Em Gái À! Chúng Mình Kết Hôn Nhé

Chương 12: Đại Chiến HAI ĐẠI BANG (p3)




chuyện này nên giải quyết sớm tránh đêm dài lắm mộng - Phúc Lâm bỗng từ ngoài bước vào

ai - yellow phi bay chiếc dép bông ngay ra cửa sượt qua mặt cậu

yellow đó là Phúc Lâm đấy - nó nhìn sang yellow rồi chỉ vào Phúc Lâm

cảm ơn em đã nương tay - Phúc Lâm bước vào mỉm cười nhẹ với yellow cậu hiểu nhóc không muốn phi trúng chứ không dép bông cũng có thể làm cậu đi viện nghỉ ngơi vào ngày mất

xin lỗi, tai theo phản xạ thôi - yellow gãi đầu

lần này đi cũng có chút manh mối bọn họ thật sự rất sạch sẽ. Theo tôi thấy bang Bạch Hổ có liên quan đến người đàn ông này - Phúc Lâm lấy ra một tập hồ sơ

tốt thật đấy, số hàng này đã được chứng nhận là được tịch thu rồi - nó nhìn đống giấy tờ trên tay

cố tình để che mắt người khác thôi tất cả bọn chúng đều đã sắp đặt cả rồi - blue chỉ vào chỗ đáng nghi cho nó. mọi người bắtt đầu lên dây cót cho công việc

thôi đi ăn nào, đói quá - Mặc Nghi bỏ ngoài tai hết mấy câu nói của mọi người mà chỉ chú ý tới mùi thức ăn thơm phức đòng thời ngăn chặn việc làm của mấy người bọn họ

bàn ăn cực lớn đủ cho cả 20 người nhưng nó đã nhanh giấu đi 8 chiếc ghế rồi

oa ngon quá - cả sáu nhóc không cần hẹn tự sắp xếp theo từng cặp khỏi cần ai nhắc

hắn ngồi xuống chiếc ghế gần red và pink nó cũng ngồi xuống cạnh hắn

còn Gia Hưng tất nhiên là ngồi cạnh Mặc Nghi rồi. còn đúng hai chiếc ghế ở sát nhau

cả Yến Nhi và Phúc Lâm vừa ngồi xuống đã có chút đụng chàm, nhích ra một chút Yến Nhi mỉm cười nhẹ với phúc Lâm. mọi người xung quanh thì chỉ muốn bay lại đạp cho cặp này một cái chứ ăn gì mà dốt thế đã cố tình sắp xếp như thế rồi mà còn

ăn đi, cứ để bọn họ tự nhiên - hắn nhìn nó nói nhỏ

không khí tự nhiên trở nên thật gượng gạo và khó khăn

orange bà biết không bây giờ mọi người đều đồn đại có món bảo bối gì đó rất quý phải không - whrite bỏ miếng thịt gà vào bát cho orange rồi thích thú hỏi chuyện

có phải là trái tim của băng không- orange đang chán bỗng nghe cậu nói vậy hai mắt lập tức hai mắt sáng rực rỡ

ừ đúng vậy người ta nói nó là linh vật bất cứ ai có được viên đá quý này sẽ trở thành bá chủ - whrite vui mừng đúng là chỉ có orange mới nói chuyện hợp với mình như vậy

nhưng bảo nó đã bị thất lạc rất lâu rồi cơ mà, sao giờ lại xuất hiện tin đồn nhỉ

thôi hai ông bà đáp xuống trái đất giùm con đi, bay mãi thế chúng con nhìn mỏi cổ lắm - yellow lên tiếc cặp đôi đang ảo tưởng sức mạnh này

không phải nổ đâu - cả whrite và orange quắc mắt nhìn yellow một cách yuwcs giận

này sao lại nhìn cô ấy kiểu đó. Thôi chắc hai người này đang nói chuyện trong game đó - blue cũng lên tiếng nhắc nhở hai nhóc rồi quay sang an ủi yellow

cũng không phải, là sự thật 100 phần trăm luôn - whrite lên tiếng đảm bảo chuyện mình vừa nói

chỉ có một người duy nhất biết nó đang ở đâu và biết làm sao để lấy được nó thôi - orange cũng nói

vậy thì nó có hình dạng thế nào - pink cũng không nén nổi tò mò

đó là một viên kim cương lớn tròn hơi hơi giống dáng của một quả dâu tây nhưng đặc biệt... - orange mỉm cười một cách thần bí

có gì hot - red có vẻ khó chịu vì kiểu nói chuyện úp úp mở mở

ở giữa có một viên đá hình trái tim màu đỏ. nó như trái tim của một tảng băng lạnh lùng rắn chắc như kim cương nhưng bên trong lại đỏ thắm nồng nàn và ấm áp - cả whrite và orange cùng đồng thanh

nghĩ cũng thấy đẹp rồi. có ai biết nó không vậy - yellow vô tư hỏi rồi nhìn một lượt xung quanh

khụ...khụ - vơi câu hỏi của yellow Yến nhi bỗng sặc nước súp ho khù khụ

sao vậy - nó lấy ít khăn giấy cho cô

không sao chỉ là nước canh kim chi cay quá thôi - yến Nhi vừa khoát tay nhưng chợt cảm nhận được sau lưng một bàn tay hết sức ấm áp đang vuốt đều từ trên gáy xuống lưng

Mặc Nghi thì cứ nhìn Yến nhi một cách kì lạ

cả nó Yến Nhi và Mặc Nghi đều đang dọn dẹp còn 6 nhóc đang chơi trên nhà

ba người con trai thì đang ngồi trên bàn uống nước vừa bàn chuyện

Hoài An ra đây - hắn bước vào bếp gọi rồi đứng đó gọi nó

há, em đang rửa bát mà - nó nhìn hắn giả vờ khó hiểu

thôi ra đi, bà đứng ở đây cũng chỉ làm cho bếp chật hơn thôi- Mặc Nghi rút găng tay cao su ra khỏi tay nói rồi ra hiệu ra ngoài

vậy hai người dọn tiếp nha - nó lau khô tay rồi chạy ra đi cùng hắn

cả hai người cùng đi trên con đường hai bên đều là hoa hướng dương đang say giấc

mặc áo vào cẩn thận đi - hắn cúc chiếc áo của nó lên sát cổ rồi cầm tay nó xỏ vào túi áo mình

gió thổi nhè nhẹ đôi lúc có cảm giác ớn lạnh, hoa lá rung động theo từng đợt gió tạo ra những tiếng soàn soạt ớn người

khoan đã - đang đi chầm chậm bỗng hắn kéo tay giữ nó không bước tiếp

rồi cứ thề từng người từng người một xuất hiện chặn cả trước cả sau lối đi

Black đúng là trùng hợp thật đấy nhỉ - một tên cao to nhất bước lên phía trước cất giọng cao ngạo

trùng hợp thật hay không có trời mới biết - nó cũng nói lại giọng lạnh băng kéo mũ áo khoác lên che bớt một nửa khuôn mặt

vậy cô không tò mò vì sao chúng tôi tìm được cô sao - tên đó bật cười nhìn nó

đừng nói đùa kiểu ngu ngốc đó chứ. đây là thời đại nào rồi mà - nó cầm chiếc i phone 6 giơ cao nhưng hật ra nó đang gọi cho whrite

binggo - hắn ta búng tay cái bóc

bảo chuyện của chúng ta sắp để lịch khác mà dạo này ai cũng bận hết cả rồi- ném chiếc i phone xuống bãi cỏ gần đó

hôm nay không đến vì chuyện đó, hôm nay đến là để cảm ơn sự xuất hiện đặc biệt của cô sáng nay thôi

cũng chưa chắc tôi quyết định kí cái hợp đồng nhơ bẩn đó với mấy tên rác rưởi - hắn cũng lên tiếng giọng đanh thép lạnh buốt sống lưng

ô nếu tôi không nhần thì đây là Lâm thiếu gia phải không nhỉ, thất kính rồi- hắn chắp ta như đang đa tạ ( kiểu mấy phim cổ trang trung quốc ý)

muốn gì thì nhanh lên đi, tôi còn phải về- nó bắt đầu ghét kiểu dông dài của tên đó rồi

tất nhiên là có thể nhanh được nhưng việc cô muốn về e là hơi khó rồi - hắn mỉm cười đầy thách thức

tất cả bọn chúng lập tức xông vào nó và hắn không thương tiếc-. 50 đấu 1 với nó chẳng là cái gì cả nhưng bây giờ bọn chúng có cả mã tấu, côn, xích ...

nên cũng hơi khó. cả hai người cũng chỉ có thể cầm cự chờ mấy nhóc đến thôi

.............................

trong nhà kể từ lúc nó đi

thật sao đợi chút tôi quay về ngay - Mặc Nghi sau khi nghe điện thoại thì gấp rút cầm lấy túi xách

anh đưa chìa khóa đây em có việc gấp - Mặc Nghi lấy khóa từ tay Gia Hưng lập tức ra ngoài

bát đĩa nhiều thế mà chỉ có một mình Yến Nhi dọn là con trai mà không biết giúp sao - Gia Hưng đá nhẹ vào chân

anh không đi đi sao nói em - Phúc Lâm nhớ tới chuyện Yến Nhi cố tình ngồi xích ra khỏi cậu thì lại thấy buồn

bảo anh mày đi dọn thì khỏi phải rửa nữa mà đi mua nguyên bộ mới, đi nhanh - Gia Hưng đẩy mạnh cậu khỏi ghế

được rồi - Phúc Lâm vùng vằng di thẳng vào bên trong

whrite thiên tài nghe điện thoại đi, lo chơi nữa là chị nhờ người hack tài khoản rồi bẻ đôi bàn phím ra bàn phím màn hình ra màn hình ra giờ - chuông điện thoại hết sức ngọt ngào được nó ' ưu ái' đặt riêng cho cậu vang lên

chị cho em đổi chuông đi nghe rợn hết cả gia gà... này alo ... alo- cậu hông nghe nó nói mà chỉ văng vẳng tiếng nói chuyện thì mặt tái mét chạy thẳng lại máy tắt hết đống game rồi kết nối máy với laptop

ông bị điên à đang chơi ... chuyện gì vậy - orange đang định tức giận thì thấy cậu lo lắng cũng lo ắng theo

red, pink. yellow... blue lấy vũ khí đi - whrite hét lên làm cả tám người trong nhà đều giật mình

phía đông của ngôi biệt thự này có nhiều người lắm - orange nhìn vào màn hình cũng hiểu ra mọi chuyện

ở đây làm gì có cơ chứ - Gia Hưng cũng hốt hoảng không kém

tầng hầm có đủ hết, nhưng phải có bảo mật. loại khóa này cần ít nhất 30 phút mới có thể hack được nếu mở sai một lần thì không bao giờ mở được - orange đang kiểm tra khóa tầng hầm cũng phải lên tiếng

Yến Nhi thấy vậy liền bước vào một căn phòng cùng mọi người xoay nhẹ ly trà pha lê ở trên giá cao. Lập tức chiếc giá đó động đậy rồi cánh cửa tầng hầm ừ từ xuất hiện sau giá sách lớn

cánh cửa có hàng nghìn con số dày đặc nhưng chỉ có 3 số là thật. Yến Nhi trầm ngâm một hồi ngước lên hàng thứ 12 bấm số 98 vì đây là tháng sinh và năm sinh của nó. đến hàng 17 cô bấm số 75 đây là tuổi và chiều cao của nó 1m75. tay cô run run thật sự không nhớ nổi nữa

bình tĩnh lại xem - Phúc Lâm cầm lấy tay cô nói giọng an ủi

Yến Nhi nhắm mắt hít thật sâu rồi nhìn lên hàng số 50 bấm vào con số 22

sao lại là số đó - Phúc Lâm nhìn những con số đang tối dần và chìm xuống

đó là tuổi và ngày mất của phu nhân ...

xác nhận mã số tít ... tít - cánh cửa từ từ mở ra

alo chuẩn bị cũ khí, gọi tất cả mọi người đến đây bang lớn mạnh nhất hôm nay nên quyết định - red nói ngắn gọn vào điện thoại rồi cùng mọi người vào

đèn sáng theo từng bước chân của mọi người đến cuối phòng ai cũng phải giật mình nơi đây có đủ tất cả các loại vũ khí tối tân nhất

lấy nhanh lên - Gia Hưng thấy mọi người sững sờ thì lập tức thúc dục

ai nấy đều lấy vũ khí cho riêng mình một cách nhanh chóng đến chỗ nó và Hắn chỉ còn lại Yến nhi và Phúc Lâm ở nhà do cả whrite và orange đều đi nên cậu phải đảm nhận nhiệm vụ này thay

cả năm người chạy nhanh về phía đang phát ra tiếng sắt va chạm inh tai. một lần nữa thôi tất cả nên quyết định


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.