Hàn Luật một chút cũng không khách khí với 2 chị em, ngồi bên cạnh Lâm Táo bưng bát lên ăn.
Làm một trợ lý cùng ông chủ luôn ăn cơm bên ngoài với kẻ có tiền, Hàn Luật cũng không phong cảnh như bên ngoài hay nói, ít nhất hắn ăn uống không có quy luật, hoặc ăn ở nhà ăn hoặc ăn cơm hộp, Hàn Luật nhớ không nổi lần trước hắn ăn cơm ở nhà là lúc nào.
"Cảm ơn đã chiêu đãi, lần sau tôi mời khách." Sau khi ăn xong, Hàn Luật có qua có lại mà nói.
Lâm Táo ánh mắt lập lòe.
Hàn Luật minh bạch suy nghĩ cảu cô: "Lâm tiểu thư yên tâm, trừ khi ông chủ hỏi hoạt động của cô, tôi sẽ không chủ động nói ra."
Lâm Táo cảm thấy thế này vẫn chưa đủ, cười thương lượng: "Nếu hắn hỏi, anh cũng đừng nói được không?"
Hàn Luật: "Ông chủ sẽ yêu cầu tôi điều tra, nếu tôi tra không được, thuyết minh tôi không có năng lực, hơn nữa, thật sự nếu có ngày đó, vô luận cô chuyển đến nơi nào, chỉ cần ông chủ muốn biết, hắn đều sẽ biết."
Lâm Táo:.....!
Tần Lộ bỗng nhiên trong lòng vừa động, nhỏ giọng hỏi: "Vậy ông chủ của anh gần nhất có người mới hay không, phụ nữ ý?"
Nếu có, em họ liền an toàn, cũng hòan toàn bỏ lỡ bắp đùi Mạnh Hoài An này rồi.
Hàn Luật nhún vai: "Xin lỗi, đây là việc riêng của ông chủ, tôi không được phép tiết lộ."
Tần Lộ: "A, vậy Hàn tiên sinh có thể đi rồi, không tiễn."
"Có lẽ em cùng Mạnh Hoài An thật sự có duyên." Tiễn Hàn Luật đi, Tần Lộ vẻ mặt nghiêm túc nói với Lâm Táo.
Lâm Táo hữ khí vô lực: "Vậy chị như thế nào không nói em với Hàn Luật có duyên?"
Tần Lộ: "Nguyên lai em thích kiểu người như Hàn Luật."
Lâm Táo:.....!
Hàn Luật cùng Mạnh Hoài An bản chất có khác nhau sao? Đều máu lạnh vô tình, chẳng qua Mạnh Hoài An làm đến đúng lý hợp tình, Hàn Luật lại thích ngụy trang mà thôi.
"Không nói nữa, em ngủ đây." Lâm Táo bực bội trở về phòng.
Tầm nhìn của phòng trong cao ốc Hoàn Vũ rất rộng lớn, Mạnh Hoài An cầm lấy di động.
Hàn Luật: "Ông chủ, rất trùng hợp, Lâm tiểu thư cùng Tần tiểu thư thuê phòng đối diện tôi."
Mạnh Hoài An: "....Cậu cho rằng đây là trùng hợp?"
Hàn Luật: "Vâng, trừ khi kĩ thuật diễn của họ đã đạt tới đỉnh cao không ai nhận ra được."
Mạnh Hoài An cúp điện thoại.
Thành phố S lớn như vây, nơi có thể thuê nhà nhiều như vậy, 2 người chị em Lâm Táo cố tình thuê phòng đối diện Hàn Luật, Mạnh Hoài An không tin đây là trùng hợp, duy nhất hắn có thể lý giải, đó là Lâm Táo sau khi phát hiện hắn hoàn toàn không để ý đến cô liền hối hận, vì thế hao tâm tổn sức mà tìm ra chỗ ở của Hàn Luật, cố ý thông qua Hàn Luật nhắc nhở hắn sự có mặt của cô.
Lấy tài lực của 2 chị em họ, 2 người chỉ có thể tiếp cận Hàn Luật, căn bản không tiếp xúc được với hắn.
Mạnh Hoài An cười lạnh, đúng là nữ nhân tâm cơ, nếu không phải trước mắt lộ ra dấu vết, hắn thật sự thiếu chút nữa bị cô lừa.
Ý thức được điểm này, hứng thú của Mạnh Hoài An với Lâm Táo nhanh chóng phai nhạt.
Trên người Lâm Táo có rất nhiều vấn đề, nếu cô chịu sửa chữa, hắn sẽ cho cô thêm một cơ hội, nếu không, coi như là hắn mắt mù đi.
Ở chung cư 2 ngày, Lâm Táo cùng chị họ liền đặt máy bay về quê - Du thành.
Du thành là một huyện thành nhỏ, từ sân bay của tỉnh 2 người phải trải qua mấy lần lên xuống xe mới chân chính về tới quê.
Tần cữu cữu, Tần mợ cũng mang theo con trai Tần Huy tới nhà ông bà ngoại Tần, một nhà đoàn viên.
"A, tiểu Táo lần này về, cảm giác giống như trở thành đại cô nương rồi, đúng là càng lớn càng xinh đẹp, trách không được vừa xuất đạo có thể làm nữ chính, cháu so với chị họ giỏi hơn nhiều!" Mợ Tần một bên bưng thức ăn từ trong bếp ra ngoài, một bên cười ha hả khen cháu gái, quả thực đem Lâm Táo trở thành chân bảo.
Tần Lộ bĩu môi, không chút khách khí vạch trần mẹ mình: "Em họ lúc biết điểm thi đại học, mẹ nói cái gì? Mẹ nói còn không bằng con đâu?"
Mợ Tần đánh cô một cái: "Tiểu Táo thành tích không bằng con là nói thật, kỹ thuật diễn tốt hơn con cũng là nói thật."
Lâm Táo: "Mợ, nếu không phải chị họ có nhân mạnh giúp con nhận vai diễn, con cũng sẽ không quay phim được đâu."
Tần Lộ hừ hừ.
Ông bà ngoại Tần hòa giải: "Tốt tốt, tiểu Táo cùng Lộ Lộ đều có tiền đồ, đều là cô nương nhà chúng ta."
Tần Huy đang học cao trung cũng nói: "Chờ con thi đại học xong, con cũng đi đóng phim!"
Tần cữu cữu trừng mắt: "Dựa vào con? Muốn dáng người không có dáng người, muốn mặt mũi cũng không có mặt mũi, con đi diễn vai quần chúng cũng không ai muốn nhận."
Tự tôn nghiêm trọng bị tổn thương, thiếu niên nhỏ nổi giận đùng đùng chạy về phía phòng Lâm Táo.
Tần cữu cữu tiếp tục quở trách con trai, ngại con trai thành tích quá kém, lần trước thi đứng thứ nhất từ dưới lên, lần này cùng lần trước vẫn một thứ hạng.
Lâm Táo cùng Tần Lộ nhìn lẫn nhau, đều hiểu ý im lặng.
Có lẽ Tần gia không có gien của học bá đi.
Nhờ miệng lưỡi của mợ Tần, phàm là người của Du thành đều biết Lâm Táo sắp là đại minh tinh.
Lâm Táo vừa trở về, trừ bỏ bà bà con hàng xóm tới cửa xem minh tinh tương lai, Lâm Táo còn thu được lời mời của mấy người bạn học cấp 3.
Cô còn ở trong nhóm wechat thời cao trung, nhìn mọi người nhiệt tình mời mình gặp mặt, đành phải đáp ứng.
Liên hoan đã đặt ở một tiệm lẩu trong Du thành.
Tần Lộ có chút lo lắng cho em họ, cô lớn tuổi cũng không tiện tham gia cùng, liền đem nhiệm vụ này giao cho hộ hoa sứ giả - Tần Huy.
Tần Huy thích ăn lẩu, vô cùng cao hứng xuất phát cùng Lâm Táo.
Từ cao trung đến đại học, mọi người cũng không thay đổi nhiều, nhưng quần áo, kiểu tóc, trang điểm đều rõ ràng khác trước.
Khi bạn cũ gặp mặt, các nam sinh nhìn chằm chằm Lâm Táo không rời mắt được.
Trong trí nhớ của bọn họ, Lâm Táo xinh đẹp thì xinh đẹp nhưng lại không giống các nữ sinh khác thường xuyênăn diện trang điểm, cơ hồ mỗi ngày đều chỉ mặc đồng phục.
Các nữ sinh khác tan học sẽ ríu rít tụ tập bát quái, Lâm Táo lại chỉ biết vùi đầu làm bài tập, tính cách không thú vị đến cực điểm.
Chính là hiện tại, bạn học nữ yên tĩnh nhất này, cư nhiên đi đóng phim.
Đối với bọn họ mà nói, giới giải trí rất thần kỳ.
Lâm Táo gặp bạn cũ, các nam sinh trước sau ngắm nhìn vẻ ngoài của cô, các nữ sinh mồm năm miệng mười hỏi thăm các tin đồn bát quái ở phim trường, Lâm Táo chăm chỉ trả lời đến miệng đắng lưỡi khô.
"Được rồi, chị họ tôi đều đói bụng rồi, để chị ấy ăn chút cơm đã!" Tần Huy đột nhiên hét lớn một tiếng, dọa mọi người nhảy dựng.
Lâm Táo nhẹ nhàng thở ra.
Cơm nước xong, lớp trưởng đề nghị mọi người chụp ảnh chung.
Tần Huy phụ trách chụp ảnh, chụp xong liền nhanh chóng lôi kéo Lâm Táo chạy.
Về đến nhà, Lâm Táo mở ra bảng tin, phát hiện mọi người đều chia sẻ ảnh chụp liên hoan, có người trêu trọc Lâm Táo muốn tương lai để Lâm Táo ký tên.
Lâm Táo nói chuyện vài câu, rồi tải về một tấm ảnh cô thấy đẹp nhất.
Các bạn học đều đăng thời gian trôi qua gặp nhau không dễ, Lâm Táo nghĩ nghĩ, cũng phát một cái: "Hôm nay thật sự rất vui, tuy rằng mỗi người một hướng đi, nhưng đều mong chúng ta ai cũng thuận thuận lợi lượi, tâm tưởng sự thành."
Đăng xong, lập tức có bạn học nhấn like.
Lâm Táo nghe bà ngoại gọi mình, liền cất di động đi vào phòng khách.
Thành phố B.
Vì nghỉ đông nên Mạnh Hoài An chỉ có thể về nhà chính ăn Tết.
Nhà chính này chủ yếu là chủ tịch Hoàn Vũ-Mạnh Nguy cùng vợ hai - Tần Vận, tam thiếu gia - Mạnh Đông Bình ở lại.
Ngày mai hai anh em Mạnh Tu Dương, Mạnh Hoài An liền phải về thành phố S nên đêm nay cả gia đình theo thường lệ cùng ngồi ăn bữa cơm.
Mạnh Tu Dương cũng mang theo bạn gái của hắn - Đường Chanh.
Mạnh Nguy là một ông bố nghiêm khắc, ít nói, vợ hai Mạnh thái thái - Tần Vận nhìn Mạnh Tu Dương cùng Đường Chanh phảng phất như một đôi trời sinh, bỗng nhiên quay đầu cười, hỏi Mạnh Hoài An: "Hoài An a, anh trai con cũng đều chuẩn bị đính hôn rồi, con đâu? Sang năm cũng đã 26, chuẩn bị khi nào yêu đương? Đông Bình vừa tốt nghiệp đại học cũng đã có 2 người bạn gái rồi đấy."
Mạnh Đông Bình đắc ý ngồi thẳng lưng, hắn so với anh hai mạnh hơn nhiều.
Hắn cùng Mạnh Hoài An, Mạnh Tu Dương là anh em cùng cha khác mẹ, nhưng vẻ ngoài 3 người không giống nhau, Mạnh Hoài An, Mạnh Tu Dương kế thừa sự tuấn lãng của nam nhân Mạnh gia, Mạnh Đông Bình ngược lại giống Tần Vận, ngũ quan có điểm âm nhu, khả năng càng được nữ hài tử yêu thích hơn, nhưng lại thiếu đi chút uy nghiêm.
Mạnh Hoài An: "Tôi ánh mắt cao, thà thiếu chư không ẩu."
Mạnh Đông Bình không thích nghe lời này: "Anh có ý gì? Liền anh có mắt tốt, em cùng anh cả ánh mắt kém?"
Nói xong, hắn tìm kiếm đồng tình hướngMạnh Tu Dương.
Nhưng Mạnh Tu Dương tựa như không nghe thấy, không có việc gì giúp bạn gái gắp đồ ăn, Đường Chanh mỉm cười, trong mắt chỉ có hắn.
Mạnh Đông Bình:.....!
Hắn tiếp tục nhìn chằm chằm Mạnh Hoài An.
Mạnh Hoài An liếc hắn một cái: "Trong lúc học đại học, ba nữ sinh vì em phá thai, thuyết minh người em coi trọng đều rất ngu ngốc!"
"Anh!" Khiếp sợ qua đi, Mạnh Đông Bình theo bản năng vì mình biện giải: "Ba, người đừng nghe anh hai nói, hắn cố ý nhằm vào con."
Mạnh Nguy: "Câm miệng."
Mạnh Đông Bình tức tím mặt.
Tần Vận hướng Mạnh Nguy bồi tội: "Đứa nhỏ này càng ngày càng không hiểu chuyện, em đi giáo huấn hắn."
Mạnh Nguy thờ ơ.
Tần Vận lôi kéo cánh tay Mạnh Đông Bình rời đi.
Mẹ con 2 người đi rồi, Mạnh Nguy nhìn về phía con thứ: "Hắn không biết cố gắng, con có bản lĩnh tìm người thông minh?"
Mạnh Hoài An ma xui quỷ khiến mà nghĩ tới Lâm Táo.
Lâm Táo khẳng định không thông minh, nếu thông minh thì phải ngoan ngoãn theo hắn, mà không phải ra vẻ đơn thuần như thế.
"Gặp được lại nói."
Bữa tối ăn xong, Mạnh Hoài An quay về phòng của hắn.
Không có việc gì làm, Mạnh Hoài An mở ra wechat, phát hiện Lâm Táo đăng một bức ảnh chụp, Mạnh Hoài An phóng to ảnh.
Lại là ăn lẩu, Mạnh Hoài An nhíu nhíu mày, thấy đằng sau Lâm Táo cùng mấy nữ sinh là một vòng nam trẻ tuổi, Mạnh Hoài An sắc mặt càng không tốt.
Còn nói chưa bao giờ nhận quà của nam nhân nào, thế vì sao mới tốt nghiệp được hơn nửa năm, bọn họ còn nhớ rõ mời cô liên hoan?
Mạnh Hoài An cảm thấy, hắn nên cho Lâm Táo một bài học, có thể chơi tâm cơ, cố ý tìm biện pháp tiếp cận hắn, nhưng đừng chơi đến phản tác dụng.
Lâm Táo bồi bà ngoại cắn hạt dưa, sau đó nằm trên giường chơi di động.
Mở ra wechat, Lâm Táo thu được mấy cái tin tức.
Chị họ nhắc nhở cô tối nay thu thập tốt hành lý, miễn cho sáng mai lại trễ giờ bay.
Hoa ca gửi cho cô một chương trình học, bắt đầu huần luyện, bao gồm thể hình, vũ đạo, quản lý vẻ mặt cùng với kỹ thuật diễn.
Còn có vài nam sinh học đại học ở thành phố S hỏi cô khi nào trở về, muốn hay không ngồi cùng chuyến bay.
Lâm Táo nhất nhất trả lời, lại một khung chat hiện lên.
Hình ảnh đại diện đen nhánh, cư nhiên là Mạnh Hoài An.
Lâm Táo nhìn tin nhắn: Đừng để tôi lại thấy ăn lẩu
Không có dấu chấm câu.
Lâm Táo cảm giác một cỗ vô cùng phiền chán đập vào mặt mình, giống như cô đăng không phải ăn lẩu mà là một đồ vật gì đó vô cùng chướng mắt hắn.
Có lẽ là khoảng cách xa nên Lâm Táo không phải rất sợ, sau đó cô mới nghĩ tới mình vẫn còn kết bạn với Mạnh Hoài An, Lâm Táo còn nghĩ rằng hắn sớm đã chặn cô đâu, còn vì sao Lâm Táo không kéo đen hắn....Vì cô bạn tốt quá nhiều, nhiều đến sớm quên đi cô còn kết bạn với kẻ có tiền này.
Hiện tại Mạnh Hoài An đột nhiên nổi bão, Lâm Táo vẫn rất do dự.
Nếu cô nhắn lại "Thực xin lỗi, tôi quên chúng ta vẫn còn kết bạn, tôi lập tức huye kết bạn, như vậy anh có thể không nhìn thấy trạng thái của tôi.", Mạnh Hoài An có thể hay không tức giận? Chính là, nếu bảo Mạnh Hoài An hủy kết bạn với cô, có phải hay không có chút ngữ khí ra lệnh?
Lâm Táo không dám ra lệnh cho Mạnh Hoài An.
Nghĩ tới nghĩ lui, Lâm Táo đành trả lời: "Thực xin lỗi, tôi lập tức xóa ngay."
Sau đó, Lâm Táo thực sự xóa trạng thái kia đi.
Xóa xong rồi, vì không để bản thân lại vô ý đắc tội Mạnh Hoài An, Lâm Táo thiết lập quyền hạn khiến chỉ mình Mạnh Hoài An không xem được trạng thái của mình.
Lâm Táo cảm thấy, Mạnh Hoài An là người có cấp bậc cao, khẳng định mỗi ngày đều rất bận, bạn bè trên wechats cũng nhiều, hắn tuyệt đối sẽ không chú ý tới cô nữa.
Một đầu khác, Mạnh Hoài An nhìn chằm chằm nội dung trênđiện thoại, đôi mắt hiện lên một tia vừa lòng.
Tính ra cô còn có chút hiểu chuyện.
Lại đi xem vòng bạn tốt của cô, Mạnh Hoài An lập tức lạnh như băng.
Vòng bạn bè của hắn rất ít ai đăng bài, bảng tin của hắn đa số đều là động thái của Lâm Táo, hiện tại một cái cũng không có, vậy thuyết minh cái gì? Lại muốn thử hắn?
Mạnh Hoài An bỗng nhiên không còn nhẫn nại.
Hắn một lần nữa mở khung chát với Lâm Táo, ấn hai cái..