải theo cô à

-ờ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.