Dũng Sĩ Giác Đấu - Ta Sưởi Ấm Dòng Máu Lạnh Của Hắn

Chương 48: Trưởng thành ái tình




"Ừ." Heron cười nói, "Tự dưng ta muốn nghe tiếp phần sau của cố sự này."

Lucas không có ý kiến, mở sách ra, bắt đầu đọc:

" "Ô Mia bị tước đi năng lực nhận biết tình yêu, nhưng điều đó cũng không ngăn được số lượng người ngưỡng mộ nhan sắc của nàng tăng lên một cách chóng mặt. Thần gió mơn man tóc của nàng, bướm vờn quanh môi nàng, các vương tử ganh nhau tranh giành ánh mắt của nàng. Xung quanh nàng tràn ngập sự quý mến và kính ngưỡng, thế nhưng nàng lại cảm thấy thật cô độc, thật lẻ loi, vì nàng không tài nào hiểu được tình cảm mọi người dành cho mình. Thế là nàng tự nhốt mình vào một căn nhà gỗ giữa rừng, lặng lẽ sống một cuộc sống nhàm chán." "

Lucas dừng lại một chút, rồi đọc tiếp: " "Zeus, vua của các vị thần, nghe tin đồn về vẻ đẹp toàn mĩ của Ô Mia nên đã đích thân xuống trần xem thử. Và ngài đã lỡ sa vào lưới tình với nàng Ô Mia xinh đẹp ấy. Thế nên ngài càng xót thương cho hoàn cảnh của Ô Mia hơn. "Thật độc ác, thật tàn nhẫn! Tại sao Venus kia lại có thể làm như vậy?!" Zeus gào lên như thế. Và ngài quyết định sẽ phá bỏ lời thề của Venus, giúp Ô Mia trở về như xưa." "

Heron hỏi: "Zeus làm thế nào để phá bỏ lời thề?"

" "Muốn loại bỏ một lời thề được lập bởi thần linh, chỉ cần một thứ. Chính là trái tim của loài thiên thú sinh trưởng bằng mây và nước mưa: Thiên lộc. Nhưng có điều, trái tim đó phải được thiên lộc tự nguyện dâng lên, nếu không thì sẽ không có tác dụng. Zeus đã mang Ô Mia đi tìm Thiên lộc." "

" "Thiên lộc sống ở tầng mây cao nhất. Nó có một bộ lông trắng thuần như tuyết, mắt xanh và sâu như đại dương, trên đầu là cặp sừng to lớn còn rạng rỡ hơn cả vàng. Nó yêu Ô Mia ngay từ cái nhìn đầu tiên, nên đáp ứng lời thỉnh cầu của Zeus, tự móc tim, lấy mạng sống của mình đổi lấy hạnh phúc của Ô Mia." "

Lucas nghiêm túc đọc.

"Con thiên lộc kia tốt bụng dữ." Heron tặc lưỡi, "Sau đó thì sao?"

" "Khả năng nhận biết tình yêu đã trở lại với Ô Mia, nhưng nàng lại quên sạch những chuyện xảy ra trong quá khứ. Nàng chấp thuận lời tỏ tình của Zeus, cùng vị thần tối cao kia sống một cuộc sống viên mãn đến cuối đời. Sau khi Ô Mia qua đời, để tưởng nhớ Thiên lộc đã giúp đỡ ngày nào, Zeus đã dùng cặp sừng của nó xây nên một tòa cung điện, đặt tên là "Thiên Lộc"..." "

Càng về cuối giọng Lucas càng nhẹ, cuối cùng như hóa thành một chiếc lông chim, theo gió bay mất. Y vẫn duy trì tư thế quỳ một chân, mắt nhìn chăm chú vào trang sách như đã thả hồn vào từng con chữ.

Heron thấy Lucas thất thần, liền không vui. Hắn vươn tay xoa xoa mặt Lucas, từ má xoa đến sau tai, rồi chạm đến gáy y.

Lucas ngẩng đầu nhìn Heron, mỉm cười.

"Lúc nãy ngươi không thèm nhìn ta, Lucas." Heron xụ mặt, "Chẳng lẽ ta không hấp dẫn bằng một quyển sách sao?"

Hắn nhìn Lucas bằng đôi mắt ươn ướt đáng thương, cái tay túm lấy tóc Lucas khẽ siết chặt.

Từ sau khi tim Heron "rã băng", hắn đa sầu đa cảm hơn trước rất nhiều, đặc biệt là khi đối diện với Lucas.

Lucas thấy Heron như vậy, buông sách xuống, bắt lấy cái tay đang đặt sau ót mình của hắn, nắm chặt.

Lòng bàn tay y nóng hổi. Hơi nóng xuyên qua da, theo mạch máu xông đến ngực Heron.

Heron chăm chú nhìn Lucas một hồi, làm bộ lơ đễnh hỏi: "Lúc nãy ngươi đang nghĩ gì đó?"

"Tôi chỉ là đang cảm thấy vui cho Ô Mia thôi ạ." Lucas cười, "Ô Mia đúng là người may mắn nhất thế gian, có sắc có tình, còn được ở bên người yêu đến mãn kiếp."

"Nhưng hạnh phúc của nàng ta lại được dựng nên từ sự hi sinh của Thiên lộc. Thậm chí nàng ta còn chẳng nhớ chút gì về sinh linh kia nữa. Đúng là bi kịch."

"Tôi không nghĩ thế." Lucas nhìn Heron, khóe mắt khóe miệng cong cong. In trong đôi mắt màu xanh lam xinh đẹp của y là một khoảng không gian rộng lớn, mà Heron chính là trung tâm.

"Thiên lộc tình nguyện dâng hiến bản thân mình vì Ô Mia. Nó ra đi rất thanh thản, cho nên cũng không tính là bi kịch."

"Hừ. Nói gì thì nói, ta cũng thấy nó vừa ngu ngốc vừa xui xẻo, đúng cái loại điên vì tình luôn."

Lucas chỉ đáp lại bằng tiếng cười khẽ.

Heron chuyển sang tư thế nằm, đột nhiên vươn tay kéo Lucas một cái. Lucas mất đà bị kéo về phía trước, hai tay chụp lấy tay vịn của xích đu, chóp mũi gần chạm đến mặt Heron.

Heron quay sang, cọ cọ chóp mũi với y, cảm nhận hơi thở ấm áp của đối phương vờn trên mặt. Họ chỉ im lặng nhìn nhau, trong đôi mắt xanh của Lucas là ảnh ngược của Heron, còn trong đôi mắt đen của Heron là ảnh ngược của Lucas. Cả thế giới như thu lại, chỉ còn hai người.

Heron luồn tay vào tóc Lucas, xoa xoa. Hắn hơi nghiêng mặt, chủ động áp má mình lên môi y.

"Ngươi hôn ta rồi đó nha." Hắn cười giảo hoạt.

Lucas vươn tay nắm cằm Heron, âu yếm đặt lên trán hắn, má hắn, chóp mũi hắn, cằm hắn, chỉ trừ môi, vô số nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước.

Heron như người đang ngứa lại bị gãi không đúng chỗ, bứt rứt mãi, cuối cùng hắn xoay mặt qua, vươn tay giữ lấy gáy Lucas, thẳng thắn hôn lên môi y.

Lucas làm bộ vậy thôi, chứ thật ra nãy giờ y đã khó chịu lắm rồi, lần này Heron chủ động dâng đến tận miệng, dễ gì y bỏ qua. Y nâng cằm Heron lên, nhắm mắt làm sâu thêm nụ hôn.

Tim Lucas lại theo thói quen, bắt đầu loạn nhịp. Heron như một thanh nam châm khổng lồ, dễ dàng hút ra hết những tình cảm y hằng chôn giấu. Đột nhiên y thấy đói cồn cào, dường như linh hồn y đang mãnh liệt khát cầu một cái gì đó.

So với nụ hôn đầu tiên, nụ hôn này thành thục và cháy bỏng hơn rất nhiều. Dục vọng càng tràn trề, Lucas càng dịu dàng. Y không bá đạo cướp đoạt, chỉ nhẹ nhàng mơn trớn đầu lưỡi Heron, như một tu sĩ luôn mang theo lòng thành kính đối với đức tin của mình. Có lẽ chỉ cần Heron nói không muốn, dù thân thể đang khó chịu cỡ nào, y cũng sẽ buông hắn ra ngay lập tức. Sự cố chấp trong tình yêu này của y hoàn toàn khác với tình cảm đơn thuần của Heron.

Bọn họ hôn rất lâu, đến khi chịu không nổi nữa mới luyến tiếc buông ra. Heron nhắm mắt quay đầu sang một bên thở hổn hển, khuôn mặt trắng nõn có chút ửng hồng. Một lọn tóc rơi xuống mặt, đung đưa theo nhịp thở của hắn.

Lucas trìu mến nhìn người mình thương, giúp hắn vén lọn tóc kia lên.

Heron nghỉ ngơi một chốc, sau đó ra lệnh: "Lucas, đừng quỳ nữa."

Lucas vâng lời đứng dậy. Vì quỳ lâu nên đầu gối hơi đau.

Heron mở mắt, nắm lấy ray y, kéo mạnh một cái. Lucas không ngờ hắn sẽ làm vậy, mất thăng bằng, loạng choạng ngã lên người hắn.

Heron bị Lucas đè muốn hụt hơi, lồng ngực và cằm bị va chạm khẽ nhói lên, khiến hắn theo bản năng rên nhẹ một tiếng. Lucas luống cuống muốn ngồi dậy xem hắn có bị thương không, nhưng Heron dường như đã đoán trước, nhanh tay kéo cổ áo Lucas, giữ y nằm sấp trên người mình.

"Nằm yên đó!" Hắn gằn giọng.

Xích đu hơi đung đưa theo động tác của hai người, kim loại ma sát phát ra âm thanh chói tai. Heron chuyển qua ôm cổ Lucas, chăm chú nhìn y. Nhưng Lucas đang quay lưng về phía ánh nắng, nên Heron không thể nhìn rõ ngũ quan của y, chỉ có thể cảm nhận được sự rung động của hai trái tim cùng chung một nhịp của hai người.

Đột nhiên lòng Heron trào ra một cảm giác kỳ lạ. Hắn cảm thấy dường như mình đang hòa thành một thể với người yêu. Hắn cứ tưởng thứ tình cảm hắn và Lucas cùng thai nghén ra từ ngày trở về từ bãi biển vẫn chẳng tiến triển gì, nhưng hắn đã lầm. Thì ra nó vẫn lặng lẽ sinh sôi nảy nở trong âm thầm.

Chợt hắn nâng mặt Lucas lên, kích động nói:

"Lucas, ta yêu ngươi! Với thân phận chủ nhân, và người yêu, của ngươi, ta tuyệt đối không cho phép ngươi phản bội ta! Cả thân thể lẫn linh hồn của ngươi đều là của ta! Nếu ngươi dám ngoại tình, vậy thì hãy cầu nguyện để không bị ta bắt được, nếu không, ngươi chết chắc! Ta sẽ tự tay moi trái tim biến chất này ra, sau đó đốt xác ngươi, cuối cùng chôn ngươi trong lăng mộ của gia tộc Polio!"

Heron nói rất lớn, khiến tai Lucas ù đi. Tự nhiên y lại thấy mắc cười. Người ta tỏ tình thì ngọt ngào đường mật, còn chủ nhân của y thì hung hăng, như thể y mà lắc đầu một cái thôi là hắn sẽ xách dao chém y liền.

Cơ mà Lucas thấy vui quá thể. Y vươn tay ôm lấy bảo bối nhà y, kề mặt vào cổ hắn, ngửi lấy ngửi để mùi xà phòng thơm ngát. Heron cũng nâng chân lên vòng qua eo y.

Sau một hồi ôm ấp trong im lặng, Heron không nhịn được nữa, ai oán nói: "Lucas, sao ngươi chẳng ừ hử gì hết vậy? Ta vừa mới tỏ tình đó!"

Lucas trầm mặc trong chốc lát, sau đó hơi dịch người lên. Tầm mắt y lưu luyến lướt từ tóc, xuống mắt, xuống mũi rồi xuống cằm, cuối cùng lại trở về đôi mắt đen đẹp như đá quý của Heron.

Y đang nín thở, lồng ngực thôi phập phồng, trông y cứng đờ như một bức tượng. Mặt y căng ra đầy nghiêm túc, như một võ sĩ đã sẵn sàng vứt bỏ hết tất cả để chiến đấu đến giọt máu cuối cùng.

"Tôi yêu ngài." Y gằn từng chữ.

Heron ngẩn người.

Tuy cùng là một nội dung, nhưng cách Heron và Lucas biểu lộ hoàn toàn khác nhau.

- -----------

Tình hình là gần chục chương nữa mới có H thiệt ạ (。’▽’。)♡


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.