Dương Tư Thần lật người cô xuống, khuôn mặt nhỏ úp vào gối.
Lục Kiều Hân luống cuống cảm nhận anh đang vét tóc của mình sang một bên, bờ môi lạnh lẽo của con quái thú bắt đầu hôn lên vai gáy rồi trượt dần xuống sống lưng.
Cảm giác như có một dòng điện chạy qua người, cô cảm thấy ngây dại, cơ thể bỗng dưng cảm giác nhẹ bẫng như đang ở trên mây, vừa mềm mại vừa nhẹ nhàng.
Dương Tư Thần vẫn hôn cổ gáy nhỏ của cô.
Đúng...! ngay vị trí đó, mùi hương đó thật sự khiến anh si mê, không kìm lòng được bỗng anh cắn vào cổ gáy nhỏ của cô khiến chỗ đó tạo thành một dấu răng nhỏ ghim sâu.
Lục Kiều Hân đau đớn phát ra tiếng động:
- "Huh"
Dương Tư Thần được nê khi nghe thấy cô la lên, anh lấy hai tay nắm lấy bờ vai nhỏ của cô mà xoay người cô lật ngửa lại dưới thân anh, cô tuy lần đầu, nhưng những điều như vậy anh đều làm với những người phụ nữa dưới thân anh.
Anh bắt đầu cắn lấy bờ môi nhỏ kia như một sự chừng phạt, anh cắn mạnh khiến cô rên lên thêm lần nữa làm cho anh thích thú hơn, âm thanh đó khiến anh chỉ muốn nghe đi nghe lại nhiều lần như một đoạn thu âm.
Lục Kiều Hân tuy không phải người đầu của anh nhưng lại là người đầu tiên khiến anh có hứng thú hơn bao giờ hết.
Anh hôn tới tấp vào môi cô chỉ để nghe lại những tiếng rên đó.
- "Huh...hum...huh"
Tiếng rên nhỏ trong khoang miệng, ở giữa hai môi chạm nhau phát ra.
Lúc này anh mới tha cho bờ môi nhỏ kia bị anh hôn sắp bật máu.
Hai bàn tay to lớn thô ráp bắt đầu nắm lấy cặp đào tiên kia mà nhào nặn đủ thứ loại hình dạng, mỗi tay một bên, hai tay cô vẫn để qua đầu của mình, hai má bây giờ đã hiện rõ lên màu đỏ, đôi mắt nhắm nghiền trong bộ lông mi dài cong vút mà nhẹ nhàng.
Tóc cô xoã dài, có hơi phần rối rắm, vài lọn róc xoăn được vương khắp nơi.
Trên thân thể cô còn sót lại võn vẹn một chiếc quần lót và anh ta cũng thế, một sự tấn công quá mãnh liệt đối với lần đầu của cô từ anh.
Anh bắt đầu sờ mó khắp cơ thể cô, hôn khắp nơi.
Bàn tay hư hỏng sờ đến bờ mông đẫy đà bất giác luồn tay vào trong, cơ thể như phản ứng có điều kiện, cô kẹp hai đùi lại thật chặt, tay cô túm lấy cánh tay anh như một lời nhắc.
Anh lấy một tay mình nắm lấy hai cổ tay cô, miệng ngậm lấy cặp đào để nhằm làm cô mất phương hướng, bàn tay còn lại tiếp tục lần mò phía dưới vào trong chiếc quần lót, điểm dừng của đầu ngón tay là tại nơi *** ***** động.
Anh bắt đầu đưa đầu ngón tay áp út vào nơi khoắng khít kia, cô đã phản ứng những phản ứng đầu tiên, thấy vậy anh lại càng hành động nhanh hơn bắt đầu đưa tay mình đi sâu vào trong để khám phá mọi ngóc ngách.
Hai chân trắng nõn cô hơi run lên, ngón tay kia đã đi thẳng vào, những thứ dịch màu trắng nhẹ bắt đầu được thoát ra ngoài, khi cảm nhận được điều đó anh cho thêm một ngón nữa vào trong huyệt động của cô.
- "Ưm..."
Miệng nhỏ bắt đầu rên lên, phía dưới hai ngón tay anh tiếp tục làm nhiệm vụ phía trong, nó không yên phận mà ngọ nguậy, ngày càng nhanh như chong chóng, quả nhiên nơi đó rất nhỏ khiến anh cũng bất ngờ.
Mãi đến khi dòng máu đào từ trong dọc theo tay anh ra ngoài anh mới buông tha.
Anh nhanh chóng lấy một ngón tay kéo chiếc quần lót của cô xuống dưới đùi, anh lấy hai tay bắt đầu tách cặp đùi kia ra bắt đầu nâng cao lên vắt qua hông anh.
Một hành động không thể lường trước bắt đầu ập đến cô, không nhanh không chậm Dương Tư Thần đưa cự long của mình vào trong hang động sâu hun hút kia để khám phá cảnh giới.
Chỉ mới vào chưa đến phân nửa anh đã phải đi ra vì *** ***** động rất nhỏ.
Lục Kiều Hân vừa cảm nhận được gì đó rồi giật mình.
- "Ngoan đi, không được cử động"
Anh ghì giọng nói với cô như một con thú dữ, cô nghe được chỉ có biết câm nín.
Anh bắt đầu hành động tiếp, thúc mạnh bạo hơn để đưa cự long của mình vào trong, cự long thích thú ra vào rất nhiều lần như vui chơi công viên.
- "Ư..ư..ư...hmm"
Sau nhiều tác động thì cuối cùng cửa động cũng đã hé mở để cho một long thần chạy tọt vào trong, chạy đến một màng lụa mỏng rồi xuyên qua đến chính thất.
Cô lấy hai chân ngoắc lấy hông anh mà kẹp thật chặt.
Dương Tư Thần thoả mãn nhếch môi cười, lúc này đột nhiên ánh mắt tỉnh táo hơn bao giờ hết, nghe những tiếng nỉ non của thân hình kiều diễm dưới thân mình.
- "Ưm...a..mm..huh.."
Anh vắt hai chân cô lên cổ mình khiến cơ thể cô lại được nhấc cao hơn rồi tốc độ được tua nhanh hơn, cự long lại được đi lượn thâm cung, sau một hồi chạy nhảy cự long được đưa ra bên ngoài.
Dương Tư Thần lật người cô úp lại lần nữa rồi nhấc mông cô lên cao, hai tay bóp lấy vùng eo con kiến của cô.
Anh dùng hết sức của mình đâm thẳng cự long vào trong huyệt động, Lục Kiều Hân không chịu được mà phát ra âm thanh rên rỉ rồi chuyển thành tiếng khóc.
- "A...hự..hmm...hic...hic"
Vòng eo của cô vặn vẹo khó chịu, nó đã đi vào rất sâu, nghe những tiếng đó anh liền hành động chậm lại..