Dụ Hoặc

Chương 13




Trong phòng tắm hơi nước phủ dày. Trình Gia Nhạc qua làn sương nhìn chính mình trong gương, chỉ thấy mờ mờ. Cậu phát hiện mình đã lâu rồi không soi gương, cậu không dám nhìn, sợ thấy bản thân mà tự chán ghét chính mình…

Trong lòng rất khó chịu, như có áp lực, không thể trút hết ra. Giơ tay lên, cậu lau hết đám hơi nước trên gương, phản chiếu hình ảnh của hai người…

Cậu quay đầu lại, Triệu Tĩnh Vũ âu phục, thậm chí giày cũng không cởi. Trên mặt anh ta mang vẻ giận dữ, nói cũng không thốt lên một câu, xoay tít Trình Gia Nhạc, giống như xem xét thứ hàng hoá đắt tiền, cẩn thận kiểm tra toàn thân cậu từ trên xuống dưới khắp lượt.

“Làm gì đó…” Trình Gia Nhạc cau có.

“Ông ta vừa qua đây hả?”

Rất nhanh, cậu ý thức được cái “ông” mà Triệu Tĩnh Vũ nói là cha của anh ta. Trình Gia Nhạc gật gật đầu, bước vào bồn tắm lớn.

Triệu Tĩnh Vũ giày bị dính nước, nhưng mà anh ta không thèm để ý, lại đột nhiên tiến tới trước mặt Trình Gia Nhạc hỏi: “Ông ta có làm gì cậu không?”

Trình Gia Nhạc cười to. Quả nhiên không hổ là cha con, đều là loại người ưa động dục tưng bừng khắp nơi. Nhưng mà đáng tiếc quá đi, cha Triệu Tĩnh Vũ đại khái ghét cậu, cho nên mới không làm gì cả, cơ mà ánh mắt đó cũng đủ làm cho người ta ghê tởm. Cậu dựa đầu vào bồn tắm, lắc lắc.

“Tốt.” Triệu Tĩnh Vũ nói, “Cậu sau này cẩn thận cái lão heo giống động dục đó nhé.”

Nói xong liền sải bước ra ngoài.

“Ha ha ha…”

Heo giống động dục? Vậy anh có lẽ là heo giống con?

Hôm nay xem như Triệu Tĩnh Vũ có điểm sơ suất. Từ sau khi bọn họ định ra khế ước, anh ta với Trình Gia Nhạc có chút dịu dàng hơn, rất ít khi cưỡng ép, hôm nay vừa nghe ông già tới, anh ta liền không khống chế được cảm xúc. Cái lão già đó lúc nào cũng muốn áp đặt anh ta, ngay cả tình nhân của con cũng muốn nhúng tay vào. Laura, bạn tình lâu năm của ông ta là người phá đời Triệu Tĩnh Vũ. Anh ta với lần đầu không có cảm giác gì, nhưng do phải trải qua với người đàn bà của cha mình nên không còn ham muốn gì nữa. Mà ông ta luôn bức phải kết hôn, đem chuyện ước hẹn vớ vẩn ra để ép. Triệu Tĩnh Vũ không phải không dám phản kháng, mà là không muốn phản kháng, tuy rằng miệng anh ta nói chán ghét cha mình, nhưng vẫn là không thể lờ được người thân duy nhất của mình.

May mắn là Trình Gia Nhạc không có bị làm sao, nếu không anh ta phải đi tìm một người phụ nữ, hoặc là dùng biện pháp khoa học.

Sinh đẻ theo lẽ tự nhiên là biện pháp tốt nhất, nhưng Triệu Tĩnh Vũ ghét cách này. Anh ta cho rằng mình vĩnh viễn sẽ không ưa nổi một người phụ nữ xa lạ mang thai con mình, cho nên anh ta thà chọn cách không hay lắm với Trình Gia Nhạc, ít nhất thì anh ta còn quen cậu ấy, hiểu cậu ấy, đối với cơ thể cậu ta cũng đã càng ngày càng quen thuộc hơn.

Hiện giờ, người sắp thành mẹ của con anh ta đang choàng khăn tắm đi ra. Cậu ta vừa tắm xong nên cơ thể toả ra mùi hương thơm ngát, mái tóc vương trên cái cổ trắng ngần, sắc mặt hồng hào, tuy đường nét không đẹp lắm, cũng không đặc biệt nhưng với khí chất của kiểu người lưỡng tính này lại làm anh ta say mê vô cùng.

Đúng, say mê…

Thế là anh ta kéo người kia vào lòng, hung hăng hôn lên đôi môi hồng phấn, đầu lưỡi khua khoắng lung tung trong khoang miệng, cho đến khi cậu ta hết hơi giãy giụa đẩy anh ta ra mới thôi.

Anh ta đem cậu đè lên giường, vừa lòng nhìn cậu ta vì một nụ hôn mà khuôn mặt đỏ bừng. Rồi mới chậm rãi ép người xuống…

Trình Gia Nhạc ảo não ngồi bên mép giường nhìn người đàn ông kia.

Cậu vừa lau rửa cơ thể bị xâm phạm một trận, bây giờ chỉ cần hơi đứng lên là có thể thấy thứ đó của anh ta chảy ra từ người mình. Thật sự là cảm giác ghê tởm khó nói.

“Hợp đồng đây, cậu ký đi.”

Trình Gia Nhạc không đứng dậy, nằm nguyên trên giường nhận tờ giấy trắng mỏng manh. Đây đúng là hiệp nghị sinh tử mà, Triệu Tĩnh Vũ cũng thật chu đáo, bảo đảm đủ mọi quyền cho cậu, ha ha, chính cậu đến giờ còn không biết ký hợp đồng thế nào ấy. Cậu thật ngu khi cảm thấy xúc động, cho nên bị coi thường như ngày hôm nay không phải không có lý do ha? Trình Gia Nhạc có chút muốn khóc, nhưng vẫn miễn cưỡng ngồi dậy ký tên lên hợp đồng.

“Từ hôm nay trở đi, cậu là vợ hợp đồng của tôi. Cậu có nghĩa vụ cùng tôi sống cuộc sống vợ chồng, cho đến khi cậu sinh con trai mới thôi.”

“Cái gì, vợ? Này…”

Trình Gia Nhạc còn chưa nói xong câu phản đối thì đã bị hôn sâu, không khí trong ngực bị cướp hết, ý thức dần mụ mị…

***


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.