Đừng Chạm Vào Cậu Ấy

Chương 9




Anh đứng dậy cài cúc áo lại. Cậu vẫn còn nằm trên giường với tấm chăn đắp ngang hông. Lâm Bảo lấy xấp tiền trong ví ra ném lên giường cậu:

- Có lẽ hình tượng trong sáng của cậu đã mất trong mắt tôi rồi - Anh nhếch mép, mở cửa ra ngoài

Trên đường lái xe về nhà tâm trí của anh cứ nghĩ đến gương mặt Tiểu Nam khi "làm tình" với anh. Đôi môi xiết chặt, ánh mắt mơ màng, hai má ửng hồng nâng lên sự khoái cảm cho đối phương. Sự hấp dẫn của một cậu con trai làm cho anh thấy được sự thú vị từ cậu nhóc này, ngược không nỡ sủng không xong.

~~

Sáng hôm sau, mỗi việc vẫn diễn ra bình thường. Giám đốc Lâm đến công ty mọi người lại gần:

- Nếu hôm qua có anh và Tiểu Nam thì sẽ vui lắm đó - Cô thư kí mở lời trước

- Đành hẹn lần khác vậy - Anh cười nhẹ

Bước lên phòng làm việc anh tháo lỏng cà vạt, nâng cốc cafe lên tay phải cầm báo cáo lên mắt chăm chú vào từng con chữ.

Bên cạnh đó, Tiểu Nam lấy con xe đạp chạy vòng vòng. Trên đường cậu thấy tấm bảng lớn ở ngoài tiệm ăn cần tuyển việc. Chàng nhóc vào thử:

- Chào chú!! Cậu cúi đầu với chủ quán - Cháu muốn xin thử việc - Nhìn vào gương mặt nghiêm ngặt của ông chú này cậu có tí sợ sợ

- Cậu tên gì? Bao nhiêu tuổi? Ở đâu? Nhà có bao nhiêu người? Từng làm việc chưa? - Ông ta rót trà ra ly

- Vâng!! Cháu....cháu tên Tiểu Nam, 23 tuổi, Ở khu chung cư đường Hạ ạ!! Lúc trước thì cháu có sống với dì bây giờ thì không, cháu từng làm việc rồi ạ!!

- Nhìn cậu công tử như thế cứ như một idol nào đó mới đúng chứ - Ông chú khá thích cậu ( trong sáng nhé -.-)

- Chú quá khen cháu rồi ạ - cậu cười

- Mai cậu đến đây làm 6 giờ sáng tới 7 giờ tối là ca của cậu nhé được không? - Ông chú này cũng không quá gọi là khắt khe

- Cháu bắt đầu từ giờ được không ạ!!

- Thế thì tốt - Ông gật đầu - Cậu cứ làm theo 2 thằng nhóc kia nhé!!

- Vâng - Cậu đi lại chỗ 2 anh chàng đang lau dọn bàn ghế - Chào ạ!!

- Người mới hả? Tôi tên Nhất Tử còn đây là Đại Cát còn cậu

- Vâng, tôi là Tiểu Nam - Anh chàng Nhất Tử nhìn cậu từ trên xuống, từ dưới lên khiến cậu ngượng chín mặt

- Thằng này mày nhìn gì chăm chú thế - Đại Cát đánh vào đầu tên này

- Sư mày......Ơ xin lỗi, mà cậu bao nhiêu tuổi thế? - Nhất Tử nói

- 23 ạ!! - Nụ cười nhẹ của cậu không những làm tan chảy trá tim của các cô gái nhỏ nhắn mà còn làm các chàng trai tê tái rụng rời cả

- Tụi anh 25 tuổi, xưng anh em nhé!! Em trai này dễ thương thật luôn đó - Nhất Tử hiện rõ bộ mặt mê trai hết cả ra

Công việc ngày đầu tiên của cậu chàng khá yên ổn, lúc về nhà thì:

- Em đi xe đạp à?! Hay ngày mai anh chở em nhé? Nhà em ở đâu vậy - Chiếc xe máy của Đại Cát dựng kế xe cậu

- Dạ thôi không sao đâu, nhà em ở khu chung cư đường Hạ ạ!!

- Khi nào cần nhớ nói anh đừng ngại - Từ đằng sau có một tên ngốc nào đó nhảy lên xe anh:

- Chở tao về với mày - Nhất Tử đội sẵn nón

- Mày tự về đi thằng kia

- Thôi mà hay đưa xe mày để tao chở nhé nhé!!

- Thôi chào ạ!! Em về nhé!!

- Về cẩn thận nhé tạm biệt - Đại Cát vẫy tay

- Đại Đại mày xuống đi tao chở cho - Nhất Tử vẫn muốn leo lên trước đèo anh

- Sư nhà mày ngồi yên đi - Anh vặn ga chạy trên đường

Khi về tới nhà cậu mới sựt nhớ ra chiếc đồng hồ đeo tay của Lâm Bảo để quên ở chỗ cậu. Tiểu Nam định cầm máy gọi cho người ta tới lấy nhưng chưa kịp vào danh bạ cảm giác tối đêm qua lại xuất hiện, cậu đặt điện thoại xuống úp mặt vào gối một hồi sau dùng hết can đảm gọi cho anh:

- Alo

- Chào!! Hôm qua... Anh để quên đồng hồ ở chổ tôi...

- Nữa tiếng sau tôi đến nhà cậu vậy nhé!!

*Ting*

- Này, này

Lại phải gặp mặt anh ta, tình huống gì đây chứ

Cậu chàng vừa nghĩ tới lại ngượng

Lát sau, anh có mặt ở dưới căn hộ cậu đưa đồng hồ cho anh:

- Trả anh - Mặt cậu hơi cúi xuống

Anh nắm tay cậu lôi vào lòng mình:

- Sao càng ngày cậu càng đẹp thế? - Anh ôm chặt lấy cậu

- Đây là ngoài đường đó... Anh... Anh

Chưa nói hết câu Tiểu Nam đã bị anh cưỡng hôn, cậu dùng hết sức đẩy Lâm Bảo ra:

- Đừng mà

- Tôi muốn nói chuyện với cậu lên xe đi - Anh mở cửa xe

- Ừm - Tiểu Nam ngồi cạnh ghế lái

- Sao cậu làm công việc này? - Hai bên đường vẫn đông đúc

- Tôi... Tôi

- Cậu không đủ tiền tiêu à?!

- Không phải, do tôi phải... Tôi còn có dì người nuôi tôi từ nhỏ, do dì nghiện cờ bạc nợ nần... Anh hiểu rồi đấy

End chap 9

Lề: Tui ngưng viết truyện một thời gian để ôn thi nhé!! <3


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.