Đụng Quỷ Liền Mạnh

Chương 56: Thể chất BUG




"..."

Tô Mục Nhiên ngẩn người.

Quy yêu này.

Hơi điên cuồng thì phải.

Hiện tại Quy Sơn Nghiễn là của mình, đương nhiên quy yêu đang ở trong nghiên mực này cũng có thể coi là của mình... Còn dám trang bức với mình sao?

Hắn lại sờ soạng một chút.

"Ta..."

"Ngươi..."

Quy yêu chán nản, không ngờ ngay cả một câu cũng không thể nói nổi thành lời.

Lúc này, Tô Mục Nhiên mới cười hỏi: "Rốt cục ngươi có lai lịch thế nào? Tại sao lại ở bên trong Quy Sơn Nghiễn?"

Quy yêu hừ lạnh một tiếng, lại không hé răng.

"Ơ?"

Tô Mục Nhiên cười lạnh, tiếp tục sờ soạng.

Quy yêu nghiến răng nghiến lợi, nói: "Công tử, nam nữ hữu biệt, thụ thụ bất thân, tuy rằng ta là yêu, ngươi là người, nhưng người yêu khác đường, mời tự trọng."

"..."

Lần này đến phiên Tô Mục Nhiên trợn tròn mắt.

Con rùa này?

Là cái?

Chẳng trách bản thân mình vừa mới sờ một cái đã khiến nó tức giận thành như thế?

Hắn vội ho một tiếng, vẻ mặt Tô Mục Nhiên tràn đầy trấn định, nói: "Con người ta yêu thích đồ cổ, trước đây ta cho rằng đây chỉ là một nghiên mực cổ tương đối có giá trị sưu tầm, thấy cái mình thích thì thèm, vì thế cho nên ta mới sờ vài cái, căn bản là ta không biết ngươi đang ở bên trong."

"Đúng rồi, rốt cục ngươi là thứ gì?"

Tô Mục Nhiên đổi chủ đề.

Hắn không muốn tiếp tục dây dưa nhiều trên cái đề tài nam nữ hữu biệt này.

Quy yêu chậm rãi nói lại quá trình sinh ra và lớn lên của mình.

Chỉ có điều, lời nó nói hơi khác so với ghi chép.

Nó là rùa thần được dưỡng dục từ dòng Vấn Hà, được bách tính Vấn Hà thờ phụng như thần linh, phù hộ một phương mưa thuận gió hoà, sau đó lại càng có nhiều người cung phụng nó hơn, dẫn đến hương khói nhang đèn của Hà Thần Vấn Hà bị cắt đứt.

Hà Thần Vấn Hà giận dữ kiện lên thiên đình, bịa đặt lung tung, cuối cùng khiến nó bị thiên đình trấn áp.

Tô Mục Nhiên nửa tin nửa ngờ.

Lòng người khó dò.

Huống chi là yêu?

Trái lại Tô Mục Nhiên tương đối tin tưởng vào truyền thuyết bản thân đã tra được từ trên Baidu hơn.

Chẳng qua, không ngờ tên này lại thực sự là con rùa thần đến từ Vấn Hà mà từ điển bách khoa Baidu đã ghi lại?

Hiện tại Vấn Hà vẫn đang còn tồn tại, vậy liệu có phải Hà Thần cũng đang ở trong dòng Vấn Hà kia không?

Trên đời này thật sự có thiên đình tồn tại sao?

Như vậy rốt cục thiên đình ở nơi nào?

Chẳng lẽ những thần tiên trong truyền thuyết kia cũng đều có tồn tại sao?

"Lúc trước là ngươi công kích ta sao?"

Sau khi đã có hiểu biết đại khái, Tô Mục Nhiên bắt đầu đi vào chính đề, cười nói: "Công kích như lúc trước ngươi còn có thể phát ra bao nhiêu lần nữa?"

Trong lòng Quy yêu cảm thấy hơi phiền não, cũng cảm thấy hơi khó hiểu.

Nhưng nó ăn nhờ ở đậu.

Chẳng còn cách nào khác.

Vì thế nó cố ý khiến giọng điệu của mình trở nên mềm mại và bình tĩnh, nói: "Năm đó ta bị Bích Hà nguyên quân trấn áp, chỉ có một tia phân hồn trốn ra được, mà một tia phân hồn này ẩn giấu bên trong quy huyết thạch. Sau đó lại có người dùng số quy huyết thạch ấy chế tạo thành Quy Sơn Nghiễn, từ đó ta sống nhờ bên trong Quy Sơn Nghiễn này, hơn một nghìn năm nay chỉ khôi phục được một chút lực lượng."

"Công kích như lúc trước ta cùng lắm cũng chỉ có thể đánh ra thêm hai mươi lần nữa, đối phó với người bình thường thì còn được, thế nhưng đối với những người mạnh mẽ như ngài thì chẳng có tác dụng gì cả."

"Hiện tại ta đã chẳng còn sức để công kích nữa, ít nhất cũng phải cần nữa năm thậm chí cần thời gian lâu hơn mới có thể từ từ khôi phục."

Những lời này.

Là nó cố ý nói cho Tô Mục Nhiên nghe.

Cho dù nó chỉ còn lại một tia phân hồn đã khôi phục được một chút thực lực, nhưng nói cho cùng nó vẫn là một con yêu hung ác ngay cả Hà Thần được thiên đình sắc phong đường đường chính chính còn không thể đánh lại, cho dù nó chỉ mới khôi phục được một chút thực lực nhưng làm sao có thể yếu ớt như thế?

Nhưng...

Rốt cuộc người này là quái vật gì vậy?

Quy yêu có thể cảm ứng rất rõ ràng, thực lực của Tô Mục Nhiên cũng không thể tính là quá mạnh mẽ, nếu bản thân mình ở thời kỳ toàn thịnh, chỉ cần mình lật tay một cái đã có thể trấn áp hắn.

Thế nhưng mình công kích hắn nhiều như vậy, muốn ảnh hưởng thần hồn tinh thần của hắn, ít nhiều gì cũng không nên vô dụng như thế mới đúng?

Nó nào biết rằng, Tô Mục Nhiên có ngón tay vàng tồn tại.

Theo một mức độ nào đó, Tô Mục Nhiên đang trong một trạng thái tương đối giống với BUG.

Không sợ quỷ mị.

Không sợ cương thi.

Không sợ yêu ma.

Đây hoàn toàn là thể chất BUG.

Tô Mục Nhiên thầm cười lạnh.

Mẹ nó ta tin chuyện ma quỷ của ngươi mới là lạ.

Một con yêu hung ác bị trấn áp nghìn năm, sẽ bị ma diệt hung tính biến thành một con yêu quái nhỏ thiện lương?

Bỏ xuống đồ đao, lập địa thành phật, chỉ là cách nói của Phật môn mà thôi, không thể coi là thật.

Hệ thống chính là đá phát hiện nói dối tốt nhất.

Mẹ nó nếu ngươi thực sự suy yếu thì số điểm công đức trong công kích ngươi mang đến không phải là 1, mà là 0. 5.

"Đúng không?"

"Lúc trước công kích của ngươi khiến ta cảm thấy rất thoải mái, hay là ngươi tiếp tục công kích ta vài lần nữa xem sao?"

Tô Mục Nhiên trầm ngâm chốc lát, đột nhiên mở miệng: "Con người của ta, một khi khó chịu sẽ trở nên rất táo bạo, thích đập đồ vật, lỡ ta không cẩn thận đập phá Quy Sơn Nghiễn này không biết sẽ như thế nào đây?"

Tâm tình của Quy yêu hơi giao động một chút.

Tô Mục Nhiên cầm lấy "Quy Sơn Nghiễn", tay trái ném ra tay phải chụp lấy, sau đó tay phải lại ném ra tay trái chụp lấy.

Quy yêu kinh hãi, vội vã phát động công kích.

"Keng!"

"Ngươi đã bị quy yêu công kích, điểm công đức +1, năng lực ngự thủy +1."

"Keng!"

"Ngươi đã bị quy yêu công kích, điểm công đức +1."

"Keng!"

"Ngươi đã bị quy yêu công kích, điểm công đức +1."

Trong đầu, tiếng nhắc nhở của hệ thống liên tiếp vang lên.

Lại vang lên tới 20 lần.

Giọng nói của quy yêu vô cùng suy yếu, thậm chí ngay cả nói cũng bắt đầu thở mạnh: "Tiên sinh, ta thật sự không còn sức lực nữa."

"Ha ha."

Tô Mục Nhiên ném "Quy Sơn Nghiễn" lên thật cao, rồi lại chụp lấy.

Mẹ nó.

Ngay cả lão tử mà ngươi cũng dám lừa gạt?

Không xuất hiện số lẻ mà cũng dám nói bản thân mình hết sức rồi?

"..."

Trong lòng quy yêu đã muốn chửi mẹ nó.

Mẹ nó!

Quy Sơn Nghiễn này chính là nơi mà nó sống nhờ.

Một khi món đồ này thật sự vỡ nát, đồng nghĩa với tích lũy nghìn năm của mình cũng đi tong.

Cắn răng, nó tiếp tục công kích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.