Dụ Tội

Chương 182




Hạ Vân Phong không nói gì, y chính là dựa vào sô pha chậm rãi hút thuốc. Nhưng buổi tối trước khi ngủ Hạ Vân Phong vẫn là đem chuyện nói với Tần Diễm.

Tần Diễm không nói một lời xuất ramột chi phiếu khá lớn, Hạ Vân Phong nhìn con số sau lại nhíu màymột chút:“Còn nữa hay không?” con số này đối với Hạ Vân Phong mà nói là quá ít.

“Này còn ngại ít?” Tần Diễm không kiên nhẫn theo dõi y,“Ngươi rốt cuộc muốn bao nhiêu?”

Hạ Vân Phong chậm rì rì giơ ra chín ngón tay, y cầm chi phiếu Tần Diễm cho y nhìn nhìn, số lượng là không ít nhưng đối với y mà nói, cũng rất ít. ( a giỏi bóc thật đấy Vân gia =.=)

Tần Diễm cau mày, lấy quachi phiếu trong tay Hạ Vân Phong, ở trước số“Một” bỏ thêm một dấu ngang, liền thành số bảy. Bảytriệuhẳn là không sai biệt lắm, đủ đi…… (“一”: một à“七”: bảy)

“Lần này có đủ hay không?” Tần Diễm nhìn y.

“Tạm thời đủ.” Hạ Vân Phong thu lại chi phiếu, y cũng không muốn tìm Tần Diễm lấy nhiều quá. Tần Diễm đi làm cho cục chính trị, cũng là đi làm nhậnlương, Hạ Vân Phong cũng không thể muốn nhiều quá.

Tần Diễm một bên sửa sang lại tư liệu, một bên nhìn về phía Hạ Vân Phong:“Số còn lại qua hai ngày lại cho ngươi.” Hắn sửa sang lại tư liệu xong sau đó liền chính mình trở về phòng ngủ.

Không quá hai ngày Tần Diễm đem số tiền còn lại cho Hạ Vân Phong. Sau đó Hạ Vân Phong mượn sốtiền Tần Diễm cho đi bù vào tiền vốn, hơn nữa là Tần Diễm cùng đi với y.

Hạ Vân Phong đi ra khu thương mại liền nhìn thấy Tần Diễm vốn đang gọi điện thoại đã cất điện thoại đi. Hôm nay bọn họ cố ý không lái xe đến, Tần Diễm nói Hạ Vân Phong hẳn là phải đi bộ.

“Ngồi xe.” Hạ Vân Phong đứng ở ven đường, đề nghị bảo Tần Diễm ngồi xe trở về. Y nhìn nhìn bốn phía tựa hồ không có xe, đáy mắt ẩn ẩn lộ ra vẻ mặt có chút thất vọng.

Tần Diễm hướng về phía trước đi, đi rồi lại quay trở về đem y lôi kéo đi về phía trước:“Làm cái gì lên xe, ngươi đã lâu không đi bộrồi, bình thường cũng có thể vận động nhiều chút.”

Hạ Vân Phong sắc mặt không tốt lắm, Tần Diễm nắm lấy y đi một đoạn đường thì phát hiện Hạ Vân Phong càng đi càng chậm, Tần Diễm chỉ trích ylà cái kẻ lười, ngay cả đi bộ cũng không chịu.

“Ta mệt.”

“Trở về lại nghỉ ngơi.” Tần Diễm nhìn thấy Hạ Vân Phong không đi, hắn có chút bất mãn kéo Hạ Vân Phong một phen, ôm chặt thắt lưng Hạ Vân Phong lôi kéo yđi về phía trước.

“Kêu lái xe đến.” Y không đi được bao lâu đã không thoải mái, y nghiện thuốc lá, muốn hút thuốc, y nhìn Tần Diễm liếc mắt một cái, phát hiện sắc mặt Tần Diễm cũng phi thường không tốt lắm……

“Gọi lái xe làm gì.” Tần Diễm bảo y đi phía trước, Hạ Vân Phong không đi, hắn ngay tại bên tai Hạ Vân Phong nói một câu,“Muốnngồi xe cũng có thể, vậy ngươi để cho ta ở trên xe cưỡng gian ngươi. (== kiểu đổi chác biến thái j thế này)”

Hắn một bên còn thật sự nói, một bên lỗ mãng niết nhéo thắt lưng Hạ Vân Phong……

Cuối cùng.

Hạ Vân Phong sắc mặt khó coi rồi tiêu sái về nhà. Đi ba giờ, ngay cả chân đều đi đau, y thật lâu không đi bộ, hơi hơi hoạt động lâu một chút, xương sống thắt lưng cùng lưng đều sẽ đau, đương nhiên trừ bỏ làm tình……

Về nhà sau đó Tần Diễm nhìn thấy Hạ Vân Phong lười biếng nằm ở trên sô pha đã không động nữa, đương nhiên thời điểm Tần Diễm nhìn thấy y, y đều đã hơi nhăn mày một chút. (=..= ta đang nghĩ đến con mèo lông xù lười biếng đang nằm)

Tỏ vẻ bất mãn.

Tần Diễm vẫn không nói chuyện, thẳng đến buổi tối lúc ăn cơm, Tần Diễm đem cơm bê đi qua uy y ăn, Hạ Vân Phong còn một bộ dáng chậm nuốt, không quá nguyện ý nuốt…… (=..=)

Điều này làm cho Tần Diễm sâu sắc theo dõi y nhìn một hồi lâu:“Không muốn ăn cũng được.” Hắn lấy qua cơm chính mình ăn, Hạ Vân Phong cũng chỉ có nhìn hắn một cách trông mong. (=..= tội nghiệp)

Ai nói y không muốn ăn……

Y đi lâu như vậy, bụng đã sớm đói đếncồn càorồi……

“Ăn hay không ăn?” Tần Diễm hỏi y, lại không nhìn y,

“Ăn.” Hạ Vân Phong miễn cưỡng gật đầu, y dựa vào sô pha, buông cái tẩu trong tayxuống, y vừa nghiêng đầu liền cảm giác được miệng Tần Diễm trực tiếp tiến lại đây.

Đôi môi y bị khiêu mở…..

Đồ ăn trực tiếp đưa vào trong miệng của y, cơm ngon nóng nóng cùng món ănngon miệng, Hạ Vân Phong ngay cả nhai cũng không cầnnhainữa, bởi vì….

Tần Diễm đã thay y nhai nát. (=..= ta mún ọi ọe ọe) (beta: 2 cha con nhà này bẩn quá:v)

“Nuốt.” Tần Diễm nghiêng đầu nhìn y, nhìn thấy Hạ Vân Phong muốn há mồm nhổ ra, nhưng Tần Diễm lại trực tiếp đi qua dùng miệng đổvào, hắn ái muội nhéo mông Hạ Vân Phong vài cái. (=..=)

Hạ Vân Phong không lưu ý trực tiếp nuốt xuống.

“Lão ba, miệng nhi tử uy ba không thể ăn?” Tần Diễm lại uy y ăn mấy miệng, Hạ Vân Phong rõ ràng trực tiếp chuyển sangtư thế nằm,

Lúc nào Tần Diễm tiếnq qua……

Ycũng sẽ theo quán tính hé miệng, đemthức ăn nhiệt nhiệt, nát nátkia đều nuốt xuống (=..= ôi trời ơi, cái độ lười này xứng đáng nhận 1 cái cúp), hạt cơm thơm thơm kiathản nhiên ở chóp mũi chậm rãi bồi hồi, Tần Diễm uy xong sau đó cho y một nụ hôn vừa thâm sâu lại vừa triền miên……

Hai tay Hạ Vân Phong lười biếng đánh vào trên sô pha, hai tay Tần Diễm chế trụ hai tay Hạ Vân Phong, hôm nay Tần Diễm mặc quần áo mà Hạ Vân Phong đưa cho hắn……

Dù sao nhìn đều rất đẹp……

Rất nhanh.

Hạ Vân Phong rất nhanh liền cảm giác được ngón tay Tần Diễm trượt vào giữa khe ngón tay y, mười ngón lần lượt đan vào nhau, Hạ Vân Phong muốn động Tần Diễm liền hơi chút dùng sức ngăn chặn y lại.

Hạ Vân Phong bất động, lông mi kia của y hơi che lại con ngươi, cảm giác được nụ hôn sâu nóng ướt dây dưa của Tần Diễm, đầu lưỡi ấm áp kia, thuần thục trêu chọc……

Làm cho y dần dần nhuyễn người, trực tiếp cảm thụ……

Vòng cổ trên cổ kia của Tần Diễm, im lặng hạ ở trên cổ Hạ Vân Phong. Xúc cảm lạnh lạnh kia, nhẹ nhàng ở trên da y thong thả trượt, cảm giác được Tần Diễm đụng đến thắt lưng y, đáy mắt Hạ Vân Phong nhẹ nhàng lung lay hai cái……

Tâm tình rất tốt.

Hạ Vân Phong gần đây tâm tình tốt không gì bằng, nhi tử nghe lời, y lại an nhàn hưởng thụ, cơm đến thì há mồm mà không cần y tự mình phải ăn (=..=), ngẫu nhiên còn cùng lão đại các khu đi ra ngoài tụ hội.

Bất quá, Hạ Vân Phong không bao giờ một mình cùng Tần Diễm xuất môn nữa (=..=), bởi vì Tần Diễm luôn bắty đi bộ, hai ngày trước Tần Diễm nói là muốn mời y ăn cơm, ăn xong cũng là đi bộ trở về.

Hai ngày này Hạ Vân Phong đi bộ đều đau, bởi vì lâu lắm không có đi bộ nhiều như thế, Hạ Vân Phong thật không có tinh thần dẫn đến Hình Liệt lưu manh kia khi ở nhà càng gia tăng quấy rầy y. (=..= thằng cơ hội)

Thời điểm Tần Diễm không ở, Hình Liệt rất sớm đã trở lại.

“Bận lâu như vậy, vụ án rốt cục kết thúc rồi.” Hình Liệt gần đây phá một cái vụ án lớn ở Đông khu, một vụ án quan trọng liên quan đến ma túy. Bên cục chính trị tăng lương cho hắn, còn tặng thêm huân chương.

Hình Liệt vừa về nhà đã gục ở trên người Hạ Vân Phong, hắn vài ngày đều chưa có về nhà. Trong mắt có chút tơ máu, Hạ Vân Phong bảongười hầu đem thuốc nhỏ mắt đến……

“Đừng lộn xộn.” Hạ Vân Phong miễn cưỡng rũ mắt, chậm rì rì nhắc nhở Hình Liệt.

Hạ Vân Phong tiếp nhận thuốc nhỏ mắt người hầu đem đến, ngón tay chậm rãi tách mắt Hình Liệt ra, hai bên phân biệt đều nhỏ vài giọt. Hình Liệt khó được im lặng nhắm mắt lại nằm ở trên đùi Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong nhớ rõ Hình Liệt trước kia là sống chết cũng không chịu nhỏ thuốc nhỏ mắt, Hình Liệt trước đây rất hiếu động, luôn chơi trò trốn tìm, đánh trận cát, chiến trận nước, còn đặc biệt thích chơi súng đồ chơi.

Bộ dạng Hình Liệt tựa hồ mệt chết đi, nằm xuống lập tức đã ngủ, Hạ Vân Phong đem thảm trên người mình đắp cho hắn, Hình Liệt vẫn ngủ thẳng đến gần đêm khuya mới tỉnh lại.

Thời điểm hắn tỉnh lại, chân Hạ Vân Phong đều bị hắn gối đến tê rần.

“Ta muốn đi tắm rửa.” Hình Liệt đau đầu ôm y, hơi hơi cau mày, thực không thoải mái hỏi y,“Ngươi có muốn cùng đihay không?” Cùng đi tắm rửa……

Hạ Vân Phong thong thả nâng tay thay hắn nhu nhu đầu:“Đỡ nhiều chưa?” Y biết Hình Liệt rời giường sau sẽ choáng thật lâu mới có thể chậm rãi khôi phục tinh thần.

Hình Liệt tựa vào trên người y choáng váng nặng nề nói hai câu:“Nếu ngươi hôn ta hai cái, ta sẽ đỡ nhanh hơn.” Hắn nói chuyện vĩnh viễn đều là như vậy, vĩnh viễn không đứng đắn.

Hạ Vân Phong đẩy hắn ra, bảo hắn nghỉ ngơi.

Đêm nay Hình Liệt bị Hạ Vân Phong để ở trong phòng khách, Hình Liệt đối với hành động này của Hạ Vân Phong có chút bất mãn, cho nên vì biểu đạt sự bất mãn của hắn, buổi tối lúc ngủ……

Hắn đều tự mình đem chăn cuộn lại.

Bởi vì hắn biết Hạ Vân Phong thích lỏa ngủ, buổi tối lạnh tự nhiên sẽ dựa vào đây, còn có thể giởchăn ra chủ động tới gần, bất quá ngày hôm sau Hạ Vân Phong liền tự mình bỏ thêm mộtcái chăn…… (=..= ca thật ngây thơ)

Hơn nữa Hình Liệt liền đá chăn mình đi, tiến vào trong chăn Hạ Vân Phong, ôm thân thể mềm dẻo của Hạ Vân Phong vừa sờ vừa nhu, còn vừa lòng nghe được miệng Hạ Vân Phong phát ra âm thanh nhẹ “Ân”.

Liên tục vài buổi tối Hình Liệt liền “ôm”y, “ôm”đến xương sống thắt lưng chân y đều mềm nhũn, hơn nữa Hình Liệt tinh lực đặc biệt tràn đầy, thật giống như vì để chúc mừng vụ án kết thúc.

“Ôm” đến không dứt. (=..=)

Một buổi tối phải quấn quít lấy y đến vài lần, hơn nữa càng ngày càng quá phận, còn đem y bày ra các loại tư thế khó có thể mở miệng, còn lấy máy ảnhra chụp…… ( thằng biến thái này =.=)

Còn chụp cận cảnh……

Hạ Vân Phong cảnh cáo hắn vài lần, hắn liền vụng trộm đemmáy ảnh đặt ở nơi Hạ Vân Phong không nhìn thấy, sau đó làm xong mới lấy máy ra cho Hạ Vân Phong xem ảnh. (=..=)

“Ngươi vô sỉ. (=.,= quá vô sỉ)” Hạ Vân Phong mỗi lần đều mệt mỏi vô lực nằm ở trên giường, ánh mắt có chút mỏi mệt, yết hầu có chút khàn khàn giáo huấn Hình Liệt, bất quá giọng nói trầm ổn lại ẩn chứa thành thục ý nhị của y, lộ ra vài tia mệt mỏivô lực……

Nhuyễn miên miên……

Hình Liệt luôn đè nén y:“Thật là dễ nghe.”

Hạ Vân Phong miễn cưỡng nhìn hắn hai cái liền nghiêng đầu, chậm rì rì chuyển mắt không nhìn hắn……

“Ngươi không phải hy vọng ta vô sỉ? (=..= là ca tự kỷ)” Hình Liệt tách chân y ra, cúi đầu, cầm chân của y, làm cho thân thể y hướng lên trên lơ lửng di động, địa phương hai người dây dưa,bại lộ ở dưới ngọn đèn.

Ai lại hy vọng chính nhi tử mình đối với phụ thân vô sỉ……

Không có đạo lý này.

“Ta nếu là không phải vô sỉ, như thế nào có thể cho ngươi thoải mái như vậy?”

“……”

“Ta nếu là không hạ lưu, ai tới cho ngươi kêu lợi hại như vậy?”

“……”

“Ta nếu là không dùng sức như vậy, ngươi lạikẹp ta kẹp đến chặt như vậy?” Hình Liệt mỗi một lần hỏi y, đều hơi dùng sức đỉnh sâu một chút, làm cho y thoải mái, càng hưởng thụ một chút……

Càng thêm nắm chặt hắn một chút……

Thân thể cũng không tự chủ buộc chặt……

Lưng Hình Liệt đều bị Hạ Vân Phong cào đỏ, càng ngày càng nhiều hồng ấn, dấu càng ngày càng nhiều, nhưng thực rõ ràng không phải nữ nhân cào, không có dấu móng tay, chỉ có dấu tay……

Nói cách khác, Hình Liệt nếu không phải vô sỉ, như thế nào có thể đem Hạ Vân Phong nắm tới tay……

Bởi vì Hạ Vân Phong thường thường ở nhà rất ít xuất môn, Hình Liệt nói có bằng hữu hẹn hắn đi chơi tennis, bảo Hạ Vân Phong cùng đi, Hạ Vân Phong đã một phen tuổi căn bản là không đánh.

Đến sân tennis y an vị ở bên cạnh xem, chính là Hạ Vân Phong không nghĩ tới mấy bằng hữu hẹn Hình Liệt này tất cả đều là nữ nhân, ba vị mĩ nữ hẹn con của y ra chơi tennis.

Đều là các loại hình nữ nhân bất đồng, một văn tĩnh (= văn nhã + trầm tỉnh?) thoạt nhìn giống sinh viên, một mỹ nữ thành thục ổn trọng cổ điển, một có sức sống vô hạn vàrạng rỡ bắn ra bốn phía……

Ba cái đều là cùng xem như là bằng hữu Hình Liệt, hẳn đều là đồng sự Hình Liệt……

Hạ Vân Phong liếc mắt một cái nhìn ra ba nữ nhân đều đối Hình Liệt có ý tứ, bất quá đã không biết con của y đối ai có ý tứ, Hạ Vân Phong ngồi ở khunghỉ ngơi bên cạnh.

Có mỹ nữ quan hệ xã hội niết chân, mát xa, đỡ cái tẩu cho y.

Hôm nay Hạ Vân Phong mặc bộ đồ lụa thổ cẩm màu đậm, tay y khoát lên trên tay vịn, ngón tay chậm rì rì điểm nhẹ tay vịn, ánh mắt y vẫn dừng ở giữa sân bóng.

Hình Liệt con y mặc bộ đồ thể thao màu trắng, quần đùi áo ngắn tay, thêm giầy thể thao màu trắng, đeo một kính râm lớn màu trà, đang bồi một mỹ nữ có vẻ có sức sống trong số đó chơi bóng.

Hạ Vân Phong đều nhìn nàng vài lần, nữ nhân kia luôn luôn cùng Hình Liệt chơi bóng, làm cho hai vị mỹ nữ kia cũng chưa có cơ hội vào sân. Vị mĩ nữ có vẻ cổ điển kia rõ ràng liền đứng ở bên cạnh xem, mỹ nữ có vẻ văn tĩnh kia, nữ nhân thanh thanh tú, an vị ở bên cạnhHạ Vân Phong uống đồ uống, vẫn nhìn bọn họ chơi bóng cũng không nói gì.

“Ngươi không đánh?” Hạ Vân Phong lười biếng mở miệng.

Mỹ nữ văn tĩnh kia có chút sợ hãi lắc đầu:“Ta không đánh, để cho bọn họ đánh là được.” Hạ Vân Phong cũng đã nhìn ra, nữ nhân này tựa hồ rất sợ y.

“Ta không ăn thịtngười.” Hạ Vân Phong phiết mắt nàng một cái,“Con ta thích chủ động, ngươi đi đánh với hắn hai bàn.” Ybấtđộng thanh sắc nhìn chằm chằm Hình Liệt xa xa đang chơi bóng.

“Vân gia, như vậy không tốt đi, đi chen ngang bọn họ như vậy.” mỹ nữ văn tĩnh kia có chút khúm núm nhìn về phía Hạ Vân Phong,

Hạ Vân Phong thực hoài nghi nữ nhân này rốt cuộc có phải cảnh sát hay không.

“Cứ nói là ta nói.” Hạ Vân Phong chậm rì rì rút một ngụm thuốc, nhìn thấy nữ nhân kia đi cả buổi còn chưa đi ra khu vực nghỉ ngơi(=..=), Hạ Vân Phong thuận miệng hỏi nàng,“Ngươi rốt cuộc có phải nữ cảnh sát hay không, điểm ấy lá gan đều không có, còn như thế nào theo đuổi con ta.”

“Vân gia, ta chỉ là làm văn chức cao cấp ở cảnh cục.” nữ nhân kia nói xong vẫn là kiên trì đi, tứckhắc liền thay cho mỹ nữ dị thường có sức sống kia……

Nữ nhân bị thay kia đi tới nghỉ ngơi, lúc này liền lễ phép gọi Hạ Vân Phong một tiếng “Vân gia” sau đó ngồixuống lau mồ hôi, còn khách khí hỏi Hạ Vân Phong muốn đồ uốnghay không.

Nữ nhân này lại thật ra rấtbiết cách làm người……

Hạ Vân Phong giật giật, như có như không hỏi:“Ngươi ở cảnh cục làm công việc gì?”

“Ta không phải cảnh sát, ta là pháp y.” nữ nhân kia coi như thành thật nói cho y.

Hạ Vân Phong gật gật đầu, liền hút thuốc không nói. Một cái là nhân viên bàn giấy cao cấp của cảnh thự, một cái là pháp ycó danh, còn có một cái không biết là làm cái gì……

Ánh mắt Hạ Vân Phong dừng ở trên người nữ nhânvẫn đứng ở bên sân tennis kia, mỹ nữ kia dáng người cao gầy……

Bộ dạng cũng không tồi……

Có vẻ trầm ổn……

Hình Liệt phát cầu nàng liền vỗ tay, hơn nữa nữ nhân kia còn khôngkiêng dènhư vậy, cũng không qua cùng Hạ Vân Phong nói chuyện, nhưng như vậy có vẻ vị mỹ nữ kia không quá có lễ phép.

Chờ Hình Liệt đánh cầu xong sau, Hạ Vân Phong đã muốn ngủ bù xongkhông sai biệt lắm.

Hai vị kia coi như hiểu chuyện, cùng Hạ Vân Phong nói chuyện một lát, hai vị mỹ nữ nói là còn có việc phải đi trước, Hình Liệt bảo người đưa bọn họ ra.

Hai vị mỹ nữ kia vừa mới đi vị mỹ nữ thoạt nhìn có vẻ thành thục ổn trọng kia liền tiến lại đây, còn không chút nào cố kỵ trực tiếp đếnbên cạnh Hình Liệt.

“Rõ ràng là ta hẹn ngươi chơi bóng, vì sao ngươi muốn dẫn hai nữ nhân kia đến chơi bóng?” mỹ nữnhìn như ổn trọng kia, rốt cuộc ổn trọng không nổi……

Mỹ nữ nói chuyện giọng tuy dễ nghe, nhưng ngữ khí có chút không tốt lắm……

Rất giống như là đang ở chất vấn Hình Liệt……

Hạ Vân Phong chậm rì rì nhìn chăm chú vào hai người, đáy mắtlộ ra vài phần buồn ngủ kia của y, ánh mắt nồng đậm kia lười biến sâu sắc không mở……

Editor: Đã xuất hiện một con mụ mà ta ghét rồi đây cào cấu


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.