Đừng Một Mình Nữa Yêu Thôi!

Chương 5: 5: Sum Họp




Thoáng chốc đã về đến nhà, vì nhà Ngọc Y nằm ngay đường lớn nên khi xe buýt vừa đỗ lại là đã nhìn thấy nhà cô rồi.

Bước xuống xe, cô thì loay hoay xách đồ còn mẹ cô thì đi vào mở cổng.

Về đến thì cũng khoảng 9 giờ, nên mẹ cô tranh thủ chạy vào bếp nấu ăn để kịp bữa trưa.

Còn cô thì vẫn lóng ngóng đứng ở trước nhà để chờ người ba thân yêu của cô về.

"Aaaa! ba về rồi!"

Vì cổng đã mở sẵn nên khi ba cô về chỉ việc chạy thẳng vào thôi cô không cần mở cửa

Cô xúc động vừa chạy vừa dang rộng tay, còn miệng thì hét lên thật lớn.

Ba cô vừa mở cửa xe là đã bị cô ôm chầm lấy rồi.

"Ba à, con nhớ ba quá!!!"

"Ôi con gái yêu của ba, ba cũng nhớ con lắm!"

Hai ba con ôm nhau thắm thiết, đối với ông Diệp Văn mà nói, Diệp Ngọc Y cô là bảo bối tâm cang, là báo vật quý giá nhất của ông, từ nhỏ đến lớn ông chưa từng la rầy cô tiếng nào ngược lại còn bênh cô mỗi khi bị mẹ cô mắng nữa, tuy là luôn luôn chiều chuộng, nhưng cô chưa bao giờ làm ông thất vọng về điều gì.

Nũng nịu hồi lâu hai ba con cô mới đi vào nhà, lúc này mẹ cô từ trong bếp bước ra, gương mặt giả vờ giận dỗi nói:

"Vậy thì hay rồi, có con gái thì quên tôi rồi chứ gì?"

Tuy ba mẹ cô năm nay cũng gần 40 rồi nhưng tình cảm vẫn còn mặn nồng lắm đó nha.

Khi nghe mẹ cô nói thế ba cô mới luống cuống bỏ mấy túi đồ xuống mà chạy nhanh vào.

"Bà xã à, anh về rồi!"

Và tiếp theo là màn âu yếm thiết tha của hai con người vừa mới được hội ngộ, huhu cô lại bị bỏ rơi rồi!

____

Nhà của Lâm Gia Kiệt!

Do hôm qua mẹ anh đã nghỉ làm ở nhà để xả stress, nên hôm nay bắt buộc phải đến công ty, công việc vẫn còn chất đống.

Hôm nay vẫn còn lễ mà sao ai cũng bận rộn vậy? Chỉ còn mỗi anh ở nhà với bà vú, kể ra thì anh không phải con một, anh còn có một cô em gái nữa tên Lâm Vy Lam kém anh hai tuổi.

Tính tình của con bé này thì ôi thôi khác xa với Lâm Gia Kiệt, chẳng biết sao từ nhỏ nó đã khó ở, chẳng chơi thân được với ai quá lâu, nhìn bề ngoài thì rất đáng yêu dễ gần, nhưng mỗi lần ở cùng một chỗ với anh thì y như rằng.

Bé nó tuy là con gái nhưng rất mạnh mẽ, chưa bao giờ thấy nó chạy về mách, hay khóc la gì.

Mặc dù hai người là anh em ruột nhưng mỗi người ở một nơi, khi vừa mới lên cấp hai nó đã nằn nặc đòi qua Mỹ với ông bà ngoại thế là ba mẹ anh chiều nó luôn, tính ra thì xa nhau cũng ba năm rồi.

!.

Trong phòng, Lâm Gia Kiệt đang ngồi trên chiếc ghế gần bàn học, đáng lẽ lúc này anh đang đi chơi cùng Nguyễn Trần Minh mới đúng, nhưng anh không đi lại chọn ở nhà một mình thui thủi thế này.

Tay Lâm Gia Kiệt đang cầm một chiếc điện thoại đời mới, nó không phải được ba hay mẹ anh mua cho đâu, nó được mua từ chính tiền dành dụm của anh, vì tuần nào ba mẹ anh cũng cho tiền tiêu vặt nhiều gấp mấy lần người ta sao sài cho mà hết.

Ánh mắt của Lâm Gia Kiệt cứ tập trung vào chiếc điện thoại đó, anh chăm chăm nhìn vào tấm ảnh của Diệp Ngọc Y, cũng do anh tình cờ nhìn thấy được sắp ảnh của cô chụp cùng bà ở nhà bên đấy, anh đã xin Vĩ Tuấn cho anh chụp lại, với những lí do xàm xí nhất có thể.

____

Ngày hôm sau!

Từ sáng sớm Diệp Ngọc Y đã nhận được tin nhắn từ Đỗ Nam- lớp trưởng lớp cô, và cũng là bạn thân chơi chung nhóm.

-" Hôm nay đến lượt cậu trực nhật đấy nhé!"

Diệp Ngọc Y cô không phải là người thích trốn tránh mấy việc này nhưng là do Đỗ Nam đang tìm cớ để đánh thức cô, thiệt là đáng chết mà mới có 5 giờ 30 sáng thôi.

Ngọc Y thầm chửi rủa "Đỗ Nam hôm nay cậu chết với tôi".

!.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.