Dục Tu Ký

Chương 9: Văn Tịnh Kì




Liễu phu nhân lúc này đứng trước mặt hắn bắt đầu tắm rửa, rõ ràng đang cố tình tạo điều kiện cho hắn luyện công.

Lý Quý ánh mắt khẽ động, chỉ thấy khuôn mặt Liễu Thanh không chút để ý gì đến hắn nữa.

Chỉ chăm chú tắm táp giống như Lý Quý hắn không hề tồn tại trước mặt bà vậy.

Cứ như vậy giữa suối chỉ nghe tiếng nước chảy nhè nhẹ, tiếng tắm táp của Liễu phu nhân.

Và cả tiếng ma sát nghe xoạt, xoạt của bàn tay hắn bên dưới.

Liễu phu nhân đảo mắt, chỉ thấy hắn đang dán vào bên dưới hạ bộ của mình, khuôn mặt đầy si mê, đôi mắt như ngờ ngệch.

Liễu phu nhân chỉ cười hiền lành, khẽ nhắc nhở:- Nhớ tiết kiệm tinh khí, đừng phóng xuất lung tung.

Lý Quý bất giác động tác chậm lại một chút, mắt có chút tỉnh táo lại.

Hắn khôn khéo vuốt ve tiểu huynh đệ một cách nhẹ nhàng và đứt quãng.

Liễu phu nhân đang tắm táp, khẽ nhìn hắn ngưng thần, bất giác cười tỏ ý khen ngợi.

Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên khuôn mặt Liễu Thanh biến sắc, hai tay kết ấn, hai tay nhanh chóng điểm mấy ấn pháp kì lạ.

Chỉ thấy ánh mắt bà sắt lẹm, điểm một tay lên trời, miệng ngọc khẽ hô thầm Bán Cầu Vô Sắc Tinh.

Bỗng xung quanh 50 trượng bỗng xuất hiện dị biến.

Một chiếc lồng hình bán cầu úp ngược suốt trông suốt như gương hiện ra.

Trung tâm chính là nơi Liễu phu nhân đang đứng.

Lý Quý đang mơ màng bất giác thấy không gian xung quanh biến đổi liền giật mình, nhanh chóng dừng tay bên dưới hạ thân.

Liễu phu nhân ánh mắt đề phòng, đảo quanh bán cầu kiểm tra chắc chắn không có vấn đề gì , sau đó mới có chút hài lòng rồi nhìn xuống Lý Quý:- Không cần lo lắng, là tam sư tỷ Văn Tịnh Kì của ngươi đến.

Liễu Thanh phu nhân vẫn tiếp tục tắm táp, không nhanh không chậm giải thích.

- Bên trong bán cầu này có thể nhìn ra bên ngoài nhưng bên ngoài không thể nhìn vào bên trong.

Liễu Thanh phu nhân chợt đình chỉ, thoáng liếc nhìn hắn, bỗng cười có chút nghịch ngợm, không biết đang nghĩ gì, khẽ nói.

- Lý nhi.

Tựa lưng ra sau.

Để hạ thân chìm hẳn dưới nước.

Lý Quý khi nghe người đến là sư tỷ Văn Tịnh Kì, khuôn mặt có chút thất thần, trong đầu bất giác nhiều suy nghĩ rối rắm.

Bất giác bàn tay đang vân vê dưới nước bỗng nhiên đình chỉ.

Hắn lúc này, tâm trí không biết đang ở đâu đâu, chỉ là vô thức Liễu phu nhân nói gì làm đấy.

Văn Tịnh Kì dù sao cũng là người mà Lý Quý hắn tương tư từ trước đến giờ.

Lúc này trong đầu hắn chỉ đầy ắp hình bóng của nàng.

Sự xuất hiện đột ngột của Văn Tịnh Kì khiến trong đầu hắn bất giác có muôn vàn câu hỏi.

Lý Quý tự nhận tình cảm hắn dành cho nàng vô cùng thuần khiết.

Hắn tự hỏi không thể hiểu được tại sao lại yêu nàng.

Là vì vẻ ngoài xinh đẹp mê hồn hay là vì tính cách hoà ái đáng yêu ?Hay chỉ đơn giản là Văn Tịnh Kì hay bên cạnh an ủi những lúc ai cũng quay lưng với hắn ?Còn với Văn Tịnh Kì, rốt cuộc trong mắt nàng ta chiếm vị trí như thế nào ?Nàng có chút tình cảm nào với ta không ?Hay chỉ đơn thuần là sự quan tâm của sư tỷ với sư đệ ?Liễu phu nhân ánh mắt khẽ động, bất giác thấy hết bộ dạng thất thần kia của Lý Quý.

Khuôn mặt Lý Quý vô thức nhìn chằm chằm ra ngoài, đôi mắt buồn man mác.

Hai tay nãy còn vân vê hạ thân bên dưới bây giờ không biết đã đình chỉ từ lúc nào.

Bất giác Liễu phu nhân ánh mắt loé sáng, liếc nhìn hắn rồi nhìn về hướng kia, miệng nhoẻn cười đầy yêu mị, bổng hiểu ra.

Chả trách chả trách.

Thì ra tiểu ngốc tử Lý Quý có tình ý với tiểu nữ Văn Tịnh Kì kia.

Liễu phu nhân cười duyên, thân hình khẽ động , bước tới trước vài bước trước mặt Lý Quý.

Lý Quý vẫn đang thất thần chưa nhận ra Liễu phu nhân đã đứng đối diện với hắn.

Vị trí hạ bộ của Liễu phu nhân lúc này cố tình nằm ngay khuôn mặt của Lý Quý.

Lý Quý bỗng chấn kinh, sắc mặt đại biến.

Chưa kịp định thần đã thấy Liễu Phu Nhanh như chớp một tay đẩy trán hắn ra sau, chân phải bước lên một bước trên hòn đá hắn dựa lưng.

Liễu phu nhân nhanh chóng đưa hông tới.

Bàn tay vòng ra sau, thủ lực mạnh mẽ đẩy đầu hắn về phía hạ thân mình.

Lý Quý bấy giờ đầy bất ngờ, chỉ biết trợn mắt nhìn lên mặt Liễu phu nhân giãy dụa.

Mặt hắn đang bị cưỡng ép tiếp xúc với hạ bộ đầy lông lá của Liễu phu nhân.

Liễu phu nhân liếc xuống hắn ánh mắt sắc lẹm, quát khẽ:- Tập trung vào.

Giữ im lặng.

Thả lỏng cơ thể.

Tập trung vào đan điền.

Lý Quý nghe vậy giật mình.

Hắn nhìn ánh mắt sắc lẹm của Liễu Thanh phu nhân bỗng định thần.

Trong đầu cố gắng dẹp chuyện Văn Tịnh Kì sang một bên.

Lý Quý cơ thể thôi dãy dụa, dần dần thả lỏng cổ ra.

Cùng lúc này, âm hộ đầy lông lá của Liễu Thanh đang chèn ép vào miệng hắn cũng dần dần tách ra khỏi mũi miệng hắn.

Hai tay bà sau cổ cũng từ từ thả lỏng không còn chèn ép.

Liễu Thanh liếc nhìn xuống Lý Quý, sắc mặt có chút khó coi, thầm than.

Lý Quý ngươi đa sầu đa cảm vốn không thích hợp tu luyện Hợp Hoan đại pháp a.

Bất giác Liễu Thanh đầu óc xoay chuyển, không biết đang khen hay chê hắn.

Liễu Thanh ta từ khi xuất đạo, nào có nam nhân nào thấy ta loã thể mà dám tơ tưởng đến nữ nhân khác.

Lý Quý ngươi là người đầu tiên a.

Bỗng sắc mặt Liễu Thanh trở nên lạnh lẽo, sát khí lúc ẩn lúc hiện.

Lý Quý ngươi là hi vọng phục hưng của Hợp Hoan Tông.

Ta tuyệt không cho phép ngươi thất bại.

Đừng trách ta…Lý Quý ngươi muốn luyện thành Hợp Hoan đại pháp phải bại hoại, tàn nhẫn, dẫm đạp lên luân lý.

Tuyệt không thể có tư tình.

Liễu Thanh gằn từng từ trong đầu.

Cho nên những thứ ảnh hưởng tiêu cực đến ngươi….

phải bị loại trừ.

Trong đầu Liễu Thanh bắt đầu suy tính những kế hoạch sắp tới.

Lý Quý hiển nhiên không hề biết bà đang nghĩ gì.

Ánh mắt hắn lúc này đang trợn tròn quan sát hạ thân của bà.

Bên trên âm hộ là đầy lông xoăn mềm mại, chia ra hai bên mép chạy dọc xuống tận cúc hoa đỏ hồng bên dưới.

Bên dưới âm đạo của Liễu phu nhân đỏ hồng, có một chút chất lỏng có màu trắng đục còn dính giữa hai mép.

Bất giác cả người hắn nóng ran như đang ngồi đên đống lửa, máu nóng dồn dập chảy xuống hắc côn bên dưới.

Lý Quý khuôn mặt si mê, hít một hơi thật sâu, mùi âm hộ của Liễu phu nhân không thơm như hoa nhưng cũng không hề khó ngửi, lại có một cỗ mùi ngai ngái kì lạ, rất khó tả.

Hắn sợ Liễu phu nhân trêu chọc, hắn lén hít hà cỗ mùi hương từ hạ bộ bà một cách im ắng, không gây ra tiếng thở.

Bất giác, tay trái đã bắt đầu hành hạ tiểu huynh đệ hắn bên dưới làn nước.

Dục vọng Lý Quý dần dần lấp đầy cả trí óc, bỏ hẳn chuyện Văn Tịnh Kì sang một bên.

Hắn cả người như sôi sục, lý trí dần mờ đi.

Lớn gan vươn tay lên giữa 2 chân Liễu Nhanh phu nhân.

Bàn tay bắt đầu chạm nhẹ vào bờ mông cong vút của Liễu Thanh, từ từ kéo nhẹ vào giữa hai khe thượng đồn từ từ vuốt tới trước.

Lý Quý chỉ thấy cơ thể Liễu phu nhân khẽ giật mình nhẹ 1 chút khi tay hắn vuốt ngang qua cúc hoa, nhưng lúc này hắn dục vọng đã mờ mắt vẫn không dừng lại vuốt ngược ra trước.

Ngón giữa luồn vào giữa môi môi âm hộ có chút nhăn nhúm lòi ra màu hồng sẫm của Liễu Thanh.

Lý Quý bất giác lo lắng khẽ liếc lên.

Chỉ thấy Liễu phu nhân nhìn hắn khẽ trừng mắt.

Nhưng cũng không có phản đối.

Ánh mắt bà liếc về phía gian nhà gỗ có chút đề phòng :- Nhớ đừng gây ra tiếng động.

Lý Quý ánh mắt đang mụ mị bỗng sáng rỡ, vị mẫu thân này cũng thật nuông chiều hắn.

Nếu Liễu Thanh không phản đối tức là bà ngầm cho phép a.

Nghĩ đến đây dục vọng trong người dâng trào mãn liệt.

Gan hắn càng ngày càng lớn hơn.

Lý Quý được nước lấn tới.

Hắn lúc này bất ngờ đưa sát mặt dán lên hẳn hạ bộ Liễu Phu nhân, đầu mũi hắn chạm vào giữa hai môi âm hộ của Liễu phu nhân.

Lý Quý tham lam chẳng chút cố kị hít một hơi thật sâu như muốn ghi nhớ thật kỹ mùi của bà.

Cùng lúc này, vòng xoáy trong đan điền xoay nhanh hơn bao giờ hết, có màu đen sẫm, linh khí điên cuồng hút vào bên trong cơ thể qua từng lỗ chân lông, chuyển hoá thành hắc linh khí.

Lý Quý động tác không chút đình chỉ, bạo gan mở miệng lấy đầu lưỡi chạm nhẹ vào giữa hai môi dưới của Liễu phu nhân.

Chỉ thấy đầu lưỡi có chút vị mặn nhàn nhạn.

Cơ thể Liễu phu nhân lúc này giật lên nhè nhẹ.

Tất nhiên Liễu Thanh không hề có ý tử ngăn cản Lý Quý.

Bởi chính Liễu Thanh là người chủ động bày bố ra hoàn cảnh đầy nhục dục này cho hắn.

Cho nên Liễu Thanh chẳng chút ngạc nhiên, mọi hành động lẫn cử chỉ của hắn, vốn đều bị bà chủ động sắp xếp.

Nhưng dù vậy hạ thân Liễu Thanh cũng không khỏi thấy một cỗ tà hoả, thượng đồn bắt đầu có chút run rẩy.

Khuôn mặt lúc này đã có chút ửng hồng.

Bà khẽ liếc Lý Quý đang si mê bên dưới, có chút tiếu ý.

- Tiểu tử này cũng không phải quá mức ngu ngốc.

Liễu Thanh cũng không rãnh rỗi âm thầm vận nội công, tham lam hút lấy dương khí từ cơ thể Lý Quý.

Đồng thời, ánh mắt vẫn không ngừng cảnh giác nhìn về phía gian nhà gỗ.

Đúng ngay lúc này có tiếng nữ tử vang lên vọng từ phía nhà gỗ:- Tiểu sư đệ, tiểu sư đệ, ngươi đâu rồi.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.