Dưới Tán Anh Đào Thụ Phải Lòng Ngươi

Quyển 24 - Trash Of The Count's Family-Chương 838 : Chương 26-33(2): Rốt Cuộc Ngài Là...




Đã phát sinh việc phải dùng đến những món đồ mà cậu đã chuẩn bị cho sự kiện khủng bố ở quảng trường. Cale nghĩ là thật may vì đó không phải là loại đồ chỉ dùng được một lần.

Cale ngừng nói và khiến căn phòng trở nên tĩnh lặng. Cage và Taylor nhìn Cale và món đồ, môi họ mấp máy nhưng lại không nói được lời nào. Sự tĩnh lặng kéo dài một hồi lâu, và rồi,

"Sao---,"

Sau một lúc lâu im lặng thì thiếu gia Taylor từ từ mở miệng.

"Sao ngài lại làm tới mức này? Dẫu chẳng có một tý lợi ích gì"

Sao lại làm vậy hả? Việc ta gây ra thì phải giúp đỡ phần nào chứ. Cũng chẳng phải chuyện gây thiệt cho Cale. Với cả, nếu như Taylor nắm quyền tại nhà Hầu Tước thì sau này khi xảy ra chiến tranh với các nước khác mới không xảy ra chuyện đau đầu vì tham vọng của nhà Hầu Tước. Và phải thế thì lãnh địa Henituse mới bình yên, cuộc sống sau này của Cale mới nhàn hạ.

"Nhất định phải trả lời sao?"

"Vâng. Tôi muốn biết"

Taylor muốn nghe câu trả lời của Cale. Và Cale trả lời cậu ta bằng chất giọng khô khan. Ngữ điệu lạnh lùng tới mức tàn nhẫn.

"Bởi tôi thấy thương hại. Chẳng rõ là trưởng nam bị bỏ rơi, đôi chân bị tàn phế, không biết sẽ chết vào lúc nào, lại đang nghĩ gì mà lại làm như thế này. Xin tiền từ trưởng nam vô lại của nhà Bá Tước, dáng vẻ cố gắng, nỗ lực ấy thật đáng thương."

Taylor mở miệng. Cậu ta cười nhưng không phát ra tiếng. Cậu ta dùng hai tay sờ đầu gối của mình. Không có một cảm giác gì ở đầu gối cả.

Nhưng mắt, mũi, miệng, tay, tất cả những thứ còn lại của Taylor vẫn đang sống. Taylor cười rạng rỡ.

"Cảm ơn sự đồng cảm của ngài. Tôi đã luôn cần sự đồng cảm như thế"

"Đổi lại cho tất cả những điều này thì tôi có một điều kiện"

Lời nói cảm ơn không hề lọt vào tai Cale.

"Là gì vậy?"

"Hãy quên hết đi"

Cale đẩy túi tiền về phía cậu ta và nói.

"Hãy quên hết những chuyện này"

Giúp đỡ nhưng không muốn dính dáng thêm. Đó là điều mà Taylor đã dự tính. Cage lên tiếng. Đó là lý do mà cô ấy đến đây.

"Tôi và thiếu gia Taylor xin thề là sẽ không tiết lộ bất cứ điều gì. Ngài có biết về việc nếu trái phạm lời thề với Tử Thần thì sẽ phải nhận cái chết?"

"Tôi biết. Xin hãy lập lời thề"

Trước lời cô ta, Cale cười. Lời thề trước Tử Thần. Bởi tin vào lời thề nổi tiếng này mà Cale mới có thể nghĩ tới việc giúp đỡ họ.

Thần Quan Cage thấy Cale cười khi cô nhắc tới lời thề đặt cược tính mạng, khiến cho cô cũng bật cười.

"Thiếu gia Cale sẽ không thề phải không?"

"Vâng. Tôi không có ý nghĩ ấy. Phía chúng tôi sẽ rũ bỏ hết nếu sau này chuyện trở nên rắc rối"

"Ngài đang nói đến Venion?"

"Vâng"

Cậu nhẹ nhàng trả lời câu hỏi mà Cage đã vừa cười và hỏi. Thấy cảnh ấy, Taylor cảm thấy thoải mái hơn. Lời nói sẽ rũ bỏ nếu thấy bất tiện của Cale, trái lại khiến cho Taylor cảm thấy hài lòng.

"Cage. Làm thôi"

"Ừ"

Taylor và Cage. Từ lúc nào mà hai người ấy nói chuyện một cách bình thường với nhau. Đó là dấu hiệu, họ đã phần nào bộc lộ bản thân mình trước mặt Cale.

"Sẽ bắt đầu đây"

Đêm tối. Ngày cuối tháng, ngày mà mặt trăng không mọc, khi mà sức mạnh của Tử Thần mạnh hơn bao giờ hết. (Trans: Ngày âm đó). Cage nhắm mắt và đưa hai tay về phía trước. Khác với điệu bộ lúc cầu nguyện, mỗi bên lòng bàn tay của cô hướng về Taylor và Cale.

Ùuuung. Sự chấn động nhẹ xảy ra trong không khí. Cùng nó, từ đầu ngón tay của Cage, một luồng khói đen giống như sợi chỉ vây lấy cả ba người.

'Là khí tức của Thần sao?'

Khi cảm nhận được khí tức ấy, Cale thấy làm lạ thường. Khác hẳn với Năng Lực Cổ Đại, nhưng dù mang màu của bóng tối mà vẫn rất ấm áp.

"Ta, Cage. Con gái của màn đêm bất tận, và Taylor Stan mượn tên của màn đêm này để lập lời thề. Cược tính mạng vào lời thề, màn đêm bất tận sẽ giáng xuống kẻ dám trái phạm lời thề này"

Cage mở mắt, nhìn hai người còn lại và nói tiếp.

"Ta, Cage và Taylor Stan sẽ giữ tất cả những thứ đã nói tại đây vào đêm nay làm bí mật của cuộc đời mình. Ngoại trừ nhân chứng là Cale Henituse, thì sẽ không bao giờ tiết lộ với bất cứ ai"

"Không bao giờ tiết lộ với bất cứ ai"

Taylor nói theo phần cuối. Cage nghe thấy giọng của cậu ta và lần nữa nhắm mắt. Luồng khí đen từ tay quay tròn quanh ba người. Và cuối cùng.

Ùuung. Một lần nữa chấn động xảy ra và luồng khí biến mất. Lời thề đã hoàn thành.

"Đơn giản thật"

Dù đánh giá như vậy nhưng Cale có thể cảm nhận được khí tức lạ thường luẩn quẩn ở tay. Khá giống với năng lực Cổ Đại. Bằng trực giác, cậu có thể cảm nhận được những thứ liên quan tới lời thề.

"Hiện tại những cảm giác mà ngài cảm nhận được là do sức mạnh của lời thề. Khi mà chúng tôi phá lời thề, thì là một nhân chứng, ngài sẽ nhận biết được về cái chết của chúng tôi."

"Ra là vậy"

Cale chấp nhận lời giải thích của cô ta một cách đơn giản. Cũng chẳng thể phản ứng khác được, vì cậu cảm nhận được sức mạnh ở tay. Giữa sức mạnh của Thần và Năng lực Cổ Đại. Cậu tìm hiểu sự khác nhau giữa những khí tức trong cơ thể.

Lúc ấy, Taylor đặt chai rượu mà cậu ta cầm đến lên giữa bàn. Cạch. Cùng với âm thanh nhẹ nhàng, chai rượu được đặt xuống.

"Thiếu gia Cale, cùng uống ly rượu chứ?"

"Rượu sao?"

Cale kìm lại tiếng lòng muốn đuổi họ đi ngay và hỏi. Taylor gật đầu trước câu hỏi ấy...

"Vâng. Rượu, rượu cho một ngày đẹp trời."

Lúc này Taylor muốn uống rượu cùng Cale, người mà có suy nghĩ khác với cậu ta, người mà cậu ta vẫn chưa tin tưởng. Cage nhận ra điều gì đó trước hành động ấy, cô phì cười và đưa tay vào trong vạt áo rộng của y phục Thần Quan.

"Tada!"

Từ trong vạt áo của cô, xuất hiện ba ly rượu.

"Hô"

Với gương mặt thật sự không nói nên lời, Cale lần lượt nhìn ly rượu, bình rượu và Thần Quan. Cô ta bỏ ly rượu vào trong tay áo rồi đi lại vậy sao?

"Thần Quan-nim"

"Vâng"

"Thật xuất sắc"

Một sâu rượu chân chính. Cale nhận lấy ly rượu mà cô ta đem ra, và Taylor rót rượu. Khi cả ba ly rượu đều đã đầy, Cage hỏi Cale.

"Thiếu gia Cale, ngài thấy Thần Quan uống rượu có kì quặc không?"

"Đó là điều tôi cần biết sao?"

Uống hay không uống. Chẳng phải là thứ mà Cale để tâm.

"Ây dà. Thật hài lòng"

Cage cảm thán và dùng tay không cầm rượu vỗ vào đầu gối. Và cô lén lút hỏi Cale.

"Thiếu gia Cale, ngài có muốn quen một chị gái tốt bụng không?"

"Không"

Cale trả lời dứt khoát và Taylor cũng lén lút hỏi.

"...anh trai tốt bụng thì thế nào?"

"Càng không"

Trước câu trả lời đó, không chỉ không thất vọng mà bộ đôi lại khúc khích cười. Cale chẳng hiểu lời mình nói có gì buồn cười, cậu nâng ly rượu lên và nói.

"Cạn ly"

Cheng. Ba ly rượu chạm nhau. Ngày cuối tháng. Trăng không mọc, nhưng so với trăng thì rượu đã tạo nên sợi dây thắt ba người họ.

Và ngày tiếp theo,

"Thiếu gia-nim, ta xuất phát chứ ạ?"

Không rõ là do phóng khoáng hay thấy thú vị. Nhưng Phó Quản Gia Hans dù đã lén lút nghe được đại thể câu chuyện lại giả vờ không nhìn thấy hai người ngồi trong góc trên xe ngựa, và rạng rỡ hỏi Cale.

"Ờ. Xuất phát"

Tất nhiên là Cale cũng ra dấu hiệu di chuyển thong thả.

Hai tiếng. Sau hai tiếng nữa thì sẽ tới được cổng thành của thủ đô

***

Cùng với tiếng lạch cạch, xe ngựa chuyển bánh.

Nyan----

On và Hong vừa ngấp ngó bên cạnh Cale vừa liếc trộm Cage và Taylor đang ngồi phía đối diện

"Thiếu gia Cale. Ngài có biết về sự kiện được tổ chức tại hoàng cung lần này không?"

Cale liếc nhìn Taylor, khi cậu ta lên tiếng. Khác với Thần Quan Cage đang say khướt không biết trời đất, Taylor còn tỉnh táo hơn cả Cale. Cái tên quý tộc trông ẻo lả này lại có tửu lượng tốt nhất.

Cale nói với Taylor đang nhìn mình.

"Đây là lần đầu tôi đến hoàng cung. Dù mấy năm trước đó đã từng tham gia vào các buổi tiệc của quý tộc đông bắc bộ."

Lý do Taylor nhắc đến chuyện này với Cale không phải là vì chỉ muốn nói chuyện phiếm. Cậu muốn cảm ơn Cale bằng thông tin.

"Ra là vậy. Sự kiện tại hoàng cung lần này là sự kiện kỉ niệm 50 năm ngày sinh của Quốc Vương bệ hạ.

"Là lễ hội để người dân cùng chung vui"

Lễ hội cái gì cơ chứ? Vì vụ khủng bố mà tim ta đập loạn lên đây này. Cale kiềm chế tiếng lòng mình. Có lẽ cậu là người duy nhất biết về sự kiện khủng bố sắp tới cũng như về những kẻ thuộc Tổ chức Bí Ẩn.

Biết đồng nghĩa với nảy sinh trách nhiệm và cả những lo lắng vô nghĩa. Tất nhiên là trách nhiệm và lo lắng phần nào có liên hệ với nhau.

'Mình sẽ ngăn cản. Nhưng sẽ rút ngay nếu có chuyện khiến mình bị thương hay vất vả'

Đó là điều Cale đã quyết định về vụ khủng bố. Làm hết sức có thể trong giới hạn mà không khiến cậu tổn hại. Một người như Cale, à không, Kim Rok Soo, người hiểu về sự đáng sợ mà cái chết mang tới không thể vờ như không biết được.

"Nhưng đối với thiếu gia Taylor, đó không phải là lễ hội đúng không?"

Trước lời nói hững hờ của Cale, Taylor tỏ ra hiển nhiên và Cage say bí tỷ cũng bật cười.

"Tôi nghĩ rằng đó là lễ hội cho bước ngoặt cuối cùng của mình"

Khác với bề ngoài ẻo lả, Taylor là kẻ to gan lớn mật. Dù bản tính ngay thẳng nhưng trước khi trở thành tàn phế thì cậu ta đã luôn dẫn trước Venion.

"Thiếu gia Cale"

"Vâng"

"Xin hãy cẩn thận với Hoàng Thế Tử điện hạ"

Taylor nhìn Cale và nói tiếp.

"Dù tôi là trưởng nam bị bỏ rơi, nhưng cũng có cách để lấy được thông tin từ trong nhà Hầu Tước Stan. Sự kiện kỉ niệm 50 năm ngày sinh này vốn là sự kiện có sẵn, nhưng việc triệu tập các quý tộc là do đề xuất của Hoàng Thế Tử điện hạ"

Taylor biết về Hoàng Thế Tử.

"Tôi không biết phải giải thích như thế nào về Hoàng Thế Tử nhưng-"

Thấy Taylor ngập ngừng không biết nói thế nào, Cale thẳng thừ nói.

"Ngài ấy có miệng lưỡi dẻo quẹo"

"Ah, đúng vậy! À không, cũng không phải,"

Taylor quá khích trước đáp án đúng, rồi lập tức định phủ định với gương mặt hoảng loạn, nhưng cuối cùng cũng thừa nhận.

"Vâng. Đúng vậy. Ra là ngài đã biết"

"Cũng không là loại thông tin không thể biết nếu tìm hiểu"

"Đúng vậy, nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy có người sử dụng cách diễn đạt chuẩn xác như thiếu gia Cale"

Khi thấy Taylor gật đầu với ý khẳng định, Cale nghĩ về Hoàng Thế Tử.

Miệng lưỡi dẻo quẹo.

Hoàng Thế Tử là người rất giỏi trong việc tán thưởng người khác. Và cả tâng bốc người đó lên tận mây.

Sau đó thì lợi dụng.

Tất nhiên là lợi dụng theo cách không để đối phương biết rằng mình bị lợi dụng. Nhân vật tiêu biểu chính là người được cho là bạn thân của Hoàng Thế Tử, người được tâng bốc lên là Anh Hùng, Choi Han. Choi Han thì nghĩ rất tốt về Hoàng Thế Tử, người đối xử nhiệt tình, gần gũi và coi một thường dân như cậu ta là bạn thân. Nhưng với Cale - Kim Rok Soo, một độc giả thì đó là nhân vật khiến cậu không vừa lòng.

'Vấn đề là hắn ta lợi dụng người khác theo hướng đúng đắn'

Không phải lợi dụng người khác bởi lợi ích hay quyền lực của bản thân. Hắn lợi dụng người khác vì vương quốc, thần dân, hay cả một phạm vi lớn hơn.

'Thực ra thì nói là lợi dụng cũng hơi quá'

So với 'lợi dụng' thì 'nhờ vả' đúng hơn. Hắn ta không lợi dụng theo quan hệ trên dưới mà nhờ vả dựa trên quan hệ bình đẳng.

Hắn tâng bốc người khác bằng miệng lưỡi dẻo quẹo và dùng một lý do đau lòng để khiến người ta không thể từ chối. Choi Han cũng không thể từ chối. Rosalyn dù lạnh lùng nhưng cũng tốt bụng như Choi Han nên rốt cuộc cũng đã chấp nhận sự nhờ vả của hắn.

Tất nhiên là kẻ có miệng lưỡi dẻo quẹo ấy cũng có điểm yếu.

"Dù sao thì thiếu gia Cale. Hoàng Thế Tử-. Mm, như ngài đã biết đấy, đó là người mà nếu dính dáng vào thì sẽ khá là mệt mỏi"

"Ngài không cần lo lắng. Kế hoạch của tôi là đến đó một cách lặng lẽ nhất có thể. Với cả tôi không muốn trở nên nổi bật."

Cale trả lời như không có chuyện gì. Nhưng cậu nhận ra là sau lời nói ấy thì sự yên lặng bao trùm lấy xe ngựa. Cả On và Hong. Cả Cage đang say bí tỉ. Cả Taylor vừa nãy còn cười hiền hòa. Tất cả đều nhìn Cale chằm chằm.

"...sao lại nhìn tôi như vậy?"

"Mm, việc đến đó một cách lặng lẽ có khô----, không có gì"

"Không có gì đâu"

Cage và Taylor nói không có gì và ngừng nhìn cậu. Lũ mèo lúc la lúc lắc đầu. Bầu không khi ấy khiến Cale cau mày và nói.

"Giả như có lỡ dây vào thì chuyện mà thiếu gia và Thần Quan-nim nghĩ cũng không xảy ra đâu"

Taylor và Cage thấy khóe miệng của Cale nhếch lên trong chốc lát. Nụ cười nham hiểm như của kẻ ác. Cale cười với bọn họ và nói.

"Bởi tôi cũng là một kẻ dẻo mỏ"

Hoàng Thế Tử sẽ tránh né khi gặp đồng loại. Hắn ghê tởm những kẻ giống mình.

Cale chỉ cần hành động như hắn, tán thưởng và nhẹ nhàng lợi dụng người khác là được.

Gương mặt của Cage trở nên thoải mái hơn vì cơn say đã giảm bớt, cô ta đang chằm chằm nhìn cậu. Cale và Cage chạm mắt nhau. Cô ta nói.

"Vẻ mặt lúc này hợp với ngài hơn, thiếu gia Cale. Trông rất xấu xa"

"Đỡ hơn bộ dạng hiền lành"

Quả nhiên. Cage gật đầu như vừa hiểu ra điều gì đó, nhưng Cale không để tâm. Cậu vén nhẹ tấm rèm cửa và quan sát bên ngoài.

Từ lúc nào mà cổng thành đã không còn xa. Lối vào mà xe ngựa của Cale nhắm tới khác với lối vào mà thường dân sử dụng. Xe ngựa hướng về lối vào mà có thể qua nhanh nhất, lối vào quý tộc thường sử dụng.

"Quả nhiên là thủ đô thật khác biệt"

Cale vô thức nói ra khi nhìn quang cảnh bên ngoài xe ngựa. Taylor gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu phản ứng ấy.

"Roan là Vương Quốc của 'đá' "

Tường thành khổng lồ vây quanh thủ đô. Trên mỗi cột trụ của tường thành đều có dựng tượng điêu khắc.

Vương Quốc Roan là một đất nước khá đặc biệt. Là nơi có sản lượng đá cẩm thạch lớn nhất Tây Đại Lục và thêm vào đó là lượng lớn đá hoa cương ở vùng phía Tây nên được gọi là 'vương quốc của đá'.

Càng đi về phía bắc của vương quốc thì trên các ngọn núi cao phần lớn đều là đá. Vương quốc Roan là nước có rất nhiều núi đá.

Taylor sực nhớ ra và nói tiếp.

"Nếu nhìn vào những câu chuyện thời Cổ Đại, thì trước cả khi Vương Quốc Roan này tồn tại, đã có rất nhiều câu chuyện kể về vùng đất liên quan đến 'đá' này. Và trong số đó, có một câu chuyện nhắc đến một vị Thần Hộ Mệnh giống với 'đá' trên vùng đất này."

Vương Quốc Roan nằm ở phía đông bắc của Tây Đại Lục.

"Bất kể bị công kích như thế nào, Thần Hộ Mệnh luôn bảo vệ tất cả mọi thứ. Và khi bóng tối ngập xuống Đại Lục, chính vị Thần Hộ Mệnh ấy đã đứng lên ngăn cản bóng tối ấy."

Đó là thần thoại được tạo ra để phân biệt thời Cổ Đại và thời kì sau đó. Tất nhiên là thần thoại ấy không chỉ có một bản mà còn tồn tại rất nhiều dị bản khác nhau tùy từng vùng.

Có những câu chuyện kể rằng sau khi thời Cổ Đại kết thúc và bóng tối ngập xuống là thời kì chiến đấu đẩy lùi lại bóng tối. Cũng có câu chuyện cho rằng thời cổ đại kết thúc bởi vì những người sở hữu năng lực Cổ Đại ghen ghét, thèm muốn năng lực của nhau mà gây ra xung đột.

Và cũng có câu chuyện cho rằng thời đại ấy kết thúc do sự phẫn nộ của Thần Linh.

"Taylor, cậu có vẻ thích cái thần thoại ấy?"

Cậu gật đầu trước câu hỏi của Cage và khẳng định.

"Ừ. Tớ thích"

Cale ngừng nhìn ra cửa sổ mà quay lại nhìn Taylor. Từ trước khi bị tàn phế, dáng người Taylor vốn mảnh khảnh. Taylor mân mê đầu gối mình và nói tiếp.

"Thần Hộ Mệnh dù bị vỡ vụn nhưng vẫn đứng vững như đá. Bởi vậy mà đã bảo vệ được người dân và vùng đất đông bắc bộ được bao bọc bởi đá này"

Có vô số thần thoại kể về việc bóng tối bao trùm lấy Đại Lục.

Trong các thần thoại khác, có nhiều câu chuyện kể về cuộc đấu tranh với bóng tối khi nó bắt đầu ngập xuống từ trung tâm của Đại Lục. Nhưng chỉ có duy nhất nhân vật trong thần thoại mà Taylor nhắc tới là lấy việc 'bảo vệ' làm trọng yếu.

Taylor cho rằng người như vậy mới chính là Anh Hùng.

"Bởi người như vậy không thể nào tồn tại trong hiện thực nên tớ thích thần thoại này"

"Cậu có vẻ không tin nó?"

Taylor gật đầu trước câu hỏi của Cage.

"Bởi vì hiếm có ai bảo vệ thứ gì đó mà bất chấp cả việc bản thân bị thương, thân thể bị vỡ nát"

"Cũng phải"

Cale gật đầu đồng tình với Taylor. Không biết tự bảo vệ bản thân mình, mà lại đi bảo vệ người khác, và cả vùng đất đông bắc bộ này ư? Dù thế nào đi nữa thì Cale cũng không thể hiểu nổi câu chuyện thần thoại này.

"Nhưng đây là lần đầu tôi nghe thấy thần thoại này"

Vì đã đọc về những nội dung liên quan đến năng lực Cổ Đại trong 'Sự ra đời của Anh Hùng' đến tận tập 5 nên Cale biết được kha khá về những huyền thoại và thần thoại. Nhưng đây là lần đầu cậu được nghe câu chuyện về Thần Hộ Mệnh của Roan - Vương Quốc của đá.

"Vâng. Có vẻ là không nổi tiếng lắm. Đây là thần thoại mà tôi biết được khi tìm hiểu về năng lực Cổ Đại và các văn tự cổ. Tôi cũng từng kể cho Cage"

Cale gật đầu, rồi hạ rèm cửa xuống. Và lấy ra một vòng cổ hình tròn rồi ném cho họ.

"Xin hãy chuẩn bị đi"

Taylor và Cage gật đầu rồi họ cùng cầm vòng cổ. Đạo cụ ma thuật đã được khởi động. Cale thở dài rồi nhặt bình rượu nằm trong góc lên.

Và lúc sau, xe ngựa đã dừng trước lối vào cổng thành dành cho quý tộc. Giọng nói của Phó Đoàn Trưởng và một người khác vang lên ở bên ngoài xe.

Cốc. Cốc. Cốc.

"Thiếu gia-nim. Kị sĩ phòng vệ yêu cầu kiểm tra ạ"

Cạch. Cale dùng chân đá đại vào cửa xe. Và lập tức cậu thấy khuôn mặt thản nhiên của Phó Đoàn Trưởng và khuôn mặt hoảng hốt của Kị Sĩ Hoàng Cung. Cale một tay cầm bình rượu, một tay nâng ly rượu được rót đầy và liếc nhìn Kị Sĩ.

"Kiểm tra đi"

Trong xe nồng nặc mùi rượu. Gương mặt đỏ bừng của Cale rõ ràng là khuôn mặt của kẻ say rượu do uống liên tục từ tối hôm qua.

Dù vẫn còn rất nhiều thời gian cho sự kiện diễn ra vào hai tuần sau, nhưng đã có rất nhiều quý tộc đi vào thủ đô. Những lúc ấy, một hoặc hai Kị Sĩ trực thuộc hoàng cung sẽ đến nhìn kiểm tra trong xe. Dù chỉ là thủ tục hình thức nhưng cũng là việc buộc phải làm.

Vậy nhưng Kỵ Sĩ hoàng cung lần đầu tiên thấy dáng vẻ này. Thấy vậy, Phó Đoàn Trưởng mỉm cười và nói.

"Thiếu gia-nim của chúng tôi dùng rượu để giải rượu. Ngài ấy đã đạt tới đỉnh cao trong công cuộc giải rượu"

Nhìn gương mặt hoảng loạn của Kị Sĩ hoàng cung và cách Phó Đoàn Trưởng đang cố tán thưởng mình, Cale nghĩ.

'Ah, thật mệt mỏi'

Bởi vậy cậu nói..

"Lẹ lên chút đi?"

Kị sĩ gọi các đồng đội của mình tới, cùng nhau kiểm tra bên trong xe ngựa rải rác bình rượu bằng mắt, rồi nhanh chóng thông qua.

"Được thông qua ạ"

Trước lời ấy, Phó Đoàn Trưởng từ từ kép cửa, và trước cánh cửa đang đóng lại ấy, Kị sĩ mở lời chào mừng.

"Chào mừng ngài đến với thủ đô"

Kítt. Cạch. Cách cửa đóng lại và một lúc sau khi xe ngựa đi vào trong thành. Cale chìa ly rượu rót đầy ra phía trước.

"Hắn bảo là chào mừng đến với thủ đô đấy?"

Ma thuật tàng hình được gỡ, Taylor cười rồi đưa đạo cụ ma thuật cho Cale và nhận lấy ly rượu.

"Quả là lâu lắm rồi tôi mới được nghe thấy câu chào mừng"

Nhóm của Cale đã đặt chân tới thủ đô.

Xe ngựa của Cale thong thả hướng về phía tây của thủ đô Huiss. Khắp nơi tại thủ đô đang được trang hoàng. Cả thành phố bận bịu chuẩn bị cho lễ kỉ niệm sẽ tới sau 2 tuần nữa.

Cale vén nhẹ rèm cửa rồi nhìn vào khe hở và nghĩ.

'Choi Han sẽ đến đây sau khoảng 3 ngày nữa'

Cậu ta sẽ đến nơi muộn hơn nhóm của Cale khoảng 3 ngày dù có di chuyển với tốc độ nhanh như điên. Bởi vì Choi Han còn phải dẫn Lock và Rosalyn đi cùng, chưa kể chuyện cậu ta còn phải đụng độ với Tổ chức Bí Ẩn khi tới để đưa Lock đi, nên phần nào sẽ khiến thời gian trì trệ.

Choi Han gặp mặt Lock, người duy nhất còn lại của tộc Sói Lam, và cũng là người có tố chất trở thành Vua Sói. Khi cậu ta định rời đi cùng với Lock thì đã đụng độ Tổ Chức Bí Ẩn thêm lần nữa. Sau chuyện đó thì sự kiện khủng bố ở thủ đô là lần thứ 4 Choi Han đụng mặt với tổ chức ấy.

Thoát ra khỏi Dạ Lâm và sống ở làng Harris. Lúc ấy Tổ chức Bí Ẩn đã thảm sát cả ngôi làng. Dù sau hai lần đụng độ với tổ chức ấy nhưng Choi Han vẫn không thể biết chính xác về bọn họ.

'Bởi bộ đồ của nhóm ám sát không có biểu tượng ngôi sao'

Cả làng Harris lẫn tộc Sói Lam. Tổ chức Bí Ẩn đã cử nhóm ám sát đi với mục tiêu thảm sát. Và để đề phòng thì nhóm ám sát đã mặc đồ màu đen. Bọn chúng là những kẻ sẽ tự sát ngay khi bị bắt.

Nhưng từ sự kiện thủ đô thì khác.

'Tên khốn cuồng máu sẽ xuất hiện'

Choi Han và Rosalyn khi ngăn cản sự kiện khủng bố lần này sẽ gặp được thành viên cấp cao của tổ chức Bí Ẩn. Và trên đồ của thành viên cấp cao và thuộc hạ của hắn có 5 ngôi sao trắng và 1 ngôi sao đỏ ở tim.

Cale đã nghĩ sẵn về cách biện hộ cho bộ đồ này với Choi Han. Cale nhìn ra phía ngoài cửa sổ thêm một lúc rồi hạ rèm.

Những con người với gương mặt hồ hởi đang trang trí và những con đường dần trở nên hoa lệ. Sau hai tuần nữa, tất cả những thứ ấy sẽ biến thành thảm cảnh.

"Thiếu gia Taylor"

Phía tây của thủ đô Huiss, nơi tập hợp dinh thự của các quý tộc. Cảm nhận được xe ngựa đã dừng lại trước một dinh thự, Cale đứng dậy và chuẩn bị đi xuống.

"Khi đến nhà thì Ron sẽ chỉ đường cho hai vị. Còn hai vị chỉ cần đi theo là được"

Cậu nhìn cửa xe và nói thêm.

"Xin hãy quên đi"

Và cậu nghe thấy giọng của bọn họ.

"Xin cảm tạ"

"Sau này hãy mỉm cười khi gặp nhau"

Khóe miệng của Cale nhẹ nhếch lên. Cage và Taylor nhìn cậu. Nhưng Cale và cả lũ mèo đều không hề quay nhìn lại bọn họ.

Cạch. Cửa xe mở ra.

"Thiếu gia-nim. Đã đến nơi rồi ạ"

Cale, Hans, lũ mèo đều đã thấy Cage và Taylor nhưng vờ như không thấy. Họ xuống xe như không hay biết gì về sự tồn tại hai người kia.

Ngay khi Cale đặt chân xuống mặt đất, cậu quay lại nhìn về phía ghế đánh xe. Ron gật đầu và nở nụ cười hiền hậu. Ron đã nhận được hướng dẫn của Phó Quản Gia Hans về ngôi nhà nên ông ta sẽ tự biết mà xử lý.

Ron và tay đánh xe hướng về đậu xe ở cổng sau.

Cale quay đầu không chút luyến tiếc và rời mắt khỏi họ.

"Ồ"

Và cậu thốt ra lời cảm thán ngắn. Mèo con On và Hong mở to cặp mắt vàng kim tỏ ra rất ngạc nhiên.

"...hơn cả tưởng tượng?"

Quả nhiên là nhà Bá Tước lắm tiền. Sau cánh cửa sắt khổng lồ là dinh thự 5 tầng. Giữa cổng vào và dinh thự là khu vườn. Không hề có chút lung linh, hoa lệ. Chỉ là trông cực kì đắt tiền so với dinh thự của quý tộc ở gần đó.

Bởi vì được xây bằng rất nhiều tiền nên dinh thự tỏa ra hào quang quyền quý hay chăng? Hào quang quyền quý ấy phảng phất tỏa ra cùng với bức tượng điêu khắc rùa vàng của nhà Bá Tước Henituse.

Kiinng. Bang!

Cánh cổng lớn được điêu khắc biểu tượng Rùa vàng dần dần mở ra. Lính canh mở cửa và đằng sau cánh cửa ấy quản lý trưởng và những người làm đứng ngay ngắn hai bên đón tiếp Cale.

"Thiếu gia Cale Henituse! Chào mừng ngài đến với thủ đô!"

Một lời chào lễ phép quá mức. Họ cúi sập người như sắp chạm đầu xuống đất. Ông già trông có vẻ là quản lý trưởng nói vang rền đến nỗi mạch máu ở cổ trương phình lên.

"Chúng tôi sẽ phục vụ ngài với tất cả năng lực của mình"

Sao họ lại thế này?

Cale liếc nhìn Hans. Hans giả vờ tỏ ra không hiểu tình huống một cách lộ liễu..

'Có vẻ là hắn biết'

Điệu bộ ấy cho thấy hắn biết rất rõ tại sao lại như thế này. Cale ghét phải hỏi Hans, nên cậu tới gần quản lý trưởng rồi đặt tay nên vai và đỡ ông ta. Rồi cậu nhìn tất cả những người làm và nói.

"Tất cả ngẩng đầu lên"

Đám người làm nhanh chóng ngẩng đầu. Bọn họ làm việc ở đây nhưng chưa một lần nhìn thấy Cale. Tuy nhiên họ đã được nghe về cậu từ những vị khách ghé thăm thủ đô tới từ lãnh địa.

Kẻ vô lại, Cale. Xem tất cả những người làm việc trong gia môn là rác rưởi trừ quý tộc. Thậm chí có người còn bảo cậu ta còn tệ hơn thế. Bởi vậy mà

bọn họ căng thẳng chờ đợi lời nói tiếp theo của Cale.

"Sau này đừng có lễ nghi thái quá. Ta không phải kiểu đi gây sự với những người làm việc chăm chỉ"

Trong giây lát, ánh mắt của đám người làm hướng về phía Cale. Cale cau mày khi nhận thấy gương mặt vẫn cứng đờ như cũ của họ.

"Được biết các ngươi là do mẫu thân tuyển. Bởi ta nghe nói là các ngươi rất tự hào về công việc của mình, nên hãy hành xử cho phải với lòng tự hào ấy"

Gương mặt của đám người làm trở nên kì lạ.

"Có gì thắc mắc hãy hỏi Hans"

Dù không thế thì cũng có quá nhiều việc phải làm, cứ đẩy mấy việc như này sang cho Hans là tốt nhất. Mà Cale ở đây cũng chẳng được bao lâu thì quan tâm để làm gì. Cale thấy gương mặt đã giãn ra và có đôi chút sáng sủa của bọn người làm rồi bước chân về phía trước.

"Đi nào"

Cale dẫn đầu và hướng vào trong dinh thự 5 tầng. Khi chủ nhân lần đầu đến nhà, thì vị chủ nhân ấy phải trực tiếp đi từ cổng chính cho đến cửa chính của ngôi nhà. Có vẻ đây là vai trò Cale phải đảm nhận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.