Dưới Tán Anh Đào Thụ Phải Lòng Ngươi

Quyển 24 - Trash Of The Count's Family-Chương 855 : Chương 82-87(1): Gặp Lại Rồi Nhỉ?




“Con đang nói về cái gì?”

Bá tước Deruth dù biết câu trả lời nhưng vẫn hỏi. Cale không phải là không nhận ra điều đó.

“Cha, người sợ điều gì vậy?”

Bá tước Deruth không thể trả lời câu hỏi bất ngờ ấy. Tuy nhiên, sau một lúc thì con trai ông trả lời.

“Con sợ rằng chúng ta sẽ bị thương.”

Đôi mắt Bá Tước Deruth trở nên hơi mịt mờ. Đúng là như vậy. Điều mà ông sợ cũng giống như con trai ông. Mặc kệ cho đó có là điều ích kỉ nhưng Bá tước Deruth sợ rằng lãnh địa và gia đình của ông sẽ bị thương.

“Chắc người cũng biết hiện tại Tây Đại Lục như quả boom sắp nổ”

Một quý tộc đột nhiên gia cố thành trì và đầu tư cho hải quân thì không thể nào mà lại không biết gì.

Lãnh địa Henituse không hề dính vào cuộc chiến tranh nào cho đến tập 5. Tuy nhiên, không có gì đảm bảo rằng chuyện đó sẽ tiếp tục trong trong tương lai.

“Con sẽ chỉ nói điều này với mình cha. Việc Hoàng Thế Tử sai con tới Vương Quốc Whipper là có liên quan tới một thứ”

Cale cố tình nói như thế. Vì làm thế thì người yêu quý con trai như Deruth sẽ không gặng hỏi Hoàng Thế Tử về mệnh lệnh bí mật mà anh ta đã giao cho con trai ông, để không gây ảnh hưởng tới nó.

Cale nói với Bá tước một từ.

“Phương Bắc.”

Bá tước Deruth và Mueller đều giật mình. Hai người họ nhìn Cale.

“Phương Bắc đã tạo thành một liên hiệp lớn.”

“Cái gì!”

Bá tước Deruth cau mày.

Cale có thể hiểu được tâm trạng của Bá Tước Deruth. Bởi vì đó là chuyện quan trọng, ảnh hưởng tới thế cục của Tây đại lục.

Có tất cả ba vương quốc nằm ở phương bắc.

Vương quốc Paerun nằm ở cuối Phương Bắc. Kỵ Sĩ Bảo Hộ của Vương quốc ấy đã quyết tâm dẫn kỵ sĩ đoàn xuống vùng đất màu mỡ ở phía Nam.

Bá tước Deruth vuốt mặt và lẩm bẩm như là thở dài.

"....không phải là Vương Quốc Whipper hay đế quốc Mogoru sao?"

Trong khoảnh khắc, Cale thầm thán phục trong lòng. Mặc dù lãnh địa Henituse nằm ở vùng quê, nhưng Deruth đã nhận ra ý định muốn trở thành kẻ nắm quyền điều khiển của Vương Quốc Whipper lẫn Đế Quốc Mogoru.

Tại sao Đế Quốc lại muốn nắm quyền thống trị? Đó là bởi vì phía Đông và phía Bắc đang dần thay đổi.

"Cale, làm sao lũ phương Bắc vượt qua được ‘Hẻm Núi’ mà tới đây? Còn cả Dạ Lâm nữa."

Trong 5 Dị Điểm thì chỉ có duy nhất một nơi là không dị thường. Tuy nhiên, địa hình ở đó khiến cho việc di chuyển với quy mô lớn là 'gần như bất khả thi', vậy nên nó mới được quy vào Dị Điểm.

Hẻm Núi Của Cái Chết.

Như cái tên, đó là hẻm núi hiểm trở nhất tại Tây Đại Lục, và nó trở thành biên giới chia cắt phương bắc và vùng trung tâm của lục địa. Và ở cuối đường biên giới ấy là Dạ lâm. Đó là lí do tại sao rất khó để phương Bắc có thể đổ bộ xuống miền trung.

Tuy nhiên, Cale, Đế Quốc, và cả Hoàng Thế tử Alberu đều biết phương pháp khác.

"Cha, đâu phải chỉ có mỗi đất liền?"

Lúc ấy, một giọng nói của kẻ mà họ quên mất phát ra.

"....Thuyền ư?"

Là Mueller. Dwarf với một nửa dòng máu Tộc Chuột nhanh chóng bỏ chiếc cặp đeo sau lưng xuống với khuôn mặt nhợt nhạt. Có hai cuộn giấy lòi ra bên ngoài.

Một là bản thiết kế thành trì, cái còn lại là thuyền.

Trước đôi mắt hỗn loạn của gã 30 tuổi đang nhìn cậu rồi lại nhìn tờ giấy, Cale gật đầu với hắn.

"Đúng thế. Thuyền là một cách."

Ha. Bá tước Deruth thở dài và đi tới ghế sô pha trong phòng làm việc rồi ngồi xuống. Cale cũng tới đó và ngồi xuống phía đối diện.

'Nhưng thuyền không phải cách duy nhất.'

Cale biết một điều mà cả cha cậu và Hoàng Thế tử đều không biết.

Tại sao hai vương quốc còn lại liên minh với vương quốc Paerun? Kị Sĩ Bảo Hộ của vương quốc băng giá đó sẽ tái hiện một kĩ năng chỉ tồn tại trong những truyền thuyết.

Binh đoàn Kỵ sĩ Wyvern.

Họ có phương tiện để thống trị bầu trời.

Binh đoàn với quy mô tầm trung này có thể di chuyển dễ dàng qua Dạ Lâm cũng như Hẻm Núi Của Cái Chết. Không tính tới ma thuật bay với cự li dài mà phải cỡ Rồng hay Rosalyn mới làm được thì đây chính là phương tiện tốt nhất.

Bắt đầu từ lúc đó, cả ba vương quốc đã âm thầm chuẩn bị cả tàu thuyền để có thể thống trị cả đường biển. Họ đã chuẩn bị cho việc này được 5 năm rồi. Chưa đầy hai năm nữa là công đoạn chuẩn bị sẽ kết thúc.

Tại sao Cale lại đồng ý giúp lãnh địa Ubarr xây dựng căn cứ hải quân?

Bởi vì không còn nhiều thời gian nữa. Và vào khoảng tầm ấy cũng là khoảng tương lai mà Cale không biết trước.

‘Vấn đề ở chỗ đây là tiểu thuyết có nhân vật với sức mạnh bá đạo’

[Sự ra đời của anh hùng] là loại tiểu thuyết có nhân vật với sức mạnh bá đạo và tốc độ phát triển vượt bậc. Kiểu tiểu thuyết mà rõ ràng ở trang trước chỉ mới là quả trứng, mà ngay trang sau đã trở thành con gà lớn.

Cale cần phải chuẩn bị kĩ càng để sống sót trong một thế giới như vậy.

"Cale."

"Vâng."

Sau một hồi im lặng, Bá tước Deruth bắt đầu nói. Ông nhìn thẳng vào con trai mình.

"Ta tin tưởng lời con nói trên cương vị của một người cha, tuy nhiên, là lãnh chúa của vùng đất này, ta sẽ kiểm chứng lời con nói có phải là thật hay không. Ta biết rằng việc kiểm chứng không dễ dàng gì vì con nghe được điều đó từ Hoàng Thế Tử "

Hiển nhiên là thế rồi. Cale biết vì cậu đã đọc tiểu thuyết, chứ đó đâu phải là thông tin mà quý tộc bình thường có thể biết được. Dẫu vậy nhưng trước chuyện lớn như thế thì Deruth phải cố gắng hết sức để tìm hiểu về tất cả mọi việc.

“Ta sẽ cố gắng điều tra nhanh nhất có thể. Nếu người cha bất tài này mà không tìm hiểu được gì dù đã điều tra thì ta sẽ nghe theo lời con”

Bá tước Deruth đứng dậy và tiến tới bàn làm việc của mình.

“Con trai, có một điều ta nhận ra sau khi bắt đầu động tới tiền.”

Gia đình Henituse đã tích góp tiền qua nhiều thế hệ. Tất nhiên là đã có sử dụng, nhưng so với tiền kiếm được thì là rất bé nhỏ. Deruth vẫn chưa hề có suy nghĩ là ông đã thật sự dùng tiền bao giờ.

Ông nói cho con trai biết điều mà mình đã nhận ra.

“Đó là nếu nảy sinh việc cần dùng tới tiền, thì con phải đổ một đống tiền khổng lồ vào đó”

Tiền bạc không có ích gì nhiều trong thời chiến. Tuy nhiên, thứ mà tiền tạo ra trước chiến tranh lại là sức mạnh lớn vào thời chiến.

"Ta sẽ nói chuyện với con sau."

"Vâng thưa cha, chỉ vậy thôi là đủ rồi."

Bá tước Deruth gọi con trai ông, người trả lời một cách thư thả và đang hướng về phía cửa.

"Cale."

"Vâng."

Bá tước Deruth nhớ lại cuộc hội thoại của ông với Basen, và mở lời với Cale, người vừa quay đầu lại.

“Con đã bao giờ nghĩ về vấn đề thừa kế chưa?”

"Chưa từng ạ."

Cale trả lời quả quyết mà không hề do dự một giây. Bá tước Deruth bật cười khi nghe thấy câu trả lời giống hệt Basen.

"Phải rồi, không cần phải nghĩ về chuyện như thế đâu."

"Vâng."

Đương nhiên cậu sẽ không nghĩ đến chuyện đó. Sau này khi vấn đề thừa kế được nhắc tới, thì cậu sẽ nói rằng mình từ bỏ quyền thừa kế và bỏ đi. Quan trọng hơn, thì Bá Tước Deruth vẫn còn khỏe mạnh và sẽ giữ chức lãnh chúa trong khoảng hơn 15 năm nữa nên Cale không cần phải nghĩ vội.

"Basen đã đến gặp ta và nói rằng nó sẽ không làm gì để khiến con lo lắng."

"Dĩ nhiên rồi. Nếu là Basen thì thằng bé sẽ vì lãnh địa này mà làm thật tốt."

Basen cực kỳ phù hợp với vị trí lãnh chúa.

"Được rồi. Con hãy đi nghỉ đi."

Cale nhận thấy sắc mặt của Bá tước Deruth rất tốt, rồi cậu cũng cười rạng rỡ và rời khỏi phòng.

"Mm, thiếu gia-nim."

"Sao?"

Mueller nhìn xung quanh rồi nói một cách thận trọng.

“Mm, mục đích của việc xây thành và thuyền có phải vì lý do mà vừa nãy ngài đã n---."

"Đúng. Đó là lý do."

Cale ngắt lời Mueller vì cậu không muốn phải nghe một câu hỏi lan man.

Mục đích xây thành và thuyền của Cale là để tránh chiến tranh một cách an toàn. Cậu không thích đánh nhau. Người ta nói rằng cuộc sống là liên tục chiến đấu, nhưng cậu không muốn sống trong một cuộc chiến thực sự chút nào.

"Ngươi, hãy nghĩ rằng mình phải tạo ra một nơi mà chúng ta tuyệt đối không thể chết."

Ánh mắt của Mueller trở nên phức tạp. Cale đeo một món quà lên cổ Mueller. Đó là một sợi dây chuyền vàng.

"Nếu vậy thì ngươi sẽ tiếp tục được nhận rất nhiều những món quà như thế này."

"Tôi, tôi nhất định sẽ tạo ra nơi an toàn mà chúng ta tuyệt đối không thể chết!"

Mueller trở nên tái mét khi đối diện với Cale, thậm chí còn hơn cả lúc hắn đối diện với lũ mèo hay Rồng. Cale hài lòng với câu trả lời vang rền của Mueller. Quả nhiên, cho quà và đối xử tốt chính là phương pháp đúng đắn.

* * *

Một tuần sau, Bá Tước Deruth nở nụ cười mệt nhọc với Cale.

"Ta không tìm được thông tin nào về phương Bắc."

Khả năng cao, lý do không thể kiếm thông tin nào bằng tiền là thông tin ấy không tồn tại, hoặc đó là thông tin quá quý giá so với tiền bạc. Bá tước Deruth quyết định theo vế sau.

'Dù sao thì ta cũng có rất nhiều tiền tích trữ.'

Tiết kiệm thì cũng phải có chừng mực. Bá tước Deruth nói với con trai bằng khuôn mặt bình yên như thể ông đã dự đoán được chuyện sẽ như thế này.

"Con trai, chúng ta hãy thử làm nào"

Cale mỉm cười. Rồi cậu hướng mắt sang một bên. Deruth không chỉ gọi Cale đến. Em út Lily vẫn còn quá nhỏ nên không thể tham gia vào việc của lãnh địa, nhưng có một người có thể.

"Em sẽ cố gắng, thưa huynh trưởng."

"Tốt. Đây là nơi em, cha mẹ và Lily sẽ sống. Hãy làm việc chăm chỉ nào."

Tất nhiên Cale dự định sau này sẽ về sống ở một vùng quê khác chứ không phải lãnh địa này. Basen gật đầu một cách mạnh mẽ.

"Vâng. Em muốn sống vì gia đình ta và lãnh thổ đến hơi thở cuối cùng."

Khác với Basen, Cale chỉ sống cho bản thân mình, cậu gật đầu cho qua chuyện.

Ngay sau đó, một tài liệu bí mật với dấu ấn rùa vàng đã được gửi đến những người liên quan. Một kế hoạch với kì hạn tối thiểu là 1 năm, tối đa là 2 năm, đã bắt đầu được tiến hành.

Ánh mắt của Cale có vẻ hơi khó chịu khi quan sát điểm khởi đầu của kế hoạch ấy.

"Thật sự là con lai giữa Dwarf và Tộc Chuột sao?”

"Hpm, đúng vậy."

Mueller leo lên đứng trên ghế, hắng giọng rồi trả lời câu hỏi của kiến trúc sư.

"Ôi, trời đất ơi! Chắc hẳn anh phải cực kì khéo léo nhỉ?"

"Thật đỉnh quá. Sự tỉ mỉ của Tộc Chuột và kĩ năng của Dwarf."

"Tôi muốn chiêm ngưỡng kĩ năng của anh!"

Mueller đang ưỡn ngực ra hết cỡ.

Cale đang bí mật theo dõi cuộc gặp mặt giữa Mueller với một số kiến trúc sư trong lãnh địa. Bá Tước phu nhân Viloan đứng bên cạnh cậu.

"Đều là những người tài năng và kín miệng, nên chúng ta có thể tin tưởng họ. Tất cả bọn họ đều đã viết cam kết”

Violan là người phụ trách toàn bộ nghệ nhân trong lãnh địa, giữa điêu khắc và nghệ thuật thì không thể nào thiếu mặt kiến trúc. Những kiến trúc sư mà Violan lựa chọn đang trầm trồ khi nhìn thấy Mueller, con lai từ hai chủng tộc được công nhận tài năng chế tạo và sự khéo léo.

"Thành viên của gia tộc đã thiết kế Ma Tháp cơ đấy. Thật đáng tiếc vì không thể giới thiệu một người vĩ đại như vậy với những người khác!”

"Đúng vậy đấy. Trời đất ơi, tôi không nghĩ là mình có thể tận mắt chứng kiến tài năng của Dwarf đâu đấy. Mong anh hãy quan tâm đến chúng tôi."

Khpm, hpm! Mueller vẫn tiếp tục hắng giọng.

"Tôi năm nay 30 tuổi và đã có 29 năm kinh nghiệm. Từ năm 1 tuổi tôi đã biết đọc bản vẽ, và cầm búa từ khi lên 5. Đây là chuyện bình thường đối với cả Tộc Chuột và Dwarf."

Cale cười mỉa mai trước lời nói của Mueller. Lần đầu tiên cậu thấy dáng vẻ này của Mueller, kẻ đang mặc bộ độ tốt nhất và đeo cài áo vàng. Vào lúc ấy.

“Có vẻ việc quản lý hắn ta khá là dễ dàng đây”

Nghe lời nói điềm nhiền tới mức khiến người ta cảm thấy vô cảm của Viloan, Cale an tâm và nhờ bà ấy.

"Xin hãy chăm sóc cho Mueller."

"Dĩ nhiên rồi. Con đừng lo."

Ánh mắt lạnh lùng của Violan hướng về phía Mueller. Không có hổ thì cáo sẽ trở thành Vua. Mueller không biết về điều này mà hành xử như một vị vua.

"Con sẽ đi sau khi soát lại bản thiết kế sao?"

"Vâng. Con sẽ đi và quay về nhanh nhất có thể."

"Được rồi."

Cale chỉ đáp lại ánh mắt lo lắng của Violan bằng một nụ cười. Cậu phải rời khỏi nơi đây một lần nữa.

Sau khi xử lý qua những việc mình cần giả quyết trong lãnh địa, Cale đi về phòng ngủ và vùi mình vào ghế sô pha. Cậu liếc về phía Choi Han đang đứng ở phía đối diện rồi nói.

"Choi Han."

"Vâng."

"Đi thôi."

".......Chúng ta chỉ mới ở đây được 4 ngày. Đi ngay luôn sao?"

Choi Han tiếp tục nói.

"Trước hết thì tôi sẽ đi tập trung mọi người lại."

"Không."

Có lý do để Cale chỉ gọi mình Choi Han.

"Chỉ có chúng ta đi lần này thôi."

Ngay lúc đó, những sự tồn tại luôn ở trong phòng ngủ của Cale lộ diện.

Nyannn---

"Cũng lâu mới chỉ có mình chúng ta!."

Hong và On nhẹ nhàng nhảy khỏi giường và tiến gần đến Choi Han.

"Tất nhiên là ta cũng đi nữa"

Raon loại bỏ trạng thái tàng hình của mình và ngồi xuống cái bàn cạnh ghế.

Choi Han nhìn những thành viên sẽ đồng hành cùng mình. Khi ấy, cậu nghe thấy giọng nói của Cale.

"Beacrox sẽ theo sau chúng ta. Trước tiên chúng ta sẽ di chuyển với nhóm này. Vì có việc cần xử lý với đội hình này. Chắc ngươi cũng biết đó là chuyện gì.”

"...Là Hầu Tước Stan?"

Quả nhiên là kẻ thông minh. Cale nhếch một bên mép.

"Nhanh nhạy đấy. Chuẩn bị đi."

Đây là đội hình khi đi giải cứu Raon. Một lần nữa, Cale tập hợp những người đã cùng giải cứu Rồng. Đội hình lần này cũng hành động vì Rồng.

Đêm đó, một cỗ xe thông thường không có bất cứ biểu tượng nào lặng lẽ đi ra từ cửa sau của dinh thự nhà Bá tước Henituse và hướng về Tây Bắc bộ của Vương Quốc Roan.

Quãng đường từ lãnh địa Henituse cho tới Nhà Hầu Tước Stans ở trung tâm của tây bắc bộ mất rất nhiều thời gian.

"Nhân loại, dùng ma thuật dịch chuyển để đi cho nhanh không được hả?"

Bởi vậy mà Rồng đen Raon mới vội vội vàng vàng muốn dùng ma thuật. Việc đi cùng Rosalyn khá lâu khiến cho nó quen với ma thuật của con người và năng lực cũng phát triển một cách khinh khủng.

Cale nhớ lại lời Rosalyn từng nói.

"Dragon dù chưa tới kì trưởng thành lần 1 nhưng vẫn đỉnh thật đấy. Năng lực và khả năng tiếp thu đều ở cấp độ khiến tôi phải kinh sợ"

Rồng sống rất lâu. Bởi vậy mà theo lẽ thường thì vẫn còn rất lâu nữa Raon mới tới kỳ trưởng thành lần 1. Tất nhiên nếu như Rồng bị sốc mạnh hoặc có mong muốn mạnh lên một cách mãnh liệt thì kỳ trưởng thành lần 1 sẽ tới nhanh hơn.

Tổng cộng có 3 lần Rồng biến đổi. Trong số đó thì kỳ trưởng thành lần 1 không có sự biến đổi nào lớn về mặt ngoài nào. Và kỳ trưởng thành thứ 2, 3 thì cơ thể phát triển nhanh chóng, trở thành Rồng trưởng thành với kích thước khoảng 20m.

Trái lại thì vào kỳ trưởng thành lần 1, có sự biến đổi bên trong cơ thể. Có thể coi đó là nền móng cho kỳ trưởng thành thứ 2, 3. Cale chăm chú nhìn con Rồng đang gõ lên quả trứng thủy tinh rất lớn trong một góc ở bên trong chiếc xe ngựa đơn sơ nhưng rộng rãi.

Trước cái nhìn của cậu, Raon hét lên lần nữa.

"Nhân loại, dịch chuyển!"

"Giờ có tới đó cũng phải đợi thôi"

Trước câu trả lời vô tâm của Cale, Raon nhăn mũi và quan sát hạt giống bên trong quả trứng thủy tinh. Đó là trứng thủy tinh và hạt giống mà nó lấy từ Ma Tháp. Raon giảm kích thước của trứng thủy tinh khiến hạt giống lại càng trở nên gần nó hơn nữa. Nó đang rất chăm chỉ nuôi và nghiên cứu hạt giống.

"Thế nhưng Cale-nim"

"Ờ"

Cale đang nghĩ sẽ chôm ngay khi hạt giống nảy mầm thì Choi Han gọi, cậu nhìn Choi Han.

"Mm, kế hoạch ấy liệu có thực hiện được với Nhà Hầu Tước Stan không?"

Choi Han cũng giống như Cale, mấy ngày gần đây đều phải nghe kế hoạch trả thù của Raon như nghe hát ru. Dù mới 4 tuổi nhưng chắc do là Rồng nên trong kế hoạch của nó có xuất hiện những từ ngữ man rợ như giam cầm, bạo lực, tra tấn.

Vậy nhưng tất cả những chuyện đó đều là chuyện mà Raon đã trải qua trong suốt 4 năm.

"Sao? Kế hoạch dở quá sao?"

Trước câu hỏi của Cale, Raon quay ngoắt đầu lại và nhìn Choi Han. Vậy nhưng câu trả lời phát ra từ miệng của Choi Han thì rất đơn giản.

"Không. Tôi nghĩ rằng kế hoạch không tệ. Chỉ là tôi tự hỏi làm thế nào để có thể đụng tới Hầu Tước Stan và Venion."

Raon cau mày trước từ 'không tệ'. Cale không biết về nỗi khổ tâm muốn thứ gì đó kịch tính hơn của Raon, cậu lên tiếng.

"Trưởng nam Taylor từng bị bỏ rơi hiện đang bành trướng thế lực của mình"

Trưởng nam Taylor Stan sau khi dựa vào sức mạnh của Hoàng Thế Tử và hồi phục được chân, thì đã gây dựng thế lực lớn mạnh đến mức đáng sợ. Trong việc này thì có sự giúp đỡ lớn của Hoàng Thế Tử nhưng chuyện có thể thành là do Taylor vốn yếu đuối nay đã có thêm sự bền bỉ và cả sự hung ác.

Và Taylor đã làm chuyện mà Venion không thể tưởng tượng được. Chính là xù lông lên với cả gia chủ hiện tại của nhà Hầu Tước Stan.

"Thế lực của anh ta không đơn giản chỉ nằm trong gia tộc đâu"

"Đã có những người thuộc Tây Bắc Bộ quyết định sẽ hậu thuẫn anh ta sao?"

Quả nhiên Choi Han là người thông minh. Cale gật đầu với Choi Han hiểu chuyện.

"Với cả, số lượng những gia tộc trung thành và cả những gia tộc nhánh của nhà Hầu Tước Stan ủng hộ Taylor cũng đang tăng lên"

Bởi vì họ nghĩ rằng dưới trướng của Taylor thì có vẻ sẽ dễ sống hơn. Nếu là trong quá khứ thì họ lo lắng sợ rằng địa vị của nhà Hầu Tước Stan sẽ giảm sút vì Taylor yếu hơn những đứa em. Thế nhưng khi sự mềm yếu của anh ta biến mất và còn lôi kéo được cả Hoàng Thế Tử thì bắt đầu có những người tin tưởng anh ta.

Tất nhiên là Cale vẫn chưa biết được chuyện ấy. Bởi vì trong suốt thời gian qua, cậu không liên lạc với linh mục điên Cage và trưởng nam Taylor. Cậu chỉ là được nghe đại thể kết quả thông qua Hoàng Thế Tử.

"Hầu Tước để yên như vậy sao?"

"Nếu ngăn cản thì Hầu Tước sẽ mất vị trí gia chủ"

Sự nghi hoặc xuất hiện trên mặt của Choi Han. Cale đã nói với Choi Han rằng Hầu Tước được đánh giá là tàn nhẫn, lạnh lùng nhưng có năng lực.

"Gia huấn của nhà Hầu Tước Stan chính là sinh tồn tự nhiên. Người thừa kế nhất định phải là người mạnh nhất. Và người thừa kế ấy phải giết hết anh em của mình"

Người mạnh không phải ám chỉ tới trí tuệ và sức mạnh. Người sống sót, đó mới chính là kẻ mạnh. Khi Venion phế chân của anh trai mình thì Hầu Tước cũng để yên.

"Thế nhưng Hầu Tước lại giết kẻ đó vì hắn mạnh ư? Taylor Stan chưa từng định giết Hầu Tước cơ mà?"

Hiện tại Hầu Tước chỉ có thể tỏ ra bàng quan và phát triển thế lực của mình. Tất nhiên là ở đằng sau thì ông ta vẫn có giúp đỡ Venion nhưng không thể giúp gì nhiều cho hắn, vì nếu bị lộ thì sẽ là đi ngược lại với phương châm của gia tộc.

"......thật khó hiểu"

"Đừng có hiểu làm gì"

Không nhất thiết phải hiểu những chuyện như thế. Cale nói tiếp với Choi Han đang nhìn mình chằm chằm.

"Chúng ta chỉ làm chuyện mình cần làm thôi"

"Vậy chúng ta phải bắt đầu từ việc gì?"

Và thế thì Hong, nhóc mèo đang ở cạnh Raon hét lên.

"Bắt cóc!"

Trước từ ngừ man rợ ấy, Choi Han làm vẻ mặt 'có vẻ là thế', rồi định gật đầu thì Cale vội vã nói với cậu ta.

"Phải chuẩn bị trước chứ"

"Chuẩn bị sao?"

"Ờ. Cần địa điểm và cả sự giúp đỡ của một người"

"Người đó là ai vậy?"

"Người mà ngươi cũng quen"

Trước lời nói bảo rằng mình cũng quen, Choi Han nhớ tới những quý tộc ở cạnh Cale lúc ngăn cản sự kiện đánh bom ở thủ đô. Cậu nhớ là Taylor Stan có ở cạnh vào lúc ấy. Giờ sẽ đi gặp anh ta ngay luôn sao?

Lúc ấy, cậu nghe thấy giọng nói của Cale. Một cái tên mà Choi Han hoàn toàn không nghĩ tới phát ra từ miệng của Cale.

"Odeus Flynn"

".....Vâng?"

Cái tên vừa quen vừa lạ. Choi Han lập tức nhớ tới lần đầu gặp Lock và đồng thời nhớ tới Thương đoàn chủ đã thuê mình.

"Thương đoàn chủ ấy ư?"

"Phải. Chúng ta phải gặp ông ta"

Odues Flynn. Bác của con hoang của thương đoàn Flynn, Billos và ông ta cũng là nhân vật đã từ bỏ vị trí thừa kế thương đoàn Flynn. Thêm nữa, ông ta là người hiện đang nắm giữ thế giới ngầm tại tây bắc bộ trong bí mật.

Đối với Choi Han hay những người khác thì ông ta chỉ là một người tốt đã chăm sóc và lo lắng cho Lock và Tộc Sói Lam. Cale dự định sẽ đi gặp con người tốt bụng ấy trước.

Phải thế thì mới có chuyện tốt được.

"Gì chứ, cũng chẳng phải là mối quan hệ sẽ kéo dài lâu"

Trước nụ cười của Cale, Choi Han nín thinh. Cậu nhận ra rằng khi Cale nở nụ cười nham hiểm thế kia thì im lặng đi theo sẽ tốt hơn.

Hiện tại, chiếc xe giản dị mà những thường dân khá giả thường dùng đã ra khỏi đông bắc bộ và đi vào địa phận của vùng tây bắc bộ.

* * *

Tang. Tang. Gió đập vào cửa sổ. Đêm nay là đêm đặc biệt lộng gió. Hôm nay, người đàn ông chỉ bắt đầu làm việc khi màn đêm buông xuống lãnh địa Stan, cũng ngồi lên sô pha một cách thoải mái. Ông nở nụ cười thân thiện mà thỉnh thoảng mới lôi ra dùng.

"Tò mò thật đấy"

Ông tò mò nguyên do sao lại có chuyện như vậy. Ông gõ lên tay cầm ghế. Thốc, thốc, thốc.

Cửa sổ cũng va đập như bắt nhịp theo tốc độ gõ của ông. Gió thổi rất mạnh. Khoảnh khắc ông đang lắng tai nghe tiếng gió,

Cốc. Cốc. Cốc.

Tiếng gõ cửa phát ra. Nghe thấy âm thanh ấy, ông đứng dậy. Odeus Flynn tiến tới cửa và lập tức xoay tay cầm. Trên môi ông nở nụ cười hoan hỉ.

"Ôi trời, thiếu gia-nim, cả Choi Han nữa. Tôi không ngờ là lại được gặp 2 người như thế này đấy. Khi nhận được tin từ Billos tôi đã rất ngạc nhiên không biết là có chuyện gì"

Cale đón nhận sự chào mừng của một Odeus đầy thiện cảm và đi vào trong phòng.

"Gì, đâu đến mức ngạc nhiên cơ chứ"

Cale đáp lại một cách thoải mái, rồi đi tới chỗ có ghế sô pha và ngồi xuống mà không thèm nhìn quanh phòng. Odeus nhìn cảnh ấy, rồi hướng mắt tới cánh cửa đang mở ra. Nơi đó có Choi Han.

"Tôi sẽ ở ngoài"

"Choi Han định không vào trong sao?"

"Vâng"

Choi Han đứng canh trước cửa như một người gác cửa. Bên ngoài cửa có hành lang, và phía dưới hành lang ấy cậu trông thấy những bàn rượu ầm ĩ ở tầng dưới. Tầng hai của quán trọ kiêm quán rượu ở lãnh địa Stan. Thông qua Billos, Cale đã hẹn gặp Odeus tại nơi đông đúc người dù là đêm hay ngày này.

"Nếu thấy mệt thì hãy vào trong nhé"

"Vâng, Odeus-nim. Hai người hãy cứ trò chuyện"

"Được rồi"

Odeus chậm rãi đóng cửa một cách thản nhiên. Giờ trong phòng chỉ có Cale, và Odeus đang từ tốn lại gần và ngồi vào phía đối diện cậu. Ông ngồi dựa lưng một cách thoải mái và bắt đầu trò chuyện với Cale.

"Thiếu gia-nim, thật mừng quá"

"Thế à?"

"Vâng, có nằm mơ tôi cũng không biết được là ngài lại tới tìm mình như thế này"

"Vậy sao?"

"Đúng vậy. Billos cũng không biết tôi ở đâu, vậy mà làm sao thiếu gia-nim lại biết tôi đang ở lãnh địa Stan này thế?"

Cale không trả lời câu hỏi của Odeus ngay, cậu dựng cơ thể đang dựa vào ghế dậy và hơi đổ người về phía trước. Rồi cậu đón nhận ánh mắt dò xét của Odeus. Cale không muốn lãng phí thời gian vào mấy chuyện dò xét này.

"Odeus, ta tới giao việc cho ông."

Khoảnh khắc lời nói ấy phát ra, khóe miệng của Odeus nhếch lên.

"Quả nhiên là ngài đã biết rồi nhỉ. Billos quả thật đang phục vụ một người đáng sợ"

Odeus nói như vậy và ánh mắt của ông trở nên sắc bén. Làm sao mà cậu ta biết vậy? Cậu ta có năng lực tới mức đó sao? Vậy nhưng Odeus không để tâm nhiều vào những vấn đề đó.

Người đang quan sát Odeus, Cale cảm nhận được rõ,

'Quả nhiên là khác biệt thật'

Odeus khác biệt rất rõ với những người bị lộ thân phận với Cale cho tới tận bây giờ. Ông ta trông không ngạc nhiên một chút nào. Trông ông ta bình yên, cứ như đó là chuyện thuộc phạm vi đã dự tính. Người thương nhân ngoài 60 đã trải qua muôn vàn khó khăn ở thế giới ngầm hỏi Cale.

"Ngài muốn giao việc gì vậy?"

"Quả nhiên là người hiểu chuyện"

Trông Cale rất thoải mái cứ như nơi này là phòng ngủ của cậu ta. Dáng vẻ ấy khiến Odeus cười phì. Vậy nhưng tiếng cười lập tức biến mất.

"Ông muốn xóa sổ Nhà Hầu Tước Stan phải không?"

Thay vào đó là nụ cười thân thiện nở trên môi ông.

"Ngài đang nói gì vậy"

"Nói chính xác thì ông muốn hoàn toàn thống trị thế giới ngầm ở tây bắc bộ nhưng nhà Hầu Tước Stan lại gây vướng víu?"

Odeus chỉ lặng lẽ cười. Vậy nhưng nụ cười trên môi ông dần dần biến mất. Cale có vẻ từ tốn, nhìn theo cách nào đó thì cậu ta có vẻ thư thả như là đang nói chuyện vặt vãnh.

"Nếu thường dân mà nghe được thì chắc sẽ kinh ngạc lắm. Ý ta là nếu biết nhà Hầu Tước Stan cao ngạo, đề cao phẩm giá quý tộc hơn bất kỳ ai lại làm nhiều trò bẩn thỉu ở thế giới ngầm. Phải vậy không?"

"Thiếu gia-nim"

Vậy nhưng những kinh nghiệm được tích lũy qua bao năm tháng vẫn không biến đi đâu mất. Odeus điềm nhiên một cách không hề dễ dãi.

"Việc ngài muốn giao là gì vậy?"

Trước câu hỏi không hề bị xáo trộn, Cale trả lời không chút do dự.

"Chăm sóc cho ta"

"......vâng?"

Lần này thì có sự hoảng hốt xuất hiện trên nét mặt của Odeus. Chăm sóc ư? Là kiểu chăm sóc ấy hả?

"Đúng như ông nghe đấy. Hãy chăm lo cho ta. Chuẩn bị những thứ cần thiết và hậu xử lý mọi chuyện ta làm tại lãnh địa Stan này. Bao gồm cả nơi ta ngủ, thứ ta ăn."

Khóe miệng của Odeus nhếch lên. Ông hỏi một cách điềm nhiên.

"Giờ ngài định nắm thóp vì biết được thân phận của tôi, định sai khiến tôi như một đứa ở sao?"

Vậy nhưng bầu không khí thì sắc bén chứ không chỉ lạnh lẽo nữa. Ánh mắt của Odeus chứa đựng sự phẫn nộ đã vượt trên sự hoảng hốt. Cale nói với ông.

"Biết ta định làm gì sao?"

".......ý ngài là gì?"

"Ông biết ta định làm chuyện gì sao?"

Cốc. Cốc. Cốc.

Lúc ấy ông nghe thấy tiếng gõ cửa phía sau lưng mình. Vậy nhưng ông không thể quay người lại. Vì Cale đang lên tiếng.

"Nói trước nhé, cuộc trò chuyện hôm nay gồm 3 người"

Tức là có một người khác sẽ đến. Kéttt. Không có tiếng nói bảo rằng có người vào, nhưng cánh cửa từ từ được mở ra. Odeus đứng dậy và quay người lại phía sau.

Kétttt. Cách cửa được mở ra hoàn toàn và một người mặt áo choàng có mũ chùm đầu bước vào trong. Ngay khi bước vào trong thì người đó cởi mũ xuống.

"Hô!"

Odeus thốt lên. Người đó là một trong những người là trung tâm của thông tin khiến cho Odeus căng thẳng dạo gần đây.

Trái lại với một Odeus đang ngạc nhiên. Cale dựa người vào ghế và chào người mới tới.

"Lâu ngày thật đấy, linh mục-nim"

Trưởng nam bị bỏ rơi Taylor Stan, người sẽ nắm giữ tương lai của Nhà Hầu Tước Stan. Có một người luôn ở cạnh anh ta.

Người con gái tóc ngắn, mặc trang phục của linh mục nhưng lại không có biểu tượng của vị Thần mình phục vụ. Hôm nay, không thể nhìn thấy trang phục linh mục vì bị áo choàng ngoài che phủ.

"Ah, đúng rồi"

Cale sửa lại lời chào của mình.

"Giờ không phải linh mục nữa nhỉ. Lâu ngày không gặp, Cage"

"Vâng. Thiếu gia-nim. Thật mừng quá"

Cale chạm mắt với Odeus đang nhìn mình. Cậu nhìn thấy đôi mắt chứa đầy sự tham lam.

Khi phân đoạn về Rồng đen xuất hiện trong Sự Ra Đời Của Anh Hùng thì có vài dòng đi kèm nói về Venion và Nhà Hầu Tước Stan. Trong số đó có hai dòng chỉ ra làm cách nào mà Venion lại có thể trở thành người mạnh nhất trong số những người thừa kế.

[Khác với vẻ ngoài quý tộc của mình, Venion Stan làm đủ trò bẩn thỉu ở phía sau. Bởi vậy nên dù có muốn dứt thì hắn cũng chẳng thể dứt được mối liên hệ với thế giới ngầm ở lãnh địa Stan.]

Qua hai dòng này, Cale - Kim Rok Soo đã nắm bắt được con người của Venion, kẻ dẫn trước các anh em của mình, phế bỏ hai chân rồi ám sát anh trai của mình.

Kế hoạch lần này của Cale bắt đầu từ hai dòng ấy. Dù chỉ hai dòng chữ nhưng trong đó chứa đựng vô số quá khứ và con người. Cậu hỏi Odeus.

"Thế nào? Tò mò về việc ta giao chưa?"

Odeus không trả lời mà ngồi vào ghế đối diện Cale. Rồi Cage ngồi vào ghế còn lại. Bây giờ là thời điểm thích hợp để nói chuyện.

Người mở đầu câu chuyện dĩ nhiên là người có nhiều thắc mắc nhất. Odeus mở lời trước.

"Tôi nằm mơ cũng không ngờ hai người lại là chỗ quen biết"

"Ông tò mò về chuyện đấy sao?"

Odeus trả lời câu hỏi của Cale một cách hiển nhiên.

"Không"

Cale cũng đón nhận câu trả lời ấy một cách hiển nhiên. Ở tầm của Odeus thì ông phải tự mình tìm hiểu về mối quan hệ quen biết này. Lấy đâu ra chuyện người bán thông tin lại đi kiếm được thông tin từ người giao việc cơ chứ?

"Odeus, bao giờ thì Venion sẽ tới đây?"

5 năm. Odeus biết rằng trong khoảng thời gian ấy có tồn tại kẻ cản trở ông mở rộng thế lực của mình. Vậy nhưng ông lại không tìm ra được chân tướng.

Và thông tin mà phải gần đây ông mới kiếm được lại phát ra từ miệng của Cale.

"Thì ra ngài đang nói tới Ngõ Sau"

Thiếu gia đang ngồi trước mặt ông biết chuyện Veniont tới Ngõ Sau. Dĩ nhiên là Cale chỉ đang nói ra thông tin được nhắc tới về Odeus trong tiểu thuyết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.