Đưa Cơ Trưởng Về Làm Vị Hôn Thê

Chương 50: 50: Chó Ngáp Phải Ruồi




Dương Tư Thần bước từ cầu thang xuống thấy mọi người cũng đang ngồi ở ghế sofa.

Có ba anh, Chu Linh Linh và Phi Vũ.

Chu Linh Linh thấy anh liền tỏ ra vui vẻ hẳn.

- "Anh Dương Tư Thần, em có đem một chút trái cây đến cho anh này, anh xem có thích chúng không?"

Dương Tư Thần mặt lạnh như tiền, nhìn người con gái trước mặt vì sợ lại mang lỗi với người ta anh liền đáp lại.

- "Cô Chu, cảm ơn"

Dù có mất trí nhớ hay là có trong cơ thể khác hoặc là không thì Dương Tư Thần anh vẫn cái mặt lạnh, một chút cao lãnh, một chút quyền lực, mọi truyện có thế nào cũng không thể thay đổi anh thành một người thân thiện cho được.

Chu Linh Linh bầy ra bộ mặt thất vọng nhìn Dương Tư Thần có vẻ không cam lòng.

Phi Vũ ngồi ngoài thấy vậy cũng không yên nên nói.

- "Anh Dương Tư Thần.

Dù sao cô ấy cũng là người yêu anh, anh đã trao Phượng Dương Thê cho cô ấy thì anh phải có trách nhiệm với cô ấy, bây giờ cũng đã được coi là vị hôn thê của anh rồi đấy.

Nếu anh làm gì cho cô ấy buồn thì sau này đến một lúc nào đó anh nhận ra có hối hận cũng không kịp đâu"

Từ khi làm đàn em của Dương Tư Thần đến giờ đây là lần đầu Phi Vũ buông ra những lời như vậy với anh, Phi Vũ nói xong đã rất nhanh bắt được cặp mắt ác thú của Dương Tư Thần đang nhìn thì có vẻ rụt rè.

Dương Tư Thần lúc này mới nghĩ lại, có khi bản thân đã bị mất đi ký ức về khuôn mặt của người con gái mà anh yêu nên không có cảm giác gì, anh cảm thấy Chu Linh Linh lại là một cô gái lạ hoắc nhưng danh nghĩa thân thiết kia là thật, giờ chỉ còn cách chiều lòng bọn họ thôi.

Dương Tư Thần đi nhẹ lại gần ghế của Chu Linh Linh rồi ngồi xuống cầm số trái cây lên hơi rẻ ý cười.

- "Tôi rất thích chúng"

Chu Linh Linh cười tươi như chết đuối vỡ được cọc liền nói.

- "Anh Dương Tư Thần.

Em vẫn nhớ loại hoa quả mà anh thích là dưa hấu và cam vì nó vừa thanh mát vừa ngọt ngào, mát lạnh như tính cách anh còn em là vị ngọt trong đó"

Chu Linh Linh lại thản nhiên buông những câu thả thính bay khắp nơi như vậy thì có phải là quá công khai mối quan hệ kệ không!?

- "Anh Dương Tư Thần, người yêu của anh còn nhớ loại hoa quả anh thích ăn nữa kìa, sao từ khi em đi theo anh không thể hiếu anh thích ăn gì luôn"

Phi Vũ ngồi ở ngoài nói với vào, còn Chu Linh Linh bây giờ đang thỏa mãn với một câu nói bịa đặt như vậy mà vẫn không may chó ngáp phải ruồi được.

Dương Tư Thần nhìn lại gương mặt của chú Linh Linh.

- "Cô Chu, quan hệ của chúng ta trước kia theo lời kể có vẻ rất tốt, tuy tôi không nhớ rõ nhưng tôi sẽ tin cô"

Buổi tối hôm đó mọi người bắt đầu ngồi ăn tối với nhau, thống đốc Dương Tiêu Hồng cũng vui thay đứa con trai của mình đã tìm đúng một nửa kia của bản thân.

Theo thông tin mà cô nói thì cô là tiểu thư của một thương gia giàu có tình cờ đi vào rừng rồi lạc đường không may được Dương Tư Thần cứu, hai người đã có thời gian bên nhau và sinh ra tình cảm.

Mọi người nghe đến đây thì có vẻ vô lý nhưng lại rất thuyết phục, vô lý vì một người lạnh lùng giết người không tiếc tay như Dương Tư Thần lại chịu đi cứu một cô gái lạ mặt, thuyết phục vì tối hôm đó Phi Vũ cũng có chứng kiến Dương Tư Thần cứu một cô gái trọng thương về biệt thự riêng của mình nên Phi Vũ đã nói ra cho mọi người biết.

Sau khi mọi người ăn tối xong Chu Linh Linh xin phép mọi người trong nhà để về, Dương Tư Thần được ba anh ra lệnh tiễn cô ta một đoạn nên anh cũng đành đi theo căn nhà nhà rất rộng lớn lại được thiết kế theo kiểu hiện đại kết hợp phong cách xưa nên mang vẻ huyền bí 102.

Căn nhà có nhiều mật thất nên phải cẩn trọng ảnh trong nhiều bước đi.

- "Anh Dương Tư Thần.

Xe đã chờ sẵn để đón em rồi.

Em xin phép về trước"

Dương Tư Thần lạnh lùng gật đầu một cái nhưng không nói gì.

Chu Linh Linh liền bước lên xe luôn và nụ cười thân thiện trên môi cô ta cũng tắt.

Chiếc xe đen bóng loáng chở Chu Linh Linh đi mất với vận tốc khá nhanh, ngồi trên xe Chu Linh Linh vội nhếch mép cười đắc ý.

- "Hừm...!không nhớ ra cô ta cũng tốt, lại càng có lợi cho ta đỡ phải tốn công nghĩ nhiều kế khác, không ngờ mọi chuyện lại đầu xuôi đuôi lọt như vậy.

Dương Tư Thần ơi là Dương Tư Thần, ngày tàn của ngươi không xa nữa đâu nên cứ thoải mái hưởng thụ cuộc sống hiện tại nhé...haha.

Caác ngươi cứ chờ ta rắt mũi tiếp đi"

Gương mặt Chu Linh Linh có phần sắc sảo hất lên tên tài xế phía trước cũng cười theo nói.

- "Chu đại tiểu thư, chúc mừng"

- "Đi về chỗ ba của ta"

- "Dạ"

Hai người họ bắt đầu tăng tốc, phóng xe rất nhanh đi đến một căn biệt thự lớn ở gần biên giới phía Tây..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.