Ê, Nhóc Cận, Em Chọn Ai?

Chương 36: Ngày đầu làm việc




Tại phòng hội sinh viên.....- Hu ra! Hu ra! Hí hí, tôi được chọn rồi nè, tôi trúng tuyển rồi nè! Ha ha.. tôi thật giỏi nha!! - Nó vui sướng, reo hò, hú hét om sòm hết cả căn phòng.- Nhóc! Chính xác là nhóc có bị ấm đầu không vậy? - Tinh Anh giơ tay đặt lên trán nó.

- Hứ, may cho anh là hôm nay tôi vui, không có tâm trạng để oánh anh, gây sự với anh đâu! Không chấp! Không chấp! - Nó xua xua tay.

Tinh Anh xụ mặt xuống " Chán thế! "

Bỗng, sáu người quay ra nhìn nhau rồi nháy mắt gật đầu một cái.

- Nhóc, nhóc nhắm mắt lại đi! - Thiên.

- Sao tự nhiên lại phải nhắm mắt? - Nó thắc mắc, khi không kêu nó nhắm mắt làm chi?

- Thì cứ nhắm mắt vô đi, nhóc lắm chuyện nhở? - Nam nhăn mặt.

- Ê, anh dở hử? Chuyện này liên quan đến tôi, tôi có thắc mắc hay có làm không là nhiều chuyện à? Hỏi mỗi câu! -Nó bĩu môi, bất mãn nói.

- Nhóc! Cứ nhắm mắt lại đi! - Tinh Anh.

- Hừ! Phải cẩn thận chứ! Biết đâu các anh bắt cóc tôi đem bán sang Trung Quốc thì sao? À mà, nếu có bắt cóc thì bán tôi sang Nhật Bản hay Hàn Quốc ấy, tôi thích bên đó cơ! - Nó cười cười nói.

- Được rồi, tụi anh biết rồi, mà có ai bắt cóc nhóc đâu? Nhóc nghĩ tụi anh là người như vậy sao? Thiệt tình.. - Long nói.

Nó cười trừ rồi từ từ nhắm mắt....

Một lát sau...

- Ok! Nhóc mở mắt ra được rồi đấy! - Thiên nói.

Nó mở mắt ra, trước mắt nó là một chiếc kính cận vuông nhìn rất sang trọng. Có màu nâu đen, mắt kính nhìn cực kì trong suốt, mỏng. Chắc hẳn phải là loại mắt kính tầm chục triệu chứ chẳng chơi, ở gọng kính bên phải có gắn một chiếc nơ hồng hồng, đỏ đỏ, nhưng vì khá nhỏ nên nó không quan sát được kĩ. Ở hai bên gọng kính còn gắn thêm hai viên gì đó nhỏ nhỏ màu vàng và hình như cũng bằng vàng nữa, chúng tỏa ánh sáng lấp lánh. Oa.. đẹp thật đó!

- Cái.. cái kính này.. là sao? - Nó

- Tụi anh tặng cho nhóc đó, ngày mai là ngày đầu tiên em đi làm rồi, bỏ chiếc kính cũ kia ra.. thay vào đó, nhóc đeo chiếc kính này! - Nhật nói rồi đưa tay gỡ chiếc kính cũ của nó ra, anh từ từ đeo chiếc kính kia lên...

- Ây da, nhìn nhóc dễ thương hơn nhiều rồi đó! - Nam cười.

- Nhóc nhớ là không được làm mất chiếc kính này đâu đấy nhé! - Bảo nhẹ nhàng xoa xoa đầu nó.

- Cảm ơn các anh! - Nó lí nhí nói.

- Gì cơ? Nhóc nói cái gì cơ? - Tinh Anh.

-Cảm.. Cảm ơn các anh!! - Nó nói rồi ngượng ngùng vụt chạy ra khỏi phòng. Thật sự thì khi nói câu " cảm ơn " này nó cũng ngại lắm chứ! Bình thường, nó toàn là lên mặt dạy đời, chê bai bọn họ, giờ nói câu " cảm ơn " quả thực cũng hơi khó...

...

Hôm sau...

- Ngọc Nhi!

- Tiểu Thư!

- Fighting!! - Nó và Thư đứng trước gương nói. Hôm nay, tụi nó sẽ bắt đầu làm thực tập sinh tại trụ sở chính rồi, nhất định bọn nó sẽ thật cố gắng.

Hôm nay, bọn nó ăn vận cũng khá lắm nha!

Nó thì xõa tóc ra nè, hôm qua nó vừa cắt tóc nên hiện giờ tóc chỉ dài qua vai được chút chút thôi. Trên đầu thì cài một chiếc nơ, mặt make up nhẹ, đặc biệt, đeo chiếc kính của sáu anh tặng làm nó xinh hơn nhiều. Hôm nay nó nữ tính hơn, mặc váy nè, mà là váy bò, đốm đỏ, dài đến đầu gối, dưới chân thì là một đôi giày nike nữ màu hồng. Trông xinh và khá cá tính, khác hẳn với con nhỏ ngày thường!

Thư thì cũng chẳng kém nó. Tóc Thư ngắn đến ngang vai được làm xoăn nhẹ, trên đầu cũng là một chiếc nơ, mặt make up nhẹ, đeo chiếc kính tròn tròn. Cô mặc một chiếc váy xếp tầng dài đến đầu gối và một đôi giày adidas superstar. Trông vừa đáng yêu lại xinh xắn nữa!

Và bọn nó bắt đầu đi đến nơi làm việc!

---------------------------

- Haizz.. đường cũng xa thật đó nha! - Nó mệt mỏi nói.

Đường từ phòng trọ đến đây cũng khoảng mười ki - lô - mét hay hơn hơn gì đó. May là tụi nó đi xe ôm chứ lúc đầu vì tiết kiệm kinh phí nên suýt nữa thì chọn đi bộ!... Đi bộ mười ki - lô - mét... sức đâu mà chịu nổi!

- Đến rồi! Đến rồi! - Thư vỗ vai nó và cả hai cùng tiến vào bên trong trụ sở chính.

Oa.... phải nói là nơi này.. nơi này cực kì xa hoa luôn. Đồ nào hầu như là cũng bằng vàng óng ánh hết a! Nó còn tưởng nó đi nhầm vô Dubai luôn rồi chứ! ( Hime - ka: ách, nói hơi quá..)... chặc, chặc, tụi nó nhìn hoa hết cả mắt, may mà đeo kính chứ không chói mắt lắm nga ~

Quả đúng là nơi điều hành, bộ phận chính của sáu tập đoàn số một Việt Nam có khác. Kinh khủng, kinh khủng!

- A! Nhi! - Tiếng gọi ai đó cất lên từ phía hành lang. Thư và nó cùng quay ra. A! Là sáu anh mà, ớ, sao còn.. sao còn Linh Như?

- Các em đến rồi hả? Để tụi anh dẫn các em đi tham quan một vòng nhé? - Long chạy đến chỗ tụi nó nói.

- À, không cần, không cần, sắp đến giờ làm rồi, để giờ ăn trưa đi cũng được! - Nó cười trừ.. thật ra là nó không muốn đi với Như thôi...

- Ừm, để anh giới thiệu chút nhá! - Nam - Anh và anh Thiên làm ở phòng quản lí về điện năng, anh Nhật và anh Tinh Anh ở phòng điều hành, anh Long và anh Bảo làm ở phòng thiết kế, còn Như ở phòng tài vụ, có gì khó khăn cứ nói với nhau! - Nam vui vẻ giới thiệu.

- Như, em nói gì đi! - Thiên huých tay Như. Như liếc nó một cái, tỏ ý không quan tâm.

- Cẩn thận thái độ của em đi! - Thiên lạnh giọng. Như bất mãn thở dài...

- À.. chào em nhé! Chị là Linh Như ở phòng tài vụ, có gì khó khăn thì mình giúp đỡ nhau nhé! - Như.

Xì! Lịch sự thế không biết! Khác hẳn so với lần trước...

- À vâng, chào chị, em là Ngọc Nhi, thực tập sinh mới của phòng tài chính, sau này nhờ chị giúp đỡ! - Nó cũng rất lịch sự nói lại.

- Chào chị,em là Tiểu Thư, thực tập sinh mới phòng tài chính, mong chị chiếu cố! - Thư cười cười nói.

- Thôi được rồi, tạm biệt hai đứa, tụi anh phải đi đây! - Bảo nói rồi cùng năm anh kia bước đi...

Như đứng đó, nhìn nó rồi nói...

- Cô gặp ả Vân rồi đúng không?

- Vân? À, cô gái đó, tôi gặp rồi! - Nó.

- Cẩn thận với cô ta đấy! - Như nhìn thẳng vào mắt nó.

Nghe được câu này nó bỗng có cảm giác Như.. không hẳn là người xấu... Như suy nghĩ ấy đã được thay đổi ngay khi nó nghe xong câu sau của Như...

- Đừng có mà quyến rũ mấy anh ấy, cô đừng trách tôi! Hậu quả như thế nào thì cô biết rồi đấy!

Hừ! Vừa mới nghĩ tốt một chút thôi mà!

- Nè! Nghĩ gì đấy? Đi thôi, muộn rồi! - Thư dung dung vai nó.

- Ừm! Đi thôi! - Nó gật gật đầu.

Thế là tụi nó bắt đầu một ngày làm việc đầu tiên tại trụ sở chính.... hôm đó, không có bất cứ trục trặc gì xảy ra, mọi việc diễn ra rất suôn sẻ. Quả là một ngày đẹp trời!

---------------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.