Dưới Tán Anh Đào Thụ Phải Lòng Ngươi

Quyển 24 - Trash Of The Count's Family-Chương 840 : Chương 26-33(4): Rốt Cuộc Ngài Là...




Lông của tộc Sói Lam có màu xanh lam đậm. Không thể gọi cậu ta là thiếu niên được nữa, bộ lông màu xanh lam đậm bao phủ lấy người Sói hung ác. Và cậu ta vung cánh tay với móng vuốt sắc nhọn và cơ bắp mà cả Choi Han cũng không thể nào sánh được.

"Lock!"

"Lock, tỉnh táo lại đi!"

Choi Han và Rosalyn sốt ruột gọi cậu ta. Đối với Lock đã mất lý tính thì họ chỉ là những kẻ cậu ta cần tấn công.

"Grrrrrừuu"

Âm thanh khó nghe như tiếng gầm gừ của thú vật phát ra từ miệng Lock. Người Sói với thân hình lớn gấp rưỡi Choi Han chạy hướng đến chỗ cậu ta.

"Lock, tỉnh táo lại đi! Anh là Choi Han!"

Choi Han không thể tấn công Lock mà cậu ta chỉ phòng ngự trước đòn tấn công của Lock và gọi Lock một cách thương tâm. Cứ làm như thế rồi lý tính quay trở lại được sao? Cale lắc đầu khi quan sát khung cảnh ấy.

"Cách nhanh nhất là đánh vào đầu và khiến cậu ta bất tỉnh"

Hức. Lũ mèo nuốt ngược hơi thở và tránh xa Cale. Tuy nhiên suy nghĩ của Cale khác với lời cậu nói. Nếu bất tỉnh theo cách đó thì lần Cuồng Nộ hóa tiếp theo sẽ lại mất lý tính.

"Ôi chà"

Lực tấn công của người Sói sau khi cuồng nộ hóa còn trên cả tưởng tượng của cậu. Dù là di chuyển theo bản năng nhưng cảm giác về cách Lock sử dụng cơ bắp đã khác hẳn.

"On, Hong"

Cale gọi cặp chị em Miêu Tộc. Cậu có lý do khi đem bọn chúng theo.

"Hãy quan sát chuyển động của cậu bé tộc Sói"

Cale chỉ vào Lock để On và Hong quan sát cậu ta tỉ mỉ. Lock đang liên tục nhào vào Choi Han và Rosalyn. Tấn công không lùi bước. Phong cách của tộc Sói. Cale nói như thầm thì với lũ mèo.

"Cậu ta đang hành động theo bản năng của nhân thú. Khác với con người, việc có thể hành động theo bản năng là vẻ đẹp và sự vĩ đại của nhân thú"

Quoành! Lock hướng nắm đấm xuống sàn, sàn nhà được làm bằng đá bị phá hủy. Lực công phá thật khủng khiếp.

"Cuồng nộ hóa không phải thứ đáng ngại hay đáng sợ? Đó là lúc mà nhân thú trở nên mạnh nhất"

Tap. Cale đặt tay lên đầu hai con mèo.

"Dù tộc sói khác với Miêu tộc nhưng mấy đứa đều là nhân thú. Hãy quan sát cách di chuyển kia, cách di chuyển dựa vào bản năng hoang dã và học hỏi. Rồi-"

Cale chạm mắt với hai cặp mắt vàng kim.

"Rồi hãy biến chúng thành của các nhóc. Hoặc là suy nghĩ về cách cắt lìa đầu mấy loại mãnh thú như hổ, gấu, sói."

Hai đứa trẻ Miêu Tộc ngừng nhìn Cale và lập tức hướng mắt về phía Lock. Từ lúc nào mà lũ mèo đã đứng bật dậy quan sát Lock với ánh mắt sắc bén. Lông bạc và lông đỏ. Lông của chúng dần dựng lên và sự căng thẳng bắt đầu dồn nét vào cơ thể lũ mèo.

Tộc mèo yếu hơn so với các tộc mãnh thú. Lũ mèo với khả năng giấu mình đã hiểu rõ điều Cale nói. Cale quan sát lũ mèo một lúc rồi gọi Rồng.

"Này"

Rồng đen lộ mình tại khoảng không. Rosalyn và Choi Han đang dồn hết tâm trí vào Lock nên không thể để ý về phía này. Cale chỉ hai người bọn họ cho con Rồng.

"Nhìn vào cách Rosalyn sử dụng ma thuật mà không khiến đối phương bị thương. Và quan sát cách Choi Han sử dụng aura để không khiến đứa trẻ tộc sói bị thương chứ không dùng aura để tấn công."

Tang. Tang. Tang. Lock đấm nhanh một cách tàn bạo để phá hủy lá chắn của Rosalyn. Rosalyn vừa tha thiết gọi Lock vừa nhìn cậu ta tấn công.

"Lock, còn nhớ chị không? Em đã bảo từ bây giờ chị đã là gia đình của em mà. Hãy tỉnh táo lại đi"

Choi Han hướng sự chú ý của Lock về phía mình. Cậu ta cố tình tỏa sát khí ra.

"Hãy tấn công anh đi, Lock. Anh là người sẽ bảo vệ em"

Phản ứng lại trước sát khí, Lock vung vuốt chân về phía Choi Han. Dù không có aura nhưng sức mạnh vật lý rất lớn.

Cale quan sát khung cảnh ấy từ xa và nói với Rồng.

"Việc giữ cho đối phương không bị thương khó hơn nhiều so với việc đả thương. Nhưng là Rồng nên ngươi sẽ học được ngay thôi."

Rồng đáp lại.

"Ta là Rồng. Không có chuyện gì không thể làm được."

"Phải rồi. Nên là hãy quan sát và tự mình phán đoán"

Rồng đáp xuống bên cạnh lũ mèo và lại tàng hình. Có lẽ nó sẽ ghi nhớ cuộc giao chiến giữa Rosalyn, Choi Han và Lock giống như lũ mèo.

'Đáng lẽ mình nên mang theo rượu vang?'

Cale kiềm chế lại cảm giác tiếc nuối vì không có rượu vang và lặng lẽ thưởng thức quanh cảnh nhàm chán, một phía công kích và hai người phòng thủ. Hai tiếng. Trong khoảng thời gian tầm một bộ phim lẻ, ba đứa trẻ không rời mắt khỏi trận chiến còn Choi Han và Rosalyn thì dần đuối sức.

"....hộc, hộc, hộc"

Tuy nhiên, đứa trẻ tộc sói là người mất sức nhiều nhất.

"H-ộc, hộc. Anh-"

"Lock"

Choi Han vui mừng trước từ 'anh'. Choi Han tiến lại gần đứa trẻ tộc trong đang loạng choạng như sắp xỉu đi. Dù cậu bé vẫn chưa thoát ra khỏi tình trạng Cuồng nộ. Cale không hề dò xét, nhìn dáng vẻ của Choi Han và rồi cậu đứng dậy.

"C, Chị?"

Lock đã nhận ra cả Rosalyn"

"Ah, Lock!"

Rosalyn lao tới và ôm lấy Lock, bộ lông xanh lam đậm vẫn phủ lấy cậu bé nhưng ánh mắt đã dần lấy lại được sức sống. Lock không hề bị thương. Trái lại thì Rosalyn và Choi Han có bị thương nhẹ?

Hai người họ đã bảo vệ cho Lock như gia đình.

"Em xi, hộc, h-ộc, xin l-ỗi"

Đã lấy lại được lý tính. Lần cuồng nộ hóa đầu tiên đã hoàn thiện, cậu bé đã vượt qua tất cả quy trình cần thiết. Lock gục mặt xuống vai của Rosalyn còn thấp hơn một nửa người cậu. Thiếu niên 13 tuổi đang khóc. Tiếng khóc lẫn lộn với tiếng gầm gừ của động vật.

"Lock!"

Rồi Lock dần dần biến đổi về dạng người và xỉu đi. Cuồng nộ hóa đã kết thúc. Choi Han lập tức tiến tới đỡ lấy cơ thể cậu bé. Lock một lần nữa đang dần xỉu đi và cậu bé cố níu giữ ý chí đang dần trở nên mờ nhạt.

Cậu lo sợ sẽ lại Cuồng nộ hóa lần nữa. Và lúc ấy.

Một chàng trai đang ôm hai con mèo tiến đến gần thiếu niên đang nhấp mắt và chắn trước tầm nhìn đang mờ dần của cậu bé.

'Chú'

Đó là chàng trai đã nói lời giống với chú của cậu. Chàng trai ấy nói với Lock.

"Giờ có thể nghỉ ngơi được rồi"

Chàng trai cười và khiến cho Lock nhắm mắt như lúc trước.

"Đã xong cả rồi"

Trước lời ấy, Lock mới yên tâm và khép mắt. Lock bất tỉnh trong khi đang dựa vào người Choi Han. Choi Han cẩn thận đưa Lock nằm lên cáng.

Thấy vậy, Cale lấy nước phục hồi từ trong túi ma thuật cậu cầm theo và ném cho Rosalyn. Dù chỉ ném đại nhưng Rosalyn vẫn bắt được, cô nhìn lọ nước phục hồi và hỏi.

"Nước phục hồi không có tác dụng lên cơ thể Lock mà?"

Hỏi một câu hiển nhiên như vậy. Cale vô cảm nhìn Rosalyn và nói với cô gái vẫn đang nghi vấn.

"Sao lại đưa nước phục hồi cho tộc Sói cơ chứ? Là của cô đấy. Vất vả cho cô rồi"

Rosalyn nhìn Cale chằm chằm. Cô ấy đã nhìn thấy khung cảnh ma thuật ba lớp khủng khiếp và có nhiều thứ muốn hỏi Cale. Nhưng cô lại nói một điều khác.

"Cảm ơn"

Đây là điều trước tiên cô phải nói.

"Không có gì"

Cale nhẹ nhàng đáp lại và quay đầu. Cậu thấy Choi Han. Cậu ta đang nhìn Cale.

"Choi Han"

Rốt cuộc thì đã có chuyện gì xảy ra. Cale cần nghe câu chuyện của cậu ta.

"Nói chuyện với ta một lát"

Cale đem theo Choi Han và rời khỏi sân đấu tập.

"Hans, Ron. Nhờ các ngươi hướng dẫn cho hai người ở dưới kia"

Cậu giao việc giải quyết Rosalyn và Lock cho Ron và Hans đang đứng ở tầng 1, rồi cậu quay về phòng mình và đối diện với Choi Han.

Giữa hai người họ là bàn ăn đầy những thức ăn đã nguội lạnh vẫn chưa được dọn đi, Cale nói với Choi Han.

"Nói thử xem"

"Vâng"

Hai người không nói gì thêm mà đi ngay vào vấn đề chính. Choi Han thẳng người và bắt đầu nói.

"Cho tới sau khi gặp Rosalyn thì mọi thứ vẫn suôn sẻ."

"Tiếp tục"

"Tôi đã đi đến thành phố mà Cale-nim đã dặn. Và cũng theo lời ngài, tôi đã tìm thương đoàn đang hướng tới thủ đô. So với một thương đoàn thì họ là một nhóm nhỏ 5 người"

Một nhóm thương nhân nhỏ thì đúng hơn là thương đoàn.

"Họ đang tìm hai dũng giả để đảm nhiệm việc hộ tống. Bởi võ sĩ vốn đi theo hộ tống họ đã bị thương"

Và hai dũng giả ấy là Choi Han và Rosalyn. Đó là theo cốt truyện.

"Và ở đó có Rosalyn, theo như miêu tả của Cale-nim"

Tiếp giáp với biên giới tây bắc của Roan là Vương Quốc Breck. Khi Rosalyn đang trên đường tới Ma Tháp ở Vương Quốc Whipper nằm phía dưới Vương Quốc Roan thì gặp phải nhóm ám sát tại Vương Quốc Roan.

Dù giấu năng lực ma thuật của mình, nhưng chỉ với một nửa sức mạnh ma thuật cũng đủ để cô thoát khỏi tình huống nguy hiểm ấy. Vì không biết hung thủ là ai, nên cô cho rằng sẽ tốt hơn nếu đến thủ đô Vương Quốc Roan và thu thật thông tin từ Guild thông tin.

'Rồi sau đó cô ta quay về Vương Quốc Breck và làm một trận ra trò ở đó'

Choi Han tiếp lời sau khi nói rằng mình đã gặp dũng giả Rosalyn tại thương đoàn.

"Cô ấy cũng đang hướng lên thủ đô. Tôi nghĩ rằng thật tốt quá và muốn trở nên thân thiết"

Cái gì cơ?

"Hửm? Thân thiết?"

"Vâng"

Choi Han ngại ngùng đáp.

"Dù tính cách của tôi không phải kiểu bắt chuyện trước, nhưng mà chuyện đã như vậy thì việc trở nên thân thiết không phải tốt hơn sao?"

"Cũng không hẳn. Cứ làm theo bản tính cũng được mà"

Nét mặt của Cale trở nên khó hiểu. Rosalyn và Choi Han không hề thân thiết cho đến khi gặp Lock. Một người đã trở nên cảnh giác hơn như Rosalyn không có chuyện dễ dàng trở nên thân thiết với ai. Và Choi Han sau sự kiện làng Harris, cậu ta không cố gần gũi, trở nên thân thiết với bất kì ai.

Choi Han vừa gật đầu trước lời của Cale vừa cười và nói thêm.

"Dù là chuyện không hợp với tính cách của tôi, nhưng mà tôi muốn trả tiền cơm một cách tử tế"

Ha. Cale thở dài và lắc đầu. Choi Han như đã biết trước là sẽ như vậy, cậu ta bỏ qua phản ứng ấy của Cale rồi trong tức khắc cậu ta đanh mặt lại và nói tiếp.

"Thương đoàn ấy đã nghỉ chân lại tại ngôi làng gần với địa điểm mà Cale-nim đã bảo gặp Lock rồi mới lên thủ đô"

Cũng chẳng khác được. Thương đoàn nhỏ 5 người ấy là thương đoàn có thương nhân đã nhận được ân huệ từ tộc Sói Lam. Người võ sĩ hộ vệ bị thương chính là chiến binh của tộc Sói Lam.

Lý do thương nhân chọn con đường vòng vèo hướng tới thủ đô thay vì đường ngắn từ thành phố Puzzle là để đem nhu yếu phẩm cho tộc Sói Lam và nhận dược liệu từ họ.

Tất nhiên là việc đi tới làng của Tộc Sói Lam ở tận sâu trong núi là rất nguy hiểm. Bởi vậy mà họ đã hẹn gặp nhau tại một ngôi làng dưới núi. Người thương nhân ấy năm nay 60, ông ta đã duy trì mối quan hệ này suốt 30 năm qua.

"Và khi tới ngôi làng đó thì xảy ra chuyện."

Cale bắt đầu chú tâm hơn. Câu chuyện xảy ra từ đây mới quan trọng.

"Khi gần tới ngôi làng ấy thì tôi nhận ra võ sĩ hộ vệ của họ là Nhân Thú. Và cả ngôi làng dưới núi mà họ định thực hiện giao dịch cũng chính là vị trí mà Cale-nim đã nói"

Cale gật đầu trước lời Choi Han. Cậu cho rằng nếu là Choi Han thì sẽ nhận ra được những chuyện này.

"Bởi vậy mà tôi cho rằng gặp những người đi xuống tới ngôi làng dưới núi ấy và sau đó đi theo bọn họ thì sẽ gặp được người tên là Lock"

Tuy nhiên những người ở trong núi ấy lại không đến.

"Vậy mà người từ trong núi lại không tới nhận giao dịch. Và lúc ấy, thương nhân đã yêu cầu chúng tôi thêm một chuyện"

Cale nhớ lại về yêu cầu ấy.

Hãy cùng võ sĩ hộ vệ đi tới ngôi làng trong núi.

"Họ hỏi rằng liệu chúng tôi có thể đi đến ngôi làng trong núi cùng với võ sĩ hộ vệ không"

"Vậy nên đã đồng ý?"

"Vâng. Tôi đã đồng ý. Rosalyn cũng vậy."

Giống với mạch truyện gốc. Vậy thì đã có chuyện gì khác sao?

Trong 'Sự ra đời của Anh Hùng', Choi Han và Rosalyn cùng với võ sĩ hộ vệ tới ngôi làng của tộc Sói Lam ở sâu trong núi. Và họ chứng kiến cảnh ngôi làng bị thiêu thành tro và bất ngờ bắt gặp nhóm ám sát của Tổ chức Bí Ẩn đang bỏ trốn.

Khung cảnh ấy khiến Choi Han nhớ tới làng Harris và tấn công bọn chúng. Người võ sĩ hộ vệ cũng mất đi lý tính và bắt đầu tàn sát nhóm ám sát. Kết cục, người võ sĩ vốn đã bị thương nhận thêm một vết thương chí mạng và chết.

'Lúc ấy Rosalyn mới biết được sức mạnh của Choi Han'

Khi ấy Rosalyn vẫn đang che giấu thực lực dưới vỏ bọc pháp sư sơ cấp. Biết được năng lực của Choi Han, cô đã giao phó việc hộ vệ trên đường tới Vương Quốc của mình cho cậu ta. Tất nhiên là với một khoản tiền rất lớn.

'Và họ phát hiện ra Lock đang trốn trong ngôi làng bị phá hủy ấy'

Thiếu niên nhát gan của tộc sói, Lock. Nghe theo lời tộc trưởng, cậu bé nín thở mà trốn và được tìm thấy bởi Choi Han. Vào thời điểm ấy, Lock khá nhát gan, yếu đuối và ngu ngơ. Nói một cách dễ hiểu thì cậu ta đảm nhiệm mô-típ nhân vật khiến độc giả cảm thấy bức xúc.

Tuy nhiên sau lần Cuồng hóa đầu tiên thì cậu ta đã bộc lộ được sức mạnh vật lý và năng lực bẩm sinh mà sau này được đánh giá là một trong 5 người mạnh nhất trong lĩnh vực ấy.

"Cale-nim"

"Ờ"

Và tại sao Cuồng hóa lại diễn ra sớm như vậy?

"Ở đó tôi đã thấy một thứ quen thuộc"

"Thấy gì cơ?"

Choi Han gật đầu trước câu hỏi của Cale. Thức ăn nguội lạnh đặt giữa hai người họ, nhưng bầu không khí giữa hai người lại trở nên căng thẳng. Choi Han lên tiếng.

"Một ngôi sao đỏ và năm ngôi sao trắng"

Gương mặt Cale cứng đờ. Tim cậu đập thình thịch. Bây giờ, cậu ta đang bảo là thành viên chính thức chứ không phải là nhóm ám sát của Tổ chức Bí Ẩn sao? Tại sao? Trong 'Sự ra đời của Anh Hùng', tộc Sói Lam chỉ là đối tượng ám sát.

Choi Han nhớ lại quang cảnh lúc ấy khi nhìn gương mặt trở nên lạnh lẽo của Cale. Không để ý, cậu siết chặt nắm đấm. Bàn tay cậu rung lên vì phẫn nộ.

Những ngôi nhà được xây ở phía sâu trong núi, sáng sủa và ấm cúng hơn những gì cậu nghĩ. Tuy nhiên tất cả đều bị phá hủy, và trên hết, thi thể của Tộc Sói nhuốm đen như bị chết cháy.

Những thi thể bị cháy đen. Sặc sụa mùi cháy khét. Vũng máu đỏ tươi rỉ ra từng những vết thương hở. Hầu hết tộc sói đã chết mà không nhắm mắt.

"Khi ấy, ngôi làng hầu như đã bị thiêu rụi. Và khi tới nơi thì phần lớn người Sói đã bị giết chết"

Tộc sói lam với sức mạnh cơ thể vật lý mạnh mẽ. Nhóm ám sát đã giết họ bằng cách nào?

Tộc Sói quý trọng bạn bè, gia đình, bầy đàn hơn cả mạng sống.

Những đứa trẻ yếu đuối của Tộc Sói chưa trải qua Cuồng Hóa. Nhóm ám sát bắt chúng làm con tin và sử dụng món đồ chứa đựng sức mạnh của Thần khiến người sói trưởng thành yếu đi và giết họ. Rồi sau đó mới giết những đứa bé tộc sói. Bọn chúng sử dụng nước thánh với những người sói trưởng thành đã điên dại lao vào.

Tộc Sói bị Thần Linh bỏ rơi. Tổ chức Bí Ẩn đã lợi dụng điều đó, tổ chức ấy lớn mạnh tới mức sở hữu cả món đồ chứa sức mạnh của Thần. Và chúng là những kẻ máu lạnh đã giết cha, mẹ, người lớn trước mặt những đứa bé bị bắt làm con tin.

'Trong truyện không đề cập tới món đồ chứa sức mạnh của Thần là cái gì'

Nếu biết về món đồ ấy thì cậu có thể tiếp thêm một bước trong việc khám phá thân phận của Tổ Chức Bí Ẩn. Nhưng thật đáng tiếc là trong truyện chỉ đề cập tới việc người sói bị yếu đi trước món đồ chứa sức mạnh của Thần ấy. Cậu đã không thể biết được thân phận của Tổ Chức Bí Ẩn.

Cale hỏi khẽ.

"Tất cả đều chết sao?"

Choi Han lắc đầu. Mặt Cale cứng đờ. Thấy gương mặt ấy, Choi Han nói tiếp.

"Bọn chúng định bắt giữ những đứa trẻ còn sống của Tộc Sói"

Bắt giữ? Vốn là thảm sát mà? Tại sao lại là những đứa trẻ tộc sói? Đầu óc Cale trở nên rối bời. Choi Han nhìn thẳng vào Cale đang chìm trong khổ não.

"Khi chúng tôi tới cổng làng, thì Tộc Trưởng đang hấp hối"

Dân số của tộc Sói Lam không tới 100 người.

"Và có 10 đứa trẻ bị bắt giữ"

.....chuyện này khác với mạch truyện.

"Và khi tộc Trưởng ngã xuống, thì một thiếu niên xuất hiện trước những kẻ định đem lũ trẻ đi"

"....là Lock?"

"Vâng. Là Lock"

Tại sao lần này, kẻ đã ẩn nấp ngay cả khi những đứa bé bị thảm sát trong mạch truyện gốc lại xuất hiện? Cậu ta nghĩ rằng cái chết và bị bắt cóc khác nhau sao? Cậu bé người sói đã không chứng kiến cái chết của gia đình, em út, bạn bè, những người yếu hơn cậu ta. Điều gì đã khiến cho bản năng người sói của Lock thức tỉnh?

"Tôi đã ngăn cản bọn chúng. À không, đã giết bọn chúng"

Vừa nói, Choi Han vừa liếc nhìn Cale. Gương mặt Cale không chút biến đổi, cậu hối thúc.

"Nói tiếp đi"

"..... bộ độ đen không có gì đặc biệt giống như bọn sát thủ mà tôi đã giáp mặt tại làng Harris, nhưng tôi đã nhận ra bởi sức mạnh từ kiếm thuật của bọn chúng"

Cale hỏi lại bằng gương mặt ngạc nhiên.

"Bọn chúng có sức mạnh giống với những kẻ đã thảm sát làng Harris?"

"Vâng"

"....chuyện này"

Cale vừa than thở vừa đưa một tay chống đầu. Cậu tỏ ra ngạc nhiên như mới nghe thấy lần đầu. Tất nhiên đó chỉ là diễn xuất.

"Trong số bọn chúng, có duy nhất một kẻ là có một ngôi sao đỏ và 5 ngôi sao trắng ở ngực. Chính kẻ ấy đã giết chết võ sĩ hộ vệ"

Choi Han nheo mắt.

"Và hắn chính là tên khốn rác rưởi đã uống máu của tộc Sói"

Cale nhắm mắt.

Pháp sư uống máu. Thành viên chính thức điên loạn đã lãnh đạo sự kiện khủng bố tại thủ đô. Cậu nhắm mắt và nghe Choi Han nói hết.

"Kết cục thì tôi đã không thế bắt sống hay giết chết bọn chúng. Những kẻ bị bắt lập tức tự sát, những kẻ còn lại thì cùng với kẻ có sáu ngôi sao ấy dùng ma thuật dịch chuyển và biến mất"

Pháp sư thượng cấp, kẻ điên loạn vì máu, vì điều gì mà hắn ta lại cố bắt giữ những đứa trẻ tộc Sói Lam mà vốn dĩ định thảm sát?

'Vì cứu Rồng mà phần nào đó của mạch truyện đã bị chệch đi sao?'

Biến số duy nhất mà Cale có thể nghĩ được chính là chuyện mà cậu đã làm.

"Tên pháp sư ấy đã nói như thế này"

Choi Han định kiềm chế và nói một cách lạnh nhạt nhưng cuối cùng giọng nói của cậu vẫn đầy phẫn nộ.

"Tiếc thật. Bọn chúng quá thích hợp cho hạt giống. Với cả vị máu của trẻ con cũng ngon hơn nữa"

Hạt giống. Cale không hiểu được ý nghĩa của từ này, nhưng trước mắt thì cậu ghi nhớ nó và mở mắt ra rồi hỏi Choi Han.

"Vậy những đứa trẻ đó?"

Võ sĩ hộ vệ, Tộc Trưởng. Những người lớn đã chết chỉ còn lại 10 đứa trẻ. Choi Han tránh né ánh mắt của Cale. Từ khi sau ngồi đối diện ở bàn ăn thì đây là lần đầu cậu ta phản ứng như vậy. Cale dự cảm trước bởi phản ứng ấy. Choi Han báo cáo lại bằng giọng nói nhỏ.

"Ở quán trọ ạ"

Cậu biết là sẽ như vậy mà. Choi Han mấp máy miệng mấy lần rồi nói nhỏ thêm.

"Đã cùng đến đây bằng ma thuật của Rosalyn"

.....thế này thì lớn chuyện mất. Cale cảm thấy đau đầu. Cậu ta chỉ cần giao lũ nhỏ lại cho thương nhân của thương đoàn đó là được mà. Dù ông hiện đã tránh xa quyền lực nhưng vẫn là một người xuất chúng.

"Cale-nim. Thêm nữa thì vị thương nhân đi cùng cũng đang ở quán trọ"

Mạch truyện lại trôi theo hướng như này sao. Cale đã nghĩ như vậy. Cậu nhìn Choi Han. Choi Han có vẻ đã kết thúc câu chuyện, cậu ta dựa lưng vào ghế và lặng lẽ thở dài. Cale hỏi cậu ta.

"Tò mò phải không?"

Choi Han nhìn vào những món ăn đã nguội lạnh và đáp.

"Vâng. Tôi tò mò"

Cũng không nhất thiết phải hỏi cậu ta tò mò chuyện gì.

Bọn chúng là ai?

Tại sao bọn chúng lại làm những chuyện như vậy?

Và làm sao mà Cale biết bọn chúng?

Cậu ta thắc mắc tất cả những chuyện ấy. Cale nhìn đôi mắt đang nhìn thức ăn của Choi Han và nghĩ.

'Có vẻ tên nhóc này đang rất giận dữ'

Không phải cơn giận hướng tới Cale. Sự phẫn nộ của Choi Han đối với Tổ chức Bí Ẩn như một lưỡi kiếm đang được mài rồi lại mài tiếp cho thật sắc bén. Làng Harris, ngược đãi Rồng và cả chuyện của Tộc Sói Lam. Choi Han là kiểu người sẽ đối đầu thay vì tránh né.

Cale bỏ miếng bánh dù nguội nhưng vẫn ngon vào miệng, cắn một miếng lớn rồi nói.

"Ta định sẽ nói với ngươi hai sự thật"

"...không phải là tất cả sao?"

"Ừ"

Cale hững hờ nói với Choi Han đang nhìn cậu chằm chằm. Cậu đứng dậy khi vẫn đang cầm miếng bánh trong tay. Ghế bị đẩy trên tấm thảm không gây ra tiếng.

"Đứng dậy"

"....chúng ta sẽ đi đâu vậy?"

Nhìn Choi Han đứng dậy theo mình, Cale kiểm tra đồng hồ. Sau bữa tối thì giờ là lúc màn đêm buông xuống. Tại nơi đó, càng tối thì ánh sáng càng rực rỡ hơn.

Cale vừa bước đi về phía cửa vừa trả lời câu hỏi của Choi Han.

"Thần điện của Tử Thần"

Thần điện của Tử Thần. Cale định tới nơi tỏa sáng nhất về đêm cùng với Choi Han.

Tại Thần điện của Tử Thần có một điều khác biệt với những thần điện khác. Thần Quan khiếm thính.

Bọn họ không thể nghe được. Bởi vậy mà những tín đồ của Tử Thần tìm tới họ. Cale mặc dù không phải tín đồ, nhưng cậu tìm đến họ như bao quý tộc khác.

Khi đến trước cửa, Cale xoay người lại sau. Cậu thấy Choi Han vẫn đứng một bên bàn ăn. Cale cười với cậu ta.

"Ta định sẽ nói với ngươi hai sự thật"

Nhưng mà lời nói tiếp theo của Cale không hề nhẹ.

"Đặt cược bằng cái chết của ta"

Đồng tử của Choi Han giao động. Nhưng khác với cậu ta, Cale vẫn nở nụ cười mà nói.

"Theo ta"

Choi Han từ từ đi qua bàn ăn và hướng tới cửa. Từ lúc nào mà ánh mắt cậu ta đã điềm tĩnh lại và gương mặt dần dần cứng đờ. Cale xoay tay cầm cửa và bảo.

"Ta sẽ cược mạng sống và nói sự thật cho ngươi"

Cale và Choi Han hướng tới Thần điện của Tử Thần.

***

Không có ai tỏ ra nghi vấn khi Cale đột nhiên bảo ra sẽ ra ngoài. Đầy tớ Ron chắc đã đi đâu đó nên không thấy mặt. Hans chỉ hỏi về nơi cậu hướng tới.

"Thiếu gia-nim, ngài sẽ đi đâu vậy?"

"Đừng quan tâm"

"Vâng! Chỉ là có điều, hôm nay là ngày đầu tiên đến thủ đô nên ngài thấy việc cầm chai rượu về thay vì đập vỡ, như thế nào ạ?"

".....cứ hỗn xược vậy đi?"

"Tuyệt đối không đâu ạ. Xin hãy đi đường cẩn thận, thưa thiếu gia"

Ngồi trên xe, Cale nghĩ về chuyện phải làm gì với Hans càng ngày càng lấn lướt. Rồi xe ngựa dừng lại, cậu đứng dậy.

"Xuống thôi"

"Vâng"

Sau khi lên xe, à không, từ lúc rời khỏi phòng Cale trở đi, Choi Han không nói lời nào. Có vẻ cậu ta đang chìm trong dòng suy nghĩ phức tạp.

Cale chỉ biết về tính cách của Choi Han được đề cập đến tập 5 của 'Sự ra đời của Anh Hùng'. Nhưng cậu biết một sự thật. Cậu ta là một kẻ thông minh chứ không phải một kẻ tốt bụng đơn thuần.

'Cậu ta sẽ tạm tin nếu biện minh bằng lời bịa đặt nhưng kết cục vẫn sẽ nghi ngờ'


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.