Dục Hỏa Trùng Sinh Ta Phải Là Ác Nữ!

Chương 32: Chương 32




Tần Lam hít một hơi thật sâu, nàng dùng ánh mắt trong veo nhìn Tiêu Phong Hàn: “Huyền Vương gia, chúng ta giao dịch đi.”

“Ừm?”

Tiêu Phong Hàn khẽ hất cằm nhìn về phía nàng.

Chỉ là một động tác nhìn tự nhiên như vậy, lại lộ ra dáng vẻ cao cao tại thượng, cao quý mà kiêu ngạo.

“Ta biết thân thể ngài không tốt, ta sẽ cố gắng hết sức dùng toàn lực để cứu chữa cho ngài.

Nhưng ngài phải mắt nhắm mắt mở mà bỏ qua cho ta, được chứ?”

Đây là kế hoạch Tần Lam đã suy nghĩ cặn kẽ vạch ra trong thời gian ngắn ngủi.

Nàng và phụ thân mình có huyết hải thâm cừu, hoàn toàn không có thời gian để đối phó với vị Huyền Vương này.

Từ ngày hoàng đế nắm trong tay cuốn Thư đan ấy, Tiêu Phong Hàn đã nói sẽ bỏ qua câu chuyện quá khứ, nàng có thể cho là thật sao, bởi vì nàng đã biết được bí mật của Tiêu Phong Hàn, sao có thể toàn thân trở ra?

“Ngươi cảm thấy Bổn vương sẽ đáp ứng?”

Tiêu Phong Hàn hỏi, ngữ khí có chút lơ đễnh.

Tần Lam nhớ tới thời điểm nàng dùng danh xưng ân nhân cứu mạng để áp chế Tiêu Phong Hàn, hắn đã nói, ngươi cảm thấy Bổn vương sẽ cần? Vậy chỉ có thể giải thích rằng, hoặc bên cạnh hắn đã có cao nhân, hoặc chẳng thèm coi trọng sinh tử của chính mình.

Tần Lam chưa bao giờ nghĩ muốn gây khó dễ cho Tiêu Phong Hàn, thậm chí cũng không nghĩ sẽ có quan hệ với người này, nàng nhướng đôi mi thanh tú, ngẩng đầu đến khi đối diện với mặt nạ của hắn lại cúi đầu: “Huyền Vương gia, mỗi người đều có bí mật, ngươi có, thần nữ cũng có.

Về phần bí mật của ngươi, thần nữ cũng không phải thật sự muốn nhìn trộm, mà chỉ vô tình biết được.

Nhưng thần nữ có điều không rõ, thâm cừu đại hận đến mức độ nào lại hạ độc đến mười mấy năm, làm thân thể ngài bị hủy hoại đến bây giờ, ta nghĩ ngươi vẫn luôn muốn báo thù… Dù sao thì người chịu khổ là ngươi, người chịu đau cũng là chính ngươi.”

Giọng nói của Tần Lam rất nhẹ nhàng, ánh mắt nhìn Tiêu Phong Hàn có chút phức tạp, bởi vì trong nháy mắt này nàng cảm thấy Tiêu Phong Hàn và nàng giống nhau, đều là người đáng thương.

Nàng đã chết một lần nên mới hiểu rõ.

Mà Tiêu Phong Hàn lúc nào cũng hiểu.

“Quân Phi Yến.”

Đúng lúc này, chợt nghe giọng nói nặng nề của Tiêu Phong Hàn vang lên.

“A?”

“Lại đây.”

Chỉ nghe Tiêu Phong Hàn mở miệng.

“Cái gì?”

Tần Lam có chút ngờ vực, nhìn về phía Tiêu Phong Hàn, chỉ thấy hắn nâng tay lên vẫy vẫy.

Tần Lam theo bản năng khom người, cho rằng Tiêu Phong Hàn đã đáp ứng đề nghị của nàng, kết quả ngay sau đó cằm đã bị nắm lấy: “Quân Phi Yến, ngươi đang thương hại Bổn vương sao?”

Tiêu Phong Hàn hạ giọng, có chút u ám xuyên thẳng vào màng nhĩ tần Lam.

Hai người đứng sát nhau, Tần lam cảm thấy hơi thở của mình đều phả hết lên mặt nạ của Tiêu Phong Hàn, cằm bị siết chặt có chút đau nhói, không biết tại sao, Tần Lam bỗng cảm thấy oan ức trào lên: “Vương gia, ngài cần người khác thương hại sao?”

Nàng hỏi lại một câu.

Tiêu Phong Hàn vẫn không buông tay, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Ánh mắt lãnh đạm chống lại cái nhìn quật cường.

Mãi đến khi có nam tùy tùng tiến lên: “Chủ tử, có người đi qua bên này.”

Tiêu Phong Hàn mới buông tay, lúc này hắn mới liếc qua, chỉ thấy mặt Tầm lam trắng nõn, hai dấu tay hồng hồng trên cằm càng thêm rõ ràng, hắn nhíu mi, chỉ cảm thấy nữ nhân trước mặt quá yếu ớt, hắn hoàn toàn chưa dùng lực.

“Đi.”

Tiêu Phong Hàn nói.

Thấy Tần Lam vẫn đứng bất động, một ánh mắt lãnh đạm chiếu tới: “Chờ cái gì? Chờ người khác phát hiện ra ngươi sao?”

Lúc này Tần Lam mới phản ứng lại, đi theo Tiêu Phong Hàn ra ngoài.

Mới đi được hai bước, chợt có cảm giác không đúng, tại sao nàng phải đi theo Tiêu Phong Hàn? Huống hồ nếu không phải bị Tiêu Phong Hàn làm chậm trễ, nàng đã sớm rời khỏi đây rồi?

Trong lòng vô cũng bất mãn nhưng cũng không thể hiện ra.

Tần Lam không chút thay đổi đi theo sau Tiêu Phong Hàn, cũng không biết vị này hỉ nộ vô thường, không rõ Huyền Vương gia có ý gì, có đồng ý điều kiện nàng đưa ra không?

“Huyền Vương gia, ngài…”

Tần Lam đi phía sau, vừa định mở miệng, lại chợt thấy lồng ngực đau nhói, không khống chế được phun ra một ngụm máu tươi, cho dù Tiêu Phong Hàn nhanh chóng nghiêng đầu nhưng vẫn có vài giọt máu dính trên người hắn, thậm chí nàng còn thấy hai vệt máu đỏ tươi trên cằm hắn.

Xong rồi…

Đây là ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu nàng.

Rồi sau đó, trời đất quay cuồng, cả người nàng đổ xuống….


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.