Em Đồng Ý Bán Trái Tim Cho Quỷ

Chương 25




CHAP 25: HÃY LẤY TRÁI TIM ANH MÀ ĐÁNH ĐỔI

- Bác sĩ,cô ấy không sao chứ…ông có chắc là không sao không đấy…ông kiểm tra kỉ lại lần nữa xem…không sao,sao bây giờ vẫn chưa tĩnh…kiểm tra não,đo nhịp tim,khám tổng quát…ông có chắc kiểm tra đầy đủ rồi chứ…nếu để lại di chứng gì rồi sao…- Trời ơi,nó nằm đây mà nghe Gia Bảo lo lắng cho nó thật là hạnh phúc quá…

-…Hoàng thiếu gia…tôi đã kiểm tra đầy đủ cả rồi…Thiếu phu nhân thật sự không sao…chỉ hơi suy nhượt chút xíu thôi…cô ấy sẽ khoẻ lại ngay thôi…- Bác sĩ còn lắc đầu vì sự lo lắng thái quá của cậu ấm này,ông thấy thật khó hiểu,cô gái này là thế nào mà cả 2 anh em họ lại cưng chiều như thế chứ…

- À,Tay cô ấy lúc trước bị thương đấy…ông kiểm tra xem vết thương có bị chấn động không…nếu cô ấy mà có chuyện gì tôi đốt cái bệnh viện của ông…- Gia Bảo giận dữ hù doạ ông bác sỉ

-…Tôi kiểm tra rồi thưa thiếu gia,do thể chất của thiếu phu nhân hơi yếu…với lại da tay cũng mỏng hơn người thường rất nhiều nên quá trình phục hồi có lẻ lâu hơn người khác thôi…Thiếu phu nhân đã không sao rồi…đợi khi cô ấy tỉnh…cậu có thể đưa cô ấy về nhà để tịnh dưỡng…

- Được rồi…ông hết chuyện rồi…ra ngoài đi…- Gia bảo nói xong tiến lại chổ nó,nắm lấy tay nó áp lên má mình,khẻ âu yếm vuốt ve…- Em mau tỉnh lại đi…là anh sai…anh nên tốt với em hơn…nếu không vì anh,cô ta không làm thế với em…em đau mà sao anh thấy tim anh nhức nhói quá…- Nói xong tay Gia Bảo khẻ vuốt lên mặt nó,vén những lọn tóc của nó,rồi nhướn lên đặt lên môi nó 1 nụ hôn nhẹ nhàng…như cái chạm môi đánh thức của hoàng tử trong chuyện công chúa ngủ trong rừng vậy…

Đang ngồi với nó,Gia Bảo nhận được 1 cuộc điện thoại của Vũ Bội,cô bé bảo rằng không ai đưa về,thế là anh vội chạy đi,thật là,nó nằm đó mà tức muốn chết…

CẠCH…

-Em sao rồi…em như thế này…em nói anh phải làm sao…mau tỉnh dậy đi…ôm lấy anh này…1 em yếu ớt…anh thật không quen…- Là Gia Kỳ,thì ra từ nãy giờ anh đứng ngoài cửa,trong lòng hết sức lo lắng nhưng phải đợi Gia Bảo đi mới dám vào thăm nó,tình cảm vụng trộm thật là đau khổ mà…

-…Anh yêu em…nếu em rời xa anh…anh phải làm sao đây…nếu em muốn…anh có thể lấy trái tim ra đánh đổi…chỉ cần có em là đủ- Gia Kỳ buông tay nó ra,quay bước ra cửa…

-…Gia Kỳ…đừng rời xa xem…nều đến anh còn rời xa em…em thật sự không còn ai…-Gia Kỳ đang quay đi thì nó liền mở mắt,ngồi bật dậy,với tay nắm lấy tay cậu…thật chặc…

-…Thuần Thuần…em tỉnh rồi sao?anh đây…anh không rời xa em…anh chỉ định ra ngoài gọi điện báo cho Ngọc Lâm thôi…anh luôn ở cạnh em…luôn dõi theo em…chỉ cần em cần anh,anh sẽ xuất hiện…em có đánh anh…có đuổi anh anh cũng ở bên em…- Gia Kỳ nói xong ngồi xuống giưòng ôm chầm lấy nó,đặt lên môi nó 1 nụ hôn nồng cháy,cậu cuồng nhiệt hôn nó như vắt kiệt sức lực và sinh mạng vào nụ hôn này,nó cũng siết chặc vòng tay qua ôm lấy cậu,nó say đắm hôn cậu đến mức cả 2 sắp ngạt thở nhưng không ai muốn buông đối phương ra…

-…A….- 2 tay Gia Kỳ sờ lên má nó,làm nó đau muốn chết…

-…Sao thế? Anh làm em đau à…anh xin lỗi…đưa anh xem nào…cô ta thật là…ra tay quá ác rồi…( nó chứ cô ta nào)- Gia Kỳ lo lắng,nâng mặt nó lên lo lắng xem xét,nhìn thấy vết thương trên khoé môi nó,làm cậu đau thắt ruột gan…

-…Em không sao mà…anh đưa em về căn hộ của em đi…thế giới của 2 chúng ta…2 tuần rồi em không đến đó…- Nó thấy cậu lo lắng,liền đùa nghịch ôm lấy cổ cậu,dụi dụi mặt vào ngực cậu nói…

-…Hừ…2 tuần không hành hạ anh trên giường…chứ 2 tuần không về nhà cái gì…nơi đó có gì đáng nhớ…ngoài những lúc anh sắp gãy lưng chứ…- Gia Kỳ xoa đầu trêu nó…

-…Cái gì…hành hạ á…chứ không phải có ai…lúc đó sung sướng đến mức gầm lên…- Nó cũng không vừa trêu lại…

-…Là em dụ dỗ anh…

-…Dụ dỗ á…anh là trẻ con á…trẻ con lớn xác à…ai dụ dỗ thì phải nói lại à…có người,người ta đang học lại bảo người ta cúp học…vì…có người nào đó nói…muốn đến không chịu nổi nữa hả?…

-…Thôi,được rồi là anh…nhưng cũng có người lúc nào cũng viện cớ…đưa chị về nhà đi…rồi bảo ghé căn hộ lấy ít đồ…nhưng vừa vào cửa đã…đè người ta xuống giường…

-…Thôi đi nhá…nói nữa là em đánh đấy…

-…Thôi…coi như anh thua em…1 tí cho em biết thế nào là bản lảnh của anh…mà cứ đi như thế sao…không nói cho anh 2 một tiếng sao…

-…Không sao,mặt kệ anh ấy…anh đi xuống lấy xe trước đi…1 tí em xuống sau…nếu đi chung người ta sẽ nghi ngờ…

-…Thôi được rồi…em cẩn thận đấy…

Đọc tiếp Em đồng ý bán trái tim cho quỷ – chương 26


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.