Em Đồng Ý Bán Trái Tim Cho Quỷ

Chương 10




CHAP 10: TRÁI TIM ĐÓ…CHÍNH LÀ SỰ GẮN KẾT(18++)

Sau khi xong tiệc,Gia Bảo đưa Vũ Bội về nhà,nó cũng lái xe thẳng về nhà,hôm nay nó rất mệt,nó không muốn qua đêm bên ngoài,về đến nhà,nó chạy ngay lên phòng,tẩy trang,đang chuẩn bị cởi chiếc váy để đi tắm thì…

-Em mặc chiếc váy này…là muốn anh hôm nay không thể tập trung chúc mừng Vũ Bội đúng không – Gia Bảo đột nhiên chui từ đâu ra ôm chầm lấy nó

-…từ trước đến giờ em vẫn mặc thế…chỉ là anh không để ý thôi…-Nó nói giọng thờ ơ,giận dỗi

-Em biết không,anh đã mong buổi tiệc kết thúc đến mức nào đâu…anh chỉ muốn nuốt lấy em ngay tại đó…-Gia Bảo vòng qua ôm eo nó,thì thầm vào tai nó,hơi thở của anh phả vào cổ,khiến nó…nóng ran người…

-Em còn chưa tắm – nó nũng nịu nói

-Anh tắm cho em…-nói xong anh dùng 1 tay cởi phăng chiếc váy của nó…xoay người nó lại ôm chặc,đồng thời từ từ cởi bỏ từng lớp áo mình,ôm nó từ từ lui về phía nhà tắm

-Em tắm sao anh phải cởi đồ…?

-Không thấy anh vẫn chưa tắm sao?

-Em tự tắm…ưm..ưm- chưa nói xong đã bị anh hôn lấy môi 1 cách hết sức cuồng dã,luồng tay cởi bỏ áo trong của nó…nó cũng giúp anh cởi bỏ áo và chiếc quần jean…,2 người tiến vào trong nhà tắm,đóng cửa lại,nó tự cởi hẳn chiếc quần trong,rồi giúp anh cởi bỏ chiếc quần tam giác,nó trèo vào bồn tắm đầy bọt xà phòng,anh dừng lại bên bồn rửa mặc,cởi bỏ chiếc vòng đinh trên tay,Gia Bảo không còn gì trên người,trần như nhộng,tiến lại bồn tắm,anh trèo vào buồng tắm,nằm lên người,ôm chầm lấy nó tiếp tục hôn,anh và nó quấn lấy nhau trong bồn tắm,dưới vòi sen suốt mấy giờ liền,cuối cùng kéo nhau lên giường,môi anh không hề rời môi nó,đêm nay cũng như bao đêm,2 người lại cuồng dã trên giường không biết mệt,căn phòng chỉ còn lại tiếng rên rỉ và thở dốc,đến gần 2h sáng,Gia Bảo mệt lã mới tha cho nó đi ngủ,nó vừa định nhắm mắt thì nó nhận được tin nhắn,nó khẻ nhếch mép cười

-“Chưa gì đã nhớ em rồi sao”-nó nghĩ,1 lát sau nó đợi Gia Bảo ngủ say,mới bò dậy mặc quần áo bước ra ngoài

Nó mò mẫm trong bóng tối đi đến căn phòng dương cầm ở sau vườn đỗ uyên của trường Troy,nơi nó tập đàn,bỗng 1 cánh tay nắm chặc tay nó kéo lại,vòng tay từ phía sau ôm chặc nó trong vòng tay bằng cả sinh mạng như thể buông ra nó sẽ tan biến ngay trước mắt,không cần nhìn nó cũng biết đó là ai…người đó…người nó luôn tìm kiếm…người mà nó sẳn sàng đánh đổi tất cả…để thắng trong cuộc chơi lần này…để giành lại trái tim đã mất từ lâu…để có thể…yêu anh trọn vẹn…

-…Buông ra…-nó cố dằn ra,nhưng vô ích,người đó càng siết chặc tay hơn

-…Tại sao em tàn nhẫn như thế…-người đó cất lên giọng nói hết sức bi thương…

-…Tôi bảo buông ra…

-…Anh không buông…nếu anh buông em ra tim anh sẽ ngừng đập,anh sẽ chết ngay tức khắc…em là tất cả của anh…thề trên sinh mạng…anh yêu em…mỗi 1 giây đều yêu em…mổi 1 giây đều nhớ em…không 1 giây nào không nghĩ về em…-giọng nói người đó càng lúc 1 bi thương

-….yêu sao…?nếu yêu đã không rời xa tôi,anh lạnh lùng lắm mà,ngày tôi tìm kiếm anh trong cơn mưa,anh đã lạnh lùng gạt tay tôi không 1 chút thương xót…đã bảo anh kinh tởm tôi…sợ hải tôi…chưa từng yêu tôi…và mong cả đời không muốn nhìn thấy tôi nữa mà…1 người coi trọng từng lời nói như anh mà còn có thể viết ra những câu giả dối như thế…thật khâm phục-nó nói mà lòng vô cùng xót xa

-…Anh sai rồi…lúc đó anh chỉ muốn em ngừng ngay những trò chơi tim kiếm trai tim của em thôi…những trò đùa thật nhẫn tâm chỉ làm tổn thương em…nếu tình yêu của anh…làm em tổn thương…anh thà để em hận anh…miễn em đừng chịu bất cứ đau đớn nào là được…mặc cho những ngày không có em anh sống không bằng chết….-người đó kêu lên đầy chua xót,tay càng siết chặc lấy nó,nó chợt giật mình khi thấy những giọt nước mắt người đó rơi trên vai mình

-Khóc sao?1 người lạnh lùng…đến mức chua hề biết khóc…mà cũng biết rơi nước mắt sao?-nó xót xa nói

-…Anh yêu em…anh yêu em…Thuần Thuần

-…Đả bảo không được kêu tôi là “em”,không được gọi tên tôi…

-Tôi phải kêu em là gì?…là Bạch tiểu thư?là Hoàng thiếu phu nhân?…là công chúa ác quỷ?hoa hồng đen?…là “chị”?…hay “CHỊ DÂU”?…

-…GIA KỲ…

-…Tại sao em quá tàn nhẫn,tại sao em đặt anh vào tình thế này,…tại sao khiến chúng ta rơi vào hoàn cảnh này…mối quan hệ này là gì?…trò chơi lần này thật là trò chơi tàn ác nhất…bi kịch nhất?…CHỊ DÂU?…CHỊ CHO TÔI BIẾT NÊN LÀM THẾ NÀO…PHẢI LÀM THẾ NÀO…ĐỂ NGỪNG YÊU CHỊ ĐÂY? – Gia Kỳ như phát điên lên…

-…Buông tay đi…

-BUÔNG TAY…BUÔNG TAY…quá muộn để buông tay rồi,tôi yêu em đến mức phát điên,đến mức muốn thiêu ruội thế giới này bằng lửa tình của tôi…-Gia Kỳ nói xong nhất bổng nó lên thảy lên chiếc bàn bàn cạnh…đè lên người nó…hôn nó cồng nhiệt…

-…ưm…ưm…buông ra…buơng ra…Gia Kỳ…-có nó phản kháng,tay đấm vào lung cậu,nhưng vô ích,cậu như phát điên,cậu xé tung quần áo nó,rồi xé luôn quần áo bản thân đang mặt,khi cả 2 không còn gì trên người,chiếc luỡi cậu như con rắn,hôn khắc người nó,từ môi,cổ,ngực,xuống vùng kín…cậu điên loạn nhét hoàng tử của mình vào miệng nó,cậu sung sướng gầm lên 1 tiếng,rồi cuồng dã đi vào trong nó,nó đau như bỏng rát, kêu lên thảm thiết,hông cậu cử động lên xuống như điên dại,cậu ra vào mạnh bạo,tốc độ nhanh đến mức nó đau đến thở không được…Nó không hiểu nổi 1 Gia Kỳ “tự kỷ”,lạnh nhạt với mọi thứ trên đời,tiết kiệm đến từng nụ cười…một con người chỉ biết ngủ…như 1 tảng băng…tại sao 1 lúc lại trở nên…cuồng loạn như vậy…

-…Chị van em,Gia Kỳ,chị van em,làm ơn chậm lại…chị chịu không nỗi…ư..ư..đau…đau…chết mất…á…á…aaaaaa-cậu bỏ ngoài tai,tốc độ không hề giảm,mà ngày càng nhanh,lực càng mạnh,đâm sâu đến mức nó nghĩ mình ra máu…2 tay Gia Kỳ bóp lấy bóp để ngực nó như bóp 1 quả bóng…Gia Kỳ thay đổi hết tư thế này,sang tư thế khác,hết làm từ phía sau…ngồi…nằm trường…quỳ gối…cậu dàng chân nó rộng ra,tư thế nó bây giờ như con ếch…2 người ra rất nhiều…chỗ giao kết giờ vô cùng ướt át…

-…Em gọi tôi là gì?suốt 1 năm nay,tôi chì có em…từ lúc xa em…T chưa từng biết đến người con gái nào khác…đừng nói động chạm…cả nghỉ cũng không dám nghỉ đến ai khác ngoài em…em phải đền bù cho tôi chứ…-cậu vừa rên rỉ,thở dốc nói

-…Gia Kỳ,Chị chết mất…em đang giết chị ah…ư…ư…đau quá…đau…huhuhu…-nó không ngừng rên rỉ van nài…Gia Kỳ không ngừng,phát điên cưỡng bức nó trên bàn,Gia Kỳ làm nó rất lâu,lâu đến mức…nó tưởng mình đã chết bên dưới…đến mức phần thân dưới đau đến không còn cảm giác…nó ngất đi lúc nào không hay…miệng lãi nhãi…

-…Nói đi…Gọi tên tôi đi…bằng cái cách mà em vẫn gọi…nói rằng… em yêu tôi…tôi sẽ tha cho em…

-Gia Kỳ…tha cho em,em sắp chết rồi…em yêu anh…-nó ngất lịm trong sự sợ hải của Gia Kỳ

Đến khi nó tĩnh lại mặt trời đã ló dạng,nó nhìn thấy Gia Kỳ đang nằm bên cạnh,tay ôm chặc lấy nó,mắt nhìn nó chăm chăm…ánh mắt hết sức dịu dàng…không hề giống con người phát cuồng đêm qua…

-Nói…em còn yêu anh không…?-Gia KỲ nhìn chầm chằm nó hỏi

-…yêu…rất yêu…em yêu anh…từ trước đã yêu…bây giờ yêu…mãi mãi yêu…huhuhu-nó khóc ôm chầm lấy Gia Kỳ,hôn lên môi cậu,2 người lại…1 lần nũa,nhưng lần này nó đón nhận và nhiệt tình đáp lại cậu,cậu cũng rất dịu dàng,nhẹ nhàng và hết sức ngọt ngào….nụ hôn này…vòng tay này…hơi ấm này…giống hệt như lần đầu tiên của họ…thật nực cười rằng nó lại phản bội chồng,ngoại tình với em chồng ngày sau khi quan hệ với chồng…

-Anh xin lỗi em…anh sẽ không cư sử như thế với em nữa…từ nay hãy làm “chị dâu” anh,nhưng khi chỉ co 2 ta,em hãy là Thuần Thuần của anh – Gia Kỳ dịu dàng nói

-Thứ gắn kết chúng ta…là trái tim…chúng ta chỉ có 1 nhịp đập

-…Chỉ cần em còn yêu anh…anh vẫn còn cảm nhận thấy em…2h mỗi đêm…trái tim anh sẽ lại kề bên em…

-….-nó khẻ vòng tay qua lung Gia Kỳ,nhếch mép cười,1 nụ cười hết sức gian sảo và đắt thắng…[Gia Kỳ,suy nghĩ của cậu thật…ngây thơ…]

Nó là người như thế nào?mục đích thật sự cuộc chơi là gì?Tình yêu sao?…không hề

Đọc tiếp Em đồng ý bán trái tim cho quỷ – chương 11


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.