Đừng Ép Tôi Phải Kết Hôn!

Chương 57




"Tôi sắp 27 tuổi, đã kết hôn là rất bình thường mà!" Diệp Tiểu Yêu quay đầu thấy đôi mắt kinh ngạc của anh ta, nhớ tới phong cách giả vờ ngây thơ vào hôm được anh ta cứu, liền cười nói: "Ngàn vạn lần đừng để ấn tượng đầu tiên mê hoặc. Thấy đó, đây mới là tôi, Lục thiếu của chúng ta vẫn luôn kêu tôi là đại thẩm! Tôi không ngại anh cũng gọi tôi như thế đâu!"

Cố An Dịch bước vào thang máy, phục hồi tinh thần lại bật cười: "Cô có chỗ nào giống đại thẩm đâu chứ, chỉ là mấy quần áo này không thích hợp với cô mà thôi! Giống như hôm ấy, đổi thành bộ đồ trẻ trung, nói cô mới 17 cũng có người tin!"

"Haha, An Dịch anh thật biết nói chuyện! Bất kể có phải là sự thật hay không nhưng nghe xong đều khiến người ta cảm thấy thoải mái, không giống như Lục thiếu của chúng ta, ngoại trừ chọc giận người khác, trong miệng cũng không nói được lời gì tốt!" Diệp Tiểu Yêu bĩu môi, mang Lục Ly ra bán đứng.

Cố An Dịch nở nụ cười, nói một cách đầy ý vị sâu xa: "Lục thiếu chính là người cô lưu trong điện thoại là vua lừa đảo sao! Tôi rất ngạc nhiên, tại sao cô lại đặt biệt danh đó? Anh ta có biết không?"

"A! Làm sao anh biết?" Diệp Tiểu Yêu kinh ngạc kêu lên.

Cố An Dịch liền cười ha ha nói: "Ngày đó ở bệnh viện anh ấy gọi điện tới là tôi nhận, nhìn vẻ mặt này của cô, chắc hẳn anh ta vẫn chưa biết rồi!"

Diệp Tiểu Yêu lúc này mới yên lòng, đưa ngón tay thẳng lên môi: "Xuỵt, đừng nói ra, anh ta mà biết được chắc sẽ đập vỡ điện thoại của tôi mất!"

Cố An Dịch nhìn dáng vẻ chột dạ của cô, không nhịn cười được, chỉ cảm thấy cô gái nhỏ này thật đáng yêu, không có cảm thấy giống với mấy cô gái dáng vẻ giả tạo của mấy cô gái thím ba giới thiệu cho anh.

----

Mặc dù có Cố An Dịch gia nhập nhưng Diệp Tiểu Yêu cũng không cảm giác tốt hơn nhiều lắm, nhìn phòng ban của Lục Quân Viễn phía đối diện mỗi ngày đều vội vội vàng vàng, so sánh thấy, bên mình thì quá buồn tẻ, các nhân viên đều rất biếng nhác.

Diệp Tiểu Yêu gấp đến độ rộp cả miệng, vẻ mặt của Lục Ly lại như không có chuyện gì, mỗi ngày báo cáo xong đã đi không thấy bóng dáng, gọi điện thì tắt máy, cô tìm tới thì không thấy, cô tức giận đến muốn mắng người cũng không có đối tượng.

Vào một hôm giờ nghỉ trưa nhận được điện thoại của một khách hàng trước đây, là người năm đó ép cô uống 2 bình rượu đế mới chịu ký hợp đồng Vọng Giang lão tổng - Tôn Dương.

Tôn Dương ước chừng còn chưa biết việc cô và Quan Quý Sâm ly dị vừa mở miệng liền không vui nói: "Tổng giám đốc Diệp, lần này các người cung cấp hàng có vấn đề! Trợ lý của tôi đã gọi mấy lần đều không có ai thèm để ý! Thế nào, cho rằng làm ăn lớn rồi đúng không? Nếu còn như vậy tôi sẽ sang công ty khác ký hợp đồng!"

Diệp Tiểu Yêu sửng sốt một chút, đột nhiên ánh mắt sáng lên, nhìn thấy nghiệp vụ của Vọng Giang, Lục thị cũng có liên quan, cô đang lo không biết mở rộng quy mô thế nào, nếu như có thể làm cho Vọng Giang thay đổi, sang ký hợp đồng với Lục thị, không phải có thể kích thích nhiệt huyết công việc của những nhân viên này rồi sao?

Cô lập tức cười nói: "Tôn tổng, ông có rảnh không? Tôi mời ông ăn cơm, chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện kỹ hơn nha!"

Tôn Dương hừ lạnh: "Tổng giám đốc Diệp, đừng ra vẻ đó với tôi, tôi không rảnh, có chuyện gì tìm thư ký của tôi bàn luận. Trong vòng 3 ngày không giải quyết vấn đề này cho tôi, tôi sẽ ký hợp đồng với người khác!"

"Tôn tổng, Tôn tổng, chớ vội cúp máy! Chúng ta cũng đã lâu rồi chưa cùng ăn cơm, ông cho tôi chút mặt mũi cùng ăn cơm được không! Đúng rồi, hẹn cả bà chủ, cô ấy không phải thích ăn hải sản sao? Tôi biết một nhà hàng hải sản mới mở, mùi vị rất ngon! Xế chiều hôm này chúng ta phải nếm thử..." Diệp Tiểu Yêu niềm nở nói.

Tôn Dương gần đây đang giận nhau với vợ, nghĩ đến quan hệ giữa Diệp Tiểu Yêu và vợ mình không tệ, nói không chừng có thể giảng hoà, liền miễn cưỡng đồng ý.

Khi đến phòng ban, Diệp Tiểu Yêu không thể liên lạc được với Lục Ly, không cách nào khác là đi cùng với Cố An Dịch. Trên đường, cô nói sơ qua về tính cách của Tôn Dương cho Cố An Dịch biết, để anh ta chú ý một chút, đừng đắc tội với Tôn Dương.

Cố An Dịch nghe nói muốn uống rượu, chỉ lo lắng nói: "Tiểu Yêu, dạ dày cô không tốt! Chúng ta nghĩ biện pháp khác đi!"

"Không có việc gì, tôi có chừng mực! Vọng Giang hai năm nay phát triển rất nhanh, đã là khách hàng lớn của Hồng Tường, hắn muốn đổi sang ký với chúng ta, đối với chúng ta có lợi rất lớn, cho dù uống đến xảy ra chuyện cũng không sao!"

Gương mặt của Diệp Tiểu Yêu lộ ra vẻ tự tin, âm thầm nắm tay thành nắm đấm thật chặt,cười nhạt, Quan Quý Sâm, nếu như không phải mấy người quá tuyệt tình đối với tôi, tôi cũng sẽ không làm như vậy, cho nên, đừng oán trách tôi, muốn trách thì tự trách bản thân mình đi!

Đi tới nhà hàng hải sản, Tôn Dương còn chưa tới, để lộ vẻ thành ts, Diệp Tiểu Yêu cùng Cố An Dịch liền đứng ở cửa nghênh đón. Đứng cả nửa giờ, Tôn Dương vẫn chưa tới, sắc trời đã đổi, từng đợt gió lạnh thổi qua cánh tay đang lộ ra của Diệp Tiểu Yêu làm cô nổi hết cả da gà.

Cố An Dịch săn sóc nói: "Nếu không cô vào trước đi, một mình tôi đứng là được!

Diệp Tiểu Yêu lắc đầu nói: "Không sao, anh không biết Tôn Dương, tôi vẫn nên ở lại!"

Đang nói, một chiếc xe lái tới, dừng trước mặt bọn họ, Diệp Tiểu Yêu nghiêng đầu thấy Tôn Dương cùng vợ ngồi trên xe, cô chạy mau tới, mở cửa cho Tôn phu nhân, cười nói: "Chị dâu, hai người tới rồi sao?"

Tôn phu nhân thấy cô liền lộ ra khuôn mặt tươi cười, xuống xe liền kéo tay cô nói: "Tiểu Yêu, từ Mỹ trở về lúc nào cũng không nói chị biết, chị còn nhớ lần trước em gửi chocolate cho chị, bé gái nhà chị rất thích ăn! Chị còn muốn đợi em gửi thêm chút nữa đó!"

"Đừng ngại, nếu thích hôm sau em sẽ gửi cho, điện thoại của cửa hàng kia em vẫn còn lưu lại!" Diệp Tiểu Yêu gần gũi thân thiết mà kéo Tôn phu nhân, chỉ nói với Tôn Dương: "Tôn tổng, anh vào đi thôi, bên ngoài gió lớn, trời đang muốn mưa!"

Cố An Dịch thức thời bước lên: "Tôn tổng, mời ngài!"

Tôn Dương nhìn hắn một cái, nhấc chân đi vào.

Bốn người ngồi xuống, chờ thời gian lên món, Diệp Tiểu Yêu liền thẳng thắn kể ra chuyện mình đã rời Hồng Tường đến Lục thị làm việc, Tôn Dương là người thẳng thắn, nếu sau này biết mình ngầm tính toán chuyện gì, sợ là cái có được chẳng đủ bù cái đã mất.

Tôn Dương là người thông minh, nghe Diệp Tiểu Yêu đổi nơi công tác là biết mục đích cô mời ông, cười ha ha nói: "Lục thị thì tốt, tiền đồ sẽ rất phát triển! Diệp tiểu thư hãy làm cho thật tốt nhé, với bản lĩnh của cô, đến chỗ nào cũng có thể gây dựng được sự nghiệp! Được rồi, chúng ta không bàn chuyện làm ăn, ăn cơm trước đã!"

Tôn phu nhân luôn mặc kệ công việc của chồng, chỉ tò mò hỏi Diệp Tiểu Yêu sao lại đổi nơi làm việc, Diệp Tiểu Yêu chỉ đơn giản nói qua vài điều, đối với bất công của mình với Quan gia cũng không nói lời nào, cô biết tính cách của Tôn Dương, nói nhiều sẽ chỉ làm Tôn Dương cho rằng cô cố ý hạ thấp Quan Quý Sâm, nếu có ý hợp tác cùng Lục thị, tự hắn sẽ đi điều tra.

"Tới đây, chúng ta không nói chuyện lặt vặt này nữa, chúng ta ăn thôi, chị dâu, có người nói nhà hàng này nổi danh nhất không phải là hải sản mà là bí kiếp chế biến gia vị, chị nếm thử xe, có phải thật giống lời đồn không!" Diệp Tiểu Yêu niềm nở đặt tôm hùm trước mặt Tôn phu nhân.

Một bữa ăn này cũng khá ôn hoà, chỉ là được một nửa, lúc Tôn phu nhân đi vào nhà vệ sinh, Tôn Dương chỉ chùi miệng, nghiêm nghị nói: "Tiểu Yêu, chúng ta quen biết cũng không phải ngày một ngày hai! Tôi là người thẳng tính, ghét nhất là người có âm mưu quỷ kế đùa giỡn. Cô và Quan Quý Sâm thế nào đều là chuyện của hai người, tôi không muốn dính vào. Tôi chỉ muốn hỏi cô, cho dù một ngày làm vợ chồng thì tình nghĩa là mãi mãi, cô đào góc nhà Quan Quý Sâm như vậy, có cảm thấy vô tình hay không?"

Thấy anh ta nói thẳng, Diệp Tiểu Yêu cũng nói thẳng: "Tôn đại ca, như anh đã nói, tôi và anh quen biết cũng không phải ngày một ngày hai, tôi đối nhân xử thế như thế nào, trong lòng Tôn đại ca đương nhiên đã hiểu rõ. Tôi chỉ bàn việc, Vọng Giang của Tôn đại ca là xí nghiệp lớn, muốn phát triển tốt phải có bạn hợp tác tốt. Tôn đại ca không phải nói hợp tác với Hồng Tường sắp hết thời hạn sao? Tôi chỉ muốn mời Tôn đại ca suy nghĩ một chút về việc hợp tác với Lục thị, đương nhiên, nếu như không thể đạt được yêu cầu của Tôn đại ca, Tôn đại ca cũng có thể lựa chọn người khác, quyền quyết định đều nằm trên tay Tôn đại ca, không phải sao?"

Tôn Dương như có điều suy nghĩ nhìn cô một cái, lại nhìn Cố An Dịch bên cạnh cô, trầm ngâm không nói chuyện.

Một lúc sau Tôn phu nhân đã quay lại, cảm giác bầu không khí có chút không đúng, lại hỏi: "Sao vậy? Mọi người đang nói gì sao?"

Tôn Dương đứng dậy kéo ghế cho vợ, chỉ mỉm cười nói: "Chúng ta đang nói đến chuyện năm đó, Tiểu Yêu tửu lượng tốt, một hơi liền uống hết 2 bình rượu đế, tôi đã lâu không cùng người nào uống rượu sảng khoái như vậy rồi, không biết Tiểu Yêu còn có thể uống hay không?"

Cố An Dịch vừa muốn nói chuyện, Diệp Tiểu Yêu đã đè hắn xuống dưới bàn, cười nói: "Sao không thể uống? Tôn đại ca có hứng thú, hôm nay chúng ta sẽ cùng uống thật thoải mái! An Sinh, kêu mấy chai rượu đến!"

Cố An Dịch không thể làm gi fhơn là đứng dậy kêu mấy chai rượu, Tôn Dương cũng không đợi người phục vụ mở ra, tự mình mở rồi đưa chai rượu cho Diệp Tiểu Yêu cười nói: "Tiểu Yêu, cũng đừng để Tôn đại ca thất vọng nha!"

Diệp Tiểu Yêu cầm bình rượu đưa lên miệng mình uống, Tôn phu nhân cảm thấy không đúng, khuyên nhủ: "Lão Tôn, anh cũng thật là, nào để người ta uống rượu như vậy!"

Tôn Dương bá đạo nói: "Em đừng can ngăn vào, Tiểu Yêu của chúng ta tửu lượng rất khoẻ! Mày liễu không thua đấng mày râu,... Ha ha, Tiểu Yêu, đừng nói đại ca bắt nạt cô, đại ca cùng cô uống một chai!"

Đúng như anh ta nói, chầm chai rượu lên, mở miệng bình uống.

Cố An Dịch nơm nớp lo lắng mà nhìn Diệp Tiểu Yêu rất nhanh uống hết một chai, lại cầm một chai lên, hắn không nhịn được khuyên nhủ, thấy Diệp Tiểu Yêu nháy mắt với hắn, không thể làm gì hơn là nhịn xuống.

Uống hết 2 bình rượu, Tôn Dương vỗ vỗ vai Diệp Tiểu Yêu cười nói: "Được rồi, nốc ừng ực dễ say, chúng ta vẫn nên uống từ từ!"

Hắn ngồi xuống, mượn cảm giác say nắm tay Tôn phu nhân cười nhẹ: "Vợ thấy chưa, chồng vẫn dũng mãnh như năm đó!"

Tôn phu nhân nóng đỏ cả mặt, đẩy hắn ra: "Già không đứng đắn!"

Cười cười nói nói một lúc, Tôn Dương lại cùng Diệp Tiểu Yêu uống nửa chai, kết qua Diệp Tiểu Yêu còn chưa gục, hắn đã không chịu được trước, nói năng lộn xộn, Tôn phu nhân bất đắc dĩ, gọi tài xế vào nâng hắn về nhà.

Cố An Dịch thấy Diệp Tiểu Yêu mê man, chỉ bảo mình tiễn đến tận cửa, khi quay về, Diệp Tiểu Yêu lại không thấy đâu...

Lục Ly đi ra từ toilet,nhìn thấy Cố An Dịch đứng trước cửa phòng vệ sinh nữ ngó dáo dác, hắn nhíu mày, người này còn có sở thích như thế sao!

Hắn lúc đầu muốn bỏ đi, Cố An Dịch nhìn thấy hắn liền kéo hắn lại nói: "Lục thiếu, cậu cũng ở đây sao! Tiểu Yêu uống nhiều rồi, cũng không biết có ở bên trong không, làm sao bây giờ?"

Cô gái kia lại uống rượu? Không phải bị bệnh bao tử không thể uống sao? Lục Ly không nhịn được nói: "Cô ta thích uống thì để cô ta uống, mặc kệ cô ta!"

"Không phải!" Cố An Dịch vội la lên: "Ngày hôm nay có một khách hàng lớn, chúng ta không liên lạc được cho cậu, Diệp Tiểu Yêu cùng với tôi tiếp khách, người ta ép cô một hơi uống hết hơn hai bình rượu đế, tôi lo lắng cô ấy gặp chuyện không may!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.