Đừng Bỏ Anh

Chương 5: Chap-6




Chương 6: Chương 6

#6

Cô tức giận đến nỗi chẳng để ý rằng mình đang không mặc gì, chồm dậy cướp lấy cái điện thoại. Nhưng đời nó chẳng như là mơ, hậu quả của đêm hôm qua để lại rất nặng nề, nên cô vừa chống chân đứng dậy, thì đau quá, quỵ người xuống. Và đời nó lại không như là mơ một lần nữa khi hắn đang nằm dưới, cô ngã người nằm đè lên hắn, ngực va mạnh vào mặt hắn. Bồng đào hôm qua bị hắn làm cho sưng nhức, bây giờ lại bị một lần va đập nữa, khiến cô đau không còn cảm giác. Cô bị đơ, giữ nguyên tư thế đó chẳng phản ứng gì.

Mặt tuấn tú của hắn bị ngực cô đè ép, nó cứ phập phồng theo nhịp thở. Nó rất mềm, thơm tho, khiến hắn bất giác đưa lưỡi ra liếm tại khe rãnh.

Cảm giác buồn buồn nên cô liền tỉnh lại, giật bắn mình thoát ra. Hắn nhanh chóng đè cô xuống :

- Thiên Nhi à, định khiêu khích tôi sao?

Cô cố gắng thoát ra khỏi người hắn, đập mạnh vào người hắn, lạnh lùng lên tiếng :

- Tránh ra!!

Hắn cười, tay mon men theo đường cong cơ thể, đi xuống vùng đùi, hắn vuốt ve, sờ nắn. Cúi xuống thì thầm :

- Tôi dám chắc là chỗ này vẫn còn đau lắm, nếu cậu không muốn bị tôi hành thêm một lần nữa thì mau nằm im, đến chính tôi cũng không biết rõ dục vọng của mình sẽ đến lúc nào đâu.

Tay hắn vừa chạm vào đùi, cảm giác buồn buồn, nhức nhức đi truyền tới não. Chân cô giờ còn đầy vệt đỏ, đấy chỉ là phần phụ, còn không biết cái phần chịu trực tiếp nhiều nhất nó như thế nào, chắc là sẽ rất thảm hại đây. Cô bị hắn dọa, sợ hãi nhớ đến cảnh hôm qua, sắc mặt lạnh băng dần dần bớt đi, cô sợ lắm, không bao giờ muốn như vậy nữa. Cô lập tức nằm im, không nhúc nhích, giọng điệu mang đầy ám khí :

- Cậu mau xóa video đấy đi. Tôi chưa từng gây thù chuốc oán gì với cậu cả.

Hắn mỉm cười, nằm xuống bên cạnh cô, ôm cô, nghịch ngợm lọn tóc rối xù của cô :

- Khi nào cậu trở lại được với con người thật của mình tôi sẽ xóa.

Cô ra vẻ khó hiểu, nhíu mày.

Hắn nói tiếp :

- Cậu nghĩ tôi mù sao? Lạnh lùng? Thờ ơ? Tất cả đều là cậu đóng kịch. Chỉ là cậu đóng kịch quá giỏi nên nhiều người không nhìn ra thôi. Cậu không có bạn? Đó không phải vì các bạn xa lánh cậu mà là cậu tự mình xa lánh cách bạn, tách biệt mình với không gian riêng. Cậu không thích nói chuyện với người khác? Đó là cậu không muốn mình tiếp xúc quá nhiều với ai hết, cậu sợ khi thích thú việc này rồi, cậu sẽ không đóng kịch được nữa, tất cả mọi thứ cậu gây dựng đều sụp đổ. Lớp trưởng à! Cậu có biết có rất nhiều thằng thích cậu nhưng bị vẻ lạnh lùng của cậu dập tắt cái ngọn lửa tình cảm đó không? Tôi thì không, tôi nhận ra lớp vỏ bọc của cậu vì mỗi lần cậu ở một mình, cậu đều rất cô đơn. Tôi nói rồi, tôi muốn cậu bộc lộ tính cách thật của mình.

Cô ngỡ ngàng khi từng lời hắn suy đoán, tất cả đều đúng. Cô cười lạnh :

- Cậu tưởng cậu có khả năng thay đổi tôi sao? Cậu đừng tự tin quá, cậu dựa vào cái gì cơ chứ! Xin lỗi, tôi không phải dạng biết nghe lời người khác đâu.

Hắn nhếch mép, đưa điện thoại giơ lên trước mặt cô :

- Tôi dựa vào cái này này.

Ánh mắt cô càng lạnh hơn, kích đểu hắn :

- Thì ra cậu chỉ là một người biết dựa dẫm vào điểm yếu của người khác, cậu cũng là một trong vô số tất cả những người vô dụng mà thôi.

Hắn hơi trầm mặt, rồi lại tươi cười ma mị :

- Tôi nghĩ cậu là một người rất biết làm người khác kích động đấy. Nhưng Thiên Nhi à, xin lỗi cậu vì tôi không phải là một trong vô số người bị nhưng lời nói kích của cậu làm tức giận, và tôi cũng chẳng phải một trong vô số những người vô dụng. Tôi biết cách tìm ra điểm yếu của người khác và lợi dụng người đó đến khi nào hết tác dụng thì thôi.

Cô tối sầm mặt, ngữ khí càng ngày càng lạnh hơn :

- Cậu coi tôi là một con rối để cậu lợi dụng cũng chẳng có tác dụng gì. Cậu thích lo chuyện bao đồng thế sao?

- Tôi không thích lo chuyện bao đồng. Tôi không chỉ coi cậu là một con dối mà còn coi cậu là một con robot tình dục, tôi rất thích cơ thể cậu, rất chặt, tôi thích thay đổi cậu là vì đơn giản, tôi coi cậu là một cô bạn gái hờ!

____còn____


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.