“Ông chủ Hạ, trùng hợp vậy, hoá ra ngươi cũng thích loại tụ hội thế này.” Hình Liệt mặc một bộ lễ phục hoa mỹ, trong tay cầm theo một chai rượu vang đỏ, hắn nhìn chằm chú vào Hạ Vân Phong vẫn mang vẻ mặt lười biếng, hắn không kiên nhẫn kéo kéo cravat, thực hiển nhiên là hắn không thích kiểu ăn mặc gò bó như vậy, nhìn thấy Hạ Vân Phong bất mãn, hắn thuận thế kéo cái ghế lại, ngồi đối diện hai người.
Thật ra Hạ Vân Phong có chút bất ngờ Hình Liệt vì sao lại xuất hiện ở đây, thế nhưng hôm nay Hình Liệt ăn mặc rất bảnh bao, y không thể không thừa nhận, so với mấy vị nam minh tinh kia Hình Liệt quả thực còn đẹp trai hơn.
Hình Liệt không lễ phép, điềun này làm cho Thanh Dương nhíu mày: “Lá gan của ngươi không nhỏ.”
“Lá gan của ta rất nhỏ.” Hình Liệt lộ ra biểu tình sợ hãi, còn ra vẻ sợ hãi vỗ vỗ ngực của mình,“Ta sợ lắm, ta sợ ông chủ Hạ của ta sa thải ta.” Hắn nói xong,“Phốc” một tiếng mở bình rượu vang ra.
Hạ Vân Phong không nhìn Hình Liệt, giọng điệu lười biếng nói với Thanh Dương: “Hắn là vệ sĩ của ta.” Cuộc thảo luận của Hạ Vân Phong cứ như vậy bị Hình Liệt quấy rầy, Thanh Dương rất nhanh đã bị nghị viên nam khu mời đi, Hạ Vân Phong không hoảng không vội vẫn tiếp tục ngồi trên sofa, lười biếng nhìn chăm chú vào Hình Liệt đang ngồi đối diện y uống rượu.
Hình Liệt cũng thắng thắn nhìn y: “Ngươi cùng lão đại của Thanh bang hình như rất quen thuộc.”
“Nơi này không phải cục cảnh sát.” Hạ Vân Phong không muốn trả lời.
Hình Liệt nhíu mày quan sát y, hắn nhìn Hạ Vân Phong trong chốc lát, mang theo bình rượu vang ngồi xuống bên cạnh Hạ Vân Phong: “Qua vài ngày nữa, các ngươi sẽ có một chuyến giao hàng đúng không? Lần này là vũ khí hay thuốc phiện?” “Hình cảnh quan, ta là công dân tốt, ngươi không thể oan uổng ta như vậy.” Hạ Vân Phong lười biếng ngồi trên sofa, góc ngồi này rất heo hút, ngọn đèn lại rất hôn ám, chẳng có mấy ai lại chú ý tới nơi này, cho nên vừa rồi Hình Liệt xuất hiện quấy rầy đến hai vị đại ca hắc đạo, cũng không làm bao nhiêu người chú ý……
Hình Liệt đem rượu vang đưa đến bên môi Hạ Vân Phong, hỏi y uống không uống, Hạ Vân Phong khẽ lắc đầu, Hình Liệt chuyển tay tự mình nuốt rượu, có thể nhìn ra đêm nay hắn đã uống không ít.
Hạ Vân Phong biết gần đây Hình Liệt không nắm được nhược điểm của y, nên sống cũng chẳng dễ chịu gì, y vốn không thích cùng cảnh sát chơi loại ám chiến kiểu này, thế nhưng người thanh niên này, luôn quấn lấy y không chịu buông.
“Bắt được ta, ngươi có thể thăng chức?” Hạ Vân Phong lười biếng hỏi một câu, y chậm rãi đưa tay, nhẹ nhàng, lười biếng, sửa sang lại áo của mình,“Có thể thăng vượt quá Thanh tra viên cao cấp Đông khu, hay là thăng quá chức vụ Tổng giám đốc cảnh sát?”
“Ngươi điều tra ta?” Hình Liệt sắc mặt thay đổi.
“Ta nghe Hạ Đông nói.” Giọng điệu của Hạ Vân Phong lộ ra vài phần vô tội, dường như Hình Liệt rất để ý việc bị người vạch trần, cho dù Hạ Vân Phong tìm người điều tra Hình Liệt thì đã sao, Hạ Vân Phong cũng không cảm thấy có vấn đề gì.
“……” Hình Liệt uống rượu, không vui kéo cà vạt, ném xuống cạnh Hạ Vân Phong.
Dường như Hình Liệt không nghĩ tiếp tục đề tài này, từ lúc Hạ Vân Phong xuất hiện, hắn liền chú ý tới trang phục hôm nay của Hạ Vân Phong cùng trước kia không quá giống nhau, bộ dáng mặc lễ phục của lão nam nhân này thật đúng là có hình có dạng, có thể nói là tương đương có khí chất, bộ dáng rất có phong cách lãnh đạo, thiếu chút nữa hắn cũng nhận không ra, bởi vì từ trước tới giờ Hạ Vân Phong đều chỉ mặc đường trang.
Hình Liệt nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong, ánh mắt của hắn ở trên người Hạ Vân Phong đánh giá qua lại: “Sao hôm nay ngươi lại mặc như vậy?”