Dưới Tán Anh Đào Thụ Phải Lòng Ngươi

Quyển 24 - Trash Of The Count's Family-Chương 848 : Chương 59-63(2): Lật Tung Lên Là Được Ấy Mà...




Vào nửa đêm, khoảnh khắc yên ắng của ngày tiếp theo. Thời điểm mà một vài binh lính đi tuần tra. Gần nơi Cale đang đứng không có lính tuần tra, bởi Hilsman đã thay đổi khu vực đi tuần. Cale đứng trước bức tường đá khổng lồ, cậu mân mê túi ma thuật và nói khẽ với những người khác.

"Có hai đầm lầy trong [Dạ Lâm]"

Chỉ có hai đầm lầy trong khu rừng khổng lồ. Cale chạm mắt với Paseton, và thong thả nói tiếp.

"Một là ở nơi Quái thú sinh sống. Cái còn lại nằm ở nơi không có gì có thể sinh sống"

Cậu hỏi Paseton

"Paseton, cậu bảo độc của Nhân ngư được cường hóa đúng không? Nếu vậy thì cậu nghĩ là nơi nào?"

Paseton căng thẳng trả lời.

"Có vẻ là đầm lầy mà không có gì sinh sống được"

"Chính xác. Khả năng cao là nơi đó. Chúng ta sẽ tới đó trước"

Nếu không phải nơi đó thì Cale sẽ đi tới đầm lầy có nhiều Quái thú. Di chuyển với lộ trình như vậy sẽ thuận tiện hơn.

Lúc ấy, Witira đang đứng im lặng, bỗng nhìn hai bên eo của Cale với khuôn mặt đầy lo lắng. Cô hơn chần chừ rồi nói.

"Không phải hơi nguy hiểm với những đứa trẻ sao?"

On và Hong đang bám vào hai bên hông của Cale.

"Thiếu gia đã bảo là [Dạ Lâm] nguy hiểm mà. Với cả đầm lầy không có gì sinh sống được tức là có độc hoặc đó là đầm lầy rất nguy hiểm"

Đang nói, Witira cảm thấy bất thường. Những đứa trẻ Miêu tộc, con mèo lông bạc, On ngúng nguẩy đuôi một cách thích thú.

"Nơi có nhiều thứ nguy hiểm chính là chuyên môn của tụi em đấy. Với cả, anh ấy bảo tụi em sẽ không bị thương"

Khả năng thám thính của Miêu Tộc hữu dụng như sự cẩn trọng của chúng. Trước phản ứng ngoài với dự tính của On, Witira nhìn Cale. Và đồng tử của cô trở nên to hơn một chút.

Cô thấy khóe miệng của Cale hơi nhếch lên. Và còn con mèo lông đỏ, Hong cười theo Cale. Cả hai đều đang nở nụ cười trẻ hư. Hong thực sự thích thú và nói.

"Hôm nay em đi để trở nên mạnh hơn đấy. Không sao hết"

Đã tới lúc để cường hóa sương độc. Một cơ hội an toàn đã tìm tới những đứa trẻ mong muốn mạnh hơn và Cale - người theo đuổi sự bình yên và an toàn.

"Đây là một cơ hội tốt"

Nếu chuyện tốt đẹp thì có thể tạo thành sương độc ở cấp độ mà Tộc Cá Voi cũng bị nhiễm.

Witira và Paseton vẫn đang nhìn Cale bằng nét mặt nghi ngại nhưng cậu không quan tâm. Bởi vì bọn họ sẽ sớm biết về năng lực của On và Hong.

"Đi thôi."

Rồng Đen bay thẳng lên trên Tường Đá, cơ thể của Cale bắt đầu nổi lên khỏi mặt đất và bay theo sau. Tất nhiên, On và Hong được Cale ôm trong tay.

"Paseton."

Paseton gật đầu khi nghe Witira gọi, cặp chị em nhẹ giậm chân để khởi động. Và rồi họ leo lên tường đã với tốc độ cực nhanh. Nước xuất hiện dưới mỗi bước chân và làm bàn đạp đẩy họ lên.

Soạttttttt---

Cale xẻ ngang gió, phóng lên trên dọc theo mặt tường và nhanh chóng xuất hiện trên đỉnh của tường đá.

"Wow."

Hong trầm trồ.

[Dạ Lâm] và khung cảnh thiên nhiên rộng lớn của nó hiện ra trước mặt họ. [Dạ Lâm] là khu vực lớn thứ hai trong năm [Dị Điểm] ở Tây Đại Lục, khu rừng khổng lồ bắt đầu từ mũi phía đông bắc của Vương quốc Roan và tạo thành hình bầu dục cho đến bờ biển phía đông.

[Dạ Lâm] rộng khoảng bằng hai đến ba lãnh địa trung bình. Đó là lý do tại sao Vương quốc Roan lại muốn kiểm soát vùng đất này, nhưng chưa một ai có thể thống trị được nó.

'Rồng đen hoặc Choi Han thì chắc còn có thể.'

"Lớn thật."

Cale bình luận một cách thờ ơ, và xác nhận về sự tồn tại của Núi Đá ở trung tâm của khu rừng.

Không như cái tên, Dạ Lâm không thực sự tối. Trái lại, khung cảnh khu rừng dần bừng sáng lên khi mặt trời mọc, đủ để khiến tâm hồn trở nên dễ chịu.

"Hạ xuống đây."

"Ừ."

Rồng đen chậm rãi hạ Cale và lũ mèo xuống đất. Hai chị em Cá Voi đã xuống dưới đất trước.

*Lạo xạo* Cale nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, giày của cậu giẫm lên cỏ và gây ra tiếng động.

"Cậu nói là Dạ Lâm được chia làm nhiều vùng?"

Cale gật đầu rồi đặt On và Hong xuống đất. Sau đó cậu mở túi ma thuật và nói.

"Được chia làm Vòng Ngoài và Trung Tâm."

Khu rừng rộng lớn này được chia làm hai phần. Phần đầu tiên là Vòng Ngoài, nơi không mấy nguy hiểm. Tại đây có ít Quái Thú đột biến và phần đa là Quái nhỏ và vừa. Mặt khác ở phần thứ hai, vùng Trung Tâm với Núi Đá ở chính giữa, lại cực kỳ nguy hiểm.

'Choi Han còn phải cần hàng chục năm để có thể di chuyển tự do trong khu vực thứ hai.'

'Tự do di chuyển' có nghĩa là không tồn tại kẻ địch. Tất nhiên là những mối lo như thế không phải vấn đề gì với nhóm của Cale.

"Đầm lầy mà chúng ta hướng tới nằm ranh giới giữa Trung Tâm và Vòng Ngoài. Thế nên không nguy hiểm lắm đâu."

Chu vi của Vòng ngoài rất lớn, nhưng nếu đi thẳng thì không phải là quãng đường xa. Trái lại thì vùng Trung Tâm còn lớn hơn nhiều, vì nó có hình bầu dục với hai đầu trải dài.

"Tôi muốn tránh càng nhiều Quái thú càng tốt, nhưng cũng không có ý nghĩ phải gắng sức mà tránh chúng"

Việc Cale không định cố gắng tránh Quái thú khiến cho chị em Cá Voi mỉm cười. Chẳng phải là đối đầu với Rồng, vậy nên không có gì khiến cho Kẻ thống trị Đại dương - Cá Voi Lưng Gù phải e sợ.

"Gỡ bỏ ma thuật rồi đấy."

Rồng Đen dứt lời và ma thuật ngụy trang gán lên hai chị em Cá Voi được gỡ bỏ. Witira nở nụ cười với vẻ mặt sảng khoái.

"Thật sảng khoái. Dưới ma thuật đó có hơi ngột ngạt. Cảm ơn Dragon-nim."

"Cảm ơn Dragon-nim."

Rồng Đen vỗ cánh trước lời cảm ơn của Witira và Paseton, rồi tới cạnh Cale. Rồng Đen có một biểu hiện kỳ lạ trên mặt.

"Vậy nhưng mana ở đây khá tăm tối."

"Tăm tối ư?"

Rồng Đen gật đầu trước câu hỏi của Cale và nhìn xung quanh khu rừng.

"Với cả còn có mùi."

"Mùi gì?"

"Mùi quen thuộc. Nhưng không biết là gì."

Mùi quen thuộc thế nhưng lại không biết là gì ư? Cale nhìn Rồng Đen với vẻ mặt bối rối, nhưng Rồng Đen quay ngoắt mặt đi. Rồi nó tiếp tục nói với vẻ mặt thờ ơ.

"Không phải là mùi nguy hiểm. Chỉ là có chút cổ xưa."

Khứu giác của Rồng cũng cực kỳ tốt nữa sao? Cale có chút tò mò, nhưng cậu không thể tò mò lâu.

"Chúng ta sẽ làm gì từ đây? Làm thế nào để tới đầm lầy?"

Witira nhìn thấy Cale lấy một mảnh giấy ra từ trong túi ma thuật. Sau đó cô thấy Cale mở nó ra.

"......bản đồ?"

Đúng là bản đồ thật, nhưng nó khá sơ sài để có thể gọi là bản đồ. Dù vậy, trên đó vẫn có Núi Đá ở trung tâm và nhiều khu vực khác được vẽ một cách sơ lược.

"Phải. Là bản đồ."

Cale đã vẽ sơ lược ra bản đồ này, dựa trên nội dung xuất hiện trong [Sự ra đời của Anh Hùng]

[Choi Han quyết định khám phá rộng ra, bắt đầu từ Núi Đá. Cậu bắt đầu từ phía Bắc và mở rộng ra khắp [Dạ Lâm]

[ ...Choi Han cuối cùng nắm bắt được địa hình của vùng Trung Tâm và bắt đầu khám phá Vòng Ngoài. ]

[ ...Nước mắt của Choi Han bắt đầu lăn xuống khi cậu thấy Tường đá khổng lồ. Phía Nam của khu vực Ngoài, nơi cuối cùng mà Choi Han tới kiểm tra, là nơi có con người sinh sống. Choi Han đã mất quá nhiều thời gian để tìm đến đây.]

"Vậy nhưng bản đồ này không hoàn toàn chính xác. Chúng ta cần tự trải nghiệm để khám phá [Dạ Lâm]."

Cale nói với Witira và Paseton, những người đang nhìn chằm chằm cậu, rồi nói thêm vào.

"Thế nên, hãy dẫn đầu đi"

Phía sau Cale, Rồng đen vỗ vỗ đôi cánh và nhìn chằm chằm vào hai chị em Cá Voi. Witira nhoẻn miệng cười, rồi chìa tay cho Cale. Cậu lấy 1 chai nước ra từ trong túi ma thuật và đưa cho cô.

Witira uống nước, rồi duỗi tay ra.

Soạtt----. Một cái roi khoảng chừng 3m xuất hiện. Witira vung nhẹ cái roi và nó quấn tròn quanh cánh tay của cô. Rồi cô đùa giỡn với các thành viên trong nhóm

"Tôi sẽ đưa mọi người đến nơi một cách an toàn"

Thực ra, Cale rất an tâm. Sự tin cậy của cậu đối với Cá Voi Lưng Gù rất khác biệt, thành viên Hoàng tộc có thể dễ dàng điều khiển Cá Voi Sát Thủ - những kẻ vô lại dưới lòng đại dương.

Vậy nhưng Cale không có ý định nghe lời Witira. Cũng không nhất thiết phải nói với cô ta về chuyện đó, cậu chỉ về lối vào của [Dạ Lâm].

"Đi thôi"

Cale bước vào trong [Dạ Lâm]

Khu rừng không quá ồn ào nhưng lại có vô vàn các loại âm thanh vang vọng. Tiếng côn trùng, tiếng chim hót, âm thanh của động vật, tiếng gầm từ xa của Quái Thú.

"Chẳng phải những nơi nguy hiểm thường yên tĩnh hay sao?"

Paseton hỏi Cale, trong khi đang dùng kiếm phạt cây cỏ.

"Chuyện đó chỉ có thể xảy ra khi tồn tại 1 kẻ cai trị"

Không có kẻ cai trị trong [Dạ Lâm]. Ở đây chỉ có mối quan hệ giữa kẻ ăn và kẻ bị ăn.

"Để ý giày đi. Đừng để lộ da thịt"

"Vâng"

Paseton nhìn xuống phần vải độn giữa quần và giày, rồi nhìn Cale. Túi ma thuật của Cale quả là kỳ diệu. Rất nhiều thứ đặc biệt được lấy ra từ trong túi, và đó toàn là những món đồ cần thiết.

"Phải cẩn thận với cổ chân khi ở đây. Vì côn trùng rất nguy hiểm. Có thể bị nhiễm độc nếu bị cắn."

Paseton nhớ lại lời của Cale, và tự hỏi làm sao Cale biết được những chuyện như thế. Vậy nhưng, cậu không thể dễ dàng mở miệng hỏi, vì hiện tại Cale đang rất bận rộn.

"Nhìn phía trước ấy."

"Ah, Vâng!"

Giọng nói thờ ơ của Cale khiến Paseton lập tức nhìn về phía trước, và tiếp tục theo sau chị gái phát bụi cây, mở đường. Những bụi cây giờ chỉ cao đến thắt lưng họ.

Cale liên tục ghi chép nhưng thông tin mới lên trên bản đồ mà không nghỉ tay.

Cale nghĩ rằng liệu có nhất thiết phải vẽ bản đồ [Dạ Lâm]. Có phải là đi chinh phục [Dạ Lâm] đâu cơ chứ? Vậy nhưng trực giác mách bảo cậu, rằng chắc chắn có thể kiếm được tiền từ bản đồ này.

Phong cách làm việc của Cale là vừa hoàn thành công việc, vừa chuẩn bị ra những thứ có thể hái ra tiền sau này.

"Chúng ta gần như đã xuyên qua khu vực bụi rậm"

"Tiếp đến là khu vực của Quái Thú nhỏ."

Witira gật đầu, và thong thả quất roi.Thực ra, với đội hình của nhóm này thì Witira không cần thiết phải căng thẳng. Thật sự là bởi vì thế sao?

Vượt qua khu vực bụi rậm và bước chân vào khu vực Quái Thú nhỏ, Witira cảm thấy bình tâm hơn. Xoạt. Bước chân của cô khiến một cành khô bị gãy nát. Lúc đó.

"Bước đi khẽ thôi"

Cale vô cảm nói.

Phaaat!

Phaat!

Cùng lúc đó, âm thanh xẻ ngang không khí liên tục phát ra. Witira nhẹ nhàng vẩy tay. Một kim châm độc thô sơ bị kẹp giữa hai ngón tay của cô.

Cale thấy Witira quay lại và cười với mình.

"Tôi sẽ chăm sóc chúng trong im lặng."

Một vài Quái Thú xuất hiện ở phía sau những cái cây. Witira vô cảm nhìn bọn chúng.

"Goblin đột biến ư?"

“Keeeeeeeeeeeeek!”

“Kirik, Kirik!”

Chúng có kích thước lơn hơn goblin bình thường, và khuôn mặt cũng có chút khác biệt. Hơn nữa, màu da của chúng có hai loại, đỏ và tím.

"Không. Không phải goblin đâu."

Witira nhìn vào bàn tay đặt lên vai của cô. Cale đứng cạnh Witira và nhìn những con Quái Thú đang tiến tới.

"Thiếu gia, đứng trước thế này rất nguy hiểm."

"Honta. Quái Thú của Đông đại lục."

"Ah!"

Ở [Dạ Lâm] có những Quái Thú thuộc Đông đại lục, 1 trong số đó là thứ đầu tiên mà Cale chạm trán tại Dạ Lâm.

"Vậy nhưng chúng khá giống với goblin. Không lanh lợi bằng, nhưng lại ác độc và tàn bạo hơn."

"Hèn gì mà tôi thấy bọn chúng trông có vẻ lạ"

Witira gật đầu và điềm tĩnh nói.

"Tôi sẽ xử lý hết tất cả"

"Không. Tôi sẽ làm mà?."

"......vâng?"

Trong khoảnh khắc đang ngẩn ra nhìn Cale, thì trong tầm mắt của Witira có xuất hiện những sinh vật nhảy ra khỏi vòng tay của Cale và đáp xuống đất. Là On và Hong. Hai đứa nhỏ rủ lông khởi động và chuẩn bị chiến đấu.

"Chừng này thôi thì tụi em cũng làm được"

Witira trông thấy khoảng 10 con Quái thú từ từ tiến lại gần từ trong lùm cây. Cô lại hướng mắt sang nhìn Cale. Sương mù bắt đầu hình thành xung quanh cơ thể của Cale. Và đồng thời, hình dáng của On dần trở nên hư ảo.

"Có một số thứ tôi muốn thử nghiệm"

Cale cần biết về cấp độ hiện tại của bản thân. Và bây giờ chính là thời điểm hoàn hảo để thử nghiệm.

Bên phải là Rồng đen, bên trái là Witira, sau lưng là Paseton. Không phải là Cale có thể an toàn mà quẩy tưng bừng với đội hình này sao?

"Lùi lại đi."

".....Thiếu gia"

"Nếu có vẻ nguy hiểm thì hãy cứu tôi. Có chuyện tôi bị thương khi có mọi người bên cạnh hay sao?"

Trước ánh mắt thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối của Cale, Witira lùi lại sau. Cô đứng ở phía sau cùng với Paseton, và chuẩn bị sẵn sàng xông lên bất cứ lúc nào.

Lúc ấy, lá chắn xuất hiện bao quanh Witira và Paseton. Rồng Đen đứng trước chị em Cá Voi và nói.

"Độc mạnh hơn ta nghĩ"

Độc? Paseton nhìn chị gái với vẻ mặt nghi ngại. Witira lắc đầu không rõ sự tình, và nhìn về phía trước. Rồi cô phát ra lời cảm thán.

"...Không tệ."

On, Hong và Cale. Cả ba bị sương mù bao quanh. Hơn nữa, làn sương có màu rất lạ. Làn sương mang sắc đỏ lẫn trong sắc trắng.

Độc. Có vẻ là Witira đã hiểu ra ý nghĩa của từ ấy.

“Kirik, kirik!”

“Kiriiiiiiiiiirik!”

Ồn ào quá.

Gió xuất hiện ở hai chân và một bên tay của Cale, trong khi cơ thể đang bị làn sương bao phủ. [Sinh lực trái tim] bắt đầu hoạt động bên trong cơ thể cậu. Cảm nhận được sinh lực ấy, Cale nói.

"Đi thôi"

Trong giây lát, cơ thể Cale vọt lên phía trước. Và cùng lúc ấy.

“Kirik? Kirik, kirik!”

“Kiiii!”

Làn sương trắng đơn màu phủ dày đặc, tới mức không thể giữ được tầm nhìn. 2 dải sương đỏ di chuyển ở bên trong.

Bang! Một cơn lốc bắn lên trời. Một cánh tay của Quái thú cũng theo đó bay lên.

“Gek, kirik, kek!”

Sương đỏ nuốt chửng lấy Quái Thú. Cale bay lên, ra khỏi vùng sương. Và đồng thời, Cale phát động tấm khiên của mình. Sương đỏ quẩn quanh tấm khiên với khích thước to gấp 2 lần Cale.

Và tấm khiên cứ thế rơi thẳng xuống dưới.

Quoành!

Tiếng ồn lớn phát ra cùng với tiếng thứ gì đó bị đè bẹp

Không chừa ra một giây, ngay bên cạnh xuất hiện những lốc xoáy có lẫn sương đỏ. Hai con Quái thú phun ra máu khi bị lốc xoáy hất tung lên trời.

“Kek.”

“Ugh, kek!”

Máu trào ra từ mọi lỗ trên cơ thể của Quái Thú bị dính độc.

Paseton ngây người dõi theo khung cảnh đó, rồi cậu nói.

"Ngài nói cậu ấy yếu mà?"

"Yếu lắm."

Nghe thấy câu trả lời dứt khoát của Rồng đen, Pasten suy nghĩ trong giây lát.

'Dù là Quái thú nhỏ nhưng có 10 con mà? Lại còn mạnh hơn goblin nữa?'

Cậu nhìn sang chị gái mình. Cô đáp lại bằng câu trả lời ngắn gọn, trong khi đang cười rạng rỡ.

"Sắp xong rồi."

Quoành! Tiếng ồn lớn một lần nữa phát ra, và làn sương từ từ tan đi. Đúng như Witira nói, trận chiến đã kết thúc. Bây giờ Paseton đã có thể thấy Cale.

"Vẫn còn là khu vực lối vào nên có vẻ Quái thú vẫn còn yếu"

Cale điềm nhiên nói. Cậu đứng trên tấm khiên bạc là biểu tượng của mình. Phía bên dưới là hai con Quái Thú nát bét tới mức không thể nhận diện.

Nyannn~~~~

Mèo lông bạc - On xuất hiện giữa làn sương đang biến mất.

"Chị ơi, độc còn yếu hả?"

Mèo lông đỏ - Hong xuất hiện và ngúng nguẩy đuôi. Mặt đất nơi Hong đứng biến thành màu đen kịt. Là độc. Hong dùng hai chân sau để lấp đi phần đất đen ấy bằng lớp đất khác.

Đó là một khung cảnh bình yên, thế nhưng khi thấy những thi thể Quái Thú chết đau đớn bởi độc, những Quái Thú đang hấp hối, và cả những thi thể bị xé toạc bởi lốc xoáy và tấm khiên, Paseton nói.

"Thiếu gia-nim, cậu không bị thương chứ?"

"Không hẳn."

Paseton vội vã hỏi lại với khuôn mặt hoảng hốt.

"Cậu bị thương sao?"

Cale chỉ vào mu bàn tay.

"Bị xước."

Paseton lập tức im lặng. Witira vỗ vai đứa em trai, và lại gần Cale. Cậu nhấc tấm khiên lên. Do nó là [Năng lực Cổ Đại] vậy nên không cần phải lau máu, mà chỉ cần khiến nó biến mất là được. Vết máu sẽ biến mất sạch khi cậu gọi nó ra lần tới.

"Thiếu gia, cậu sẽ tiếp tục xử lý những con Quái Thú nhỏ sao?"

"Chắc thế"

Để tấm khiến và lốc xoáy biến mất, Cale lau máu ở tay và nói tiếp

"Vẫn đang dưỡng thương nên tôi không thể gắng sức quá được"

Witira bật cười khi thấy dáng vẻ điềm nhiên của Cale, cộng với On và Hong đang lại gần Rồng đen để nghe cảm tưởng về trận chiến. Cale nói với cô và cả các thành viên trong nhóm

"Nhanh đi thôi"

Chặng đường vẫn còn dài.

Vào buổi sáng 2 ngày sau, Cale nhìn xuống tấm bản đồ đang cầm trong tay, và nhìn về phía trước. Cậu nói với các thành viên trong nhóm

"Không còn xa nữa đâu"

Đầm lầy tại đường ranh giới giữa Vòng ngoài và Trung tâm. Hiện tại địa điểm ấy không còn xa nữa.

"Khoảng tầm một tiếng nữa là đến nơi."

Cale bỏ tấm bản đồ đã trở nên chi tiết hơn sau vài lần chỉnh sửa, trong khi đang nhìn các thành viên trong nhóm.

*Tõng, tõng*. Những giọt máu nhỏ xuống từ móng vuốt sắc nhọn của On.

"Grr, Grrrrr."

Quái Thú nhỏ có ngoại hình giống cáo đang co giật trên mặt đất vì dính độc. Rồng Đen lại gần và báo cáo.

"Xong cả rồi."

Gần hai mươi Quái Thú trông giống cáo đang chết dần.

'Quả nhiên, trải nghiệm thực chiến khiến chúng trưởng thành hơn'

On và Hong vì chạy trốn khỏi bộ tộc nên đã phải sống ẩn mình, chúng còn chẳng được dạy dỗ tử tế. Rồng Đen thì hiển nhiên thiếu kinh nghiệm bởi sự giam cầm. Bọn chúng đang nhanh chóng lấp đầy thiếu sót nhờ trải nghiệm từ Dạ Lâm.

"Mình có nên chiến đấu không nhỉ?"

Cơ hội có thể tích lũy kinh nghiệm một cách an toàn như thế này bao giờ mới tới lần nữa chứ? Rồng Đen và lũ mèo quay ngoắt đầu về phía Cale khi nghe cậu lẩm bẩm.

"Ý nghĩ tầm phào!"

"Nhân loại yếu đuối, từ đây là quá sức với ngươi rồi. Ngươi chiến đấu một ngày thế là được rồi"

"Bé út nói đúng đấy. Lần trước khi dùng khiên anh đã ho ra máu cơ mà!"

Paseton thốt lên "...........hơ"

Vậy nhưng Cale thấy Witira cười rạng rỡ, cô vuốt ve cái roi với ánh mắt rực lửa. Đó là ánh mắt của kẻ muốn chiến đấu. Witira quả là một người đáng sợ.

Cale nhanh chóng mở túi ma thuật ra và tập hợp mọi người xung quanh.

"Trước tiên hãy dừng lại và đeo mặt nạ"

"Là vì chất độc sao?"

"Ừ"

Cale trả lời Paseton, rồi đeo mặt nạ cho Rồng Đen khi nó dí mặt ra cho cậu.

"Nhân loại. Ở đây có mùi lạ."

Rồng Đen hay nhắc đến điều này từ mấy hôm trước.

"Mùi gì?"

"Không biết nữa. Ở đây nặng mùi hơn. Mùi rất quen"

"Có lẽ là mùi độc hoặc mùi từ thực vật bị thối rữa gần đầm lầy."

Cale thờ ơ trả lời, rồi đến cạnh On. Rồng Đen nghiêng đầu trong khi đang đeo mặt nạ. Rồng Đen lẩm bẩm gì đó, nhưng vì cái mặt nạ nên Cale không thể nghe những điều ấy.

"...Không phải mà. Không phải là mùi tầm thường kiểu đó"

Tuy nhiên Rồng Đen im lặng vì đó không phải là mùi nguy hiểm. Cale đeo mặt nạ cho On.

'Choi Han cũng phải tránh đầm lầy này.'

Choi Han có khả năng kháng độc ở mức độ nào đó. Tuy nhiên, cậu ta cũng không nhất thiết phải đi qua đầm lầy này trong khi có nhiều đường khác. Bởi vì đây là con đường phức tạp và phiền toái.

Paseton tới cạnh Cale.

"Thật kỳ lạ, cả khu rừng rộng lớn thế này mà chỉ có hai đầm lầy."

"Vậy sao? Tôi không nghĩ thế."

Paseton có thể thấy đuôi mắt của Cale cong lên. Chắc hẳn cậu ta đang nở nụ cười rất nham hiểm

"Khi nhìn thấy thì cậu sẽ hiểu thôi."

Hai đầm lầy là đủ. Cale xác nhận việc tất cả đã đeo mặt nạ và quan sát sắc mặt họ. Được 2 ngày kể từ khi vào Dạ Lâm. Nhóm của cậu chỉ ngủ khoảng 1~3 tiếng mỗi đêm.

"Sắc mặt mọi người tốt thật đấy?"

Khuôn mặt của cả nhóm đều có vẻ khỏe khoắn.

"Mọi người tài thật đấy"

Paseton nhăn mặt khi nghe câu nói của Cale. Cậu nhìn sang chị gái và hỏi qua ánh mắt.

'Cậu ta đang nói với chính bản thân đó hả?'

Witira nhún vai và không trả lời. Paseton quay lại nhìn Cale, người trông khoẻ mạnh nhất nhóm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.