Đừng Hò Hẹn Với Người Khác – Phạp Tước

Chương 24: Ngoại truyện: Đại học 1




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sau khi điền xong nguyện vọng đại học thì tin tức về việc A Cửu và Tống Việt ở bên nhau cũng đã lan truyền khắp vòng bạn bè của họ, những người bạn quen biết hai người họ đều liên tục gửi lời chúc phúc đến.

“Từ lâu mình đã biết mối quan hệ giữa hai cậu không được bình thường rồi, vậy mà đến tận bây giờ hai cậu mới chịu xác định quan hệ, đúng là không ngờ tới mà.”

“Couple mình ship real rồi kìa, hai người các cậu không được phép tách ra đâu đó nha! Mình tuyệt đối không cho phép copule mình ship đến cuối cùng lại BE đâu!”

“Hai cậu học chung một trường đại học sau đó yêu đương hẹn hò thêm bốn năm nữa, vậy lúc tốt nghiệp xong thì hai cậu sẽ kết hôn ngay luôn đúng không?”

“Tới lúc hai cậu kết hôn nhất định phải mời mình đến uống rượu mừng đó biết chưa, nhớ rõ phải chừa chỗ cho mình đó. Nhưng mà mọi người đều là bạn học cũ của nhau cả, ví dụ mình không đưa tiền mừng không biết có được không ha?”

Người chúc phúc cuối cùng là Vân Miểu.

“Hừ, lúc trước không biết ai đã nói cấp ba tuyệt đối không được yêu đương, đúng là miệng lưỡi đàn bà chỉ toàn lừa dối thôi.”

A Cửu thoải mái phản bác lại: “Chúng mình tốt nghiệp rồi mà, không được xem là học sinh cấp 3 nữa.”

Vân Miểu: “Nhưng cậu vẫn chưa lấy được bằng tốt nghiệp mà, vẫn còn xem là học sinh cấp 3!!”

A Cửu không muốn quan tâm đến mấy chuyện này nữa, cô ngồi trong lòng Tống Việt chậm rãi trả lời tin nhắn, vừa trả lời tin nhắn vừa đọc cho Tống Việt nghe, sau khi cô trả lời xong anh lại đưa điện thoại của mình cho cô bảo cô tiếp tục trả lời những tin nhắn đang bùng nổ trong WeChat của anh.

Cách thức giao lưu giữa nam và nữ đúng thật không giống nhau lắm, A Cửu trả lời người nào là người đó lại nhắn lại hai chữ: “Tôi à?”

A Cửu: “……!”

Chuyện gì xảy ra với mấy người này vậy chứ! Vậy mà cũng nhận ra được cơ đấy?!

Người con gái trả lời xong mớ tin nhắn thì uể oải ăn vạ trong lòng của Tống Việt vươn vai: “Thời gian nghỉ hè còn dài lắm, tụi mình phải ở trong nhà suốt ngày luôn sao?’ 

Tống Việt đang vừa xem video hướng dẫn vừa thắt kiểu tóc thứ mười hai cho cô, nhưng có một chỗ thắt không đúng nên anh nhíu mày kéo lùi video lại, tiện thể trả lời cô: “Em muốn đi đâu?”

“Vân Nam, Đại Lý, Quế Lâm, Cáp Nhĩ Tân, Lhasa……” Cô điểm trên đầu ngón tay, “Chúng ta nên đi nơi nào trước đây?”

Tống Việt vẫn đang chuyên tâm thắt tóc, anh nghe vậy thì nói: “Vân Nam đi.”

“Tại sao lại đi Vân Nam?”

“Vì cái tên đầu tiên em nhắc đến là Vân Nam.” Anh cúi đầu hôn lên tai của cô, “Đừng lộn xộn nữa, bím tóc bị lệch mất rồi.”

A Cửu nghe vậy thì ngoan ngoãn ngồi im, nhưng lúc anh hơi nghiêng người về phía trước để tua video lại thì đột nhiên cô quay người sang, do không nhắm chuẩn góc độ nên môi chỉ hôn tới khóe miệng của anh.

Tống Việt chống tay lên bàn cười nhạt, con ngươi đen nhánh của anh hơi cụp xuống.

Đôi mắt của người con gái láo liên, cô chột dạ lui về phía sau thì anh lại càng tiến về phía trước, một tay anh ôm lưng cô tay còn lại thì bóp cằm của cô, anh khép hờ mắt cười khẽ.

“Muốn hôn anh thì cứ nói thẳng, anh cũng đâu có nói không cho em hôn đâu.”

“……”

“Muốn hôn nữa không?”

A Cửu bị anh ôm vào lòng, tư thế này nhìn vào cứ như anh đang ôm một cái gối nhỏ khiến cô hốt hoảng cực kỳ, vừa tỉnh táo lại xong là cô mạnh mẽ từ chối ngay: “Không hôn!”

Tống Việt “Ồ” một tiếng, bàn tay đang ôm lưng cô bất chợt dùng sức kéo cô về phía mình rồi anh cúi đầu xuống, mặt mày đượm ý cười.

“Nhưng anh muốn hôn.”

Mới vừa khai giảng chưa được mấy ngày nhưng đã có một tấm ảnh chụp càn quét khắp diễn đàn của đại học A, bảng xếp hạng couple không chính thức nào đó nhanh chóng được thay thế.

“Cửu Nguyệt” vươn thẳng lên vị trí thứ nhất vì một bức ảnh được bất ngờ lan truyền khắp trên mạng.

Ấy là một bức ảnh chính diện chụp một chàng trai có thân hình cao gầy đang dịu dàng ôm một cô gái có mái tóc dài ngang lưng.

Hình ảnh hơi mờ nhưng vẫn có thể thấy được vóc dáng cao ráo và mái tóc ngắn màu hạt dẻ ấy của bạn nam đó, anh mặc một chiếc áo ngắn tay phối với quần cargo pants màu đen khiến đôi chân dài ưu việt của anh được phác họa ra một đường viền đen vô cùng huyền bí.

Chàng trai hơi cúi đầu xuống nhìn cô gái trong lòng mình, mái tóc màu trà sữa của cô gái được thắt thành hai bím tóc ngoan ngoãn rũ xuống ngực, người con gái mặc một chiếc áo ngắn tay màu trắng phối cùng chiếc quần yếm ngắn màu cà phê, hai cẳng chân trắng nõn của cô đang đong đưa lên xuống dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ.

Cô gái vòng tay ôm lấy cổ của chàng trai rồi ngước mắt lên nhìn người con trai đó, trong bức ảnh chỉ thấy được góc nghiêng của cô thôi nhưng chắc hẳn lúc ấy cô đang cười.

Tấm ảnh không biết đã được lưu từ khi nào rồi nên trông hơi mờ, vì vậy cũng không thể nhìn rõ được gương mặt của hai người trong ảnh nhưng vẫn có thể chắc chắn một điều rằng giá trị nhan sắc của cặp này trăm phần trăm rất đỉnh.

Bối cảnh trong bức ảnh là ở sân thể dục, lúc hoàng hôn buông xuống hai người nắm tay nhau đi ngược về phía ánh nắng, cảnh vật xung quanh đều trở nên mờ ảo, máy ảnh chỉ tập trung hoàn toàn trên người họ giống như đang quay một bộ phim thần tượng xuất sắc nào đó vậy.

Người chụp ảnh chỉ tiện tay chụp đại một tấm nhưng sau khi chụp xong nhìn lại thì giật cả mình, bức ảnh này đẹp đến mức không cần phải PS gì nữa.

Vốn dĩ bức ảnh này sẽ không nổi đến mức lao thẳng lên hot search, cùng lắm thì cũng chỉ nổi lên trong một phạm vi nhỏ thôi nhưng ai mà ngờ rằng Vương Linh Linh – một ca sĩ nổi danh đình đám chẳng biết do trượt tay hay sao mà đã bấm like bài viết của chủ tài khoản Weibo đăng bức hình này.

Cũng bởi vì vậy mà trời xui đất khiến thế nào được lên hot search luôn.

“Trong vòng ba phút tôi muốn biết được thông tin về couple nàyy!”

“Vương Linh Linh với cặp này có mối quan hệ gì đấy??? Tại sao cô ấy lại bấm like thếeeee???”

“Chủ tài khoản mau đăng ảnh gốc lên đây mau! Đến cả hội viên lâu năm như tôi cũng không xứng được xem á? Tôi muốn ảnh gốc!! Tôi muốn phóng to lên để xem rõ từng chi tiết!!!”

Sau đó chủ tài khoản đăng bức ảnh gốc thật, vài phút sau Vương Linh Linh lại bấm like cái nữa.

Vòng bạn bè: “……”

Lí do gì khiến một ngôi sao lớn như Vương Linh Linh lại kiên trì bấm like cho bức ảnh này đến như vậy?!

Trên mạng bắt đầu sôi nổi thảo luận.

Còn đôi nam nữ trong bức ảnh kia thì chẳng biết chuyện gì đang diễn ra, đôi trai gái vẫn đang phân vân xem không biết buổi tối nên ăn sủi cảo hay ăn hoành thánh, A Cửu muốn ăn cả hai nhưng chắc chắn cô sẽ không thể ăn hết được.

Cuối cùng Tống Việt chọn hoành thánh, A Cửu chọn sủi cảo, mỗi người ăn một nữa rồi trao đổi cho nhau, vậy là A Cửu được ăn cả hai món rồi.

Hai người còn chưa ăn xong bữa tối thì điện thoại rung lên, một người bạn của họ gửi tới một bức ảnh chụp hỏi người bên trong bức ảnh có phải là hai người bọn họ hay không.

A Cửu phóng to bức ảnh lên nhìn thật kỹ, nhìn một hồi không kìm nổi bật thốt khen ngợi: “Wow chụp đẹp ghê luôn, nhưng mà mặt của A Nguyệt hơi mờ một chút, nhìn biểu cảm này chẳng biết anh đang cười khẩy hay chê cười nữa.”

Tống Việt ngay cả mắt cũng không chớp bấm lưu bức ảnh, lưu xong mới phong to bức ảnh nhìn kỹ gương mặt tươi cười của A Cửu.

Ừm, dễ thương.

“Cười khẩy với chê cười có gì khác nhau”? Tống Việt lười biếng nhìn cô. “Rõ ràng là đang cười mà.”

“Làm gì có ai cười giống như anh chứ?” A Cửu nhớ lại, “Ngày hôm đó em đi một vòng quanh sân thể dục mệt lả cả người nên anh mới ôm em, lúc đó anh đang chê cười em thể lực không tốt chắc luôn!”

Lần này Tống Việt không trả lời lại, dù sao cô nói đúng thật.

A Cửu dựa vào vai của anh trả lời tin nhắn của mấy người bạn, hai phút sau rốt cuộc cô cũng tìm được người đăng bức ảnh này, phía dưới bức ảnh đã có bạn học ở đại học A đến nhận người quen.

“Đây là người của đại học A chúng tôi!! Hai người họ đều là sinh viên năm nhất và cũng là bạn học của tôi ở khoa máy tính!!”

“Khoa máy tính? Vậy mà lại là khoa máy tính của đại học A cơ á?”

“Người ta chẳng những học giỏi mà còn đẹp nữa chứ, có để mấy người bình thường như chúng tôi được sống không vậy hu hu hu.”

“Thì ra là bạn cùng trường, tốt quá rồi, tôi sẽ lập tức lên diễn đàn xào couple ngay mới được, tôi không tin trên diễn đàn không có couple của cặp này!”

……

A Cửu lướt xem một loạt bình luận mới chợt nhớ ra Tống Việt là một người rất khiêm tốn, lần này anh lại vì một bức ảnh mà lên cả hot search nên cô hơi lo lắng.

Tống Việt suy nghĩ, anh cũng không quá để ý đến chuyện này: “Qua mấy ngày sẽ hạ nhiệt thôi.”

A Cửu nói: “Hay mốt tụi mình tém tém lại chút ha?”

Tống Việt ôm người con gái vào trong lòng xoa xoa khóe mắt của cô, bình tĩnh trả lời: “Anh đã phải nhịn rất nhiều năm mới được như hôm nay, sao có thể vì chuyện không liên quan này mà tém tém lại được?”

A Cửu bị anh nhìn thẳng như vậy cảm thấy ngượng ngượng, cô nhìn sang chỗ khác sao đó quay đầu lại chớp chớp mắt nói: “Thôi được rồi, vậy không tém tém nữa, dù sao chúng ta cũng không phải là ngôi sao lớn gì.”

Cuộc sống mấy ngày kế tiếp của họ cũng không khác gì mấy ngày trước lắm, dù sao ở đây cũng là đại học A mà, mọi người đều rất bận rộn cho việc học lâu lâu mới lên mạng xem tin tức để giải trí thôi, đâu có ai dành hết thời gian để quan tâm đến những chuyện khác đâu.

Đầu tháng 12 có một nhóm diễn viên đến đại học A quay một bộ phim về học đường, hơn nữa nghe nói nam nữ chính của bộ phim này một người là diễn viên mới nổi đang hot, người còn lại là diễn viên trẻ nổi danh.

Sau khi vào đại học A Cửu bắt đầu mê muội Hán phục, chọn Hán phục hay cách mặc Hán phục cô đều biết, nhưng việc lựa chọn các loại kiểu tóc để phối sao cho hợp với Hán phục thì cô lại không làm được, nhưng mà cũng không sao cả, dù sao Tống Việt cũng giỏi về vấn đề tóc tai này mà.

Vì vậy trên bàn học của Tống Việt trong KTX ngoại trừ sách, cái ly, máy tính và các đồ dùng thường ngày ra thì còn có một cái kệ chuyên đựng các loại phụ kiện cài tóc, trâm cài tóc và các loại dây cột tóc linh tinh khác nhau.

Đồ dùng của anh gộp lại cũng không nhiều bằng đồ của A Cửu.

Bạn cùng phòng của Tống Việt lúc đầu còn khiếp vía đau lòng này nọ nhưng dần dần mấy cậu đã biến thành bộ dạng kính nể và rối rắm như bây giờ đây.

Bởi vì bạn gái của bọn họ thấy Tống Việt rất nuông chiều bạn gái của mình nên mấy cô nàng ấy đều rất hâm mộ bạn gái của anh, mấy cô ấy muốn bạn trai nhà mình nhìn đó mà học hỏi theo.

Vài hôm sau A Cửu chuẩn bị cùng Tống Việt ra ngoài hẹn hò, hôm nay cô mặc một chiếc váy mới mua, mái tóc dài xõa tung ra nhằm muốn đi tìm anh lấy trâm cài tóc khác.

Rừng phong cách ký túc xá không xa lắm, lần nào họ cũng đều hẹn gặp nhau ở rừng phong này, Tống Việt sẽ lấy trâm vấn tóc cho cô trước, xong xuôi hai người sẽ đi hẹn hò ngay.

Trùng hợp thế nào mà hôm nay đoàn làm phim cũng đến rừng phong để quay phim, vì vậy nên hai người bọn họ đã vô tình lọt vào ống kính, người quay phim cũng không chú ý kỹ nên hai người họ cứ như vậy bị lọt vào khung hình.

Trên màn hình là hình ảnh bạn nam mặc áo hoodie màu trắng mặt mày nghiêm túc hơi cúi đầu xuống buộc tóc cho cô gái mặc Hán phục trước mặt mình, anh thành thạo vấn tóc cho cô, động tác mau lẹ hầu như không khựng lại chút nào.

Còn cô gái thì không chút nghi ngờ khả năng buộc tóc của chàng trai, cô quay người dang tay về phía anh, anh nhướng mày mỉm cười, gương mặt đẹp trai ấy của anh chậm rì nghiêng về phía cô gái, cô tiện đà ôm lấy mặt anh thủ thỉ như đang nói gì đó, vì máy quay hơi xa nên không thể nghe thấy được hai người họ đang nói gì.

Chàng trai chống tay lên trên bàn đá, môi anh mấp máy nói gì đó nhưng vẫn không thể nghe được anh nói gì, sau đó người ta thấy anh làm lơ nghiêng mặt sang một bên.

Cô gái ngẩng đầu hôn lên mặt anh nhưng anh lại quay đầu đi.

Những chiếc lá phong đỏ rực rơi xuống vô tình bay lọt vào ống kính đúng lúc che khuất mất màn hôn môi của đôi trai gái, đợi đến lúc lá phong đáp xuống đất thì bọn họ đã ngừng hôn rồi.

Đại khái cô gái biết được tính nết của chàng trai nên không thấy tức giận, ngược lại cô còn giơ tay sờ nhẹ vào môi anh rồi nở nụ cười vui vẻ khi người khác gặp họa.

Chàng trai giơ tay lên xoa môi dưới thì nhận ra đầu ngón tay của mình dính phải son môi của cô gái, anh phải lau mấy lần mới sạch, anh ngẩng đầu lên bất lực mỉm cười nhìn người con gái trước mặt mình.

Sau đó cô gái lại lấy một cây son trong túi xách ra, có lẽ do không tìm được gương nên cây son rơi vào tay của chàng trai, anh nâng nhẹ cằm của cô lên rồi ngập ngừng tô son lên môi cô.

Chắc là anh tô không đúng cách nên khi tô xong anh chột dạ quay đầu đi ho nhẹ một tiếng, lúc bị cô phát hiện ra mình chột dạ thì anh muốn cứu chữa nhưng lại bị cô dứt khoát từ chối, người con gái tức tối xị mặt đi đến trước mắt anh, cẩn thận nhìn mình trong mắt của anh.

Kết quả là cô gái giận điếng người xách làn váy chạy đuổi theo anh muốn đánh anh, còn chàng trai thì điêu luyện vừa cố tình trêu chọc cô gái vừa chạy, hai người quậy một hồi lúc sau mới nhận ra ở rừng phong bên kia có đoàn phim đang quay phim.

Chàng trai ngẩng đầu nhìn vào máy quay, rõ ràng khoảng cách rất xa nhưng mọi người vẫn có thể cảm nhận ra được thái độ thù địch thoáng qua trong đôi mắt ấy của anh.

Anh dang tay ôm người con gái vào lòng, đồng thời hơi nghiêng người dùng cơ thể cao gầy của mình bảo vệ cô chặt chẽ, cuối cùng cô gái ấy không còn xuất hiện trong khung hình nữa.

Chỉ còn làn váy sáng màu buông xuống bên chân của chàng trai bị gió chiều thổi đến nhẹ nhàng đong đưa.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.