Dụ Tội

Chương 178: H




Hạ Vân Phong cảm thấy chính mình nghĩ theo hướng sai lầm rồi, Hạ Đông như thế nào có thể to gan đưa ra loại vấn đề này, y cảm giác được Hạ Đông vẫn chờ đợi, cũng không ngồi xuống.

Y đã nói……

“Muốn ngồi thì ngồi, lại chưa nói không cho ngươi ngồi. (==)” Hạ Vân Phong cảm thấy ý tứ Hạ Đông khẳng định là muốn ngồi xuống, nguyên nhân vì giường quá nhỏ.

“Thật sự có thể làm?” Hạ Đông lại hỏi y một lần nữa, muốn được xác nhận cuối cùng.

Hạ Vân Phong dựa vào giường, lười biếng trả lời:“Đương nhiên có thể. (=..= ông nói gà bà nói vịt, bị ăn đừng có trách)” Y còn thong thả hướng bên trong xê dịch một chút, để cho Hạ Đông một vị trí hảo hảo ngồi.

Hạ Đông còn nói: “Ta muốn ngủ.”

“Vậy ngủ.” Hạ Vân Phong không thể lý giả được ý tứ của Hạ Đông, hắn nghĩ đến Hạ Đông muốn ngủ, liền kéo chăn qua đắp ở trên người. Nhìn thấy Hạ Đông nằm đến gần y, y cũng thay Hạ Đông đắp chăn lên.

Hạ Đông cởi khăn tắm trên lưng ngồi ở bên cạnh Hạ Vân Phong, hắn vươn tay cởi đai lưng của Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong quen có người vì y thay quần áo, cho nên cũng không có nói cái gì. (tự dâng mình vô miệng sói riết =..=)

Trong nhà Hạ Đông có chút ẩm ướt, Hạ Vân Phong bảo Hạ Đông đem đèn đầu giường bật lên: “Đem đèn đầu giường bật lên, ngọn đèn chỉnh tối tối một chút.” Bằng không sẽ thực chói mắt, không có đèn lại nhìn không thấy bộ dáng Hạ Đông.

Y muốn nhìn Hạ Đông một chút.

“Được.” giọng Hạ Đông rất thấp.

Rất nhanh.

Đèn liền sáng.

Đèn hơi tối nhưng có thể nhìn thấy lẫn nhau, ngọn đèn mờ nhạt kia sáng lên, ở dưới ngọn đèn nhuộm đẫm, làn da Hạ Vân Phong tỏa ra màu ánh sáng mê người.

Màu mật ong……

Hai người đều nghiêng thân mặt đối mặt với nhau, đầu Hạ Vân Phong dựa vào gối đầu mềm mại kia, y buồn ngủ lại cảm giác được hơi thở Hạ Đông ngay tại bên môi.

Y còn nhớ rõ.

Trước kia khi Hạ Đông bồi y ngủ, cùng thích cùng y hôn môi, khi đó Hạ Đông còn chưa có nhận hôn, sau khi thử tự nhiên đã nghĩ muốn hôn Hạ Vân Phong……

Hạ Vân Phong cũng không có cự tuyệt hắn, chính là từ khi Hạ Đông dọn ra ngoài ở, Hạ Vân Phong đã không cùng hắn phát sinh qua chuyện thân mật gì, hai người tựa hồ đều đang cố ý lảng tránh.

Bất quá.

Hạ Đông hiện tại lại đến gần y rồi……

“Ta đêm nay cũng không thể gọi ngươi là ba ba?” Hạ Đông im lặng nhìn chăm chú vào Hạ Vân Phong, hắn không muốn kêu Vân gia Vân gia, như vậy có vẻ khoảng cách giữa bọn họ rất xa.

Cũng không thân mật.

“Về sau khi không có người, ngươi đều được gọi ta như vậy.” Hạ Vân Phong cũng không muốn khoảng cách cùng hắn quá xa.

Chăn hơi hở gió, Hạ Đông đến gần y, vươn tay kéo y sát lại: “Ba ba.” Hắn đổi một tiếng gọi, tiến đến bên môi Hạ Vân Phong, kiên định hôn một cái.

Hạ Vân Phong mở mắt: “Làm cái gì?” giọng nói y lười biếng……

Hạ Đông không có trả lời.

Mà là trực tiếp dùng hành động nói cho y, hắn nhẹ nhàng mà hôn cằm Hạ Vân Phong một cái, theo cằm Hạ Vân Phong hôn lên cổ Hạ Vân Phong, hắn mỗi lần hôn một cái đều kêu một tiếng “Ba ba”, giống như là muốn Hạ Vân Phong nhớ kỹ, một đường hôn đến bụng Hạ Vân Phong.

Hạ Vân Phong vươn tay bắt được tay Hạ Đông, động tác của y rất chậm, cũng không có khí lực gì. Hành động của Hạ Đông làm cho y có chút kinh ngạc, Hạ Đông đối với y có loại ý niệm này trong đầu.

Lại còn rất mãnh liệt.

Theo đôi môi Hạ Đông chậm rãi dời xuống, hô hấp của Hạ Vân Phong đều đình chỉ, y rũ mắt xuống nhìn chăm chú vào Hạ Đông, rõ ràng nhìn thứ trong chăn kia……

Đầu lưỡi Hạ Đông dán lên da y trượt xuống, ẩm ướt, mềm mềm, ngứa ngứa……

Không cần.

Không được.

Không thể.

Hạ Vân Phong không muốn phát sinh chuyện như vậy, Hạ Đông là nhi tử duy nhất vẫn duy trì quan hệ phụ tử thuần khiết với y, y không nghĩ một đứa cuối cùng cũng đều mất đi……

Hạ Vân Phong gọi hắn vài lần, chính là giọng nói y thực vô lực, Hạ Đông lại hiểu lầm ý tứ Hạ Vân Phong, hắn nghĩ Hạ Vân Phong muốn nhiều thêm một chút…… (editor: (=..=) cứ tự ý bóp méo ý tứ người ta) (beta: không hổ là anh em, thằng nào cũng thế:v)

Rất nhanh.

Hạ Vân Phong cảm giác được Hạ Đông chôn ở giữa hai chân y, đỡ địa phương có phản ứng của y ngậm vào trong miệng, Hạ Vân Phong không tự chủ được khép kín hai chân……

Lại trong lúc vô tình kẹp lấy đầu Hạ Đông……

Chăn bị chặn lại……

Hạ Vân Phong miễn cưỡng thở phì phò: “Hạ Đông, dừng tay.” Y nghĩ kéo tay Hạ Đông, bảo hắn không cần tiếp tục nữa.

Nhưng

Hạ Đông cũng rất tự nhiên đẩy tay Hạ Vân Phong ra, hai tay hơi lạnh kia của Hạ Đông nắm bắt sườn chân Hạ Vân Phong, ánh mắt bình tĩnh kia của Hạ Đông trở nên thật thâm trầm.

Cả người Hạ Vân Phong nóng lên, trướng rất khó chịu.

Y rất muốn.

Nhưng nếu hiện tại người vì y hút, vì y ngậm là một nữ nhân, y khẳng định sẽ không cự tuyệt, nhưng người trước mắt này là con y, là nhi tử Hạ Đông của y.

“Nhi tử, không cần.” Hạ Vân Phong hơi thở rối loạn lười biếng nhắc nhở hắn.

“Ba ba.” Hạ Đông một bên hôn, hàm chứa địa phương mẫn cảm run rẩy kia, xúc cảm cực nóng kia làm cho Hạ Đông hô hấp nhẹ nhàng, “Hương vị này thật ngọt.” Hắn đang khích lệ Hạ Vân Phong……

Hạ Vân Phong cũng cảm giác được đôi môi nóng bỏng kia của Hạ Đông cùng đầu lưỡi ướt nóng, hơn nữa tiếng động phát ra khi Hạ Đông “ăn” y, làm cho tần suất phập phồng của ngực y cũng nhanh hơn.

Hạ Vân Phong nói với hắn địa phương kia thực bẩn nhưng Hạ Đông không ngại, ngược lại……

Toàn bộ đều ngậm vào.

Hạ Vân Phong nắm chặt dra trải giường dưới thân, y khẽ cau mày, lông mi ướt át kia hơi hơi run run, y hơi hơi nghiêng ót, đường cong coi như đẹp mắt. Địa phương vốn màu phấn nhạt ở ngực y bị kích thích có chút sung huyết……

Thực nóng.

Thực nhiệt.

Mỗi khi y rũ mắt, y đều nhìn thấy Hạ Đông nâng mắt lên quan sát, thưởng thức gương mặt y điều này làm cho hai má Hạ Vân Phong có chút nóng lên, trên lưng y đều chảy ra mồ hôi tinh tế.

Chăn bị đẩy tới đuôi giường.

Trên cái giường đơn hơi hẹp, Hạ Đông quỳ gối giữa hai chân y, mà Hạ Vân Phong rộng mở chân, vô lực nằm ở trên giường, rõ ràng là ban đêm âm lãnh, cũng rốt cuộc không cảm giác được lạnh lẽo kia.

Chẳng bao lâu trở nên dị thường nóng bỏng. Xúc cảm cực nóng kia không ngừng bồi hồi, hô hấp hơi nóng của Hạ Đông một chút một chút phun ở bụng Hạ Vân Phong, Hạ Đông còn vài lần dùng răng nanh đụng tới y……

Làm cho y có chút ăn đau nức nở.

Tê —

Thanh âm kia dị thường có ý vị sâu xa, giống như đau, lại giống như thoải mái.

Ở dưới sự vây quanh của đôi môi Hạ Đông, Hạ Vân Phong hơi thở phì phò, thấp giọng, ái muội, nhợt nhạt, thoải mái hừ hai tiếng, hoàn toàn phóng ra.

Thoải mái.

Thật thoải mái.

Nhưng tâm tình Hạ Vân Phong lại trở nên phức tạp, tuy rằng cũng thoải mái, nhưng đối phương lại là con y, như vậy về sau y ở trước mặt Hạ Đông, sẽ thiếu đi điều cơ bản nhất của người làm phụ thân……

Hạ Đông ngẩng đầu.

Hai mắt hắn sáng như tuyết, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Vân Phong, thưởng thức tư thái thoải mái của Hạ Vân Phong, mà Hạ Vân Phong cũng đang miễn cưỡng nhìn lại hắn, hắn nhìn thấy……

Hai mắt của Hạ Vân Phong có chút ướt át, rải rác có chút ẩm ướt……

Hạ Đông cũng không nói gì, chính là nhìn y trong chốc lát, liền nghiêng đầu hôn đùi Hạ Vân Phong, làn da Hạ Vân Phong rất co giãn, y rõ ràng cảm giác được xúc cảm ướt át……

Nội sườn hai chân của y, đều bị Hạ Đông hôn đến sáng bóng.

Run run.

Hai chân Hạ Vân Phong đang hơi run run, bởi vì theo góc độ này của y mà nhìn, đã muốn nhìn không thấy Hạ Đông đang làm cái gì, Hạ Đông vùi đầu rất thấp……

Rất nhanh Hạ Vân Phong liền cảm giác được Hạ Đông đối với y làm chuyện mà lần trước ở trong phòng thay quần áo làm, xoa dịu địa phương sắp bị khai thác kia của y, đó là cảm giác phá lệ rõ ràng.

Giống như khắc ở trên người Hạ Vân Phong, địa phương bị Hạ Đông hôn qua, liếm qua đều……

Giống như đang thiêu đốt.

Hạ Đông sau khi hôn xong liền đứng lên, miệng Hạ Đông đều là hương vị của Hạ Vân Phong, hắn đã muốn nhịn thật lâu rồi, hôm nay nói cái gì rốt cuộc cũng đều nhịn không được nữa…… (=..= chết thúc chưa, nó nhịn mấy chục năm rồi, bi h tới lúc xả rồi)

Cho dù, hiện tại Hạ Vân Phong bảo hắn dừng, bảo hắn không cần tiếp tục, hoặc là đã muốn đủ, hắn đều đã nghe không lọt nữa, hắn từ rất sớm trước kia đã nghĩ làm như vậy rồi.

Nam nhân Hạ Vân Phong này thân sinh phụ thân của hắn, đối hắn thực nghiêm khắc, cũng thực hà khắc, từ lúc hắn còn nhỏ, hắn liền thường xuyên nhìn thấy Hạ Vân Phong nằm ở trong nhà hút thuốc.

Tư thái lười biếng kia……

Ánh mắt hơi hiện ướt át kia……

Cùng với cặp mắt chứa đầy thâm ý kia……

Đều làm cho hắn muốn tới gần thêm nam nhân là phụ thân này nhưng đó lại làm cho hắn cảm thấy có chút khó có thể nắm bắt này, hắn thường xuyên nhìn Hạ Vân Phong, nhưng nam nhân Hạ Vân Phong này chưa bao giờ lưu ý hắn. (=..= nó mê từ khi còn nhỏ kia)

Nhìn thấy Hạ Vân Phong mở chân ra, thở hổn hển, bộ dáng lười biếng, con ngươi mê ly, hơn nữa Hạ Vân Phong nắm đến nỗi sàng đan trên người đều là nếp gấp, từ đó có thể thấy được sự khó nhịn của y……

“Hạ Đông.” Hạ Vân Phong gọi hắn, “Xong rồi liền ngủ đi.”

“Còn chưa có xong.” hai tay Hạ Đông khoát lên trên đầu gối Hạ Vân Phong, Hạ Vân Phong muốn nói chính mình đã muốn xong, nhưng Hạ Đông lại tựa hồ biết y muốn nói gì, bổ sung thêm một câu, “Ta còn chưa có xong.”

Cơ hồ là lập tức.

Hạ Vân Phong liền không hề dự liệu cảm giác được thứ cực nóng như sắt kia của Hạ Đông, theo lượng lớn dịch trơn kia, chậm rãi đẩy mạnh vào, một chút một chút cảm giác lẫn nhau……

Cảm giác được thân thể đối phương truyền đến độ ấm, cùng xúc cảm nóng ướt mãnh liệt kia.

Hạ Đông để cho y nghiêng thân.

Tư thế từ bên cạnh ôm y.

Hạ Vân Phong cảm giác được Hạ Đông hoàn toàn không có nhân nhượng, y lấy tay chống bụng Hạ Đông: “Chờ một chút.” Y thật sự không có biện pháp nữa, quá chặt, y cảm thấy chính mình mau bị Hạ Đông chống đỡ đến chịu không nổi rồi.

Hạ Đông nhẫn nại chờ: “Đỡ hơn chưa?”

“Chờ một chút.” Hạ Vân Phong còn muốn chờ một chút, y hiện tại vừa nhẹ nhàng động, đều cảm giác mãnh liệt, hơn nữa y cũng có thể nghe được miệng Hạ Đông phát ra tiếng thoải mái.

Chờ một chút……

Tóc mai của Hạ Vân Phong có mồ hôi, nhưng bụng Hạ Đông đều toát ra mồ hôi, ngay khi nghe thấy tiếng thở dốc của Hạ Vân Phong, Hạ Đông rốt cuộc cũng đã chờ không được……

Hắn khóa chân Hạ Vân Phong, bắt đầu động.

Hạ Vân Phong lập tức nắm chặt gối đầu, Hạ Đông vừa mới động hai cái, y liền cảm thấy chính mình bị bỏng chết rồi, cái loại cảm giác tê tê ngứa ngứa cong tâm cong phế này làm cho y……

Làm cho y khống chế không được co chặt……

“Ba ba, ngươi thực chặt.” Hạ Đông cúi người xuống, đôi môi dán ở trên mặt Hạ Vân Phong,“ Bên trong của ngươi thực co dãn, vừa nóng lại vừa chặt hơn nữa thật mềm, thật thoải mái.”

Tay nắm bắt gối đầu của Hạ Vân Phong hơi hơi thả lỏng ra, cả người y đều mềm đi, bởi vì y cảm giác được Hạ Đông làm cho y quay mặt đối diện với hăn, điều này làm cho Hạ Đông vào càng thêm sâu……

Dung nhập vào y……

Y nghe được Hạ Đông ở bên tai y nói chuyện, còn nghe được âm thanh thoải mái phun ra của Hạ Đông, Hạ Đông cúi đầu nhìn y, tay hai người nắm chặt gối đầu, khí lực Hạ Đông rất lớn.

Làm rồi thì hoàn toàn không có tiết chế…… (=..= bi h nó mới bộc phát, sao mà chế được)

Tiếng giao triền phá lệ rõ ràng, Hạ Đông đâm cho cả người Hạ Vân Phong đều hướng lên trên, thân thể Hạ Vân Phong đều bị hắn ép đến sai lệch, đèn bàn đầu giường cũng bị đụng phải rơi xuống dưới.

A……

Tiếng rên rỉ của Hạ Vân Phong cũng càng ngày càng rõ ràng……

Hạ Đông lo lắng động tĩnh quá lớn quấy rầyhộ gia đình cách vách, hắn cúi đầu hôn ở đôi môi Hạ Vân Phong, hôn thật sâu……

“Ba ba, thì ra ngươi bổng như vậy. (ở đây ý nói nơi đó của thúc thật tuyệt |||== con với cái)” Hạ Đông thấp giọng cảm thán, hắn duyện hôn đôi môi nóng nóng của Hạ Vân Phong, hơi thở hai người không ngừng nóng lên, giao triền, lần lượt quyện cùng một chỗ.

“Ân.”

Hạ Vân Phong hơi thở nhẹ nhàng, như có như không lên tiếng, hình như là âm thanh hừ nhẹ thoải mái, lại hình như là âm thanh đáp ứng……

Thực nóng.

Phi thường nóng.

Cảm giác ma sát cùng cảm giác lay động của đại lực kia, cùng với cảm giác đánh sâu của cường lực kia, đều mang theo cảm giác choáng váng cuồng nhiệt, Hạ Vân Phong bị Hạ Đông dùng sức bế xuống giường.

Hạ Vân Phong bị té đau. (=..= sao giống động đất zậy nè)

Hạ Đông vẫn là không có dừng, đem gối lót ở dưới thân Hạ Vân Phong, làm cho Hạ Vân Phong dựa vào đầu giường, một bàn tay khấu trụ tủ đầu giường, để cho chân Hạ Vân Phong đặt lên trên tay cổ tay hắn……

Một bàn tay vặn mở chân Hạ Vân Phong……

Hắn một bên mở thế công dùng sức làm cho Hạ Vân Phong có cảm giác thân thiết, muốn Hạ Vân Phong cảm giác được sự tồn tại của hắn, thật sự tồn tại, nhưng xúc cảm tuyệt vời này làm cho hắn muốn ngừng mà không được.

Hạ Vân Phong trong lòng thực loạn, nhưng cảm giác thoải mái mãnh liệt kia, làm cho y gọi Hạ Đông vài tiếng, tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng đều bị Hạ Đông hòa tan.

Hạ Đông để sát vào y, dùng môi và đầu lưỡi luân phiên xoa dịu môi Hạ Vân Phong, ngăn tủ kia phát ra tiếng vangthật lớn, bị đâm cho vang loảng xoảng lang, cách vách vài lần có người đến gõ cửa……

Nhưng cửa vẫn như trước đóng chặt……

Âm thanh mị hoặc kia kéo dài thẳng đến khi trời sắp sáng mới biến mất……

Giường loạn thất bát tao, gối cũng rơi trên mặt đất, cả buổi tối, Hạ Vân Phong ra rất nhiều mồ hôi, y nhớ rõ lúc Hạ Đông “ôm”y, y đụng đến phía sau lưng cùng trên lưng Hạ Đông tất cả đều là mồ hôi……

Nóng quá.

Nóng đến sắp thiêu đốt, nóng đến sắp hít thở không thông.

Từ buổi tối ngày hôm đó Hạ Đông “bế” y xong, Hạ Vân Phong trở về sau Hạ Đông ngẫu nhiên cũng sẽ gọi điện thoại cho y, gọi điện thoại đến cũng không nói cái gì, chính là vấn an.

Buổi sáng một lần.

Giữa trưa một lần.

Buổi tối một lần.

Trước khi ngủ còn có thể gọi một lần cho y. (=..=)

Một ngày bốn lần, mỗi ngày đều phải gọi, gọi tới trên cơ bản cũng không nói cái gì, cũng chỉ là vấn an, hoặc là “Ăn cơm chưa?”,“Hôm nay lại đến chứ? (đến cho bị ăn sao =..=)”, “Thời tiết lạnh rồi chú ý giữ ấm”……

Mỗi lần Hạ Vân Phong đều còn thật sựtrả lời hắn, đối với sự quan tâm của nhi tử, y cảm thấy trong lòng ấm áp, y rất muốn để cho Hạ Đông về nhà trụ, nhưng bây giờ còn chưa phải lúc.

Gần đâycuộc sống Hạ Vân Phong quá là lười nhác (=..= lười tới mức độ j nữa hả trời), lại tự tại, nhưng Hạ Đông mỗi ngày đều gọi điện thoại cho y, bị Tần Diễm biết, Tần Diễm còn đoạt điện thoại của Hạ Vân Phong. (=..= lại ăn dấm rồi)

“Uy, Hạ Đông, lão ba ta muốn uống thuốc bổ, trước không nói nữa.” Tần Diễm ném điện thoại, hắn lại có chính sự muốn cùng Hạ Vân Phong nói.“Ngày đó ngươi không trở về, Ngao Dương đã tới.”

“Tìm ta có việc?”

“Hắn nói mấy cổ đông tập đoàn Hạ thị, tất cả đều không mở hội nghị cổ đông.” Tần Diễm đem sự tình nói với Hạ Vân Phong,“Hắn nói, nói ngươi đi công ty một chuyến, có sự tình quan trọng cần thương lượng với ngươi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.