Về nhà tắm vội một cái, thay quần áo, Lãnh Tử Mặc đến thẳng công ty.
Ngải Lâm thấy anh xuất hiện, lập tức theo anh đi vào phòng làm việc.
“Đã điều tra rõ, người bán bức ảnh ra ngoài gọi là Trương Hoa, là người có lắm thủ đoạn trong đội săn ảnh.” Ngải Lâm đặt bì thư trong tay lên trên bàn làm việc của anh, “Tôi đã mua toàn bộ bức ảnh ngày hôm đó!”
Lãnh Tử Mặc nhận lấy bì thư, lấy bức ảnh từ bên trong ra, lật xem ở trong tay.
Ngoại trừ bức ảnh đăng trên báo, bức ảnh khác không có chút mập mờ nào đáng để nói, chú ý tới một bức ảnh ở giữa, bức ảnh trong tay Lạc Tiểu Thiến kia, Lãnh Tử Mặc khẽ nhíu mày.
Một góc của bức ảnh, cho thấy rõ thời gian là ngày 27 tháng 4.
Ngày 27 tháng 4?!
Theo trí nhớ của Lãnh Tử Mặc, lập tức nghĩ đến ngày mà anh họp bàn về kế hoạch của dự án điện ảnh, cũng là ngày mà Lạc Tiểu Thiến chủ động gọi điện thoại cho anh bảo về nhà ăn bánh chẻo.
Ngày hôm đó, Lạc Thiểu Thiến còn mua một quyển photo album.
Trước giờ hình như chưa hề thấy cô đưa bức ảnh này, Lãnh Tử Mặc cũng không để ý, bây giờ nghĩ lại, dường như chính là từ sau ngày hôm đó, cô mới đem bức ảnh này bày ra ngoài.
Nhìn bức ảnh trong tay, cẩn thận nắm bức ảnh của Lạc Tiểu Thiến, trong lòng anh đột nhiên nghĩ đến một khả năng.
“Album single của Lạc Tiểu Thiến và bức ảnh tuyên truyền đều đã được lựa chọn, ngài có muốn xem hay không?”
Dựa theo trình tự, ca khúc đơn và ảnh của người mới, dĩ nhiên là không cần Lãnh Tử Mặc tự mình xem qua, chẳng qua, nghĩ đến việc này Lãnh Tử Mặc đã từng đặc biệt giao phó, vì vậy Ngải Lâm cho rằng, cần phải thông báo một tiếng cho Boss của mình.
“Ừ!” Lãnh Tử Mặc giơ tầm nhìn từ bức ảnh lên, “Thời gian để cô ấy thông báo với bên truyền thông là lúc nào?”
“Ngày 15!”
Ngày 15, còn không đến một tuần, theo tình trạng hiện nay của cô ấy khẳng định là không được.
Lãnh Tử Mặc suy nghĩ một chút, sau đó mở miệng, “Thông báo cho truyền thông một tin tức, bởi vì quá mức chăm chỉ khi thu âm, sức khỏe cô ấy đã yếu nên không thể chống đỡ nổi, kết quả là không cẩn thận ngã bị thương ở chân, nên thời gian lùi về sau một tuần.”
“Được!” Ngải Lâm đồng ý một tiếng, “Vậy, có phải phát tán tư liệu về bức ảnh ra không?”
“Cậu tự mình đi một chuyến đến bệnh viện tổng không quân, tìm Thẩm Nhất Chu, nhớ mua một chiếc điện thoại mới tới, mua giúp cô ấy một cái sim, số phải giống số mà cô ấy dùng trước kia!” Lãnh Tử Mặc nói.
Ngải Lâm đồng ý rồi để tài liệu trong tay trên bàn anh, “Đây là những tài liệu ngài yêu cầu thêm, khá quan trọng!”
“Tốt lắm!” Lãnh Tử Mặc để bức ảnh trong tay vào ngăn kéo, mở tập tài liệu ra, “Nhớ kĩ, giúp tôi chuẩn bị bữa tối phù hợp cho người bị thương!”
Ngải Lâm nhìn anh một cái rất nhanh, cười đồng ý.
…
…
Chờ đến khi Lãnh Tử Mặc làm xong công việc của mình rồi trở lại bệnh viện tổng không quân, đã là buổi tối rồi.
Trên gối, Lạc Tiểu Thiến ngủ rất say.
Bên cạnh, cô y tá đang làm tròn bổn phận quan sát biểu đồ nhiệt độ cơ thể của Lạc Tiểu Thiến.
Thấy anh đi vào, cô y tá có phần mất tự nhiên xoay người.
“Lãnh tiên sinh, ngài đến rồi!”
Lãnh Tử Mặc đưa ngón tay để ở bên môi, làm một cái dấu hiệu nhỏ tiếng.
Nhìn khuôn mặt anh tuấn của nam thần, sắc mặt của y tá đỏ lên, giọng nói cũng bắt đầu run run.
“Chủ nhiệm Thẩm đã giúp Lạc Tiểu Thiến làm kiểm tra toàn thân, ngoại trừ vết thương bên ngoài thì không có bất kì vấn đề gì, Lạc Tiểu Thiến đã ăn cơm tối rồi, sốt cũng đã giảm, ngài không cần lo lắng!”
Lãnh Tử Mặc nhẹ nhàng gật đầu, vẫy vẫy tay rồi đi đến bên giường.
Y tá vội rời khỏi phòng, Lãnh Tử Mặc liền ngồi xuống trên ghế dựa cạnh giường, chăm chú nhìn khuôn mặt hồng hồng đang ngủ của Lạc Tiểu Thiến, anh giơ tay tắt đèn đầu giường thành tối om.