Dữ Lang Cộng Vũ

Chương 5




Đang lúc mọi người nhỏ giọng thảo luận với nhau kiêm chờ đợi sự việc trong lời Nguyên Sâm đến cuối cùng là cái gì, không bao lâu nhìn thấy hai thuộc hạ của hắn đem một người đàn ông hai tay hai chân bị trói chặt, ánh mắt mông lung đã sớm hôn mê đưa đến trước mặt mọi người.

Vì cái gì người này lại ở chỗ này?! Khi Thái Hiên Sinh nhìn đến người đàn ông bị thuộc hạ của Nguyên Sâm nâng vào khuôn mặt có điểm quen thuộc lại có điểm xa lạ, tự hỏi trong đầu nửa ngày trong lòng lập tức hiện ra một đáp án ––– Tần Phát Huy em họ của Tần Hành Sơn, dĩ nhiên là hắn!

Hoàn mỹ không dự đoán được kinh hỉ Nguyên Sâm cho mọi người lại là như vậy, Thái Hiên Sinh đã nghĩ lập tức đứng dậy chất vấn Nguyên Sâm đến cuối cùng vì cái gì đem gia khỏa này đưa đến nơi này, nhưng hành động của hắn lại bị Hứa Tử Minh lấy tay ngăn lại, ánh mắt hắn tựa hồ nói cho mình yên lặng xem xét.

Không lẽ nào Hứa Tử Minh cũng nhận biết gia khỏa này? Lúc này trong lòng Thái Hiên Sinh toát ra một đoàn sương mù, lại không biết làm sao mở miệng hỏi Hứa Tử Minh. Sau khi ngẩng đầu nhìn tình huống bốn phía xung quanh, hắn đành phải chậm rãi ngồi lại nguyên vị trí, nhìn xem Nguyên Sâm đến tột cùng đang làm trò quỷ gì!

“Nguyên Sâm, con mang người này đến là chuyện gì?” Ngay cả trưởng lão cũng đối với hành vi của Nguyên Sâm đoán không ra ý tứ.

Nguyên Sâm nghe vậy, hướng mọi người bắt đầu giải thích: “Là như vậy, vốn người này với tôi có chút liên hệ, thực ra căn bản không cần phiền toái mọi người. Nhưng là, tôi đột nhiên tâm huyết dâng trào muốn cùng mọi người chơi một trò chơi.”

Mọi người thấy Nguyên Sâm vẻ mặt mang bộ dáng thần bí, đều đoán không ra người này rốt cuộc bán thuốc gì trong hồ lô (TV: ý kiểu không biết dấu thứ gì bên trong ý!!!). Bất quá, mọi người nghe đến từ “trò chơi”, đều có vẻ thực hưng phấn, chỉ có Thái Hiên Sinh đang ngồi âm trầm nhìn Nguyên Sâm vẻ mặt hung hăng tươi cười như trước.

“Rốt cuộc anh muốn chúng ta chơi trò chơi ra sao? Dùng người anh mang đến này sao?” Có một vị đang ngồi mở miệng hỏi.

“Đúng vậy! Thật ra người này cùng em gái của một bằng hữu tôi yêu nhau, vốn đây là chuyện làm cho người ta vui vẻ……” Nói đến một nửa, sắc mặt Nguyên Sâm thoạt nhìn không tốt lắm, “Nhưng là người này lừa gạt cô ấy, đem em gái bạn tôi đùa giỡn một phen sau đó liền bỏ rơi cô bé! Tôi từ miệng người bạn mình biết được lai lịch người này, tôi đã điều tra bối cảnh hắn. Người này nghĩ trong nhà có tiền là có thể tùy ý đùa bỡn người khác, đây là tội không thể tha thứ!……” Rồi Nguyên Sâm hướng mọi người giải thích cô gái bị tên đàn ông kia đùa bỡn cuối cùng bi thảm bao nhiêu, còn có hành vi ý đồ tự sát, làm cho mấy cô gái đang ngồi sau khi nghe sự tình cực kỳ tức giận.

Ra là chuyện như vậy……

Thái Hiên Sinh một bên nghe Nguyên Sâm nói một bên nhìn người con trai lúc này té trên mặt đất không nhúc nhích được, tuy rằng đáy lòng hắn hiểu được em họ này của Tần Hành Sơn quả thật có điểm hoa tâm, chính là không ngờ loại chuyện này còn có thể kinh động đến Nguyên Sâm vốn rất ít quan tâm mọi việc, nói vậy người bạn kia của Nguyên Sâm nhất định phải liên hệ chặt chẽ cùng hắn mới đúng. (TV: thực quan hệ chặt chẽ mà)

“……Cho nên, tôi nghĩ cùng mọi người chơi một trò chơi.” Nguyên Sâm chỉ tên con trai vẻ kích động, “––– chính là người này xử phạt ra sao mới tốt?”

“ Ai nha! Nguyên Sâm, loại chuyện này a rõ ràng là giao gia khỏa này cho chúng ta “săn bắn” đi! Hoạt động săn bắn tiếp theo còn thiếu vài con mồi đâu! Hì hì ” Nghe xong lời nói của Nguyên Sâm, một người đàn ông trong đó hướng hắn cười tủm tỉm đưa ra đề nghị.

Cái gì? Săn bắn? Thái Hiên Sinh vừa nghe đến từ ngữ này, nghĩ đến có phải cái kia? Nếu đem Tần Phát Huy giao cho tộc nhân kia đi săn bắn, người kia căn bản không có đường sống trở về! Cái trong lời các tộc nhân lang tộc gọi là “săn bắn”, là một tập tục từ thật lâu trước kia lưu truyền tới nay, chính là bắt giữ vài người thả vào một khu rừng rậm lớn rồi người lang tộc mới dùng súng ống hoặc là công cụ tìm kiếm người chạy trốn,(TV: chém! –) trực tiếp đánh chết hoặc là bắt lại ngược đãi đến chết.

Thái Hiên Sinh tuy rằng có một nửa huyết mạch lang tộc, nhưng đồng thời hắn có lòng thiện lương của con người, bởi vậy đối với cái gọi là tập tục lang tộc này luôn luôn cực kỳ chán ghét, cho nên cũng không tham dự trong đó. Nay, em họ của bạn tốt mình sắp gặp loại chuyện này, Thái Hiên Sinh làm sao có thể chờ Nguyên Sâm phủ nhận khả năng còn sống.

Liếc mắt trưởng lão ngồi ở phía trên một cái, thoạt nhìn trưởng lão cũng không có ý muốn can thiệp, trong lòng Thái Hiên Sinh càng ngày càng lo lắng.

“Phải….. chủ ý này thực không tồi……” Nguyên Sâm nghe đề nghị của người kia, lại nhìn mọi người không có hành động ý phản đối, liền lại mở miệng nói: “Quyết định như vậy đi?” Đối với hoạt động săn bắn của lang tộc, Nguyên Sâm hướng đến duy trì ý tưởng trong lòng mình.

“Không được! Tuyệt đối không thể!” Thái Hiên Sinh cuối cùng không thể nhẫn nại, bật đứng dậy từ chỗ ngồi, la lớn.

Mọi người thật không ngờ Thái Hiên Sinh luôn luôn đối với săn bắn thờ ơ lại đột nhiên nhảy ra hô to không được, đều cảm thấy rất kỳ quái, đều hướng hắn đưa ra ánh mắt lộ vẻ khó hiểu.

Thái Hiên Sinh phát hiện mình trở thành mục tiêu mọi người nhìn chăm chú, trong lúc nhất thời nguyên bản lời nói phản đối nghẹn ở cổ họng, lập tức im lặng.

“Nga? Vì cái gì cậu muốn phản đối? Có thể cho tôi một lời giải thích hợp lý không?” Nguyên Sâm đương nhiên cũng chú ý tới Thái Hiên Sinh, đối với Thái Hiên Sinh luôn không hỏi han việc trong lang tộc, hơn nữa không phải thuần khiết huyết thống sinh ra, luôn luôn cảm thấy gia khỏa này căn bản không có quyền lên tiếng trong này, chính là ngại trưởng lão yêu thích người này, Nguyên Sâm mới ra vẻ lễ phép hỏi.

“Ách……” Đối mặt với vấn đề của Nguyên Sâm, ánh mắt của mọi người, Thái Hiên Sinh chỉ có thể đem ánh mắt hướng trưởng lão, hy vọng trưởng lão có thể nói đỡ mình. “Kỳ thực tôi biết người này, cậu ta là em họ một người bạn của tôi……”

“Rồi sao? Không lẽ cậu muốn nói tôi tha cho người này sao?” Nguyên Sâm trừng mắt Thái Hiên Sinh đứng đối diện, nhẹ buông tay, dường như thực hiểu biết Thái Hiên Sinh bộ dáng như muốn nói cái gì, không cho là giải thích đúng nói.

“Này ” Thái Hiên Sinh đối với Nguyên Sâm đáp lại, đương nhiên đáy lòng có ý đồng ý, nhưng là hắn lại không thể nói ra miệng. Bởi vì nơi này chỉ có hắn là một người không thuần khiết huyết thống tồn tại, mà mọi người đối với đề nghị của Nguyên Sâm lại chắc chắn khẳng định.

Cho nên có thể nói, hắn Thái Hiên Sinh vốn là tùy cơ ứng chiến(TV: bạn lại chém), lấy một định nhiều a.

Quân: Nàng chém thiệt nhiều a


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.