Lisa đi ra ngoài khách sạn tuyết đã ngừng rơi nhiệt độ cũng dần ấm lên gió lạnh thổi vào người không còn cắt da cắt thịt buốt giá nữa, cô nắm chặt vạt áo đi vào bên trong một siêu thị ngay cạnh khách sạn. Mùa đông vào buổi tối nên ít người qua lại, xung quanh khách sạn có vài nhóm người tùm năm tụm ba cũng đến đây mua đồ rồi lướt qua Lisa nhanh chóng trở về phòng nghỉ ngơi.
Lisa đi tới quầy bán thuốc lá cúi đầu xem vài lần chọn lấy hai bao thuốc nhãn hiệu mình vẫn hay dùng, lúc đi qua gian hàng khác vừa hay đi ngang qua khu bán sữa bột. Cô chợt nghĩ đến Ngu Thư Hân thân hình có chút gầy yếu đơn bạc liền đi qua nhìn một chút chọn lựa chọn kiếm tìm kệ sữa dành cho bà bầu rồi lấy hai hộp bỏ vào giỏ đi ra quầy tính tiền. Nhân viên siêu thị nhìn cô liền tươi cười, Lisa đem đồ đã mua từ trong giỏ lấy ra đặt lên quầy phía trên. Âm thanh từ máy quét mã tích tắc vang lên thu ngân gói đồ cho cô lại rút tờ hóa đơn đưa đến, Lisa cúi đầu chuẩn bị lấy ví tiền ra trả sờ tới sờ lui hai bên túi áo đều không thấy liền thở dài một hơi. Cô vừa định lấy điện thoại gọi nhờ giúp đỡ thì bên tai có người nói: " Thanh toán chung đi."
Một đôi tay duỗi ra phía trước đưa cho thu ngân một hộp thuốc lá, nhân viên siêu thị không có chần chờ liền nhận lấy tính tiền chung luôn với đồ Lisa vừa mua chưa thanh toán. Lisa khẽ nhìn đôi bàn tay của người đứng đằng sau mình, đầu cũng không ngoảnh lại cô nói: "Bao nhiêu tiền, tôi chuyển cho cô."
"Quên đi, tôi tặng chị." Người phía sau thanh âm nói chuyện nhàn nhạt xen chút thờ ơ, nhân viên thu ngân đưa cho hai người túi đồ đã sắp xếp gọn gàng cười híp mắt nói: "Hoan nghênh lần sau trở lại."
Lisa nhận lấy túi đồ, Tuyết Nhi từ trong túi lấy lại bao thuốc lá của mình hai người một đường rời đi ra bên ngoài siêu thị.
"Em làm sao ở chỗ này." Lisa vẫn không có quay đầu lại, Tuyết Nhi đứng ở sau lưng cô, nhìn cô thân hình càng ngày càng tinh tế so với trước kia gầy đi không ít, cằm đều nhọn. Chị ấy đến bản thân cũng không có chăm sóc tốt, Tuyết Nhi nhíu mày: "Đóng phim ah."
Chung quanh đây chính là phim trường còn có mấy khách sạn, Tuyết Nhi mới diễn xong phân cảnh từ phim trường trở về liền đi vào siêu thị không ngờ nhìn thấy Lisa. Cô đi theo phía sau Lisa từ đầu đến cuối, chị ấy ngày trước vẫn luôn cảnh giác có cẩu tử lập tức liền có thể cảm ứng được, hiện tại cô theo chị ấy nửa ngày đều không có phát hiện ra. Ba năm nay qua đi sự cảnh giác của chị ấy giảm xuống không ít.
Lisa gật đầu: "Vừa nãy cảm ơn em, tiền tôi sẽ chuyển cho em sau."
Bên này thỉnh thoảng có vài người đi ngang qua, Tuyết Nhi hướng đến phía gốc cây đi đến sau đó đứng yên tại chỗ mãi cho đến khi bóng cây che khuất chính mình cô mới nói: "Không cần đâu."
Tuyết Nhi mở ra hộp thuốc lá từ bên trong rút ra một điếu thuốc thông thạo châm lửa, trong bóng tối Lisa nghe được bên người tiếng xoạt xoạt là âm thanh chiếc bật lửa. Lisa quay đầu trong màn đêm nhìn đôi mắt lấp lánh của Tuyết Nhi, em ấy không có đeo khẩu trang chậm rãi thở ra những làn khói thuốc trắng như sương cô cau mày: "Em lúc nào thì học hút thuốc?"
Tuyết Nhi nhả khói thuốc: "Lúc chị rời đi."
Lisa mân mân cánh môi, cô nghĩ một hồi lại nói: "Em không nên ở bên ngoài hút thuốc, nơi này cẩu tử rất nhiều sẽ bị chụp được."
"Làm sao?" Tuyết Nhi hít một hơi thuốc chậm rãi phun ra, nàng nhìn về phía cô : "Quan tâm em sao? "
Lisa cắn răng không có nói nửa chữ Tuyết Nhi lại hít hai cái: "Làm sao lại quay lại không phải chị nói cái vòng tròn này rất bẩn, sau này cũng sẽ không tiếp tục tiến sâu vào sao?"
Lisa nghiêng mặt trên tay cô mang theo túi đồ gió lạnh thổi qua túi phát ra âm thanh xào xạc, Tuyết Nhi không đợi được cô trả lời liền nói: "Hiện tại muốn dưỡng thai nên cũng bắt đầu uống sữa bột sao?"
Vẫn là, mua cho người khác?
Tuyết Nhi đưa ra câu hỏi thăm dò nhưng bị Lisa lười tiếp cô nói: "Không còn sớm, chị nên về rồi."
"Liền không muốn tâm sự sao?" Tuyết Nhi hút điếu thuốc, đuôi mắt ửng hồng, nàng âm thanh hơi chút trầm thấp: "3 năm, chị một câu cũng đều không muốn nói với em sao?"
Lisa đứng tại chỗ: "Nhi Nhi."
"Chị không có nhưng em có lời muốn cùng chị đây." Tuyết Nhi vứt tàn thuốc xuống nàng đi tới trước mặt Lisa hỏi: "Chị có hối hận không?"
Lisa đứng lại sống lưng thẳng tắp, cô đem đồ trên tay để ở phía sau lưng ngữ khí tận lực bình tĩnh nói: "Tuyết Nhi chúng ta hiện tại không quá thích hợp để nói về đề tài này, hơn nữa bây giờ là ở bên ngoài em không nên --"
"Không nên cái gì? Không nên cùng chị gặp mặt, không nên nói chuyện với chị, nên giữ khoảng cách có đúng không?" Tuyết Nhi mắt lạnh nhìn cô: "Lisa khoảng cách này duy trì ba năm vẫn chưa đủ sao?"
Lisa mím môi: "Tuyết Nhi. "
"Tìm một chỗ tâm sự đi."
Tuyết Nhi giương mắt nhìn cô: " Được, em cũng muốn biết tại sao chị lại trở về."
Lisa xem mắt đồng hồ chần chờ vài giây nói: "Chị trước tiên gọi điện thoại đã."
Ngu Thư Hân còn ôm chăn ngồi ở trên giường chờ cô trở về, ngày hôm nay một ngày mọi việc diễn ra cứ như một giấc mơ huyền ảo khiến nàng có chút hoảng hốt, đến bây giờ còn có cảm giác không thật. Tiếng chuông điện thoại phá vỡ dòng suy tư của nàng, Thư Hân cúi đầu từ bên tủ đầu giường cầm di động.
"Chị Lisa."
Phía bên kia của Lisa có gió mạnh thổi tới Ngu Thư Hân nghe rất rõ, nàng nói rằng : "Chị sẽ về muộn một chút nếu như em thấy đói bụng thì nhà bếp có mì sợi em ăn tạm đi chút nữa chị đem cơm về cho em."
Ngu Thư Hân nghe vậy bèn nói: "Không có chuyện gì đừng lo lắng, em có thể xuống lầu ăn."
Lisa cau mày: "Không có chuyện gì đừng xuống lầu, Triệu tổng nói vẫn chưa điều tra ra được người muốn hại em, hiện tại chưa an toàn."
Ngu Thư Hân nghe được hai chữ Triệu tổng thì im lặng: "Chị cùng Triệu Tiểu Đường còn có liên hệ?"
Lisa không có ý giấu nàng: "Ừ, Thư Hân chuyện tình cảm của hai người chị sẽ không can thiệp sâu vào nhưng trong chuyện này chị không có biết gì hết, là Triệu tổng đang giúp chúng ta điều tra có tin tức liền báo cho chị và em biết."
"Chị không muốn báo cảnh sát vì sẽ có nhiều rắc rối hơn."
Ngu Thư Hân không biết sao hết ngầm đồng ý với cô: "Ừm, em biết rồi."
"Chớ suy nghĩ lung tung, em hiện tại quan trọng nhất chính là chăm sóc tốt thân thể, đóng phim cho tốt. Đã có lựa chọn liền tích cực vui vẻ kiên cường hiểu chưa?"
Ngu Thư Hân trịnh trọng gật đầu: "Rõ ràng, cảm ơn chị quản lý đã quan tâm nha."
Lisa nghe được nàng nói mấy lời dí dỏm lắc đầu: "Cúp máy đây."
Ngu Thư Hân cúp điện thoại chậm rãi xoay người, chị Lisa nói không sai nếu nàng đã làm quyết định liền muốn tích cực đi đối mặt, mặc kệ kết quả là tốt hay xấu, nàng đều muốn duy trì trạng thái tốt nhất ít nhất là để đứa bé này biết, nàng là chờ mong con đến với thế giới này.
Ngu Thư Hân cúi đầu sờ chính mình bụng dưới mỉm cười.
Đèn của phòng khách không có tắt Lisa trước khi rời đi vẫn chưa thu dọn mấy đồ đang dùng dở trên bàn, Thư Hân đầu tiên đem hộp mì ăn liền trên bàn ném vào trong thùng rác, thu thập xong Thư Hân nhìn thấy trong máy tính của chị Lisa hiển thị tin tức về chương trình【 Tuần trăng mật 30 ngày 】đã bắt đầu tuyên truyền. Thư Hân nhìn thấy Weibo phía dưới còn có người đang cãi nhau: 🥊 Tuyết Nhi cùng Ngu Thư Hân một đôi trời sinh thẳng thắn ghép thành đôi đi, đều giống nhau đê tiện!
🥊Tuyết Nhi cùng Ngu Thư Hân tham gia cùng nhau khẳng định là Lisa đằng sau cố tình sắp xếp tạo đề tài.
🥊Bây giờ nhìn đến Tuyết Nhi liền khó chịu, các người thấy cô ta thú vị sao?
🥊Lúc trước giúp Tuyết Nhi mắng người hiện tại ta liền hối hận rồi, ta thật ngu xuẩn mắt mù.
🥊Tuyết Nhi mới không phải như lời các người nói, mấy người có thể hay không nhìn vào sự thật một đám antifans cuồng hoan loạn ngôn. Cô ấy lúc nào đã nói chán ghét Ngu Thư Hân, lúc nào tự hứa cùng Ngu Thư Hân không đội trời chung, đều là các ngươi nói mò, không muốn cho Tuyết Nhi mặt tốt các ngươi đúng là thâm độc ngu dốt! 】
Ngu Thư Hân nhìn chằm chằm này những bình luận rất lâu mới chuyển tầm mắt nhìn về phía ID tên của chị Lisa, quả nhiên chị ấy là quỷ nói dối. Nói cái gì mà không để ý mấy bình luận trên mạng trên thực tế còn không phải lén lút quan tâm, Ngu Thư Hân không nhúc nhích nhìn coi rồi gập máy tính lại để qua một bên.
Nàng quả thật có chút đói bụng, trưa hôm nay không có ăn cơm buổi chiều trở về liền ngủ mãi cho đến bây giờ tỉnh dậy cái bụng đã ùng ục ùng ục hô hoán lên. Ngu Thư Hân đi tới trong phòng bếp ngoại trừ có ấm siêu tốc để đun nước sôi cùng mì gói thì không có thực phẩm nào khác. Nàng tùy tiện nấu bát mì cùng một ly nước ấm bưng trở lại bàn trà đặt lên đó, màn hình điện thoại sáng lên là tin nhắn Triệu Tiểu Đường gửi đến.
🍬 :Ăn cơm tối chưa?
Triệu Tiểu Đường ngồi ở trong xe, tin nhắn này được cô soạn sẵn khi chuẩn bị trở về khách sạn nhưng mãi cho đến khi lái xe tiến vào gara khách sạn cô mới có dũng khí nhấn gửi đi. Cũng không biết Ngu Thư Hân nhìn thấy sẽ là phản ứng như thế nào, trong lòng Tiểu Đường có chút căng thẳng, tim đập có chút loạn xạ.
Em ấy trả lời cô sao? Em ấy sẽ nhắn lại gì đây? Hỏi cô có thể hay không cùng em ấy ăn cái cơm tối sao? Có phải là quá nhanh.... Em ấy liệu có mất hứng không ?
Triệu Tiểu Đường ở trong đầu suy diễn vài tình huống về phản ứng của Ngu Thư Hân sau khi thấy tin nhắn của mình gửi tới nhưng đến 10 phút sau Ngu Thư Hân cũng không hề trả lời cô lấy một tin.
Là vì không thấy sao?
Triệu Tiểu Đường mới vừa tìm cho Ngu Thư Hân lý do liền nhìn thấy thông báo tin nhắn Triệu Hy gửi đến nhóm chương trình.
🍎: @Toàn thể nhân viên, buổi ghi hình đầu tiên bắt đầu vào 9h sáng ngày kia, 8h30p có mặt tại trường quay để chuẩn bị.
Hàn Tiếu Đông🍋: Ghi hình à cuối cùng cũng đến ngày bắt đầu quay, tôi đã mong đợi từ rất lâu rồi a. Các chị em xinh đẹp có ai nguyện ý hợp tác với tôi không?
Triệu Thanh Thanh🍐: Cậu nằm mơ hả, cậu cùng Tiền Thành một đôi đi!
Tưởng Ức Nhu🍊: Ghi hình cũng tốt thời gian này lịch trình của tôi trống không.
Hạ Vân🥦: Chào mọi người, ghi hình mong được chỉ giáo nhiều hơn!
Ngu Thư Hân 🐟: Tôi sẽ đến đúng hẹn, cảm ơn mọi người.
Triệu Tiểu Đường nhìn chằm chằm cái tên cuối cùng xuất hiện trong khung chat tâm tình có chút đè nén, nguyên lai không phải không đem theo điện thoại bên người mà là nàng không muốn trả lời cô. Nhưng chuyện cô gửi tin nhắn cho em không phải rất bình thường sao!? Tiểu Đường gửi đến 2-3 tin nhắn Ngu Thư Hân không trả lời lại 1 tin, dựa vào cái gì ah? Triệu Tiểu Đường đem khuất mắc nói với chính mình trong lòng rầu rĩ không vui, bây giờ cô đã hiểu cảm giác khi đó của Ngu Thư Hân khi nhắn tin cho cô mà cô không hồi âm lại.
Cô thật là khốn nạn.
Triệu Tiểu Đường âm thầm mắng chính mình sau đó xuống xe giẫm giày cao gót hướng về thang máy đi đến, tiến vào thang máy Tiểu Đường không có trực tiếp lên tầng cao nhất mà ấn thang máy đến tầng trệt xuống nơi đoàn phim quay nhìn một chút.
Ngu Thư Hân vẫn còn mải tán gẫu hăng say trong nhóm chat, mọi người đều gần bằng tuổi nhau quen biết đến nay cũng được tầm 2 tháng từ khi mới bắt đầu nhận lời mời tham gia ghi hình nên rất quen thuộc. Nói chuyện tự nhiên không có kiêng kỵ khách sáo, Triệu Thanh Thanh đang cùng Tưởng Ức Nhu đang nói về mấy loại mỹ phẩm loại nào tốt loại nào không nên dùng, các nàng trò chuyện còn tiện thể hỏi Ngu Thư Hân có phải sắp nhận quảng cáo sữa tắm HIU.
Ngu Thư Hân đang ăn mì nhận được tin nhắn liền đặt đũa xuống với lấy ly nước ấm uống một ngụm sau đó bấm bấm điện thoại trả lời 🐟: Không có chuyện đó, làm sao vậy?
Tưởng Ức Nhu 🍊: Có một vị bằng hữa làm trong công ty đó nói với tôi tên đạo diễn quay quảng cáo cho HIU chính là đại sắc lang chuyên giở trò xấu đặc biệt là với nữ nghệ sĩ. Cô nếu như sắp nhận thương vụ bên đó nhớ chú ý một chút.
Ngu Thư Hân xác thực vẫn chưa hoàn toàn muốn nhận thương vụ này, những thứ này đều là chị Lisa đang thảo luận. Bên HIU cuối năm trước nói nàng có thể kí hợp đồng bất cứ khi nào chỉ là hiện tại còn đang thảo luận với nhau, hợp tác hay không vẫn chưa định xuống. Dù sao Tưởng Ức Nhu cũng là ý tốt nhắc nhở, Thư Hân gửi lại một tin 🐟: Tốt, cảm ơn Ức Nhu tỷ nha.
Tưởng Ức Nhu🍊: Không có chuyện gì, đều là bạn trong giới nên làm.
Triệu Thanh Thanh cùng Tiền Thành nghe đến mấy cái này liền lôi kéo Tưởng Ức Nhu bát quái, Thư Jân vừa mới chuẩn bị để điện thoại di động xuống liền nghe thấy thông báo tin nhắn đến lần này không phải của nhóm chat mà là của Cố đạo diễn.
🎬 Ngu Thư Hân hiện tại có rảnh rỗi hay không, hôm nay nhận được tin cô gặp tai nạn xe cộ, phần diễn có chút thay đổi cô có thể lại đây để tôi cùng cô nói về vấn đề cảnh quay chứ.
Ngu Thư Hân vừa nhìn thấy nội dung liền nhắn lại 🐟: Có ạ, đạo diễn chờ một chút.
Nàng thả bát đũa xuống trở về phòng thay bộ quần áo mới cuối cùng trang điểm qua loa một chút mới đi mở cửa, ngoài cửa có một người đang đứng tay vừa giơ lên chuẩn bị gõ cửa thì Thư Hân bước ra, nàng nhìn thấy cô trong lòng khẽ run, yên lặng nói: "Triệu tổng?"
Triệu Tiểu Đường trên mặt có chút không tự nhiên: "Em muốn đi ra ngoài sao?"
Ngu Thư Hân nắm chặt điện thoại trong tay: "Cố đạo diễn tìm em có chút việc."
Triệu Tiểu Đường liền nói ngay: "Tôi bồi em đi?"
Ngu Thư Hân khóe miệng hơi động, có chút tránh né nói: "Chị không được đi theo em."
Triệu Tiểu Đường không có miễn cưỡng gật đầu: "Tôi chính là ghé thăm em một chút thế nào rồi đi."
"Rất tốt, cảm ơn Triệu tổng quan tâm chỉ là em muốn sau này chị có thể hay không đừng tới tìm em, nơi này đoàn phim rất nhiều người dễ dàng bị nói mấy lời dèm pha."
Triệu Tiểu Đường nghe được nàng nói như vậy có chút ngột ngạt lại không nghĩ ra được lý do phản bác, cô nói: "Vậy tôi tình cờ lại đây có thể không?"
Ngu Thư Hân quay lưng nàng lườm một cái.
Này là nghe không hiểu ý tứ sao?
Nàng rõ ràng nói không cần, cô đừng tới đây a!
Đáng tiếc Triệu Tiểu Đường nghe không hiểu hoặc là nói cô không muốn nghe hiểu, Tiểu Đường đi phía sau Ngu Thư Hân một đường đến trước cửa phòng Cố đạo diễn. Thư Hân không vui dừng lại nghiêng người nói với cô: "Triệu tổng, chị thật sự không cần theo em cũng đừng tới tìm em, tình cờ cũng không được."
Triệu Tiểu Đường có chút oan ức: "Em trước đây còn tình cờ tìm tôi cơ mà."
Ngu Thư Hân tức giận nói: "Vậy chị không phải cũng không muốn thấy em hay sao?"
Triệu Tiểu Đường nắm tay lại: "Vậy em cũng có thể tỏ thái độ không muốn gặp tôi ."
Bệnh thần kinh a, cũng không cần gặp thế thì còn tìm làm gì, thời gian nhiều đi làm không được sao?
Triệu Tiểu Đường đối với đáp án này rất cố chấp bày ra tư thể nhất định phải hỏi rõ ràng, Ngu Thư Hân bất đắc dĩ lắc đầu nói với cô: "Em trước tiên đi tìm Cố đạo diễn."
Nàng nói xong tay đặt ở tay nắm cửa nhẹ nhàng nhấn đẩy một cái, cửa mở ra. Trước khi đến đây Cố đạo diễn nói cho Thư Hân biết cửa không có khóa đến thì trực tiếp đi vào nhưng Ngu Thư Hân thì lại không nói cho ông ấy biết có thêm Triệu Tiểu Đường đi cùng nàng.
"Cố đạo diễn."
Ngu Thư Hân đi vào trong hai bước không thấy người cửa phía sau xoạt xoạt một tiếng đóng lại, nàng nhíu nhíu mày đi vào trong xem.
"Cố đạo diễn?"
Phòng vệ sinh truyền đến tiếng nước ào ào, Thư Hân đứng ngoài cửa: "Đạo diễn Cố có ở bên trong không?"
Bên trong không có đáp lại Thư Hân cũng không thể đẩy cửa đi vào, nàng đánh giá là Cố đạo diễn đang tắm cho nên thẳng thắn lui về phía sau hai bước, ngồi ở trên ghế sofa. Gian phòng này cách bố trí giống với phòng của nàng diện tích nhỏ cái gì đều nhìn rõ ràng, Cố đạo diễn thói quen sinh hoạt rất tốt hết thảy đều thu thập ngay ngắn gọn gàng.
Ngu Thư Hân nhớ tới ông ấy có bệnh ưa sạch sẽ cho nên nàng không dám lộn xộn liền như thế ngồi ở trên sofa, phòng vệ sinh vẫn còn truyền đến tiếng nước. Nương theo âm thanh này còn có mùi thơm thoang thoảng không nồng nặc, từng chút một quanh quẩn dưới chóp mũi nàng, mùi hương Thư Hân chưa từng ngửi qua.
Mấy phút sau Thư Hân nhìn xem đồng hồ trước mắt có chút mơ hồ, trên mặt đồng hồ con số đều nhòe đi không thấy rõ. Ngu Thư Hân nhận ra được có gì đó không đúng nàng lập tức đứng lên cảm giác hoa mắt chóng mặt ùa tới, thân thể có chút vô lực nàng hít sâu mấy lần trước mắt càng mịt mờ giống như bị đánh thuốc mê.
Ngu Thư Hân phản ứng đầu tiên là bịt mũi lại, một cái nhấc tay lên thôi cũng rút cạn đi gần như toàn bộ khí lực của nàng. Cánh cửa cách nơi Thư Hân đang vài bước chân nhưng hai chân nàng mất hết khí lực khụy xuống nữa bước cũng không nhích được.
Triệu Tiểu Đường giữ cửa đứng bên vừa nãy Ngu Thư Hân không cho cô câu trả lời rõ ràng nên cô vẫn chưa hết mơ tưởng, muốn chờ Thư Hân đi ra lại cẩn thận nói chuyện nào có biết nàng đi vào trong đã 10 phút đều không có động tĩnh.
Có cần bàn chuyện lâu như vậy ư?
Triệu Tiểu Đường đôi mi thanh tú khẽ nhếch lên, có người trên hành lang đi qua chỗ cô chào hỏi: "Triệu tổng?"
Triệu Tiểu Đường nghiêng đầu nhận ra người này là trợ lý của Cố đạo diễn, sắc mặt cô khôi phục về thường ngày lạnh nhạt nói: "Ừm."
Trợ lý hiếm khi nhìn thấy Triệu Tiểu Đường vội vã nói: "Triệu tổng cô là tìm Cố đạo diễn sao?"
Phí lời, cô đứng trước cửa phòng Cố đạo diễn không tìm ông ta thì tìm ai, trợ lý tự biết mình nói câu ngu xuẩn cậu ta lúng túng nói: "Tôi giúp cô gõ cửa."
"Đừng. . ." Triệu Tiểu Đường lời còn chưa nói hết trợ lý đã xung phong nhận việc gõ cửa, lanh lảnh tiếng gõ cửa vang lên bên trong vẫn không có động tĩnh gì. Triệu Tiểu Đường nhíu mày, trợ lý cũng kinh ngạc nói: "Cố đạo diễn chẳng lẽ không có ở đây sao?"
Không thể, cậu ta nhìn thấy Ngu Thư Hân đi vào, không thể không ở trừ phi......
Triệu Tiểu Đường quay đầu: "Có thẻ khóa phòng sao?"
Trợ lý đột nhiên bị ánh mắt sắc bén của cô doạ đến, sững sờ vài giây mới gật đầu: "Có, có."
Cậu ta thân là trợ lý tự nhiên là có thẻ phòng, Triệu Tiểu Đường ánh mắt sắc bén nhìn anh ta ra lệnh : "Mở cửa."
Trợ lý đem thẻ phòng đưa cho cô, Triệu Tiểu Đường quẹt thẻ mở cửa vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Ngu Thư Hân nằm nhoài bên dưới tủ đựng giày cơ thể tựa hồ không có khí lực đang dùng ánh mắt cầu cứu nhìn ra ngoài cửa. Triệu Tiểu Đường đối với ánh mắt này trong lòng nổi lên một trận hồi hộp, cô lập tức đẩy cửa ra đi vào. Phía sau Ngu Thư Hân còn có một người phụ nữ mặc áo gió đeo khẩu trang đội mũ kín mít lộ hai con mắt, cô ta nhìn thấy Triệu Tiểu Đường đi vào sắc mặt đại biến lập tức đưa tay cầm khăn mặt lên người Ngu Thư Hân lôi kéo Thư Hân trực tiếp ném cho Tiểu Đường. Cô ta chuẩn bị từ bên cạnh người cô đào tẩu ra ngoài, Triệu Tiểu Đường duỗi tay một cái liền kéo lại cổ tay cô ta lại không nghĩ đến ả ta tay phải cầm dao gọt hoa quả vung ra. Triệu Tiểu Đường theo bản năng thu tay về, ngoài cửa trợ lý thấy cảnh này bị dọa sợ, cô hô lớn: "Còn không bắt người!"
Một câu nói thức tỉnh trợ lý, anh ta lập tức đuổi theo nữ nhân kia đi ra ngoài!
Triệu Tiểu Đường ôm Thư Hân muốn đỡ nàng ngồi xuống nghe được tiếng Thư Hân yếu ớt nói: "Ra ngoài."
"Trước nghỉ một lát?"
Ngu Thư Hân kiên định nói: "Ra ngoài."
Nàng nói chuyện không có khí lực bước đi đều lung lay sắp ngã, Tiểu Đường thấy thế bèn kéo hai tay Thư Hân vòng qua cổ mình ôm ngang nàng lên. Cô mang giày cao gót không tiện lắm khi ôm Thư Hân, mỗi bước đi gót chân hiện ra đau, Tiểu Đường ngừng vài giây vẫn là đem giày cao gót thoát xách ở trên tay tiếp tục ôm Thư Hân hướng về phòng nàng đi đến. Cô nghiêng mặt nét mặt căng thẳng so với bình thường mười phần nghiêm túc hơn, Thư Hân hô hấp từ từ ổn định lại nhận thức cũng tỉnh táo hai phần, nàng đối với Tiểu Đường nói: "Cố đạo. . ."
Cố đạo diễn không biết thế nào rồi vừa rồi Thư Hân căn bản không thấy ông ấy, Tiểu Đường nghe được lời nàng liền cúi đầu nói: "Tôi trước tiên đưa em trở về phòng lại nói."
Tiểu Đường ôm Thư Hân trở về phòng sau đó ra ngoài vừa hay bắt gặp trợ lý của Cố đạo diễn đã quay lại, cậu ta cúi đầu: "Chưa bắt được người."
Người kia tựa hồ đối với khách sạn rất quen thuộc, 2- 3 ngã rẽ hành lang liền đem anh ta cắt đuôi, anh ta không thể làm gì khác hơn là trở về, Tiểu Đường gật đầu: "Vào xem xem Cố đạo diễn thế nào rồi."
Cố đạo diễn bị đánh thuốc mê ngất đi, không có bị thương, ông ta sau khi tỉnh lại nói có người đóng giả người phục vụ gõ cửa ông ta không có đề phòng liền mở cửa ra chuyện sau đó liền không nhớ ra được.
Triệu Tiểu Đường nghe xong lời nói của ông ta sắc mặt trầm xuống, Cố đạo diễn đã để trợ lý rời đi. Bên trong phòng của Thư Hân chỉ còn dư lại ông ta cùng Triệu Tiểu Đường, đạo diễn nói rằng: "Đây rốt cuộc là ai làm?"
"Triệu tổng cô làm sao cũng lại đây?"
Ngu Thư Hân nhìn vào mắt Tiểu Đường tựa hồ lo lắng cô nói đến chuyện của hai người. Tiểu Đường hiểu ý giải thích: "Tôi tìm Cố đạo diễn hỏi chuyện đầu tư hậu kỳ."
Cố đạo diễn gật đầu, ông ta khẽ cử động cái cổ: "Tôi đã gọi điện thoại báo cảnh sát, Ngu Thư Hân cô không sao chứ? Người này đến cùng là ai vậy, muốn làm cái gì?"
Ông ta nói thầm không ai đáp lại, Thư Hân nhìn về phía Tiểu Đường trong lòng còn có một suy nghĩ đáng sợ tuy rằng nàng không biết mình suy đoán có phải là chính xác. Thế nhưng nàng đang là một nghệ sĩ đêm hôm lại ở trong phòng đạo diễn nếu như lại bị chụp trộm mấy tấm ảnh nhạy cảm thì Ngu Thư Hân liền thật sự giải thích không được. Trước đó còn có tin bao dưỡng nếu như có mấy bức ảnh này thì những antifans kia dù không biết chân tướng sự tình cũng nhất định cố tình mắng chết nàng, Thư Hân căng thẳng nắm tay lại. Tiểu Đường nhìn sắc mặt nàng tái nhợt hàm răng cắn chặt cánh môi vì căng thẳng mà bị cắn có chút sưng.
Cố đạo diễn không có vội trở về phòng ông ta chờ cảnh sát lại đây lấy lời khai , Ngu Thư Hân cũng theo trình tự bị đặt câu hỏi, nàng không có gì ẩn giấu đem đầu đuôi sự tình nói rõ ràng. Cảnh sát thấy nàng vẻ mặt bất an còn liên tiếp an ủi: "Ngu tiểu thư không có chuyện gì chúng tôi sẽ mau chóng bắt được người, đừng lo lắng."
Ngu Thư Hân gật đầu nét mặt còn hơi trắng Tiểu Đường vỗ bả vai nàng an ủi rồi theo cảnh sát đi ra ngoài. Ngu Thư Hân một mình ngồi ở trong phòng hồn vía vẫn còn lên mây, nàng nghĩ một hồi liền gọi điện cho chị Lisa.
"Chị Lisa"
Đầu điện thoại bên kia cũng không phải âm thanh của Lisầ là của Tuyết Nhi nói vào điện thoại : "Ngu Thư Hân?"
Ngu Thư Hân dời di động nhìn lại xem mình có gọi sai số điện thoại không, nhìn thấy đây đúng là tên chị Lisa nàng mới hỏi: "Chị ấy ở cùng một chỗ với cô sao?"
"Chị ấy trong phòng vệ sinh, có chuyện gì?"
Ngu Thư Hân không muốn quấy nhiễu hai người nhân tiện nói: "Không có chuyện gì, muốn hỏi chị ấy một chút chuyện về quảng cáo, chờ chị ấy rảnh rỗi lại bàn sau."
Nàng cúp điện thoại, hai tay cầm điện thoại di động vẻ mặt chưa bình tĩnh lại, Tiểu Đường tiễn cảnh sát đi sau đó trở lại phòng nhìn thấy thân thể nàng có chút căng thẳng, mặt mũi trắng bệch, cô gọi tên nàng: "Hân Hân."
Ngu Thư Hân ngẩng đầu vành mắt đỏ ửng vẫn chưa hoàn toàn biến mất, Tiểu Đường nói: "Chị Lisa đâu?"
"Chị ấy ra ngoài có việc."
Triệu Tiểu Đường trầm mặc vài giây đi tới bên người nàng ngồi xuống sofa ngữ khí ôn hòa nói: "Còn sợ sao?"
Ngu Thư Hân hai tay cầm điện thoại di động trầm mặc gật đầu.
Nàng là thật sự không nghĩ tới người kia lớn mật như thế, lại dám động Cố đạo diễn thậm chí còn nghĩ ra ý nghĩ xấu xa như vậy. Thư Hân không dám nghĩ tới nếu như nàng ngày hôm nay trúng chiêu sẽ ra làm sao, mới nghĩ thôi đã sợ. Tiểu Đường vừa mới cùng cảnh sát chào hỏi cũng cung cấp manh mối nên chẳng mấy chốc sẽ có kết quả, cô ngồi ở bên cạnh người Thư Hân nắm lấy tay nàng nói: "Đừng sợ, tôi sẽ ở lại đây với em."
"Chờ Lisa trở về tôi mới rời đi."
Ngu Thư Hân liếc mắt nhìn cô mím môi: "Cảm ơn."
Triệu Tiểu Đường nới lỏng đôi bàn đang tay nắm chặt: "Em muốn nghỉ ngơi chút chứ? Hay là tôi cùng em sẽ xem TV?"
Ngu Thư Hân kỳ thực cũng không có muốn xem ti vi nhưng cũng không muốn một mình trở về phòng, phòng khách đèn thủy tinh tỏa ra ánh sáng ấm áp nàng cuộn mình tại trên ghế sofa nói rằng: "Vậy thì xem sẽ TV đi."
Triệu Tiểu Đường mở ti vi hỏi: "Em muốn xem cái gì?"
Ngu Thư Hân im lặng nói: "Sao cũng được ạ."
Triệu Tiểu Đường chọn kênh điện ảnh hai người ngồi ở trên ghế sofa, một người ngồi cuộn mình lại, một người khác ngồi đoan chính thần sắc nghiêm túc. Trên TV âm thanh mở rất thấp người bên trong màn hình đang lay động, Thư Hân ôm hai chân đầu đặt tại trên đầu gối ngồi coi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Tiểu Đường thỉnh thoảng quay đầu xem Thư Hân thấy nàng từ hai mắt tập trung xem ti vi đến gương mặt về sau buồn ngủ, cô nhỏ giọng: "Thư Hân ."
Ngu Thư Hân mơ hồ hồi đáp cô: "Hả?"
Triệu Tiểu Đường nói rằng: "Tô đưa trở về phòng nghỉ ngơi đi?"
Ngu Thư Hân nháy mắt mấy cái khôi phục tinh thần, nàng vừa suýt chút nữa ngủ quên rồi : "Mấy giờ rồi a."
"9h30p ." Triệu Tiểu Đường nói: "Không còn sớm, tôi đưa em vào phòng nghỉ ngơi đi."
Xác thực không còn sớm thường ngày thời gian này nàng đã đi ngủ, gần đây có lẽ bởi vì mang thai nên Thư Hân càng ngày càng thích ngủ. Tuy rằng vừa trải qua chuyện như vậy nhưng bản năng con người vẫn mạnh mẽ Thư Hân không chống cự được cơn buồn ngủ kéo tới, nàng đối với Tiểu Đường nói: "Vậy em về phòng nghỉ ngơi, chị. . ."
Triệu Tiểu Đường nói: "Tôi chờ Lisa trở về."
Ngu Thư Hân tràn ngập cảm giác phức tạp, nàng nhìn về phía cô cuối cùng không nói gì trở về phòng.
Vừa ở bên ngoài còn buồn ngủ cưỡng lại không được bây giờ trở về phòng nhưng lăn qua lộn lại ngủ không được, nàng vừa nhắm mắt đã nghĩ đến tại chuyện đã xảy ra trong phòng Cố đạo diễn. Nó làm cho nàng bị hù doạ cả thân mồ hôi lạnh, cửa phòng phút chốc bị vang lên sau đó truyền đến âm thanh của Tiểu Đường : "Hân Hân."
Ngu Thư Hân đứng dậy xuống giường mở cửa, ngẩng đầu lên trước mặt nàng cô mặc chiếc áo sơmi màu lam nhạt bên ngoài khoác tây trang chân đi dép không còn vẻ uy nghiêm ác liệt như tại công ty. Cô bây giờ khí chất ôn hòa rất nhiều khiến cho Thư Hân ảo giác trở lại lúc ban đầu, nàng nghe được cô hỏi: "Không ngủ được sao?"
Ngu Thư Hân mím môi còn chưa mở miệng Triệu Tiểu Đường nói: "Ngủ không được thì tôi kể chuyện xưa cho em nhé. "
🍎🍎🍎🍎🍎🍎🍎🍎
1 ngày nọ
Triệu Tiểu Đường : Không ngủ được sao? Ngủ không được tôi kể chuyện xưa nha.
Ngu Thư Hân : Buồn ngủ rồi không cần kể cảm ơn, mời chị rời đi cho.
Triệu Tiểu Đường : Tôi đang hỏi tiểu ngốc nghếch mà đâu hỏi em.
Ngu Thư Hân : . . .
Còn có tiểu ngốc nghếch chưa chào đời: ? ? ? ? ?