Dục Tu Ký

Chương 224: Ma Men Dắt Theo Ma Dê




Tiêu Mộ Đình ở đối diện liếc sang nam tử đối diện có chút thưởng thức .- Ngươi quả thật có một cái nhìn rất đặc biệt.

Nếu chú tâm tu luyện ắt hẳn ngộ tính không tầm thường, đại đạo rộng mở.

Chỉ tiếc lại là thương nhân làm sinh ý…Lý Quý ánh mắt chợt loé, bật cười một tràng.- Ái dà tỷ tỷ à.

Tu sĩ sống dai nhàm chán có gì là hay ho chứ, ta tu luyện đến Địa Cảnh, sống lâu hơn phàm nhân một chút để kiếm linh thạch hưởng thụ mới là vương đạo a !Nghe vậy, Tiêu Mộ Đình chỉ bật cười.- Mỗi cây mỗi hoa, có lẽ như ngươi nói.

Thượng thiên đã định đoạt a.- Đúng vậy, quan tâm làm gì cho mệt đầu tỷ tỷ a.

Cạn đi !Nhìn bộ dạng bất cần của đối phương, Tiêu Mộ Đình khuôn mặt ửng đỏ cũng giãn ra, cảm thấy thoải mái không ít.- Ngươi quả thật là quỷ tửu a !- Tỷ tỷ không biết đó thôi, đời có mấy khi.

Rượu là một trong số ít những cái vui a.Lý Quý khuôn mặt đỏ bừng, vừa đung đưa vừa nâng chén hát.Nhân sinh ngã tài tất hữu dụngThiên kim tán tận hoàn phục laiPhanh dương, tể ngưu thả vi lạcHội tu nhất ẩm tam bách bôiDịch:Sinh ta trời có chỗ dùngNghìn vàng tiêu hết lại trông thấy vềCứ nâng chén uống, trâu dê cứ làm thịtMột lần uống sạch ba trăm ly.Hắn vừa uống hết chén liền cười một tràng, Tiêu Mộ Đình thấy nam tử trước mặt phóng khoáng, bất giác cũng bật cười uống theo.- Hảo thi, hảo tửu a !!!Lý Quý mấy năm trời chém giết, ngoại trừ tu vi tăng tiến ra thì cũng vô cùng chán nản vì không có thông tin gì.

Nay tiến đến Triệu Hạ Thành, hắn cũng cẩn thận mà quyết định không động thủ, chực chờ chuẩn bị trước để tham gia đại điển.Dù sao đi nữa, nữ tử trước mặt cũng chính là hắn chủ động ngỏ lời mời, vì vậy dù có khó hiểu về bên trong đan điền của đối phương, nhưng thật sự cũng thả lỏng không ít, thoải mái mà trút tâm sự của mình vào chén rượu giải sầu.Đối diện, thấy nữ tử kia cũng không hề cố kị mà bồi tiếp, hắn cũng có chút ngạc nhiên.

Tiến vào con đường tu đạo đến nay, ngoài Du Tần ra, cũng chưa từng có ai bồi rượu lâu được như vậy cùng mình, huống gì là một nữ tử cho mình lời khuyên thấu tình đạt lý, lại còn tuyệt sắc như đối phương.Không cần nói cũng biết Lý Quý vô cùng khoái chí.- Tỷ tỷ à…Tỉnh thời đồng giao hoanTuý hậu các phân tánDịch:Lúc tỉnh cùng nhau vuiSay rồi đều phân tán.- Ta là A Lý, chẳng biết cao danh quý tánh của tỷ tỷ là gì, biết đâu hữu duyên còn gặp lại.Đối diện, chỉ thấy nữ tử khuôn mặt ửng hồng bật cười, nâng chén.- Gọi ta Đình Đình là được rồi.- Được ! Đình Đình tỷ, ta kính tỷ một chén a !- Chỉ một chén ?- Ái dà, tỷ tỷ thật là bắt bẻ ta......Trời dần vào chiều, nửa sáng nửa tối.Có một vài tửu lầu đã bắt đầu đốt đèn.Bờ tây của Triệu Hạ Thành không chỉ vơi bớt mà càng lúc càng đông đúc hơn.Trên một con đường lát đá nhỏ cách đó không xa.

Một nữ tử đang dìu một nam tử say khướt, nữ tử bước đi cũng chập choạng.- Tỷ… tỷ… đã nói là… hức…- Ngươi… im lặng một chút… cả đoạn đường thật lắm lời.

Biết vậy ta để quách ngươi ở tửu lầu cho rồi.Đôi nam nữ này chính là Lý Quý cùng Tiêu Mộ Đình.

Hạ Tiên Tửu mà lão bản nói cũng chẳng phải đùa.

Lý Quý lúc này khuôn mặt đã đỏ bừng, mắt nhắm mắt mở gục đầu xuống, hiển nhiên là chẳng còn tỉnh táo.Tiêu Mộ Đình lúc này cũng chẳng khá hơn, khuôn mặt cũng đỏ bừng.

Y phục xộc xệch dìu Lý Quý hắn đến trước một gian nhà cổ.- Ta… con mẹ nó… thật là mất mặt… tỷ đưa ta đến khách điếm này là được rồi a.

Ngươi cứ đi trước đi a…Tiêu Mộ Đình cũng không trả lời, liếc sang phía trước gian nhà cổ này, có hai nam tử hắc y.Vừa thấy rõ khuôn mặt Tiêu Mộ Đình, cả hai nam tử hắc y đều cả kinh.

Đang hốt hoảng tiến đến đã thấy Tiêu Mộ Đình trừng mắt.

Nhất thời cả hai đều giật mình lui trở lại, như hiểu ý vội mở cánh cửa gỗ ra.Bên trong là mấy gian nhà gỗ ngói lưu ly rất đỗi bình dị, có chút cổ kính khác hẳn với vẻ xa hoa ở bên ngoài của Triệu Hạ thành.

Hiển nhiên Lý Quý say khướt chỉ nghĩ nữ tử này mang mình đến khách điếm, nên cũng chẳng tò mò cảnh vật xung quanh.Tiêu Mộ Đình bước đi loạng choạng mang hắn vào một gian phòng rộng rãi đặt lên giường.

Lý Quý lúc này cảm thấy sau lưng cảm giác êm ái mới giật mình, cố gắng mở mắt.Nhìn bóng dáng nữ tử trước mắt có chút mờ mờ.- Tỷ… đa tạ… thật làm phiền ngươi quá.

Đến đây… hức… đến đây là được rồi… tỷ cứ đi trước.

Có duyên…ực….

có duyên ắt sẽ gặp lại a.Gắng gượng nói đến đây, hắn cũng triệt để bất tỉnh............Chẳng biết qua bao lâu.“Cót…két….”Từ trong cơn mê man nghe tiếng động như mở cửa.

Lý Quý đầu đau như búa bổ, hơi thở có chút nặng nề, người khẽ động thì đã nghe tiếng nữ tử có chút quen thuộc.- Dậy rồi đấy ư ?Hắn giật thót, vội nhíu mày quay sang.

Tràng cảnh phía trước khiến Lý Quý quá đỗi chấn kinh mà trợn tròn mắt.Ngươi…tỷ…sao…Chỉ thấy nữ tử ngồi tửu lâu với mình ngày hôm qua, mở cửa từ phía sau đi đến, nhưng nàng ta cả người loã lồ, còn có chút ướt át, dường như vừa mới tắm xong.

Không chỉ có vậy, hắn nhớ hôm qua lúc rời tửu lầu đã là chập tối, bây giờ thức lại vẫn…….lại là buổi đêm.

Bất giác Lý Quý sững sờ như trời trồng, không biết giải thích thế nào cho phải.Hắn quay phắt đi chỗ khác, day day hai trán cố nhớ lại chuyện hôm qua.- Tiểu tử ngươi cũng thật là khoẻ a, cả đêm qua dày vò ta rõ khổ.Nghe đến đây, Lý Quý trợn tròn quay sang.- Cái gì ? Làm … làm sao….

ta….

tỷ…?Thấy cơ thể loã lồ kia đang đi đến, hắn bất giác giật mình cúi gằm xuống, khuôn mặt có chút phức tạp.- Chẳng lẽ hôm qua tỷ tỷ ngươi… không rời khỏi khách điếm này ?- Khách điếm gì chứ, đây chính là nơi ở của ta a.Lý Quý khuôn mặt vô cùng khó coi.

Đang mở tấm chăn ra thì thấy cả cơ thể mình cũng đang loã lồ, nhất thời triệt để ngây người.“Chẳng lẽ… lời nàng ta nói… là thật…”“Khốn kiếp, con mẹ nó.

Đúng là…..….ma men dắt theo ma dê mà….

“.Dù sao chuyện cũng đã rồi, Lý Quý hắn cũng chẳng phải hạng hiền lành lương thiện, còn là dục tu, hiển nhiên không bài xích gì chuyện này.

Chỉ là hắn không thích những việc bất ngờ nằm ngoài dự đoán như thế này.Nếu như gặp người có ý đồ không tốt, Lý Quý có một trăm cái mạng cũng không đủ chết.Lúc này cũng chẳng cố kị liếc xuống cơ thể mình, sau đó đảo mắt nhìn về nữ tử trước mắt.- Tỷ tỷ à….Tại sao ta không nhớ gì a ?Chỉ thấy nữ tử kia đi đến ngồi bên cạnh hắn, ánh mắt như có tiếu ý.- Hạ Tiên Tửu như tên gọi, chính là dù tiên nhân uống xuống….

cũng ngã gục đấy a.Lý Quý thở dài liếc lên.- Ta…..

đã ngủ cả ngày hôm nay ?Tiêu Mộ Đình tiến về phía đầu giường ngả người ra bộ dạng có chút thoải mái, liếc nhìn bộ dạng thất thố của Lý Quý bật cười.- Không sai !Thấy hắn cúi gằm mặt chẳng biết nghĩ gì, Tiêu Mộ Đình nheo lại cười như không cười.- Đêm qua như sài lang hổ đói, sao bây giờ lại né tránh ta vậy a ?Lý Quý cũng chẳng trả lời, quay lưng đứng dậy.

Tiêu Mộ Đình thấy biểu hiện hắn chợt nói.- Phu quân ta…Nghe đến đây, khuôn mặt Lý Quý chợt động, chấn kinh khó dấu, hiển nhiên là lo lắng bị bắt gian, đây là tâm lý bình thường của nam tử, đang chuẩn bị với lấy y phục thì đã nghe.….

đã chết !- Hihihi.

Tiểu tử ngươi cần gì sợ hãi như vậy a.Chỉ nghe tiếng thở phào của Lý Quý.- Tỷ tỷ a, người còn trêu chọc nữa không khéo tiểu đệ chết thật đấy a.Vẫn thấy Lý Quý với lấy y phục, Tiêu Mộ Đình mới nhướng mày.- Chẳng lẽ… ta xấu xí như vậy ? Lúc tỉnh táo rồi… tiểu tử ngươi thậm chí còn không muốn nhìn ?Hắn ánh mắt chợt động, liếc sang đã thấy nàng ta đang nửa ngồi nửa nằm ở đầu giường, bất chợt mở rộng hai chân, cùng với đó là khuôn mặt vô cùng tinh quái.Hạ thân của đối phương hiện ra ngay trước mặt mình.

Dù trời đã chập tối nhưng hắn vẫn thấy vô cùng rõ ràng.- Tỷ tỷ ngươi…..Nhìn đối phương bạo gan như thế kia, Lý Quý nhất thời chỉ biết thốt lên như vậy.

Qua mấy cái hô hấp mới thở dài.

Cả người loã lồ cầm lấy y phục trên tay, cũng không còn cố kị đảo mắt một vòng lên mộc sàng.Chỉ thấy nữ tử này ngoài khuôn mặt xinh đẹp vưu vật ra, thì cơ thể cũng vô cùng thon gọn.

Hai bầu sữa tuy không lớn nhưng lại rất cân đối với cơ thể.

Bên dưới, âm hộ ửng hồng cùng đám hắc mao lất phất tô điểm bên trên cũng vô cùng mời mọc.Lý Quý nhíu mày nhìn lên khuôn mặt thâm ý của Tiêu Mộ Đình thở dài.- Tỷ tỷ quả thật vô cùng kiều mị, chẳng có gì để chê cả.Nghe vậy, Tiêu Mộ Đình thoáng qua tiếu ý.- Ngươi miệng nói một đằng, nhưng biểu hiện lại một nẻo a !- Không phải là ta chê trách gì tỷ tỷ, chỉ là chuyện này có chút bất ngờ.

Hơn nữa đầu ta hiện tại đau như búa bổ, quả thật…Chưa nói hết câu đã thấy nàng ta bật cười gật đầu.- Nước nóng đã có sẵn bên trong, ngươi vào tắm táp một chút đi.Nghe vậy, Lý Quý thoáng qua ngạc nhiên.

Thở dài gật đầu mấy cái.- Đa tạ tỷ tỷ..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.