Dưới Tán Anh Đào Thụ Phải Lòng Ngươi

Quyển 24 - Trash Of The Count's Family-Chương 852 : Chương 64-68(3): Đâu Phải Thế Này...




Thấy Amiru không còn giữ cậu nữa, Cale lên thuyền với sự nhẹ nhõm trong lòng. Đứng trên boong tàu của con thuyền lớn, cậu nhìn thấy khung cảnh ồn ào của ngôi làng ven biển với những công trình đang dang dở. Và cả con đường trên biển đã được mở rộng sau khi một vài xoáy nước đã biến mất, giờ đây thuyền lớn đã có thể qua lại.

'Tất nhiên là những xoáy nước còn lại thì vẫn thế'

Cale ngừng nhìn khung cảnh ấy và quay sang nhìn boong tàu.

".........ha"

Sao lại thành ra nhiều người thế này?

Choi Han, Lock, Rosalyn.

Hai con mèo, On và Hong run bần bật nhưng vẫn làm khuôn mặt phải đi theo bằng mọi giá. Bên cạnh chúng là Hans.

Phó đoàn trưởng Hilsman với khuôn mặt trắng bệch khi lên thuyền, người giám sát hắn- Beacrox, và bên cạnh họ là 10 đứa trẻ tộc Sói.

'Như thế này mà mình còn bị thương thì khả năng đó phải là cấp độ hủy diệt'

Ai nhìn vào thì chắc sẽ tưởng là Cale định đi phá hủy cả một đất nước.

- Mùi biển thích thật

Đặc biệt còn có Rồng đen đi theo mà, có gì để Cale phải sợ chứ. Cale ra lệnh cho các thành viên đang nhìn mình.

"Khởi hành thôi"

Puuuuuu----

Tiếng tù và báo hiệu khởi hành vang lên tại vùng biển trước lãnh địa Ubarr. Con thuyền ấy được ngụy trang thành thuyền buôn với mục đích giao dịch thương mại. Thực ra thì cũng không thế nói là ngụy trạng được.

'Cũng đúng là thương mại mà'

Tất nhiên đó là thương vụ không công bằng. Đối với Cale thì đó là một thương vụ hết sức công bằng nhưng đối với người khác thì không.

- Nhân loại, đừng có cười như thế. Trông cứ như là sắp đi lừa đảo ấy.

Cậu nghe thấy giọng nói của Rồng đen nhưng cứ thế phớt lờ nó và thả mình trong cơn gió mát rượi trên biển. Con thuyền hướng tới bến cảng nhỏ nhất tại Vương quốc Whipper.

Và đêm hôm đó.

Cale không ngủ mà đi ra boong tàu. Dù không có ai vào thời điểm gần nửa đêm, nhưng ngọn đèn ở trên boong tàu khiến tầm nhìn khá rõ và còn có trăng rằm nên không quá tối.

Hôm nay cậu có kế hoạch tiếp khách ở đây. Cale đặt 1 bên tay lên lan can và thong thả ngắm nhìn biển đêm. Khi ấy.

"Nhân loại"

Rồng đen xuất hiện và lại gần cậu. Nó biết rằng ở đây không có ai nên mới lộ diện.

"Sao?"

"Chỉ là giả sử thôi nhé"

Trông Rồng đen có vẻ nhiều lo nghĩ. Không, trông nó có vẻ cực kỳ bất an. Nó làm nét mặt khiến cho Cale cảm thấy khó chịu, rồi nhìn cậu từ trên xuống dưới.

"......ngươi không đặt tên ngẫu nhiên đâu nhỉ, nhân loại?"

"Tự dưng nói gì thế?"

Trông Rồng đen có vẻ đã suy nghĩ rất nhiều.

"Chẳng hiểu sao có vẻ sẽ là 'đen' hoặc là 'rồng' "

"Ah, tên của ngươi hả?"

Cứ tưởng nó định nói gì, ai ngờ là Rồng đen đang nói về tên của nó. Cale nhìn đứa trẻ 4 tuổi mang khuôn mặt lo lắng bằng nét mặt nghiêm nghị.

".......không được à? Kiểu tên như thế?"

Nét mặt của Cale trở nên nghiêm trọng hơn. Dạo gần đây, Rồng đen không thể thấy nét mặt nghiêm trọng như thế này của Cale. Đồng tử của Rồng đen giao động. Nó vội vã trả lời.

"Không phải thế! Ta thế nào cũng được hết! Nhân loại, tên ngươi đặt cho, cái nào ta cũng thích hết! Đừng lo!"

Rồng vỗ mạnh cánh, ngoắt ngoắt đuôi và khẳng định là nó không sao cả. Khuôn mặt của Cale trở nên bình thản như chưa từng trở nên nghiêm trọng.

"Thế thì may quá"

Rồi cậu vô cảm huỵch toẹt ra.

"Raon, nghe ngươi nói thế thì On và Hong sẽ chạnh lòng đấy"

Sự yên lặng bao phủ trong giây lát.

"......nhân loại, ngươi vừa nói gì cơ"

Khác với suy nghĩ của Rồng đen, Cale đã suy nghĩ rất nhiều. Cái tên là thứ duy nhất cậu nhận được. Kim Rok Soo, đối với một người phải sống đơn độc thì thứ duy nhất mà cha mẹ đã hoàn toàn trao cho cậu chính là cái tên.

"Tên là Raon"

Raon là từ thuần Hàn với nghĩa 'vui vẻ'.

"Và họ là Miru"

Miru, từ thuần Hàn với nghĩa 'Rồng'.

Con Rồng vui vẻ. Thật là một cái tên buồn cười nhưng đó là cái tên mà Cale đã thành tâm đặt ra. Vì đó là từ thuần Hàn nên sẽ bị Choi Han bắt bẻ nhưng cậu có thể nói vòng vo cho qua chuyện.

Giọng nói vô tâm của Cale lọt vào tai của Rồng đen. Thế nhưng đây là lần đầu Rồng đen thấy biểu cảm này trên mặt Cale. Cale nở nụ cười trầm lặng.

"Ta đặt tên này vì mong ngươi sống vui vẻ và hạnh phúc"

"......ý nghĩa là gì?"

Rồng đen hỏi Cale về ý nghĩa của cái tên. Cale chỉ ngón tay vào Rồng đen.

"Ngươi"

Raon và Miru, những từ ngữ không có ở thế giới này. Tại thế giới này hai từ ngữ ấy chỉ ám chỉ duy nhất một sự tồn tại.

"Là ngươi. Là những từ ngữ dành riêng cho ngươi"

"....chỉ mình ta"

"Phải"

Cale bật cười và xoa đầu Rồng đen.

"Bởi vì ngươi là con Rồng rất vĩ đại"

".......chỉ mình ta......"

Rồng đen lẩm bẩm trong một hồi, rồi nó gạt bàn tay đang xoa đầu mình của Cale và giương cánh. Nó vỗ mạnh cánh và hứ một cái.

"Xài được đấy. Ta đặc cách dùng nó đấy"

Rồng đen nhăn mũi, khóe miệng nó lúc nhúc rồi xéo lên trên.

"Ta là Raon Miru vĩ đại"

"Đúng thế, Raon"

"Phải, ta là Raon"

Sau 4 năm, Rồng mới có được cái tên của mình, có cả họ nữa. Trừ thân thể ra, nó còn có được một thứ khác thuộc về riêng nó. Rồng đen ngước đầu lên.

Nó nhìn thấy màn đêm dưới trời đêm khác với bóng tối ở trong hang động. Lần đầu tiên thoát ra ngoài hang động cũng là buổi tối với trời đêm như thế này. Raon không thể nào quên được khoảnh khắc ấy, cũng như khoảnh khắc này.

Cale cũng ngước đầu lên theo Rồng đen. Dù có đi đâu thì trời đêm vẫn y hệt như thế. Cale vô cảm nhìn khung cảnh ấy, và cậu nghe thấy giọng nói của Rồng đen.

"Cảm ơn, Cale"

".....gì cơ?"

Cale nhìn Raon với khuôn mặt ngạc nhiên. Từ lúc nào mà biểu cảm trên khuôn mặt Rồng đen đã trở lại như bình thường.

"Nhân loại, sao ngươi không nghe được ngay luôn thế hả?"

"Nói lại lần nữa xem?"

Cale cười khúc khích và với tay ra xoa đầu Rồng đen. Rồng đá bàn tay của cậu và từ chối mãnh liệt.

"Không thích. Rất, cực kỳ, vô cùng không thích! Nhân loại yếu đuối, bị cảm đấy. Vào trong ngủ đi!"

Vậy nhưng hành động của nó thì khác, Rồng đen vỗ cánh và đuôi thì ngúng nguẩy như On và Hong. Thấy nó như vậy, Cale cười khẽ. Dù là trên biển, dù là dưới màn đêm, nhưng hình ảnh Cale cười phát ra tiếng cười bé vẫn có thể dễ dàng nhìn thấy.

"Nếu mà vào trong thì nguy mất"

"Sao lại nguy----"

Đang hỏi lại một cách cộc cằn nhưng Rồng đen đột ngột ngừng nói. Và nó nhìn về phía biển, nơi cách xa con tàu.

Soạtttttttt-------

Sinh vật không lồ rẽ nước và từ từ lộ diện.

Là Cá voi.

Lúc ấy.

"Cale-nim!"

Ai đó vội vã vọt ra từ trong tàu và chạy với tốc độ rất nhanh tới chỗ Cale. Là Choi Han. Choi Han dò xét sinh vật xuất hiện ở phía xa với nét mặt khẩn cấp. Rồi lập tức nhìn về phía Cale và lại gần.

"Hửm?"

Lúc đấy thì Choi Han mới nhìn thấy. Cale đang khuẩy khuẩy tay với ý bảo cậu đi vào trong. Lại còn làm chuyện ấy với nét mặt rất đỗi khó chịu. Raon nhìn Choi Han và nói như mỉa mai.

"Không phải địch"

"Gì cơ"

Choi Han lại quay đầu ra phía biển. Cùng lúc ấy, Cale dựng thẳng cơ thể đang dựa vào lan can, và cúi đầu về phía biển.

Không phải chỉ có một Cá Voi. Mà có 3. Khách của cậu đã tới. Một là Cá Voi Lưng gù, Witira. Một người nữa là Cá Voi Sát thủ. Và người cuối cùng.

"Xin được diện kiến Vua Cá Voi"

Cale chào Vua Cá Voi, Cá Voi lưng gù khổng lồ.

Vua Cá Voi Shickler. Con mắt của Cá Voi khổng lồ hướng về phía Cale. Khóe miệng của Cale hơi nhếch lên.

'Uy lực ghê thật'

Vị Vua cai trị một phần của Đại dương. Sự hiện diện của ông ta mang khí chất mà Hoàng Đế của Đế Quốc, người thống trị 1 phần của Tây đại lục cũng không thể sánh bằng. Bởi vậy, nụ cười của Cale càng sâu hơn.

Đôi mắt của Shickler trở nên nhạy bén, mắt ông ta cong lên tạo thành nụ cười. Cale lùi lại phía sau và giang rộng hai cánh tay.

"Liệu chúng ta có thể nói chuyện trên boong tàu được không?"

Soạtttttt---, hơi khí bốc lên trên mặt bên. Và đồng thời có ba người tiến tới tàu với tốc độ rất nhanh mà không phát ra tiếng động.

Cộc, cộc, cộc. Ba người họ bước xuống boong tàu. Lúc ấy, Cale nghe thấy giọng nói của Raon trong đầu.

- Rồng đẹp hơn, ngầu hơn, vĩ đại hơn!

Cale hiểu tâm trạng của Raon và xoa đầu nó. Ba người Cá Voi thuần chủng với ngoại hình mang tính bộc phá.

'Đằng này thì điếng người luôn'

Choi Han điếng người khi nhìn thấy Người Cá Voi.

Cũng như Choi Han, Cale hướng mắt lần lượt nhìn 3 người Cá Voi đang đứng trước mặt mình. Người thừa kế của Tộc Cá Voi, Witira vẫn như thường ngày.

Và tiếp theo là Cá Voi Sát Thủ, chàng trai với mái tóc trắng. Chắc hẳn gã này là chiến binh vĩ đại nhất của Tộc Cá Voi. Nhân vật ở phe Cá Voi, xuất hiện trong [Sự ra đời của Anh Hùng].

Hắn chính là kẻ đã đánh bại Lock. Kẻ quái dị với tính cách thô tục. Thế nhưng hắn có lòng trung thành rất bền bỉ.

"Lâu rồi ta mới xuống phía Nam đấy"

Choi Han quay đầu lại khi nghe thấy giọng nói trung niên nhưng vẫn đầy phong độ. Vua Cá Voi Shickler đang nở nụ cười hiền hậu.

Ông ta là nhân vật trung niên bảnh trai nhất trong [Sự ra đời của Anh Hùng]. Trong truyện, ngoại hình của ông ta được miêu tả trong 4 câu. 4 câu ấy cứ như được tác giả đặt cả linh hồn mình vào đó để miêu tả.

'Cũng đáng thế thật'

Vậy nhưng ngoại hình đẹp mã của ông ta cũng chẳng phải thứ ăn được. Cale chỉ đón nhận những thứ có thể kiếm chác được mà thôi.

"Biển phía nam ấm áp đúng không ạ?"

Ánh mắt của Shickler trở nên nhạy bén.

'Đúng như Witira nói'

Yếu nhưng lại là con người mạnh mẽ. Con gái của ông đã đánh giá như vậy về người đang đứng trước mặt ông. Vậy nhưng cậu ta tỏ ra rất đường hoàng.

"Phía Nam cũng được đấy. Cảm ơn vì đã cứu con trai ta. Vì muốn trực tiếp nói lời cảm ơn nên ta đã tới cùng con gái"

"Ngài quá lời rồi. Tôi chỉ là làm điều mình phải làm mà thôi"

Cale nở nụ cười dịu dàng và chìa tay ra. Đâu cần phải nói chuyện gì dài dòng giữa đêm khuya thế này chứ?

"Có vẻ đôi bên đều bận rộn, sao chúng ta không đi luôn vào chuyện chính nhỉ?"

"Được thôi. Nhưng có điều..."

Shickler thở một hơn ngắn, Cale cũng vậy. Cậu với tay ra.

"Choi Han"

Bộp. Cale đặt tay lên vai của Choi Han.

Shickler cũng làm điều tương tự.

"Archie"

Không biết có chuyện gì nhưng Choi Han và Archie đang nhìn nhau chòng chọc. Cale tự hỏi là tại sao hai người họ lại như thế dù hôm nay mới gặp lần đầu. Cale dồn lực vào bàn tay đang nắm lấy vai của Choi Han, và Choi Han nhìn cậu.

Cale thắc mắc vì sao vừa nãy cậu ta còn mất hồn khi nhìn thấy diện mạo của Người Cá Voi, mà bây giờ lại nổi nóng như vậy? Choi Han mà đánh nhau trên thuyền, thì con thuyền này sẽ chìm xuống dưới biển sau khi bị chẻ làm hai mảnh bởi 1 đường kiếm mất.

"Ngươi làm sao thế?"

".....Cale-nim"

Choi Han cắn mạnh môi. Lúc ấy Cale nhận được một đáp án rõ ràng. Và như thường lệ, người đưa ra đáp án ấy là Raon Miru.

- Tên Cá Voi kia săm soi ngươi từ trên xuống dưới! Cả gan thật đấy!

Nghe thấy tiếng thở phì phò của Rồng, Cale rời mắt khỏi Choi Han

Archie là kẻ còn vô vọng hơn cả Toonka. Dù không phải là phản diện nhưng chẳng phải luôn có những nhân vật đảm nhiệm vai trò gây ức chế đó sao? Dù cùng một phe nhưng lại là kẻ gây nhức nhối.

Archie chính là kẻ như vậy.

Hắn là kẻ chỉ thề trung thành với duy nhất Shickler, là con ngựa đực láu cá chẳng hề quan tâm tới những kẻ khác, kể cả là người cùng chủng tộc. Và rồi Cale chạm mắt với Archie.

'Ực'

Cale nuốt nước bọt.

Quả thực Archie đang nhìn cậu với ánh mắt rất man rợ. Cái gã này sao lại như thế? Vậy nhưng Cale nghĩ ngay ra câu trả lời.

'Chắc là vì mình khiến cho Shickler phải trực tiếp tới gặp, nên hắn mới như thế'

Archie chẳng thấy có gì quan trọng cho dù Cale là ân nhân đã cứu con trai của Shickler. Nhận được ánh mắt của kẻ còn mạnh hơn Witira khiến cho cơ thể Cale hơi căng thẳng.

Cảm nhận được điều này, Shickler lập tức nhìn Archie với ánh mắt hung dữ. Dù ông đã mấy lần nói với Archie là đừng có làm như vậy rồi, nhưng hắn vẫn chẳng chịu hiểu chuyện.

"Archie, dừng---"

Shickler ngừng nói giững chừng. Ông quay mặt lại.

"Thưa cha, thiếu gia Cale là kiểu người rất khác biệt. Thật sự là chỉ trong 1 khoảnh khắc thôi, nhưng cậu ta trông rất to lớn"

Ông nhớ lại lời Witira từng nói và nhìn Cale. Shickler trông thấy dáng vẻ thư thả như chưa từng trở nên căng thẳng của Cale. Vậy nhưng bầu không khí quanh cậu ta đã thay đổi. Đến lúc này thì ông đã hiểu tại sao con gái mình lại bảo rằng cậu ta mạnh.

Cale nhìn Archie bằng ánh mắt vô cảm và sâu vô tận. Đứng ở bên cạnh và nhìn ánh mắt ấy, Choi Han vô thức thả lỏng khuôn mặt đang cau có.

".....Cale-nim"

Cậu vô thức gọi Cale. Vậy nhưng Cale không quay lại nhìn cậu. Trong giây lát, Choi Han cảm thấy đó là điều đương nhiên. Ánh mắt vô cảm chỉ nhìn về phía trước. Và khí chất vây quanh Cale thu hút mọi ánh nhìn.

Thứ ấy khác với uy lực mạnh mẽ. Ngược lại, trông có vẻ uể oải và bình yên. Thế nhưng lại không dễ dàng để có thể tiếp cận Cale, bởi vì cậu đang cau mày.

'Cơ thể mình tự động phản ứng'

Cảm nhận được áp lực, [Sinh lực của trái tim] hoạt động mạnh mẽ, và kéo theo đó, [Hào Quang Thống Trị] tỏa ra một chút. Khiến cho Cale có thể thoát ra khỏi áp lực do hai kẻ mạnh này gây ra.

Cale từ tốn lên tiếng

"Ngươi là ai nhỉ?"

Đã thế này rồi thì áp chế hắn luôn sẽ tốt hơn.

Cale không thích kiểu ánh mắt ấy của Archie. Cậu chậm rãi bước lên phía trước. *Cót két*. Âm thanh từ những ván gỗ phát ra theo mỗi bước chân của cậu.

"Ngươi là ai"

Cậu từ từ phát động khoảng 1 nửa [Hào Quang thống trị]. Cale dừng lại trước mặt Archie, và cách hắn chỉ khoảng một bước chân. Rồi cậu hỏi hắn bằng giọng nói vô cảm.

"Mà lại nhìn ta như thế?"

Archie không mở miệng. Hắn thấy Cale trở nên to lớn hơn mình một chút. Dù thế nhưng dường như hắn đang bị Cale nhìn xuống. Rõ ràng trông cậu ta rất yếu đuối. Kể cả bây giờ, hắn cũng có thể giết chết cậu ta với một tay.

Hắn nhìn thấy nam nhân trước mặt mình nở nụ cười dịu dàng. Cale lạnh lùng quan sát khí thế bên trong ánh mắt của Archie giảm dần, rồi cậu nói.

"Nếu không thể trả lời"

Mình đang bị cậu ta nhìn xuống. Archie nhận ra điều đó.

"Thì đừng dễ dàng phô ánh mắt đó ra với người khác"

Sự tĩnh lặng bao trùm trong mấy giây khi Cale và Archie nhìn nhau. Bước chân của Archie hơi chùn về phía sau.

Khoảnh khắc ấy, Cale thu hồi [Hào quang Thống trị]. Rồi cậu nở nụ cười thoải mái và nhìn Shickler.

"Đúng vậy phải không, thưa bệ hạ?"

Vì còn phải gặp mặt bọn họ thêm vài lần nữa nên Cale không muốn đánh nhau với họ. Bởi vậy nên Cale chỉ sử dụng một nửa [Hào quang Thống trị] và nhìn Shickler trong khi nở nụ cười rạng rỡ nhất.

".....phải"

Một lúc sau, Shickler mới trả lời. Ông nắm vai Archie mạnh đến mức mà Cale có thể nhận ra.

"Xin lỗi và giới thiệu bản thân đi"

Cale biết làm cách nào mà Shickler có thể trị được bản tính của Archie. Ông ta đã đánh hắn. Đánh tới mức mà bụi ngập trong lòng nước. Thật sự là Shickler đã đánh Archie tới mức đó. Ông ta đã nói rằng đòn roi là liều thuốc cho mấy đứa hư hỏng và đánh, rồi lại tiếp tục đánh Archie.

Và sau đó Archie đã cải tà quy chính, trở thành thuộc hạ trung thành của Shickler. Vì đã biết trước được điều này nên Cale biết rằng Archie chẳng gây hại gì cho cậu, dù hắn ta nhìn cậu với ánh mắt như vậy.

Cale thấy Archie không nhìn mình và cúi đầu xuống.

".....xin lỗi"

Giọng nói của hắn cực kì nhỏ. Có vẻ là cái tên bướng bỉnh này không muốn xin lỗi. Cale nghĩ như vậy và nhìn Archie ngước đầu lên. Khoảnh khắc hai mắt chạm nhau, Archie vội vã lảng tránh ánh mắt của Cale.

"Tôi là Archie"

"Được rồi. Tôi là Cale Henituse"

Lúc ấy Cale nghe thấy giọng nói của Raon phát ra trong đầu.

- Nhân loại, vừa nãy trông ngươi mạnh bằng móng chân của ta luôn ấy. Giỏi lắm! Ta khen đấy!

Hào quang của cậu nhận được lời khen từ đứa nhóc 4 tuổi cơ đấy. Cale kiềm chế không thở dài và chìa tay ra cho Shickler, người đang khó xử nhìn cậu.

"Xin hãy đưa đồ cho tôi"

"Ah, phải rồi"

Nhìn thấy Shickler luống cuống, Cale chẳng hiểu uy nghiêm của Vị Vua đã đi đâu hết, trông ông ta cứ như mấy ông chú trong xóm vậy. Shickler là kiểu nhân vật sẽ cho cảm giác như vậy nếu như trở nên thân thiết với ông ta. Shickler nhìn Witira.

"Thiếu gia"

"Lâu ngày thật đấy. Đồ đâu?"

Witira an tâm khi thấy dáng vẻ y như trước của Cale.

'An tâm? Mình an tâm ư?'

Khoảnh khắc ấy Witira ngạc nhiên, nhưng cô lập tức bình tâm lại và đưa những món đồ ra. Tổng cộng có 3 món đồ ở trong tay Cale. Một trong số đó là bình đựng Tử mana thuần khiết của Rồng sau khi đã được loại bỏ độc tố.

Tử mana, là thứ mang tính chết người đối với sinh vật sống không có thuộc tính 'bóng tối'. Bởi vậy nên Shickler cảm thấy tò mò.

"Vậy nhưng tại sao cậu lại cần Tử mana này vậy? Con người đâu cần thứ này. Nếu là những Necromancer đã tuyệt chủng từ lâu thì chắc còn cần. Lại còn với một lượng nhỏ như thế nữa"

Cale nở nụ cười ranh mãnh.

"Tôi cũng không biết nữa"

Cậu chỉ cần một lượng nhỏ bằng ngần này mà thôi. Cale bỏ những món đồ nhận được vào trong túi ma thuật và nói một vài điều với Hoàng Tộc của Cá Voi, rồi chia tay họ.

"Lần tới lại gặp vậy. Ta xin lỗi lần nữa vì hành động sai trái của Archie hôm nay"

"Không sao đâu ạ"

"Không phải đâu. Nó vẫn còn chưa được dạy dỗ nên mới thế"

"......cha"

Witira trấn an Shickler, cha cô vừa phát ra những lời thô lỗ. Rồi cô hẹn Cale lần tới.

"Thiếu gia, lần sau lại gặp"

"Tất nhiên rồi"

Cale có nhiều việc cần phải sử dụng họ nên dĩ nhiên là cậu phải gặp họ thêm nữa rồi. Cale vẫy tay với Witira và Shickler đang rời đi, Archie ngập ngừng và chào cậu. Cale quay lại người lại với thành viên trong nhóm của mình.

"Choi Han, ngươi làm gì thế?"

"......K, không có gì đâu"

Choi Han giật bắn và lắc đầu. Cale lướt qua Choi Han, người cứ đứng ngẩn ra từ nãy giờ, và đi vào trong thuyền.

"Ta đi ngủ trước đây"

Bám theo phía sau Cale, Rồng đen quay ngoắt lại và nói với Choi Han.

"Ta là Raon Miru. Là sự tồn tại đầy phong độ và đẹp lộng lẫy! Hãy nhớ lấy!"

Choi Han lặng lẽ nhìn khuôn mặt vui vẻ của Rồng đen và dáng vẻ phía sau thong thả như thường ngày của Cale.

".....mình cũng phải trưởng thành hơn"

Còn lại một mình trên boong tàu, giọng của Choi Han phát ra và lẫn vào trong gió. Tất nhiên là nếu Cale nghe được lời này thì chắc chắn cậu sẽ hoảng hốt mà nghĩ rằng 'cậu ta định phá hủy cả lục địa này sao?'

* * *

Ngày tiếp theo Cale nhìn thấy Hong làu bàu trong khi ngồi nép mình bên cạnh Rồng đen - nay đã có tên là Raon Miru.

"Raon hay thật đó. Cũng ngầu đó. Cơ mà em thấy Ra Hong cũng được mà"

Ngược lại thì On, cô mèo luôn kín tiếng lại trở nên thích thú và bước đi uyển chuyển vòng quanh Raon.

"Raon Miru! Tên của bé út thật hay quá! Đỉnh nhất luôn!"

Cale nằm trên giường ở trong phòng ngủ của mình trên tàu và nhìn lũ trẻ, rồi cậu phớt lờ bọn chúng. Rồng liên lục hét lên.

"Này người Sói! Ta là Raon Miru! Này Pháp Sư! Ta là Raon Miru! Này Choi Han"

"Ta biết tên của nhóc mà"

Phải quá lắm thì Choi Han hiền lành mới phải trả lời Raon phũ phàng như thế. Hiện tại trong phòng Cale có Rồng đen, lũ mèo, Choi Han, Lock và Rosalyn. Rồng đen tới cạnh Choi Han.

"Biết rồi thì gọi xem nào"

"Được rồi, Raon"

Khóe miệng của Rồng đen nhúc nhích. Lúc ấy Choi Han nhìn Cale.

"Miru. Làm sao mà ngài có thể nghĩ được họ như thế?"

Biểu cảm của Choi Han khá kì quái. Cale hiểu phản ứng ấy của cậu ta. Có vẻ Choi Han không biết 'Raon' là từ thuần Hàn nhưng lại biết về 'Miru'.

"Ta cứ thế tạo ra thôi"

"Từ mới do ngài tạo ra?"

"Ờ. Không hiểu sao nhìn Raon khiến ta nghĩ đến từ như đó. Chỉ là đột nhiên thôi. Quả thật là trải nghiệm thú vị"

Cale vô cảm trả lời và ngắt từng quả nho để ăn trong khi đang nằm trên giường. Và cậu hỏi với vẻ như không có chuyện gì cả.

"Sao?"

"Không có gì. Tôi chỉ thấy kỳ lạ mà thôi"

Ánh mắt của Choi Han có vẻ nhung nhớ, dường như cậu ta đang chìm trong hồi tưởng. Chắc bởi từ thuần Hàn khiến cậu ta trở nên như vậy. Cậu ta gật đầu rồi nói với Rồng đen.

"Raon, tên và họ ngầu lắm"

Raon vờ như chẳng nghe thấy và hoan hỉ vỗ cánh. Cale vô cảm nhìn họ, rồi cậu hướng mắt nhìn biển ngoài khung cửa sổ. Cậu cầu mong có thể tới Vương quốc Whipper thật nhanh.

Và đúng như mong ước của cậu, vài ngày sau con thuyền đã thả neo tại bến cảng nhỏ nhất Vương quốc Whipper. Có một người ra đón con thuyền của họ. Chính là người trợ lực quan trọng nhất trong việc lần này của Cale.

"Thiếu gia-nim!"

Đứa con hoang của thương đoàn Flynn, Billos trở nên tròn trĩnh hơn và càng ngày càng giống con heo đất đựng tiền. Hắn leo phắt lên thuyền và mừng rỡ chào đón Cale ngay khi con thuyền đỗ lại. Trông Billos có vẻ thoải mái hơn so với thường ngày.

"Ôi trời, thiếu gia-nim. Cậu không bị say sóng chứ?"

Raon đã tàng hình và đánh giá về Billos.

- Trông hắn giống như gian thần vậy.

Vậy nhưng Cale lại rất hài lòng với mặt ấy của Billos. Cale đặt tay lên vai của Billos để biểu lộ sự vui mừng và vỗ vai khích lệ hắn, rồi thì thầm.

"Ta phải làm việc của mình chứ"

Mắt của Billos cong lên tới mức không nhìn thấy tròng mắt.

"Tôi chỉ tin mình ngài thôi, thiếu gia-nim"

Ma tháp đã sụp đổ. Ma tháp chủ đã chết tan xác dưới tay Toonka. Tất cả các Pháp sư bên trong Ma tháp đều đã chết. Vậy nhưng Ma tháp Chủ là kẻ tham lam.

Nhìn hải cảng bé mang vẻ hỗn độn, trái ngược với vùng biển của Vương Quốc Roan, Cale nói thẳng.

"Truy tìm bảo vật thật sự rất thú vị"

Tất nhiên chỉ thú vị khi có thể tìm thấy được bảo vật.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.