Dũng Sĩ Giác Đấu - Ta Sưởi Ấm Dòng Máu Lạnh Của Hắn

Chương 44: Nụ hôn đầu




Heron ngồi tựa sát vào Lucas, cùng chia nhau hơi ấm, cùng nghe tiếng sóng vỗ bờ, vừa nhâm nhi ly rượu cay nồng vừa giương mắt ngắm dãy ngân hà bao la.

Không ai nói chuyện, nhưng bầu không khí không nặng nề chút nào, ngược lại còn rất thoải mái.

Heron đang cao hứng nên đã nốc rất nhiều rượu, mặt với cổ đã đỏ ửng lên rồi.

Chỉ có lúc bên cạnh Lucas, hắn mới có thể là chính mình, ăn nói chơi đùa cũng chẳng cần phải kiêng dè.

Ly rượu của Heron đã cạn đáy. Hắn quay sang Lucas: "Có mang kiếm không? Ta muốn vận động một chút."

Lucas khẽ nhíu mày, vâng lời ra xe lấy vào hai thanh kiếm rồi đưa cho Heron thanh tốt hơn.

Heron tuốt kiếm khỏi vỏ, dùng đầu ngón tay vuốt dọc theo cạnh cùn của kiếm. Đột nhiên hắn trở tay, lưỡi kiếm phản xạ lại ánh sáng, một đạo bạch quang xẹt qua mặt hắn.

Hắn đứng dậy, mũi kiếm chúc xuống đất.

"Vẫn như cũ." Hắn ra lệnh, "Dốc toàn lực, Lucas."

Lucas bất đắc dĩ thở dài. Đoản kiếm trong tay y lượn một vòng, nhắm thẳng vào Heron.

Trận đấu này đã biết trước kết quả. Nhưng Heron cũng không nản lòng.

Heron tiên phát chế nhân*, nhanh chóng nghiêng người tránh thế kiếm của Lucas. Vì trong người có hơi men nên hắn ra chiêu rất hỗn loạn. Kiếm của hắn khua khoắng trên không trung mấy lần mới lung lay bay về phía Lucas.

* Tiên phát chế nhân: chủ động tiến công để triệt phá cơ sở chuẩn bị, làm giảm sức mạnh, ý chí và hành động xâm luợc của quân địch, tạo tiền đề cho chiến thắng sau này.

Lucas không trực tiếp đỡ đòn. Y chỉ cần di chuyển một chút là có thể dễ dàng tránh thoát.

Heron không cam lòng, tiếp tục tiến công, nhưng lần nào Lucas cũng đỡ được. Tiếng kim loại va chạm chát chúa vang lên, nhanh chóng bị tiếng sóng vùi lấp mất.

Cuối cùng, Heron bị Lucas hất ngã. Hắn nhanh chóng đứng lên, phủi cát bám vào quần áo, nhìn chằm chằm vào Lucas, không tùy tiện xuất kiếm nữa.

Lucas đứng cách Heron không xa. Y mặc trang phục bằng vải thô, tóc vàng bị ánh trăng nhuộm thành màu trắng bạc, bắp thịt ẩn hiện sau lớp quần áo ẩn chứa một thứ sức mạnh khó tả. Giờ phút này y cũng lẳng lặng quan sát Heron, kiên cường và anh tuấn như một bức tượng thạch cao được điêu khắc bởi bàn tay của người thợ tài hoa.

Heron nhìn y một hồi, cười xấu xa. Hắn đột nhiên vươn tay vén vạt áo lót lên, lộ ra cặp đùi thon dài trắng nõn.

Tay cầm kiếm của Lucas run lên.

Heron ném luôn kiếm đi, cười càng tươi, giữ vạt áo, từng bước từng bước tiến lại gần Lucas.

Hai chân hắn trơn bóng, không quá mềm mại như chân phụ nữ, nhưng rất có tính gợi cảm, thậm chí trông còn đẹp hơn hình khắc trên bích hoạ.

Hắn đi tới trước mặt Lucas, hơi ngẩng đầu nhìn y.

"Ngươi muốn nhìn tới khi nào nữa, Lucas?" Hắn xấu xa cười, như một tiểu ác ma lấy việc trêu chọc người khác làm niềm vui.

Lucas nhận ra sự thất thố của mình, lập tức cưỡng ép bản thân quay mặt đi. Y khàn khàn nói: "Tại sao ngài lại..."

Heron không thèm đợi y nói xong, nhảy lên người y, chân quấn quanh eo y, tay cũng vòng qua cổ y.

Lucas vội ném đoản kiếm để ôm lấy hắn, sợ hắn té một cái thì chết dở.

Heron thổi khí vào tai y, thấp giọng nói: "Ngươi đang cương phải không? Ta thấy rồi nhé."

Đại não Lucas nổ ầm một tiếng. Máu đang chảy trong cơ thể y như kết băng rồi nổ tung ra. Lưng y căng cứng, tim đập điên cuồng như muốn phá thịt vọt ra ngoài.

Tâm ý y chôn giấu đã lâu nay lại lộ ra ngoài bởi một câu nói của Heron.

Hai mắt Lucas tối sầm lại, chân mềm nhũn, mất thăng bằng ngã về phía sau. Heron ngồi trên đùi y, khoanh tay từ trên cao nhìn xuống.

Tâm Lucas như nổi trống, nghiêng mặt không dám nhìn thẳng.

Heron cười cười, kéo mặt y lại đối diện với mình, "Khéo thật, ta cũng cứng rồi."

Lucas kinh ngạc, lập tức nhổm thân trên dậy, bắt lấy vai Heron, mở to mắt nhìn hắn.

Y tưởng mình nghe nhầm, trước mắt xuất hiện một màn sương mông lung, bầu trời sao, biển lớn, trăng, và cả tiếng sóng rì rào đều đột ngột biến mất. Cả thế giới rộng lớn này, chỉ còn y và Heron.

Hai người giằng co một hồi, cuối cùng Heron chịu thua, mềm nhũn nằm vật xuống người Lucas, vòng tay ôm eo y, cọ cọ vào vụng bụng rắn chắc của y như con mèo nhỏ đòi vuốt lông.

Không ai nói gì, không khí dần trở nên ám muội.

Lucas đưa tay ra cho Heron kê đầu, tay kia chỉnh lại quần áo của hắn, che kín hai chân bóng loáng đang lộ ra ngoài.

"Lucas..." Heron nhắm mắt lại, "Giờ phút này, đừng coi ta là chủ nhân của ngươi..."

"Tôi hiểu rồi." Lucas dịu dàng nói, "Tôi cũng không định làm vậy."

Y ôm lấy vai Heron, cúi đầu, vén lại những sợi tóc mất trật tự của hắn. Ánh mắt y chứa đầy yêu thương, động tác cực kỳ nhẹ nhàng như sợ sẽ vô ý tổn thương người y yêu. Ngón tay đầy vết chai của y lướt qua lướt lại khiến tâm Heron ngứa ngáy.

Heron nắm chặt cái tay khiến người ta khó chịu kia, kéo lại kề sát vào mặt mình, sau đó hắn mở mắt ra nhìn y.

Giữa một trời sao lấp lánh nhiều không đếm xuể, đôi mắt của Lucas càng sâu, nhu tình tràn ngập như muốn dìm chết Heron.

Lần này Lucas không rút ray về nữa. Y chủ động xoa xoa gò má mềm mềm của người kia.

Một giọt nước biển treo trên sợi tóc y, thoáng đung đưa rồi rơi xuống mặt Heron.

Heron cười xấu xa, duỗi đầu lưỡi hồng phấn đón lấy giọt nước, vị mằn mặn chảy vào khoang miệng ấm nóng.

Trong lúc đó, mắt hắn vẫn dán chặt vào Lucas, ánh mắt như giễu cợt, lại như quyến rũ.

Lucas nhìn hành động của hắn, sắc mặt ngày càng khó coi.

Y trượt tay xuống cổ Heron, đẩy tóc vương ở đó ra, nhẹ nhàng vuốt ve.

Phần cổ Heron mềm mịn như tơ lụa thượng hạng. Thậm chí Lucas còn cảm nhận được nhịp đập mãnh liệt sau lớp da mỏng manh. Y rất muốn gặm cắn, liếm láp, thậm chí cắn da uống máu hắn. Bây giờ trong mắt y, Heron trở thành một con mồi tươi ngon tuyệt đối không thể bỏ qua.

Heron hơi ngửa đầu ra sau, nheo mắt lại hưởng thụ từng cái đụng chạm của Lucas. Đầu ngón tay hắn đặt sau lưng Lucas, cũng chậm rãi vuốt ve.

Lông tơ trên lưng Lucas lập tức dựng thẳng, hô hấp y đã bắt đầu nặng nề, lửa dục được Heron châm lên lúc nãy nay lại càng cháy đượm.

"Lucas, cúi đầu thấp xuống một chút..." Heron nói.

Lucas vâng lời.

Heron nâng tay, chạm vào mặt y, từ cằm dời lên gò má, sau đó lại vòng ra sau tai, quyến luyến xoa xoa vành tai y. Sau đó tay hắn dừng lại một chút ở khóe mắt y, chạm nhẹ vào hàng mi dày ánh vàng hơi run, rồi chuyển sang lông mày và cái trán cao cao của y.

Sự ôn nhu của Heron như một liều thuốc vạn năng, chữa lành mọi vết thương từ thể xác đến tâm hồn Lucas, khiến y thấy khoan khoái như đã được thay da đổi thịt hoàn toàn. Sự thỏa mãn này hoàn toàn không liên quan gì đến dục vọng.

"Chủ nhân của tôi..." Vành mắt Lucas đỏ lên, lòng hơi quặn lại. Y cảm thấy, giờ có chết y cũng không hối tiếc.

Lucas nâng Heron lên nằm ngang hàng với mình, để hắn gối lên khuỷu tay.

Ánh trăng phủ lên cơ thể Heron, biến lông mi hắn thành màu xám trắng, như thoa lên một lớp bột bạc. Quần áo vẫn còn ướt dán sát vào da thịt hắn, phô ra những đường cong tuyệt hảo, cả hai điểm trước ngực cũng hiển hiện rõ ràng.

Hắn ôn nhu xoa xoa mặt Lucas, khẽ cười: "Lucas, ta có đẹp không?"

Lucas vội hút một ngụm khí, mắt mở to, máu khắp người lại sôi trào, trong một thoáng y không khống chế nổi khát vọng. Y nâng cằm Heron lên, đặt lên môi hắn một nụ hôn.

Hô hấp của y hết sức hỗn loạn, khí tức nóng rực mỗi lần y hít thở khiến Heron có cảm giác như bị bỏng. Lúc đầu, y hôn rất nhẹ, như chuồn chuồn lướt nước, sau đó nụ hôn của y dần điên cuồng, ý đồ xâm chiếm rõ rệt.

Y giữ chặt tóc Heron, muốn đòi lấy tất cả của hắn. Đầu óc y trống rỗng, mỗi tế bào của y đều đang run rẩy vì hưng phấn, lồng ngực phập phồng càng lúc càng nhanh. Tình yêu của y, tín ngưỡng của y đều bộc phát thông qua nụ hôn có phần bá đạo này.

Y yêu Heron rất lâu rồi, lâu đến nỗi đến chính y cũng không nhớ rõ thứ tình cảm mãnh liệt này đã nảy mầm từ lúc nào. Thậm chí y còn có cảm giác từ khi sinh ra y đã yêu hắn.

Không biết qua bao lâu, y mới kết thúc nụ hôn, chậm rãi mở mắt, đáy mắt tràn đầy mê ly và động tình. Y nhìn Heron, sửng sốt.

Khí tức của Heron cũng bất ổn như y, mắt hắn nhắm chặt, thở hổn hển, thân thể phấn hồng nhẹ run. Tay hắn vô lực treo trên cổ Lucas, khóe miệng hơi nâng lên, hạnh phúc mỉm cười.

Hắn chợt nhận ra môi hơi đau, theo phản xạ đưa tay sờ thử, thấy trên đầu ngón tay là máu đỏ.

"Lucas..." Hắn cười, "Ngươi cắn rách môi ta rồi nè."

Heron nắm tay hắn, say mê liếm vết máu trên đó. Y vòng tay kéo hắn vào lòng mình, ôm thật chặt.

Đầu Heron tựa vào vai y, cùng vươn tay ôm lại, kéo khoảng cách giữa hai người gần thêm.

Bọn họ chỉ muốn sống thật với cảm xúc của bản thân, không quan tâm đến sự cách biệt thân phận. Với họ, yêu chính là yêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.