Dưới Tán Anh Đào Thụ Phải Lòng Ngươi

Quyển 20 - Sword Art Online - Alicization-Chương 658 : Chương 48




Những lời đến từ cô bé đó thật quá đỗi kinh hoàng, nhưng thanh âm của Linel đến tận cuối cùng vẫn mang vẻ phấn khởi.

“Hình như những đứa trẻ thường dân ở ngoài kia được nhận thiên chức khi lên mười, nhưng bọn em được nhận từ khi lên năm cơ. Việc bọn em phải làm là sát hại lẫn nhau. Thanh kiếm được đưa cho bọn em như là đồ chơi, so với thanh đang được tẩm độc này thì còn bé hơn chán, rồi chia cặp ra và đâm vào người kia.”

“Cậu làm điều đó dở tệ, Nel nhỉ. Cứ mỗi lần như vậy mình lại không thể chịu đựng được, đau đớn đến nhường nào.”

Linel trả lời, và thật bất ngờ, ở chỗ là giọng nói của Fizel dường như hồ hởi tham gia vào.

“Đó là do những pháp bộ kỳ quặc của cậu, Nel à. – Em nghĩ hai anh đã biết sau khi đánh bại được hai hiệp sĩ hợp nhất, nhưng con người ở đây không dễ chết đến thế đâu, phải không nào, Eugeo-san, Kirito-san? Ngay cả đứa trẻ con năm tuổi cũng vậy thôi. Dù hoảng sợ với việc phải nhanh chóng giết chết lẫn nhau, cái lúc bọn em chỉ biết mù quáng lao tới, đâm và chém tới khi Sinh Mạng mỗi người tuột về không, nhưng Administrator-sama chỉ việc phục hồi lại bằng những thần thuật …”

“Và sự hồi phục đó rốt cuộc thì ngay từ đầu đã chẳng làm được việc gì, phải hem? Những đứa trẻ chết toàn thây còn may chán; vài đứa nổ tung xác thành từng mảnh, hay biến thành mấy miếng thịt quái dị nè, trong số đó cũng còn sống sau đợt thí nghiệm, nhưng lại biến trở thành người hoàn toàn khác, nhỉ?”

“Cho dù đó có là yêu cầu đối với thiên chức đi nữa, chúng em không muốn bị làm tổn thương một cách vô lí hay được hồi sinh. Chúng em đã thử nhiều cách khác nhau và nhận ra được rằng nếu cho người kia qua “địa phủ” với một hít càng êm xuôi càng tốt, đau đớn sẽ bớt đi và cơ hội được tái sinh sẽ cao hơn hẳn. Chỉ là cái “một hít” đó thật khó khăn, anh biết đấy. Điều đấy cần phải thực sự nhanh và êm, kiểu như găm vào tim hay cho cái đầu phắn đi chẳng hạn.”

“Rồi có lẽ đến lượt thứ bảy chúng em đã thành công, đúng vậy chăng? Cả hai đứa luôn luyện tập mỗi khi những người khác lên giường ngủ.”

Những biểu hiện cảm xúc hoàn toàn chưa được trả lại, nhưng nỗi run sợ vẫn xâm chiếm lấy Eugeo, toàn thân cậu như sởn hết gai ốc lên.

Lý do tại sao Fizel và Linel đạt được kỹ thuật về thân thể khủng khiếp như vậy.

Đó là từ việc giết lẫn nhau mà không ngừng nghỉ suốt hàng đống năm, hay theo mấy lời cô bé vừa nói. Ngày này nối tiếp ngày sau, chúng chỉ biết vung kiếm lên, nghĩ xem cách nào tốt nhất để tước đi sinh mạng của bạn bè.

Đương nhiên, với việc tích lũy mấy cái kinh nghiệm như vậy, ngay cả những đứa trẻ, cũng hoàn toàn có thể đạt cấp “master” những kỹ năng cần thiết để được phong lên vị trí hiệp sĩ hợp nhất. Nhưng mặt khác, hai con bé này dứt khoát đã đánh mất yếu tố nào đó rất cần thiết.

Linel tiếp tục nói với âm điệu hớn hở ngay cả khi đang leo cầu thang không ngừng nghỉ.

“Lúc Administrator-sama từ bỏ với những thần thuật hồi sinh, là lúc chúng em khoảng tám tuối. Nhìn như đạt được sự hồi sinh hoàn mỹ là điều không thể. Anh biết không? Khi Sinh Mạng kéo về số không, rất nhiều những mũi tên trắng sáng trút xuống như mưa và, nói điều này thế nào nhỉ.., bên trong linh hồn bị chia rẽ đi, từng chút từng chút một. Những đứa trẻ bị cuốn đi những phần quan trọng không bao giờ trở lại cho dù Sinh Mạng có được phục hồi. Đã vô số lần khi em đánh mất ký ức của mấy ngày trước sau lúc được phục sinh. – Theo ghi chép lại, trong ba mươi người tham gia từ đầu đến giờ, chỉ còn Zel cùng với em là trụ lại đến cuối những đợt thí nghiệm.”

“Nguyên lão trùm sỏ bảo chúng em là những người sống sót được chọn thiên chức tiếp theo, vậy cả hai đã cùng nói là muốn được làm hiệp sĩ hợp nhất. Lão ấy rất bực khi nghe thấy điều đó, lên giọng rằng hiệp sĩ hợp nhất là những người hộ vệ được Administrator-sama triệu hồi từ Thiên Giới; rằng là những lũ con nít như bọn em không thể trở thành giống như họ. Và sau đó kết thúc bằng một trận chiến giữa những hiệp sĩ hợp nhất tập sự. … Tên mấy gã ấy là gì ý nhỉ?”

“Erm … ~SFX: khinh thường~ Synthesis Hai-mươi-tám và hai-mươi-chín siêu tuyệt vời.”

“Coi nào, Nel, mình đang hỏi cái siêu tuyệt vời kia cơ. Ờm, để xem, vẻ mặt của gã nguyên lão khi thấy chúng ta lấy đầu tên anh em kiêu căng ngạo mạn đó, trông thật kỳ quái, huh?”

Dừng câu nói ở đó, hai cô bé cười vui vẻ một lát.

“… Và, ngay khi tìm ra được kết quả, Administrator-sama đã đặc cách đưa bọn em lên làm hiệp sĩ hợp nhất. Thay cho hai tên vừa chết đó. Nhưng ngài ấy lại nói bọn em thiếu hiểu biết về trách nhiệm trong việc bảo vệ như những hiệp sĩ khác, do vậy cả hai phải nghe giảng về luật lệ và thần thuật hai năm nữa với danh nghĩa là sơ tập sự … nói thẳng nhé, tức bỏ mợ ra ấy.”

“Lúc khi bọn em bàn nhau xem cách nào để cưỡi rồng và được nhận khí cụ thần cấp sớm hơn, thì lời cảnh báo tay chân của Dark Teritory xâm nhập thánh đường truyền tới, anh thấy đấy. Cả Nel và em cùng hô lên, “Cơ hội đến rồi nè!”. Chúng em nghĩ nếu bắt được kẻ xâm nhập và xử chúng trước những tên hiệp sĩ khác, Administrator-sama có thể sẽ đưa cả hai lên làm hiệp sĩ hợp nhất chính thức, do vậy chúng em đã đợi ở cầu thang.”

“Em rất tiếc vì phải dùng cách hạ độc. Nhưng bọn em thật sự rất muốn mang Eugeo-san và Kirito-san lên tầng năm mươi nếu có thể … Ah, đừng lo lắng nhen. Bọn em siêu “gút” về khoản lấy mạng người đấy, không đau chút nào đâu.”

Có vẻ như hai cô bé không thể đợi đến lúc cắt cổ của Eugeo và Kirito trước mắt hàng ngũ hiệp sĩ đang đợi trên tầng năm mươi lâu hơn được nữa. Những bước chân hăng hái của chúng trở nên nông nổi hơn, leo cầu thang với tốc độ đáng kinh ngạc cho dù có kéo theo mấy đứa tù binh theo.

Dẫu cho đang phải nghĩ nghĩ ra kế hoạch trốn thoát bằng cách này hay cách khác, nhưng Eugeo không thể không sững sờ khi nghe hai cô bé nói chuyện. Ngay cả nếu miệng cậu không bị cứng đơ như thế này, cậu cũng tin rằng khuyên bảo lũ trẻ thay đổi cách nghĩ bằng lời nói là điều bất khả thi. Ngay cả khái niệm về thiện và ác chúng cũng chẳng có. Tất cả những gì hai cô bé đó tuân theo là mệnh lệnh từ người «chế tác», giáo sĩ tối cao, Administrator –

Sau khi rẽ không biết bao nhiêu lần, phía mà Eugeo đang nhìn thẳng lên không còn là cạnh dưới của thang bộ đi lên tầng trên nữa, nó đổi thành một trần nhà bằng phẳng. Đó là bởi họ đã leo lên tới tầng năm mươi, nơi chia tòa thánh đường làm hai nửa.

Bước chân của Fizel, Linel dừng lại rồi chúng trao đổi thật nhanh gọn với nhau, “Đi nào” với “Okey”.

Cái cổ của cậu sẽ bị cắt phăng đi trong mấy phút tới – không, chắc là vài khắc nữa thôi. Cơ thể cậu vẫn chưa có dấu hiệu khôi phục lại và những đầu ngón tay cậu chẳng thể nhúc nhích nổi tẹo nào cho dù có ước thế nào đi nữa.

Trần nhà ở đây cao hơn hẳn những tầng dưới. Ít nhất nó phải cao tới hai mươi mel. Mái vòm bằng đá cẩm thạch ở phía xa hơn, vẽ trên nó chân dung của ba vị thần sáng tạo ra thế giới bên cạnh chúng dân mộ đạo,. Những cột đỡ cho mái vòm, cũng vậy, được tô điểm bởi vô số những chi tiết trạm trổ tinh xảo. Ánh sáng của Solus hào phóng rọi xuống chúng từ cửa sổ đặt bên trái và phải. Là một quang cảnh u sầu, thật hợp với cái tên của nó, «Điện Thờ Lớn của Tinh linh Ánh Sáng».

Hai cô bé kéo Eugeo và Kirito thêm chừng năm mel nữa rồi dừng ở đó. Thân hình cậu quay sang đuợc nửa vòng nhờ lực bật ra từ bàn chân trái và Eugeo cuối cùng cũng nhìn đuợc toàn bộ khu điện thờ lớn.

Nơi đây thật sự rất rộng. Giống như sử dụng hết cả khoảng trống của thánh đuờng, sàn nhà đuợc khảm bằng vô số loại đá nhiều màu sắc, lờ mờ trải ra tới tận góc tuờng trong vầng sáng trắng nhạt. Một tấm thảm màu đỏ thẫm trải thẳng về phía bức tường từ lối vào, huớng tới cánh cổng lớn trông như đuợc xây cho những tháp khổng lồ. Chẳng có gĩ nhầm lẫn rằng cầu thang đi lên tầng trên nằm sau cánh cửa đó.

Và - cách xa cánh cửa về phía truớc, chỗ ngay giữa đại sảnh, vài tên hiêp sĩ trùm giáp sắt kín mít đang đứng bất động, có thể thấy từ họ tỏa ra sự hăm dọa rằng “không để cho đứa nào vuợt lên”, qua dáng vẻ gan dạ và kiêu hãnh của họ. Bốn nguời đó đứng thành hàng ngũ quy củ, cùng một nguời nhỏ hơn ở phía truớc.

Những nguời đứng phía sau đều đuợc trang bị giống nhau về chiến giáp, làm từ bạc sáng bóng, đội trên đầu mũ giáp chạm khắc biểu tuợng thánh giá. Mấy bộ đó cũng giống như của Eldrie. Vũ khí của họ, cũng là thanh kiếm thẳng dài đang bị ấn mạnh xuống sàn nhà, với cả hai bàn tay đặt vững chắc trên núm chuôi.

Nguời phía truớc mang chiến giáp đuợc thiết kế khác hẳn với bốn gã kia. Nó hoàn toàn đuợc bao phủ bởi ánh hào quang màu tím nhạt tao nhã mà nhìn kỹ cũng nhận thấy sự tinh vi, và thanh liễu kiếm trông như chuyên dùng cho những skill đâm thẳng treo trên thắt lưng. Cái thứ mà tên hiệp sĩ kia đang mặc có thể coi như là chiến giáp tỏa sáng, chỉ là cả bốn tên đứng sau hợp lại cũng không thể so đuợc với thứ ánh sáng đó. Eugeo không thể nhìn thấy đuờng nét bên trong chiếc mũ mang kiểu dáng với những lông vũ của loài chim ưng săn mồi, nhưng cậu tin chắc mấy tên đó không phải là cấp duới của Deusolbert.

Năm tên hiệp sĩ hợp nhất dàn thành hàng chắn không thể vuợt qua, ngăn cản hai nguời tới tầng cao nhất.

Nhưng hiện tại thì, mối đe dọa lớn nhất đối với sinh mạng của Eugeo và Kirito là hai con bé đang đứng ngay truớc mặt đây.

Trong bộ áo tu đơn giản của mình, Lizel và Finel ưỡn thẳng lưng và đứng đối diện với năm tên hiệp sĩ.

“ – Úi chà, đây chẳng phải là Phó Chỉ Huy Hiệp Sĩ Fanatio Synthesis-số-hai sao.”

“Dường như bậc nguyên lão cũng được cảnh báo, cho nên đã lo lắng mà phân phó cho «Thiên Xuyên Kiếm» Fanito-dono đến nơi này. Hay có lẽ ngài là người duy nhất ở đây đang hoảng sợ, hả Fanatio-sama? Em nghĩ là ngài không thể chịu được khi bị «Mộc Tê Uyển Huơng»-dono đá ngài ra khỏi vị trí Phó Chỉ Huy Hiệp Sĩ với thành tích của cô ấy, nhỉ?”

Tên hiệp sĩ mặc chiến giáp màu tía cất giọng phá vỡ sự im lặng căng thẳng đang bao trùm xung quanh, thanh âm hắn thật sắc nhọn đi cùng với một tiếng vang của kim loại.

“… Tại sao mấy đứa tập sự lại ở trên chiến trường của những hiệp sĩ danh giá?”

“Aha, thật chẳng ra đâu vào đâu cả.” Fizel không dè dặt gì, liền hét lại.

“Đó là bởi vì ngài mang theo mình khí cụ thần thánh và có phẩm chất cao vào chiến trận, hai thứ đó là tất cả sức mạnh mà ngài có đấy, người-có-thể-đấu-với-ngàn-hiệp-sĩ-hợp-nhất đã thua ạ, heh. Những cứ yên trí, mấy ngài hiệp sĩ kính mến đây sẽ không phải chịu thêm bất kỳ sự nhục nhã nào nữa đâu, bởi bọn em đã đem tới đây những kẻ xâm nhập.”

“Bọn em đang chuẩn bị chặt văng cái đầu của những kẻ xâm nhập ngay bây giờ nè, cho nên hãy nhìn kỹ và báo cáo lại với giáo sĩ tối cao nhen. Nếu em không nhầm, có lẽ mấy ngài hiệp sĩ kính mến đây không cướp công của trẻ con đâu nhỉ?”

Eugeo không thể nhịn được mà điếng người đi trước sự quyết tâm của hai cô bé cho dù có đang ở trong tình huống chết người, khi giọng nói của Linel và Fizel đang mất dần đi sự kìm nén khi đối diện với năm hiệp sĩ, những con người sỡ hữu sức mạnh phi phàm.

Không – có thể đó là chút gì đó điên cuồng

Có phải những cảm xúc mà chúng dành cho những kẻ đứng phía sau mình là sự căm thù không…?

Nằm trên sàn nhà, Eugeo dồn hết sức của mình vào nơi có thể cử động được, là đôi mắt cậu, rồi bắt đầu nhìn chăm chăm vào Fizel và Linel. Những tuy nhiên, chúng có mối thù trực tiếp với ai? Ngay cả với sự xuất hiện trước mắt của mấy tên tội phạm trọng yêu có gan làm phản Giáo Hội Chân Lý và giáo sĩ tối cao, Administrator, hai cô bé không thể hiện cảm xúc gì ngoài sự tò mò thuần khiết.

Linel và Fizel, thẳng thắn bày tỏ sự căm ghét và khinh thường trên gương mặt chúng, trừng mắt hướng về những hiệp sĩ hợp nhất, và mấy tên đó liếc lại hai cô bé với sự tức tối, và khi Eugeo đang chăm chú mấy đứa trẻ, với những hoài nghi trong tâm trí mình, chợt –

Mãi đến khi chiếc bóng mang bộ quần áo đen tuyền xuất hiện ở đằng sau Fizel và Linel với một tiếng động vang lên, dường như chẳng có ai phát hiện được chuyển động đó cả.

Kirito, lẽ ra đã bị ảnh hưởng bởi chất độc tê liệt như Eugeo, giờ lao tới phía sau hai cô bé với sự nhịp nhàng của loài báo đêm đang rình mồi (TLN: chú nào chơi Doto nhìn con báo của Luna là hình dung ra đc ); và đoạt lấy thanh gươm tẩm độc đang treo ở thắt lưng: Chiếc của Fizel ở tay phải, còn của Linel là ở tay trái. Ngay lúc đó, cậu vung lưỡi gươm lên và chém nhẹ lên cánh tay trái đang để trần của chúng.

Lũ trẻ chỉ còn biết quay lại nhìn với gương mặt trống rỗng khi Kirito đáp xuống sau cú bật lùi mạnh về phía sau, với những thanh gươm ngắn ở trên tay.

Vẻ ngây dại vì bất ngờ hiện ra trên gương mặt trong sáng của Fizel và Linel.

“Vì sao chứ…”

“Chạy…”

Ảnh hưởng của chất độc phát tác ngay lập tức và hai đứa ngã, rất nhẽ nhàng, xuống sàn nhà sau khi nói được nhiêu đó.

Kirito đứng lên giống như người đại diện cho bọn trẻ vậy. Cậu cầm cả hai thanh gươm bằng tay trái và bước đến bên canh Linel, tìm tòi gì đó trong túi áo tu của cô bé. Vật mà cậu ngay lập tức lôi ra là một cái bình nhỏ bằng ngón tay, chứa thứ chất lỏng màu vàng cam.

Bật nút chai ra và đưa lên mũi thử, cậu nghiêng đầu như đã chắc chắn, rồi bước đi. Eugeo không thể làm gì ngoài việc tin tưởng rằng thứ chất lỏng, đang từ từ đổ xuống môi cậu đó, là thuốc giải độc và nuốt trọn nó xuống. Trông như phần tuyệt vời nhất là cậu chẳng thể cảm nhận vị nó như thế nào.

Kirito, trên gương mặt cậu thoáng qua chút nghiêm nghị hiếm hoi, thì thầm bằng giọng hết sức nhẹ nhàng khi vẫn đang quỳ gối bên cạnh người bạn.

“Trạng thái tê liệt sẽ hết sau vài phút nữa. Khi miệng cậu có thể nói chuyện được, hãy chắc rằng sẽ niệm thuật chi phối vũ trang hoàn toàn mà không để mấy tên hiệp sĩ để ý tới. Hãy sẵn sàng khi cậu chuẩn bị xong và đợi mình ra hiệu.”

Đứng dậy sau khi đã nói những lời cần thiết, Kirito bước về hướng hai cô bé kia lần nữa. Cùng thanh âm căng thẳng và rõ ràng, cậu hét thẳng vào mặt những hiệp sĩ hợp nhất đang đứng cách đó không xa.

“Hiệp sĩ Kirito, cũng như Hiệp sĩ Eugeo, thực lòng xin lỗi vì việc thiếu tôn kính với các quý ngài khi đang nằm xấp ở phía bên kia! Thêm vào đấy, tôi mong các vị dành cho chúng tôi một khoảng thời gian khôi phục lại tình trạng thất thế này! Tôi hi vọng chúng ta có thể so gươm sau đó.”

Hiệp sĩ mang chiến giáp màu tía, chắc chắn là ở một đẳng cấp cao hơn hẳn, ngay lập tức đáp lại với giọng trang nghiêm.

“Ta là Hiệp Sĩ Hợp Nhất đứng thứ hai, Fanatio Synthesis-số-hai! Hỡi những tên tội phạm, thần khí của ta, «Thiên Xuyên Kiếm», sẽ không có chút nhân từ nào, do vậy hãy nói nốt lời chăng trối đi, trong lúc thanh kiếm này vẫn còn đang nằm trong bao.”

Lúc khi Kirito nghe được những lời đó, cậu liền nhìn xuống hai cô bé đang nằm đổ ụp trên sàn nhà phía bên cạnh và chỉ trích chúng, đủ cho những hiệp sĩ đang đứng đằng xa kia cũng có thể nghe được.

“- Anh tin rằng em đang nghĩ đây là số phận, phải không? Về việc anh có thể cử động được ấy.”

Vẻ chán nản trên đôi mắt của Linel biến mất khi cô bé nghe những lời Kirito nói riêng với mình.

“Hai em đã sớm vụng về với cách ăn nói của mình. Em bảo rằng tất cả những cha sứ và sơ được lệnh không rời khỏi phòng. Chắc chắn không ai trong thánh đường này có thể chống lại mệnh lệnh. Đó là lý do, chứng tỏ rằng hai em không thực sự là sơ tập sự khi không bị mênh lệnh ràng buộc.”

Một cảm giác đau tê tê xuất hiện khắp chân tay cậu, có lẽ bởi những giác quan đã bắt đầu khôi phục lại nhờ tác dụng của thuốc giải, nhưng Eugeo gần như không để ý đến điều đó. Cậu cuối cùng đã hiểu được cảm xúc cảm xúc ẩn sâu phía sau nét mặt của người bạn thân.

Khác hẳn tính cách hàng ngày của cậu ấy, giờ Kirito – đã thật sự nổi giận.

Nhưng có vẻ như nó không phải dành cho những đứa trẻ. Sau cùng thì, trong mắt cậu ẩn hiện một chút đồng cảm khi chúng nhìn về Fizel và Linel.

“Ngoài ra, còn bao kiếm bên thắt lưng bọn em nữa. Chúng được làm từ gỗ của « cây sồi huyết ngọc trăm năm » Đấy là nguyên liệu mà không bị mục rữa khi tiếp xúc với những thanh kiếm rèn từ « thép độc vùng Ruberyl». Chẳng bao giờ có chuyện sơ tập sự lại có thứ như vậy trong tay cả. Vì thế, anh đã niệm một thần thuật chống lại độc lực trước khi hai em đến gần. Tuy thế, nó cũng mất nhiều thời gian.... Sức mạnh không chỉ đơn giản là tốc độ vung kiếm của mình. Vậy nói tóm lại, cả hai em đều là đồ ngốc; ngốc tới mức xứng đáng để được chết ngay tại nơi đây, và ngay bây giờ.”

Kirito lạnh lùng nói với hai cô bé và giơ cao những thanh gươm đang nắm chặt ở bài tay trái.

Từ trong tay cậu, hai thanh gươm để lại một vệt màu xanh lá trong không trung khi bị ném đi không chút ngập ngừng. Chúng cắm chặt xuống với một âm thanh mờ đục, nơi sàn đá trước mũi của Fizel và Linel.

“Nhưng anh sẽ không xử hai em đâu. Thay vào đó, hãy chứng kiến tận mắt sức mạnh của những hiệp sĩ hợp nhất mà em vừa giễu cợt nhé.”

Cậu ấy quay đi sau khi nói vài lời ấy và tiến lên vài bước.

Một thanh âm sắc nhọn vang lên, Kirito chậm rãi tuốt thanh kiếm ra khỏi rồi vung nó ra phía trước.

“-Rất xin lỗi vì đã khiến ngài phải chờ đợi, Hiệp Sĩ Fanito! Hiệp sĩ Kirito đang đứng trước ngài đây.”

Cậu làm quá trớn rồi... chẳng đếm xỉa tới loại tình huống gì sẽ xảy đến cả.

Cậu rất muốn hét những lời đó cho người bạn đang ở phía trước mình, nhưng cặp môi của Eugeo chỉ run lên yếu ớt. Giác quan của cậu đã được khôi phục lại, nhưng giọng nói thì vẫn chưa.

Kirito lúc nào cũng mượn mấy danh mục vũ khí từ thư viện trường mà cậu ấy ưa thích, vì thế có vẻ như đó là nơi đã cung cấp kiến thức về « sồi huyết ngọc trăm năm » hay « thép độc». Với cả sự sáng suốt vốn có từ lâu, Kirito dường như đã thoát khỏi cái bẫy mà Lizel và Linel bày ra, nhưng rõ ràng là cả hai đã bị đưa vào hoàn cảnh khó khăn hơn nhờ công của lũ trẻ. Tới cùng thì, họ phải đánh trực diện với những đối thủ cực mạnh: năm hiệp sĩ hợp nhất, với một trong số đó là Phó Chỉ Huy Hiệp Sĩ. Kế hoạch về những hành động và niệm thuật chi phối hoàn toàn mà họ đã bày ra, trước khi vào điện thờ lớn này, cơ bản là đã phá sản hoàn toàn.

Kirito lúc bình thường sẽ kéo Eugeo đi trong lúc bỏ trốn mà không cần suy nghĩ gì hết, sắp xếp lại những tình huống để chúng được thuận lợi hơn. Cậu cho rằng lý do khiến Kirito không làm vậy bởi cậu ấy không ở trong tâm trạng thường ngày. Nếu nhìn thật kỹ, cậu có thể dễ dàng thấy một cơn giận ngút trời đang khích động Kirito, những ngọn lửa trắng-pha-xanh đang lượn lờ phía sau lưng, trên chiếc áo sơ mi màu đen.

Ngay cả những giáo viên ở Học Viện Kiếm Thuật cũng sẽ bị áp đảo, khi Kirito cứ lao đầu vào họ ở trong tình trạng như thế này. Tuy nhiên, đúng như mong đợi về vị người đứng thứ hai trong bộ chỉ huy, hiệp sĩ mặc chiến giáp màu tía Fanatio nắm chặt chuôi của thanh liễu kiếm đang đeo ở bên hông trái với dáng vẻ trang nghiêm. Khi được rút ra khỏi bao, một thanh âm rõ ràng vang lên, đi cùng vầng hào quang chói lóa từ lưỡi kiếm tỏa ra, đập vào mắt Eugeo.

Noi theo Fanatio, bốn tên hiệp sĩ hợp nhất đứng đằng sau rút ngược những thanh kiếm vĩ đại đang cắm chặt dưới mặt đất của mình và vung chúng lên bằng một động tác phối hợp hài hòa. Quyết ý được kết lại và tỏa ra từ bốn lưỡi kiếm làm cho khoảng không giữa sảnh đường run rẩy khi chúng chĩa về phía Kirito.

Fanatio, trước tính hình căng thẳng này, vẫn không biểu lộ ra chút nông nổi nào,

“Tên tội phạm Kirito à, có vẻ như ngươi mong muốn làm một ván solo … nhưng thật không may, bọn ta đã được lệnh rằng bằng mọi giá phải xóa sổ sạch sẽ nếu bọn ngươi leo lên được điện thờ. Vì thế, ta sẽ cho họ tiếp đón ngươi làm đối thủ trước. - «Tứ Toàn Kiếm» nằm dưới quyền chỉ huy của riêng ta.”

Fanatio lớn tiếng công khai, và bắt đầu niệm nhanh một thần thuật phức tạp với câu mở đầu là “lệnh hệ thống”. Nó giống như, à không, rõ ràng là thuật chi phối vũ trang hoàn toàn. Cách duy nhất để phản kháng lại là phải dùng thần thuật nào đó tương tự, hay chém ngã tay hiệp sĩ trước khi nó được niệm xong.

Kirito chọn phương án thứ hai. Cậu lao tới Fanatio với sức mạnh đủ làm cho đế giầy cậu tóe lửa, và thanh hắc kiếm vung lên.

Tuy vậy, gã hiệp sĩ đứng bên tay trái, một trong bốn tên theo hầu Fanatio, bắt đầu tấn công ngay lúc đó. Hắn hét lên dữ dội, vung thanh cự kiếm đang nắm chặt bằng cả hai tay mà chém phạt ngang từ bên trái qua, nhắm tới Kirito.

Kirito thay đổi hướng kiếm, cậu chém từ phía trên xuống để đón đỡ đòn tấn công của gã hiệp sĩ. Một tiếng rít chói tai vang lên. Và cả hai bật lùi ra sau, giữ khoảng cách với đối phương.

Sự phục hồi của Kirito nhanh hơn hẳn nếu so với gã hiệp sĩ đằng kia, cậu nhanh chóng giật thanh kiếm trở lại. Khi tiếp đất, cậu đã vào tư thế phản kích, cùng một hit đâm thẳng vào ngực đối thủ -

“.....!?”

-Eugeo ngừng cả thở khi cậu nhận thấy điều đó. Chẳng biết từ xảy đến từ bao giờ, mà gã hiệp sĩ thứ hai lao tới và dốc toàn lực vào một nhát chém từ cánh trái.

Kirito dừng bước lại và lần này, lưỡi gươm trên tay cậu vung qua bên trái và đẩy lui thanh kiếm của đối thủ. Vẫn là thanh âm kim loại sắc bén cùng những tia lửa nhỏ tóe ra, hai bên buông nhau ra xa khoảng chừng bốn mel.

Gã hiệp sĩ hợp nhất thứ hai, cùng như vậy, hoàn toàn văng ra. Đó là đương nhiên thôi, giữ tư thế đứng cho vững vàng sau khi tung một nhát chém toàn lực bằng thanh kiếm lớn như vậy là điều rất khó cho dù có sức mạnh thể chất bao nhiêu đi nữa. Tuy thế, điều đáng khen ngợi ở đây, là sự tinh nhuệ của Kirito, cậu đã gạt đi thanh kiếm của đối thủ với một đòn đánh được giữ ở mức tối thiểu và khéo léo lợi dụng lực phản chấn của nó, ngay lập tức trở lại tư thế cho đòn công kích tiếp theo.

Ấy vậy mà.

Không có cả thời gian để xem xét tình hình, Eugeo đã lại thấy mũi kiếm của gã hiệp sĩ thứ ba đâm tới Kirito, ngay khi cậu ấy tiếp đất. Trước khi bị những đòn đánh giữa kiếm và kiếm hớp hồn lần thứ ba, Eugeo ép cho mình nhìn về phía sau.

“--!!”

Và cậu nghiến chặt răng. Trong lúc lưỡi kiếm của Kirito đang giao nhau với lưỡi kiếm của gã hiệp sĩ thứ ba, thì gã thứ tư đã bắt đầu lao đến.

Thế nào mà họ phán đoán được những bước tiến của Kirito một cách chính xác đến thế? Phản ứng của cậu ấy rốt cuộc trở nên thất thường do nhát chém phạt ngang. Mặc dù đã bằng cách nào đó mà thành công chặn đứng lại, nhưng thân hình mặc bộ đồ màu đen huyền vẫn bật tung lên không, có lẽ là do sức ép đẩy bật cậu ấy lạị Mình hiểu rồi.

Mất khá nhiều thời gian, nhưng mà Eugeo đã nhận ra được mục đích của bốn gã hiệp sĩ.

Mọi đòn tấn công của họ đều là những cú chém phạt ngang từ trái qua phải. Với một góc độ nhất định, Với ý định đó, gã hiệp sĩ tiếp theo sẽ lặp lại nhát chém. Khoảng phạm vi sẽ rộng hơn khi so với những đòn bổ dọc hay đâm thẳng, cùng với chiều dài của lưỡi kiếm, sẽ cung cấp cho họ một sự phán đoán gần đúng, dẫn tới việc có thể bắt được Kirito ở phía trong tầm với của đòn đánh, ngay cả trước khi nó được thi triển hoàn toàn.

Nó được coi như là phương thức «liên hoàn chưởng theo nhóm» của hiệp sĩ hợp nhất, những người không có bí quyết pháp bộ cũng như đòn đánh liên tục. Họ thật sự khác hẳn với những kiếm sĩ ở thủ đô chỉ biết chăm chút vào vẻ ngoài của trường phái kiếm pháp, nơi đây là những chiến binh được tôi luyện qua rất nhiều trận thực chiến bên trong Dark Territory.

Tuy thế, thủ đoạn phối hợp cùng nhau của mấy gã hiệp sĩ không phải là hoàn hảo.

-Hãy nhận ra điều đó đi, Kirito, có một cách để vượt qua nếu cậu thấy được.

Một tiếng rên khàn khàn qua cổ họng Eugeo khi cậu cố hét lên. Cái môi và lưỡi cậu cuối cùng cũng cử động được. Liều mạng mà ra lệnh cho mớ cơ cứng đờ của mình để mở miệng và niệm thần thuật, Eugeo điên cuồng cầu nguyện cho người bạn thân. Cầu cho cậu ấy nhận ra được.

Phải chống đỡ với thanh kiếm của gã hiệp sĩ thứ tư, Kirito đã trượt dài sau tiếp đất, chống một cánh tay xuống dưới nền nhà. Sau khi phục hồi khỏi cơn chấn động, thanh kiếm của gã hiệp sĩ thứ nhất gầm lên, giáng xuống đòn tấn công, đâm thẳng tới.

Kirito lập tức bật ngửa thân mình ra phía sau, trượt bên dưới thanh kiếm. Một chỗ trên mái tóc cậu bị lưỡi kiếm xẹt qua và khẽ rơi ra.

Phải – Nếu đòn tấn công tiếp một nhát chém ngang nữa, cậu ấy chỉ việc né lên phía trên hoặc cúi xuống thay vì làm chệch hướng nó bằng thanh kiếm của mình.

Nhưng sự tránh né này phải kết hợp với đòn đánh trả. Nếu cậu ấy ngã xuống, trong chốc lát sẽ có một khoảng dừng ngắn ngùi, … không, gì đó lâu hơn cả vậy trước khi cậu ấy có thể tham chiến lại lần nữa.

Có vẻ như gã hiệp sĩ thứ hai đang lao tới Kirito từ bên trái không bị ngáo đá mà bỏ qua khoảng dừng đó. Nhanh chóng giương mũi kiếm nhọn hoắt lên cao, hắn bổ xuống một nhát với toàn bộ sức mạnh của mình.

“Ng…!!”

Nguy hiểm, Eugeo cố gắng hét lên, phớt lờ đi cơn đau nhức nhối chạy xuyên qua cổ họng. Tuy vậy, chẳng đúng lúc chút nào. Đó là lúc cậu theo bản năng của mình mà ngoảnh đi, không hi vọng gì là người bạn thân có thể đỡ được nhát đó.

Kirito không chỉ nhoài người xuống. Mà chẳng biết từ bao giờ, hai chân cậu đã kẹp quanh người gã hiệp sĩ, kéo hắn đè lên người cậu.

Gã hiệp sĩ thứ hai không cách nào dừng được nhát chém của mình và lưỡi của thanh cự kiếm cắm ngập sâu vào người đồng bạn của gã. Hắn thu kiếm về với vẻ sốc vẫn còn đọng lại trên gương mặt và sau đó, một bóng đen bất ngờ lao tới tấn công từ phía sau.

Khi bật dậy, Kirito đâm tới bằng mũi kiếm mình, xuyên qua cánh tay của gã hiệp sĩ thứ hai một nhát thật chuẩn xác, cậu dùng toàn lực của cánh tay kéo lại, rồi xoay qua gã thứ ba đang lao đến với sự hỗn loạn. Đúng như dự đoán, hắn dừng kiếm lại, bởi thứ Kirito đang lấy làm lá chắn là đồng bọn của hắn.

Rốt cuộc thì, những đòn đánh liên tiếp từ nhóm mà Fanatio gọi là «Tứ Toàn Kiếm» đến hồi kết thúc.

Kirito chạy điên cuồng qua khoảng trống đó. Không thèm đếm xỉa gì tới bốn tên hiệp sĩ nữa, cậu thi triển công kích về phía Fanatio, đang nhẩm niệm toàn quyền khiển thuật.

Lạy trời, hãy để nó tới được -!

Eugeo cầu nguyện không ngừng nghỉ.

“Vũ trang...!”

Fanatio hét.

“Uoooooh!!”

Kirito gào lên, thanh kiếm của cậu giương lên từ phía xa. Với khoảng cách như vậy, không thể với tới Fanatio là điều đương nhiên, nhưng từ lưỡi kiếm tỏa ra một chớp sáng màu lục nhạt ngay sau đó. Bí quyết pháp bộ của trường phải Aincrad, «Sonic Leap». Cũng như «Vertical», chỉ là nhát bổ dọc 1-hit, nhưng lại còn có khả năng cho phép người thi triển lao về phía trước với khoảng cách gấp đôi trong nháy mắt.

Fanatio xoay mũi kiếm về phía Kirito, trên tay cậu lúc này kéo theo một đường sáng nhạt, và đang bổ nhào xuống với vẻ tàn ác trên gương mặt. Dù gì thì, đỡ được lực va chạm chỉ bằng thứ vũ khí mảnh mai như vậy, có mà mơ mới làm nổi. Lấy khí cụ thần cấp, thanh Bích Hồng Kiếm mà so ra, thì thanh trường kiếm mà Kirito đang cầm nặng hơn nhiều. Lại còn công kích với tốc độ xuất quỷ nhập thần nữa, quá là đủ để nghiền liễu kiếm của Fanatio thành rác vụn, cho dù ba thanh như thế chồng lên nhau cũng chấp.

Vào khoảnh khắc mà hiệp sĩ mặc đồ đen bật tới tầm cao nhất với cú bật nhảy của mình và bắt đầu vung kiếm lên -

Từ thanh liễu kiếm, lóe ra chớp sáng.

Không, chính xác thì, bao trùm lên toàn bộ thanh kiếm đó là ánh hào quang trắng-xanh trong khi vươn dài ra với sự nhanh lẹ đáng ngại.

Tia sáng mỏng manh lặng lẽ xuyên qua sườn bên trái của Kirito, cứ thế đâm thẳng lên nên trên, và bùm, một tiếng nổ nhỏ vang lên khi nó đâm sâu mái vòm của điện thờ lớn. Tất cả kết thúc trong chốc lát.

Đòn đánh bí kíp của Kirito chệch hướng khi vùng bụng cậu bị xuyên thủng, và sượt qua lông vũ trên nón sắt của Fanatio, làm nó bay lơ lửng vào khoảng không.

Không có chút máu nào rơi ra và Eugeo nghĩ rằng sinh mạng sẽ không tụt nhiều lắm, nhưng Kirito ngã quỵ xuống, với một đầu gối chống lên sàn. Khi căng mắt ra nhìn kỹ, cậu để ý thấy vết khói lờ mờ bay lên từ miệng vết thương, là một lỗ nhỏ trên áo sơ mi của Kirito.

Nó chắc chắn là công kích bằng hỏa thuộc tính. Tuy thế, ánh sáng từ thanh kiếm của Fanatio lại là tái nhợt, gần chuyển sang xanh. Eugeo chưa từng nhìn thấy ngọn lửa nào có màu sắc như vậy.

Xoay người với một động tác đẳng cấp đến bá đạo, Fanatio chĩa chính xác thanh liễu kiếm vào Kirito đang gục xuống sàn.

Với một tiếng “sha” nhỏ, tia sáng bùng lên lần nữa. Nếu không phải vì Kirito kịp xoay sang trái ngay trước đó thì ánh sáng ấy có khả năng sẽ xuyên qua chân phải của cậu. Tia sáng tạm thời trượt đi đâm vào sàn đá cẩm thạch và một lần nữa gây nên một vụ nổ nhỏ. Khi ánh sáng mờ đi, một lỗ màu đỏ nhạt vẫn còn đang tan chảy trên mặt sàn đó.

“Không…thể nào…!”

Eugeo không chú ý đến giọng nói khàn chói tai thoát ra từ miệng cậu trong phút chốc.

Vật liệu dùng để xây thánh đường là đá hoa cương loại tốt nhất, như «những bức tường bất tử» chia tách Trung Tâm Centoria như một hình chữ thập, dựa trên sắc trắng tinh khiết và nước men như thủy tinh của nó. Đó không là thứ có thể bị tan chảy bất kể ngọn lửa nóng đến mức nào. Không phải chỉ mỗi tấm thảm bị cháy khi những ngọn lửa quỷ quái được sinh ra từ «Sí Diễm Cung» của Deusolbert nhấn chìm mặt sàn là đã đủ làm bằng chứng rồi đó sao?

Nói cách khác, nếu đây là một đòn tấn công kiểu lửa thì đòn này sẽ khiến thuật chi phối hoàn toàn của Fanatio mạnh hơn nhiều so với skill của Deusolbert. Vậy Sinh Mệnh của Kirito chịu một đòn trực tiếp từ một skill như vậy không phải là sẽ ở bờ vực tiêu tan sao?

Kirito không nán lại một chỗ mà liên tục nhảy theo các hướng thất thường khi Eugeo nhìn theo chặt chẽ trong nắm tay của nỗi sợ lạnh như băng. Những tia sáng tiếp nối nhau lóe lên, đào sâu vào mặt sàn khi kiếm của Fanatio đuổi theo thân ảnh cậu.

Một chi tiết đáng sợ hơn của skill này là việc nó không hề bao gồm bất kỳ thao tác nào khác trước khi phát ra ánh sáng, ví dụ như hội tụ ánh sánh hoặc đẩy mạnh thanh kiếm chẳng hạn. Ít nhất thì Eugeo không thể đoán được khi nào thanh kiếm mỏng manh vô tình kia sẽ phát ra tia sáng từ suy nghĩ của cậu. Nếu xem chiêu này như có một biên độ cực kỳ dài tức là xác định nó có cấp độ tương tự là «Sương Lân Tiên», nhưng cây roi đó chỉ là trò trẻ con khi so với thanh kiếm này.

Không cho thấy dấu hiệu nổi giận nào, Fanatio tiếp tục đuổi theo Kirito với những động tác mượt mà như khiêu vũ. Kirito có thể thậm chí là khéo léo né tránh bốn, năm, sáu viên đạn này chỉ là nhờ vào khả năng thể chất đã được rèn luyện miệt mài và trực giác hoang dã của cậu.

Tuy nhiên, cuối cùng, ánh sáng đã bắn ra lần thứ bảy đã tuyên bố chấm dứt trò chơi đuổi bắt chết chóc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.