Được Gặp Lại Em

Chương 133: Phiên Ngoại : Chap 30 : Nói Xấu và Nghe Lén




Ngôn Di cũng ra ngoài, giờ thì Ninh Hi cũng chuẩn bị đi. Đầu óc có chút rối loạn vì cô không ngờ người tối qua giúp cô lại là Khiết Thần, cô không muốn cảm ơn mà điều cô lo sợ là tối qua anh ta có giở trò điên khùng gì hay không vì tính tình của Khiết Thần còn thay đổi nhanh hơn cả thời tiết, lúc sáng lúc mưa, lúc thì râm râm mát mát, chẳng biết thế nào mà đề phòng. Tưởng rằng anh sẽ chẳng quan tâm gì cô mà lại giúp cô pha nước gừng, đương nhiên là cô không vô cảm đến mức chẳng thèm cảm ơn nhưng cái quan trọng là cảm ơn theo cách nào.

Ninh Hi lái chiếc RS7 vào tầng hầm của Tứ Lam rồi đi vào công ty. Nếu Khiết Thần nói 8 giờ thì chính xác 8 giờ cô sẽ có mặt và đúng như vậy đúng 8 giờ thì cô có mặt trước cửa phòng của tổng giám đốc công ty Tứ Lam. Ninh Hi vẫy tay chào Hải Phồn Tinh, cô ấy cũng rất tươi cười nhìn cô rồi đi đến bên cô nói nhỏ: Tổng giám đốc đến từ rất sớm nhắc tôi là khi nào cô tới gì cứ để cô vào.

Nói xong Hải Phồn Tinh còn nhìn loáng thoáng nhìn quanh xem thử có ai không rồi quay sang nhìn Ninh Hi nói tiếp: Tôi nói cô nghe cái này, sáng nay tổng giám đốc rất vui, thưởng cho cả công ty một phần ăn sáng rất ngon nên cô không phải lo.

Ninh Hi ngẩn người một chút rồi đột nhiên cánh tay cô vỗ vỗ lên vai của Hải Phồn Tinh, cô mệt nhọc nói: Tôi nói cô nghe này sếp cô ấy, anh ta là một tên khó chiều, khó sống với anh ta lắm, cô mà cố gắng hiểu anh ta thì không được đâu, tính tình thì khó hiểu. Nếu sáng nay anh ta vui thì chắc gì lát tôi vào cũng sẽ vui đâu đúng không?

Chưa kịp than hết lời với Hải Phồn Tinh thì có tiếng chuông điện thoại bàn vang lên khắp phòng, Hải Phồng Tinh gạt nhẹ tay cô ra rồi nói: Cô đợi tôi chút, tôi nghe điện thoại một lát.

Ninh Hi cũng rất sẵn lòng chờ đợi nhưng đến khi Hải Phồn Tinh nghe điện thoại xong thì mặt mày tái mét, cô ấy nhìn cô với ánh mắt hơi run sợ, từ từ nói: Ninh Hi, cô vào trong đi, Mạc tổng đang chờ cô.

Ninh Hi tò mò hỏi ai gọi đến thì Hải Phồn Tinh lắng nghe đầu máy bên kia rồi trả lời: Điện thoại công việc của tầng dưới định mang lên để tôi sữa chữa ấy mà.

Ninh Hi cũng biết vậy, đành nói: Ồ.

Ninh Hi cũng nghĩ là điện thoại của Khiết Thần, ai ngờ là có điện thoại công việc nên bảo cô vào trong, có vậy thôi mà Hải Phồn Tinh cũng khiến cô đau hết cả tim, đúng là cô gái này cũng rất cá tính.

Ninh Hi tạm biệt Hải Phồn Tinh rồi gõ cửa phòng, đợi có phản hồi từ bên trong thì cô mới đẩy cửa vào.

Ninh Hi bước vào trong, vẫn chỉ thấy tác phong làm việc chỉnh chu và chăm chỉ của Khiết Thần, chẳng thấy gì cả, suốt bao năm nay cái khiến cô vẫn có thể chết mê chết mệt anh chính là thần thái và vẻ đẹp kiêu ngạo từ trong sương tuỷ này, nó chính là thứ khiến cô chỉ nhìn một lần là muốn lần thứ hai, đẹp đến nỗi lung động cả sóng thần.

Khiết Thần vẫn chăm chú vào đống tài liệu nhưng miệng nói: Em trễ ba phút hai mươi tám giây rồi, có nên tính vào tiền lương đầu tiên không?

Ninh Hi vội đáp trả ngay, cô chỉ là đứng ngoài kia một chút, thế nào lại trễ, " Tôi ở ngoài nói chút chuyện với Hải thư kí không tính là đi trễ chứ tổng giám đốc Mạc "

Khiết Thần nhếch miệng cười, xem như dụ được thỏ vào chuồng, " Thế nói thử xem hai người nói chuyện gì mà mất gần ba phút, tôi thuê thư kí đâu phải để cùng em nói chuyện "

Ninh Hi lúc này chỉ biết cứng họng, hay cho một Khiết Thần, bây giờ đưa cô vào tròng như thế này thì biết trả lời thế nào nên Ninh Hi đành qua loa nói: Chỉ là hỏi môi trường làm việc ở đây cô ấy có quen không thôi, rồi hỏi mấy câu hỏi về phụ nữ, tổng giám đốc chẳng lẽ còn muốn nghe?

Khiết Thần không nói gì nhưng ngược lại lại vẩy tay về phía cô, ý bảo Ninh Hi lại gần đây nhưng cô thì cứ chần chừ không dám tới thì Khiết Thần mạnh miệng nói: Lại đây, anh có ăn thịt em đâu mà sợ.

Ninh Hi lườm anh một cái rồi nhởn nhơ đáp: Anh chính là động vật không ăn thịt mà tôi vẫn sợ đấy.

Khiết Thần kiên nhẫn lần nữa rồi lặp lại: Lại gần đây.

Ninh Hi cũng biết anh sắp hết giới hạn chịu đựng rồi nên mới lê gót đi về phía Khiết Thần, khi đến trước mặt bàn làm việc rồi thì Khiết Thần lại mặt dày kêu cô đi qua gần anh mà hình như cũng chưa đợi Ninh Hi phản ứng, anh đã kéo cô sang gần anh, tay vẫn nắm chặt cổ tay cô rồi nói: Nhìn đi.

Lời tác giả: Bộ truyện này không được coi là quá xuất sắc nhưng mong các bạn có thể theo dõi nó đến khi kết thúc, hiện tại mình cũng có rất nhiều tác phẩm nên mong các bạn cũng có thể ghé xem nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và nếu thấy mình có lỗi sai nào về chính tả thì hãy bình luận bên dưới để mình kịp thời sửa chữa vì thật ra khi viết xong một cái là mình đăng lên luôn, chưa có thời gian soát lại hay do máy tự thay đổi chữ viết do phần mềm hay các lí do khác nhé.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.