Dục Tu Ký

Chương 217: Song Bào Bất Hoà




A Xi đang nhấp nhô trên người hắn ánh mắt có chút mê li mỉm cười.- Sư…sư phụ quên… chúng con… là người Miêu Linh… Tộc ?Ánh mắt hắn khẽ động, gật gù mấy cái.- Được rồi, để xem như thế nào.Nhất thời hắn cũng không lo lắng nữa, một tay vân vê bờ mông trắng ngần của A Xi, tay còn lại vươn sang lấy bầu rượu uống mấy hớp, liếc về phía A Mịch chăm chú.Chỉ thấy A Mịch cầm lấy Tử Loa Ốc, ngưng thần chăm chú.

Qua chừng mấy cái hô hấp, từng cỗ từng cỗ thi thể vô thanh vô thức xuất hiện ngay trước mặt.

A Mịch nhíu mày đưa tay ra phía trước, các cỗ thi thể lơ lửng bay chừng bốn trượng sau đó liền hạ xuống.Các cổ thi thể này đen nhẻm, chẳng còn nhìn rõ hình hài hay y phục, rõ ràng đã bị hấp thu khô kiệt.

Nhưng thi thể này vừa chạm xuống mặt cát, liền dần dần chìm xuống.

Mất dạng trong làn cát nóng bỏng kia.Cứ như một vòng tuần hoàn, vô số thi thể vừa xuất hiện từ Tử Loa Ốc liền bị A Mịch nhuần nhuyễn chôn vùi xuống.- Để mang một thi thể từ pháp bảo không gian ra bên ngoài thì không khó, nhưng số lượng nhiều như vậy, mà điều khiển không chút khó khăn quả thật không tệ chút nào.

Ngươi cũng khiến ta bất ngờ không thôi, Cách Không Khống Pháp cùng Sa Thuật còn nhuần nhuyễn hơn ta nghĩ a.A Xi đang nhịp xuống đều đặn, bất ngờ dừng lại.- Sư phụ, dù có chút chán ghét thổ thuật nhưng hai tỷ muội ta cũng không bỏ bê như người nghĩ đâu a.Tiểu nữ này ánh mắt có chút phức tạp.- Hai ta cũng không phải vô dụng như trước, hay người để hai ta…..- Thì ra nãy đến giờ các ngươi chủ đích chỉ là thuyết phục ta cho hai ngươi ra ngoài ?Lý Quý chưa đợi tiểu nữ này nói hết câu liền chặn lại, A Mịch đang thi pháp cũng liếc về phía này có chút thất vọng.

A Xi thì khuôn mặt có chút trầm xuống, hạ thân từ từ nhịp trở lại nũng nịu.- Sư phụ à, hai chúng con cũng đã là…Chưa nói dứt lời đã thấy một ngón tay che miệng mình lại, Lý Quý mỉm cười lắc đầu.- Cả năm qua không biết bao nhiêu lần hai ngươi thuyết phục ta chuyện này, ta biết hai tiểu nữ các ngươi muốn ra ngoài, nhưng hiện tại không thích hợp.Hắn chợt vươn lên nhẹ nhàng kéo đầu A Xi xuống, hôn khẽ lên trán.- Các ngươi cả thời gian qua ở trong Tử Loa Ốc, cũng không biết tình hình bên ngoài như thế nào.A Xi liền lắc đầu.- Sư phụ, con biết, người cứ mấy ngày lại có thêm vết thương mới.

Hai tỷ muội ta thấy người như vậy thực sự….Lý Quý bật cười một tràng, vuốt má tiểu nữ.- Ta biết hai ngươi cũng lo lắng cho ta, nhưng thật sự nếu để hai ngươi ra bên ngoài, lại vướng tay vướng chân ta hành động.

Một mình ta gặp hiểm cảnh có thể dễ dàng đào thoát, nếu có thêm hai tiểu nữ ngươi….Thấy hắn thở dài, A Xi lẫn A Mịch khuôn mặt đều trầm xuống.

Qua chừng chục cái hô hấp, Lý Quý mới nhoẻn miệng cười.- Nhưng các ngươi chớ lo lắng, kết thúc chuyến đi Kim Sa giới này, ta sẽ để hai ngươi ra ngoài.

Mặc khác, ta biết hai ngươi cũng buồn chán, đến Liêu Miên Thành, ta sẽ đều đặn mang đến tu sĩ Địa cảnh cho hai ngươi chiến đấu cọ xát.Hắn nhìn A Xi có chút miên man.- Vốn dĩ ta cũng không định bao bọc hai ngươi như vậy, tu sĩ phải từ va chạm tranh đấu mới trưởng thành, nhưng hoàn cảnh lúc này ta… không có lựa chọn khác.Hắn uống một ngụm rượu, ngửa cổ về phía sau chẳng biết nghĩ gì.- Hai tiểu nữ hài các ngươi ngoài nhau ra không thân không thích, hoàn cảnh… cũng chẳng khác gì ta.

Ta thấu hiểu việc này, từ nhỏ đã bị Băng Cung giám quản, ta biết các ngươi cũng khát khao tự do hệt như Du Tần.Nói đến đây, hắn mới ngửa cổ dậy, nhìn vào đôi mắt xanh lục trong vắt của A Xi.- Nhưng tuỳ hoàn cảnh, đôi khi tự do… cũng không hẳn là tốt.

Thật sự ta cũng chỉ muốn điều tốt nhất cho hai ngươi.Chỉ thấy A Xi hơi thở dồn dập, nhìn về A Mịch.

Thấy A Mịch cũng đang thất thần nhìn về phía này, tiểu nữ này cúi gằm, qua chừng chục hơi thở.

Mới thấy A Xi khẽ gật đầu, nhìn chằm chằm vào mắt hắn.- Sư phụ… con… con…Nghe vậy, Lý Quý chẳng biết nghĩ gì, nhướng mày mỉm cười chờ đợi.….Yêu người.Hắn nghe giọng điệu non nớt của tiểu nữ này bất giác ánh mắt chợt động, hô hấp có chút bất thường, không lâu sau mới mỉm cười.- Ta cũng yêu thương hai tiểu nữ hài các ngươi mà a.A Xi ánh mắt liếc lên, thấy hắn bình thản uống rượu, khẽ nhu miệng nhíu mày.- Sư phụ, con nói không phải yêu thương, mà là yêu.

Không phải là cả hai, mà đây là suy nghĩ đơn phương của A Xi con, không liên can đến A Mịch muội muội.A Mịch đang thi pháp liền trợn tròn quay sang.

Lý Quý nghe đến đây, phun sặc sụa qua bên cạnh.

Khuôn mặt đỏ bừng, lấy vạt áo lau qua miệng cười khổ.- Ta…ta…tiểu nữ hài ngươi… ngươi có biết ngươi đang nói gì không a ?Chỉ thấy A Xi gật đầu liên tục.- Yêu… tình yêu nam nữ… không phải yêu ở trong chữ yêu thương a.Hắn nghe vậy nuốt nước miếng liên hồi, từng trải qua không ít mối quan hệ, nhưng nghe chính miệng tiểu nữ hài này nói ra những lời như vậy, nhất thời lại không biết cư xử như thế nào cho phải.“A Xi… sao bỗng nhiên lại… làm sao có thể.”“Cả hai đều còn nhỏ tuổi, thậm chí còn chưa thành thục.

Đồng ý có thể mê luyến chuyện giao hoan thể xác….

Nhưng sao có thể…”“Khốn kiếp, A Xi A Mịch tuổi tác cũng chỉ bằng nghĩa tử Kiều Nhi của ta, thốt ra những lời này có chút bất thường a…”Hắn cũng chẳng biết rằng, tất cả những chuyện này phát sinh đều bởi….….Hợp Hoan Đại Pháp.

Bí pháp độc môn của tông chủ khiến nữ tử mê luyến…Nhìn khuôn mặt trầm xuống có chút nghiêm túc của A Xi, Lý Quý lại tặc lưỡi lần nữa.“Con mẹ nó mối quan hệ với hai tiểu nữ này càng lúc càng rối loạn, chẳng ra làm sao cả.

Trước đây thì đại nhân đại nhân, sau này thì sư phụ sư phụ.

Bây giờ lại…”“Khoan, nhưng cũng có làm sao.

Chưa nói đến quan hệ tình cảm, ta cùng hai tiểu nữ này cũng đã phát sinh quan hệ thân xác.

Ta truy cầu hoan lạc, cũng chẳng phải hạng người tốt đẹp gì.

Ngay cả tỷ tỷ Lý Xuân Hồng mà ta…..”“Mà ta… mà ta…”Nghĩ đến đây, khuôn mặt hắn trầm xuống, chẳng biết nghĩ gì.

Qua chừng mấy hô hấp mới điều tức.

Nhìn lên A Xi thở dài mỉm cười.- Sao bỗng nhiên A Xi lại nói ra những lời này ?Chỉ thấy tiểu nữ kia hạ thân đã đình chỉ từ lúc nào, ôm lấy Lý Quý.- Tiểu nữ cũng chẳng biết vì sao, chỉ là A Xi muốn nói ra những lời này thôi a.Qua chừng mấy hô hấp mới nghe tiểu nữ này thều thào.- Tiểu nữ biết sư phụ là tông chủ Hợp Hoan Tông, hoan ái với nhiều nữ nhân khác.

Nhưng tiểu nữ mặc kệ….- Sư phụ mấy ngày trước có nói hai tỷ muội ta cố gắng tu luyện, sau này người sẽ tìm cho hai con một tấm lang quân tốt.

Nhưng con không muốn sau này xuất giá, A Xi muốn hầu hạ người thôi a.Lý Quý ánh mắt rung động, khuôn mặt có chút phức tạp, ánh mắt chợt động.

A Mịch đang thi pháp cũng đã đình chỉ từ lúc nào mà tiến về ngồi bên cạnh hắn.- Sư phụ, con….

cũng như tỷ tỷ.- Muội…sao muội lại…- Xin lỗi tỷ tỷ… muội cũng định nói ra nhưng tỷ đã…Nhìn hai tỷ muội bình thường dính nhau như sam nhưng lúc này đã có chút đôi co.

Lần đầu tiên chứng kiến đôi song sinh này như vậy, Lý Quý giật thót vội vòng tay sang ôm lấy A Mịch bên cạnh cười trừ.- Được rồi, được rồi.

Cũng chớ vì việc này mà xích mích.

Ta nói tìm cho các ngươi một tấm lang quân tốt cũng chỉ là dự định sau này thôi a.Hắn nhìn sang cả hai, nhất thời nhíu mày có chút quỷ quái.- Vậy đi, ta cũng đã hiểu tâm ý của hai ngươi.

Chuyện cũng chẳng có gì to tát, ta không gả các ngươi là được chứ gì.Vừa dứt lời, cả hai tiểu nữ liền mở lời.- Người không có tình cảm với tiểu nữ ?- Còn sư phụ không yêu ta ?Lúc này Lý Quý đã triệt để mồ hôi chảy thành dòng, mao côn đang bên âm hộ của A Xi cũng đã xìu xuống từ lúc nào.

Liền đánh trống lảng.- Yêu, tất nhiên là yêu hai tiểu nữ ngươi rồi a.

Được rồi, được rồi, mau chóng chuyển mấy thi thể bên trong Tử Loa Ốc ra đi thôi, sắp đến Liêu Miên Thành rồi.- A Mịch, muội chuyển đi.Bên cạnh, chỉ thấy A Mịch nắm chặt lấy tay Lý Quý lắc đầu.- Sao tỷ ở đây tình tứ mà ta lại phải vất vả ra ngoài kia chuyển thi thể a.A Xi cúi người đến ôm chầm lấy cổ Lý Quý, nhíu mày.- Chúng ta cũng đã bàn bạc rồi, muội vận chuyển thi thể, còn ta hầu hạ thuyết phục sư phụ mà.A Mịch lắc đầu mấy cái.- Tỷ cũng chẳng bàn bạc qua với muội tỷ sẽ nói ra những lời kia với sư phụ.- Ta cần gì phải bàn bạc chuyện này a.Lý Quý triệt để trợn tròn, phất phất tay giữa cả hai tiểu nữ.- Được rồi, hai ngươi cùng nhau ra dọn dẹp thi thể bên trong Tử Loa Ốc đi.Vừa dứt lời đã nghe hai tiểu nữ mở lời cùng lúc.- Người chờ một chút.- Sư phụ, con vẫn chưa nói xong.Thấy cả hai tỷ muội này như vậy, Lý Quý nuốt nước miếng mấy cái.- Tỷ cũng biết ta có ý đó với người mà.

Sao tỷ lại…- Muội không nói ra sao ta biết được a.Cả hai càng lúc càng không nhường nhau, hắn tặc lưỡi, vội đưa hai tay lên.- Được rồi, được rồi.

Hai tỷ muội ngươi cứ nói chuyện tiếp đi.

Thôi thì để ta sẽ dọn dẹp đống thi thể kia a.Dứt lời liền nghe.- Không được.

Sao người có thể làm chuyện này được.- Sư phụ không được đi a, người phải làm chứng cho A Xi a, rõ ràng là muội muội là người không có lý lẽ a.Lúc này hắn đã triệt để ngây người ra, cả hai tỷ muội càng nói càng hăng máu.

A Xi cùng A Mịch vốn như cây liền cành, bây giờ tình hình như vậy.

Lý Quý nhất thời không biết làm gì cho phải.- Khốn kiếp, hai tiểu yêu các ngươi có coi ta là sư phụ không a ?- Người tất nhiên là sư phụ của ta rồi.- Không chỉ là sư phụ, còn hơn cả sư phụ a.Hắn nhìn hai tiểu nữ này cười khổ.- A Xi, ít nhất cũng phải để ta rút ra khỏi hạ thân ngươi đã.

A Mịch ít nhất cũng phải thả cổ ta ra rồi nói gì thì nói a.- Không được, ta vẫn chưa làm cho ngươi cảm thấy thoã mãn mà a.- Tỷ làm mặc tỷ, nhưng sư phụ, người phải nghe lời A Mịch con nói a.Lý Quý nở nụ cười hệt như khóc.- Hai người các ngươi…hai tiểu nữ các ngươi thật là….- Ban ngày ban mặt giữa thanh thiên bạch nhật mà dám ở nơi này làm cái chuyện đồi bại này, các ngươi rốt cuộc là ai ?.Chưa nói hết câu đã nghe tiếng nam tử đằng xa vọng lại.

Liếc sang thấy bốn nhân ảnh nam tử vừa từ cự điêu hạ xuống, đều mang y phục vô cùng quen thuộc.

Lý Quý hắn lúc này như gặp được cứu tinh, chưa bao giờ gặp được người của Thông Thời Các mà vui mừng như vậy, vẫy tay liên hồi.- Ai da các vị mau đến đây, mau đến đây nhanh a.- Con mẹ nó…đến đúng lúc lắm, lão tử cảm động sắp khóc rồi….........Cách đó chừng 2000 dặm.Giữa sa mạc rộng bao la bát ngát chợt có muôn trùng núi đá san sát nhau, phóng tầm mắt nhìn không thể đếm xuể.Chính là Hắc Liên Sơn.Nằm ở gần trung tâm Kim Sa Giới, cũng là nơi duy nhất đông đúc dân cư mà không có sa thành bao bọc.Các dãy núi đá này giống như tên gọi, liên miên một màu đen ngòm, này được các cổ tu sĩ đục rỗng bên trong chứa nguồn nước, còn trên đỉnh thì xây dựng các lầu các khổng lồ chọc trời san sát nhau làm nơi cư ngụ.===============================================.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.