Đương Vương Tử Chàng Thượng Vương Tử

Chương 34




Đường Mộ Thần vừa sáng ra đã lập tức đến nhà họ Vương, mất cả nửa ngày mới phân tích rõ vấn đề cho đôi vợ chồng già hiểu, ông Vương cuối cùng cũng chấp nhận từ bỏ suy nghĩ muốn làm cho hai đứa con bất ngờ mà gọi điện thoại cho họ, kể lại đầu đuôi chuyện bán nhà.

Cũng may mà đã quyết định thông báo cho hai người con, quả nhiên hai người đó sau khi nghe chuyện cũng không quá tán thành cách làm của cha mẹ họ. Tình hình tài chính của họ cũng không tệ lắm, dù cho có bán nhà cũng chẳng mang lại lợi ích gì nhiều, không bằng lưu lại căn nhà đó để cho thuê thì tốt hơn, dù sao bất động sản vẫn có giá trị hơn so với tiền mặt.

Về chuyện này Đường Mộ Thần đã sớm có chuẩn bị, cũng không buộc bọn họ nhất định phải bán, chỉ là phân tích cho họ hiểu tình hình giá cả thị trường hiện nay.

Với tình hình bây giờ mà nói, điều quan trọng nhất là nhà họ không ở khu kinh tế mới, chưa chắc đã cho thuê được, ngay cả bà Lý cũng đồng ý, quả thật các căn hộ gần đấy đã đem cho thuê đều không mang lại được nhiều tiền.

Thiết bị trong nhà được lắp đặt rất hoàn hảo, nếu như là cho thuê, người khác nhất định sẽ không biết giữ gìn bằng, tính ra sẽ chỉ thiệt hại thêm. Nếu như muốn bán nhà đem tiền chia làm hai phần, đối với hai người con cũng chẳng giúp đỡ được gì nhiều, vậy không bằng đem chỗ tiền đó mua một căn hộ nhỏ hơn ở nội thành rồi cho thuê, như vậy khả năng sẽ kiếm được nhiều tiền lời hơn. Đối với hai vợ chồng già mà nói chừng đó tiềncũng đủ cho sinh hoạt rồi.

Tính toán như vậy, Đường Mộ Thần dùng thái độ chân thành nhất đưa ra kiến nghị cho bọn họ, giải thích phi thường đúng trọng tâm. Cuối cùng cũng thành công thuyết phục được hai người con đồng ý với phương án này.

Hai chị em nhà họ Vương gọi điện thoại thương lượng với nhau một chút, cuối cùng quyết định ủy thác cho Đường Mộ Thần mua luôn cả nhà cho họ,

“Chàng trai trẻ à, cậu rất có tài đấy, đừng để cho chúng tôi thất vọng nhé!”

Tảng đá trong lòng Đường Mộ Thần cuối cùngcũng được thả xuống, có thể được khách hàng tin tưởng đến như vậy coi như đã rát thành công rồi! Bất quá y cũng không quên nhắc nhở một tiếng để cho bọ họ cũng lên mạng xem xét một chút tình hình giá cả thị trường bất động sản, nếu có nơi nào thích thì có thể gọi y xem thử.

Rời khỏi nhà họ Vương đã là mười hai giờ trưa, hai vợ chồng già ấy rất nhiệt tình mời y lưu lại ăn một bữa cơm, nhưng Đường Mộ Thần đã uyển chuyển cự tuyệt. Y muốn nhanh chóng trở về báo tin mừng cho Kì An Chi!

Mới ra khỏi khu nhà, đã thấy chiếc xe quen thuộc lẳng lặng nằm chờ ở bên ngoài rồi.

Có chút buồn cười đi đến, chiếc xe mở rộng cửa sổ, Kì An Chi đang dùng điện thoại lên mạng kiểm tra tình hình mua bán, trên chiếc ghế bên cạnh có một chiếc túi plastic, bên trong có để hai hộp thắc ăn nhanh, đợi y cùng ăn.

“Sao anh lại đến?”

“Anh đã để mấy người kia ở lại coi chừng rồi, nếu như hai người con đó ngại ít tiền, nhà dễ bị giảm giá trị, không bằng đem khoản tiền đó mua một căn hộ khác, tài sản cố định dù sao vẫn tốt hơn.”

Đường Mộ Thần nhịn không được mà âm thầm đắc ý, mở cửa xe leo lên, , “Không cần! Em đã nói với họ, họ cũng đồng ý rồi! Nhưng sao anh biết bọn họ nhất định sẽ mua nhà?”

Kì An Chi ngẩng đầu lên, nở một nụ cười lộ ra hàm răng trắng, “Anh tin em!”

Yêu nghiệt! Đường Mộ Thần trừng mắt, “Đi thôi! Cuộc chiến thực sự đã bắt đầu rồi!”

“Thắng lợi nhất định là của anh!”

“Của em!”

“Của anh!”

Nhân viên xém chút bị khai trừ, hủ nữ Điền Tâm nhìn hai vị “bình hoa” cảnh đẹp ý vui trong công ty cùng nhau sải bước tiến đến, nhất thời trở nên ngây ngốc.

Trời ạ! Sếp đang cười? Bọn họ thực sự đang cười!

Tuy rằng nụ cười ấy rất nhẹ, chỉ có hơi hơi nhếch khóe miệng lên, nhưng mà đó thực sự là đang cười a! Băng sơn nam nguyên lai cũng biết cười nha! Xem thật thích mắt nha! Nhưng sao bọn họ chỉ cười có chút xíu thôi nhỉ?

“Nước sắp tràn rồi, tay cô bị làm sao vậy?” Nhìn thoáng qua Điền Tâm, Kì An Chi lạnh lùng nhắc nhở.

“Ai nha!” Kinh hô một tiếng, quẹt trúng ly nước! Một tiếng choang ly rơi xuống đất, ai thán vì hồng nhan bạc mệnh.

“Rơi xuống đất nở hoa, nhất định sẽ phát tài!” Mắt thấy gương mặt họa vô đơn chí của ông chủ trẻ, Điền Tâm vừa dùng sức thổi ngón tay ửng đỏ hạ nhiệt độ, vừa mở to hai mắt vắt óc tìm mưu kế nói cho qua cửa.

Nhìn thấy gương mặt băng sơn phía trước trở nên âm trầm, rồi lại cấp tốc khôi phục lại độ ấm, tuy rằng chỉ là hòa hoãn có một chút nhưng Điền Tâm tựa như đã tìm được đường sống trong chỗ chết, thở phào một hơi, qua cửa rồi!

Nhưng cô nàng vui vẻ quá sớm, băng sơn nam thoắt một cái đã ra lệnh, “Lập tức kiểm tra toàn bộ tư liệu của các khu căn hộ vừa phải trong nội thành, yêu cầu phải hoàn toàn mới hoặc là được xây dựng trong vòng năm năm đổ lại đây, có hai phòng, giá khoảng chừng hai mươi vạn, trước giờ tan tầm ngày hôm nay báo cáo phải nằm trên bàn làm việc của tôi,… ít nhất … cũng phải được hai mươi căn như vậy.”

Vì cái gì mỹ nam lại muốn làm nhà tư bản? Lẽ nào anh ta không biết nói như thế vừa là bóc lột sức lao động của nhân viên vừa làm suy giảm hình tượng sao? Tiểu hủ nữ số khổ lặng lẽ rơi lệ, vùi đầu vào làm việc.

Đường Mộ Thần ngồi một bên thờ ơ lạnh nhạt không nói tiếng nào, bởi vì chỉ cần mở miệng, y nhất định sẽ không nhịn được mà cười phá lên.

Đúng là cái tính tình chết tiệt của Kì An Chi!

Hắn không thể để người khác thấy được biểu tình thực sự của mình, nếu như bị ai đó phát hiện, hắn tuyệt đối sẽ vì thẹn quá thành giận mà đùng gương mặt băng sơn để che giấu, bất quá hắn đối xử với con gái nhà người ta như vậy coi bộ không được hay cho lắm đi? Ừm, chờ quay về sẽ nhắc nhở hắn một chút.Trước mặt “người ngoài”, Đường Mộ Thần rất thông minh mà lựa chọn im lặng. Tên gia khỏa này rất sĩ diện, nếu trước mặt người khác mà nhắc nhở hắn, hắn không chém ngươi thành bảy tám khối mới là lạ!

Thực sự là không nghĩ ra, cái tên gia khỏa suốt ngày trưng ra bộ mặt thối ấy nhưng lại đào hoa đến kinh người!

Rõ ràng luôn dùng thái độ hời hợt để đối đãi với phụ nữ, nhưng từ nhỏ đến lớn luôn mê đảo cả đám con gái thậm chí là cả giáo viên nữ. Thật không biết mấy người phụ nữ đó con mắt có bị làm sao không nữa, lại đi muốn có một người bạn trai như vậy, lẽ nào mấy người ở bên cạnh hắn hoàn toàn không cảm thấy có chút áp lực gì sao?

Giống như cô nàng trước mặt này, rõ ràng Kì An Chi luôn tạo khoảng cách với mọi người cả ngàn dặm, vì sao cứ mỗi lần nhìn thấy hắn đều như muốn chảy nước bọt, vẻ mặt mê trai rõ rành rành, thật là ảnh hưởng đến hình tượng của công ty mà!

Đường Mộ Thần không chịu thừa nhận có một tiểu ác ma đang quậy phá trong lòng ngực đến khó chịu,, lại càng không chịu thừa nhận, ngay cả bản thân y ở bên ngoài cũng rất nỗ lực bảo trì hình tượng băng sơn nam kèm theo gió lạnh cấp tám ở nam cực!

Ngay sau khi online tuyên bố tin tức căn nhà của ông bà Vương, bởi vì chỉ viết rất ngắn gọn, quả nhiên tin phản hồi rất ít ỏi, còn mấy công ty khác càng chẳng buồn để ý.

Thậm chí, cái kẻ từng không chiếm được tiện nghi của “Lucky Star ” còn ti tiện dùng tên giả gửi tin đến nhục mạ, “Căn hộ như vậy cư nhiên dám báo giá đó, xin hỏi tập thể công ty này có phải là một lũ não tàn đi lừa đảo không?” khiến chotất thảy nhân viên tuổi trẻ khí thịnh trong công ty đều tức giận đến đập bàn.

Mà đáng ra người nên tức giận nhất là Kì An Chi lại hoàn toàn lãnh tĩnh, “Trước khi bán được nhà, nói gì cũng đều không có ý nghĩa, chỉ có thành công mới là cách đáp trả tốt nhất!”

Xôn xao! Sếp đúng là quá suất nga!

Đường Mộ Thần để ý, toàn bộ nhân viên, nhất là Điền Tâm, ánh mắt nhìn Kì An Chi tựa hồ như đang phát ra ánh sáng lấp lánh. Hắn như vậy thì đẹp lắm sao?Căm giận cúi đầu cố sức tập trung đọc tư liệu trong tay. Đương nhiên, đó chỉ là xuất phát từ một chút phiền muộn vì đôi mắt của cô ta không biết nhìn chứ tuyệt đối không phải xuất phát từ đố kỵ, tuyệt đối không phải!

Nhìn kỹ lại tư liệu, lực chú ý của Đường Mộ Thần rất nhanh bị một phần trong đó hấp dẫn.

Đó là một đôi vợ chồng người từ nơi khác đến đây làm công đã lâu, họ Triệu, tuổi cũng không còn trẻ nữa, sớm đã có con. Bởi vì bằng cấp cũng không cao, tiền kiếm được cũng không dễ dàng. Hoàn hảo làm việc đã lâu, cũng coi như có nhất nghệ tinh, thu nhập cũng ổn định. Hai vợ chồng đã sớm chán ghét việc đi ở thuê, muốn cho con mình có một nơi ổn định mà lớn lên. Ý muốn mua nhà của bọn họ rất rõ ràng, điều quan trọng hàng đầu chính là giá cả, họ chỉ có thể chấp nhận giá từ mười lăm đến hai mươi vạn. Nếu như vượt qua dự toán nhiều quá thì sẽ không tốt.

Đường Mộ Thần bỗng lưu ý đến một chi tiết, con của họ đã được sáu tuổi,trẻ sáu tuổi tức là chuẩn bị vào tiểu học, nếu như y nhớ không lầm thì bên ngoài khu nhà của ông Vương có một trường tiểu học. Tâm niệm khẽ động, Đường Mộ Thần lập tức cầm túi hồ sơ đi ra ngoài. Lần này nhất định phải đi trước Kì An Chi một bước!

Không lâu sau, trong phòng tiếp khách của trường tiểu học nọ nghênh đón một vị khách trẻ tuổi nhã nhặn lễ độ đến hỏi thăm thủ tục cho cháu trai nhập học.

Vị hiệu trưởng rất là nhiệt tìnhgiới thiệu, “Đừng nhìn trường chúng tôi nhỏ mà xem thường, chất lượng dạy học của chúng tôi đã được chứng nhận. Cậu xem bên này, hằng năm đều có học sinh đoạt giải từ nhiều lĩnh vực. Không nổi tiếng được là bởi vì trường quá nhỏ, thế nhưng học phí trường chúng tôi so với các trường khác thấp hơn rất nhiều. Dù sao đây cũng là giáo dục tiểu học, bồi dưỡng nền móng cho học sinh mới là điều quan trọng nhất. Đợi đến khi bọn nhỏ lên trung học thì thi vào các trường nổi tiếng là được, cũng sẽ không làm lỡ sự phát triển của chúng, cậu thấy có đúng không?”

Đường Mộ Thần đương nhiên là liên tục gật đầu, vừa rời khỏi trường liền gọi điện thoại ngay cho hai vợ chồng họ Triệu kia.

Nghe xong lời giới thiệu của y, đôi vợ chồng nọ lập tức tâm động ngay, “Đường tiên sinh, vậy cậu có thể cho chúng tôi một cuộc hẹn không? Sau khi chúng tôi tan tầm muốn đến xem thử hoàn cảnh một chút.”

“Vậy các vị cứ về ăn tối trước đã hẵng đến! Để tôi đi hẹn trước, nếu như được thì sẽ gọi lại cho hai vị!” Đường Mộ Thần ngắt điện thoại, mừng rỡ gọi cho ông Vương. Kì An Chi, lần này anh nhất định sẽ thua tôi!

“Muốn xem phòng, được thôi! Vị đồng nghiệp họ Kì của cậu cũng báo hôm nay muốn dẫn người đến, nếu không thì hẹn khoảng tám giờ rưỡi nhé, chúng tôi mới đi tản bộ về, mọi người cùng xem một lần, đỡ mất công phải tiếp hai lần!”

Ngắt điện thoại, nụ cười trên mặt Đường Mộ Thần đã phai nhạt vài phần. Hỗn đản kia! Cư nhiên cũng tìm được khách rồi?

Vậy… ai trên ai dưới, thật đúng là vẫn chưa biết được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.